12 giờ trước.
Buổi tối trước khi Màn chơi bắt đầu.
Tôi đang cố gắng vạch ra chiến lược cho tới giây phút cuối cùng ở trong phòng, thì Junior đột nhiên đến gặp tôi và nói rằng cô ấy có chuyện muốn nói.
"Điện hạ. Ngài đã biết chuyện tôi vẫn đang che giấu điều gì đó, có phải không?"
Tôi liền gật đầu.
Thuộc tính của Junior [Hang cáo].
Một thuộc tính chuyên dùng để che giấu số liệu thống kê của người sở hữu.
[Hang cáo]
- Giống như một con cáo đào hang để ẩn nấp. Thuộc tính này có tác dụng che giấu các lá bài tẩy và đánh lừa người khác về khả năng thực sự của người sở hữu.
Vì Junior đã có thuộc tính này ngay từ đầu nên rất khó để nắm bắt chính xác các chỉ số của cô ấy.
"Đúng như tôi nghĩ, ngài đã biết chuyện này từ đầu rồi."
Với nụ cười cay đắng, Junior thận trọng tháo chiếc găng tay trái của cô ra.
Ngoài những vết sẹo do bị bỏng từ thời thơ ấu, một hoa văn ma thuật sống động được khắc họa rõ ràng trên mặt sau của bàn tay.
Mắt tôi ngay lập tức mở to.
"Đây là..."
"Dường như ngài cũng biết đây là gì nhỉ?"
Tôi gật đầu một cách nặng nề. Sau đó, Junior liền đeo chiếc găng tay lại như cũ.
"Tôi từng nói với ngài là tôi đã cho ngài thấy toàn bộ khả năng của mình, nhưng đó chỉ là một lời nói dối mà thôi. Tôi còn che giấu một điều nữa."
"..."
"Nhưng mà bây giờ, có vẻ như đây là tình huống mà tôi không nên che giấu nó."
Tôi lặng lẽ mở cửa sổ hệ thống lên để kiểm tra chỉ số của Junior.
Cấp độ thực sự của Junior, kỹ năng thực sự, thuộc tính thực sự...
Tôi thở dài thành tiếng.
"...Cô cho tôi xem điều này có nghĩa là cô đã sẵn sàng rồi, có phải không?"
"Vâng. Tôi cũng mới vừa chuẩn bị xong."
Junior nở một nụ cười yếu ớt.
"Kỹ năng dùng để đánh bại Vua ma cà rồng, cùng với sự sẵn sàng của chính bản thân tôi. Tất cả mọi thứ."
"..."
Junior liền kể cho tôi nghe về kết quả của quá trình nghiên cứu ma thuật mà cô ấy đã bỏ ra rất nhiều công sức trong vài ngày qua.
Nín thở lắng nghe một lúc, tôi từ từ mở miệng.
"Tôi cũng đã có được một kỹ năng mới."
Sau khi hoàn thành ngục tối cuối cùng, tôi đã đạt được Cấp độ 36 và mở khóa kỹ năng thứ hai.
Nhưng đó là một kỹ năng khá khó sử dụng nên tôi cho rằng nó sẽ vô dụng trong trận chiến sắp tới.
Tuy nhiên, nếu kỹ năng này kết hợp với kỹ năng của Junior...
Tôi liền giải thích kỹ năng của mình cho cô ấy. Junior nhìn tôi với vẻ mặt ngạc nhiên.
"Vậy thì, nếu kỹ năng của tôi kết hợp với kỹ năng của ngài..."
"Cho dù hắn ta là Chúa tể ma cà rồng, chúng ta vẫn có thể giết hắn."
Nhưng rồi sau đó, tôi khẽ lắc đầu.
"Tuy nhiên, Junior. Cô... có thực sự ổn với điều này không? Nếu cô sử dụng thứ ma thuật đó, cô sẽ..."
"Tôi ổn."
Với một giọng nói chắc nịch như dao chém đá, cô ấy nở một nụ cười như cáo.
"Điện hạ. Tôi đã luôn mong muốn trở thành một pháp sư."
"..."
"Tiền tuyến này là nơi đầu tiên đối xử với tôi như một pháp sư kể từ khi tôi sinh ra. Vào thời điểm ngài đưa cho tôi mức lương đầu tiên, tôi đã quyết định cống hiến toàn bộ khả năng của mình cho nơi đây."
Tôi thực sự đánh giá cao những lời nói bày tỏ lòng biết ơn của cô ấy, nhưng...
Tôi liền thở dài.
"Nhưng bà của cô sẽ buồn."
"Không phải tôi đã nói với ngài trước đó rồi sao?"
Junior ngắt lời tôi.
"Tôi chưa bao giờ xem người đó là bà của mình."
"..."
"Vì vậy, thưa Điện hạ?"
Tạo ra một vòng tròn ma thuật lơ lửng ở phía sau, Junior nở một nụ cười nhẹ.
"Đêm nay chúng ta có nên luyện tập cách kết hợp hai kỹ năng này để chuẩn bị cho ngày mai không?"
***
Trở về với hiện tại.
Trên tường thành. Trận chiến cuối cùng của Màn 5.
Bounce!
Celendion đang lao về phía trước.
Với tốc độ mà mắt thường không thể thấy được, giống như những gì hắn từng thể hiện trước đó.
Nhưng lần này thì khác. Các thành viên của tôi đã phản ứng kịp thời trước tốc độ của hắn.
Người đầu tiên chặn đường Celendion là Evangeline.
Đôi mắt màu ngọc lục bảo của Evangeline lập tức tỏa sáng rực rỡ, trông giống như cô ấy đang đeo kính nhìn đêm.
Thuộc tính độc quyền [Crossroad]
Đang chỉ ra con đường chiến đấu tối ưu cho Evangeline!
Bàn tay của Celendion lao đến và chạm vào tấm khiên của Evangeline.
Một luồng ánh sáng đỏ rực ngay lập tức bùng lên từ bàn tay của Celendion. Tấm khiên của Evangeline cố gắng hấp thụ đòn tấn công đó, đồng thời tỏa ra luồng ánh sáng màu trắng dữ dội.
Tuy nhiên, mức độ hấp thụ nhanh chóng đạt đến giới hạn.
Crack!
Tấm thép tạo nên chiếc khiên ngay lập tức nhàu nát như một tờ giấy, và toàn bộ chiếc khiên bị cong vênh.
Còn chiếc găng tay bảo vệ bàn tay trái của Evangeline thì bị vỡ tan thành từng mảnh.
Một tia sáng kinh ngạc lóe lên bên trong mắt của Celendion.
"Hô. Không ngờ ngươi lại có thể bắt kịp được ta."
Mặc dù cánh tay trái của cô ấy bị hất ra sau, Evangeline vẫn nở một nụ cười tự mãn đặc trưng của mình.
"Không chỉ bắt kịp thôi đâu, tên khốn-!"
Evangeline ngay lập tức đâm cây thương trong tay phải về phía trước.
Swoosh!
Tuy nhiên, đòn tấn công đã không thể đánh trúng mục tiêu.
Celendion nhanh nhẹn xoay cơ thể nhỏ bé của mình và khéo léo lùi ra sau để né mũi thương của Evangeline.
Evangeline cũng đã đoán trước được điều này nên...
"Ngươi sẽ không thể tránh được đòn này đâu-!"
Mũi thương của Evangeline ngay lập tức bùng lên một ngọn lửa màu trắng.
Boom!
Toàn bộ sát thương bị hấp thụ liền tập trung lại, rồi [Hoàn trả sát thương] phát nổ ở đầu mũi thương.
"Cũng không tồi..."
Dù vậy, Celendion vẫn vô hiệu hóa được đòn tấn công đó bằng cách tạo ra một tấm khiên bằng huyết thuật.
Sau đó, vung đầu ngón tay, Celendion sử dụng chính huyết thuật tạo nên chiếc khiên bao bọc lấy ngọn thương của Evangeline. Hắn nhấc Evangeline lên khỏi mặt đất và ném cô sang một bên.
"Nhưng chỉ mấy đòn công kích trẻ con này mà đòi ngăn cản ta sao!"
Hướng mà Celendion vừa ném Evangeline tới là nơi Lucas đang chạy đến.
"Cái gì?!"
"Huh?!"
Bang!
Hai hiệp sĩ vướng vào nhau và lăn lộn trên mặt đất.
Tại thời điểm này, tuyến đầu đã trở nên trống huơ trống hoác.
Lucas nhanh chóng đứng dậy và cố gắng trở lại vị trí nhưng đã chậm mất vài giây.
Vài giây ít ỏi đó đã là quá đủ đối với Vua Ma cà rồng.
Celendion đạp mạnh chân xuống đất để phóng về phía trước.
Mục tiêu của hắn chính là tôi.
Không chậm trễ, Damian, Oldgirl và Skull liền bắt đầu nổ súng cùng một lúc ở phía sau lưng và bên cạnh tôi.
Whoosh! Whoosh! Pow!
Hàng loạt mũi tên được bao bọc trong gió, băng và lửa lao về phía hắn.
Ba người họ đã chia nhau sử dụng những cuộn bùa ma thuật mà tôi đưa cho Damian trước đó.
Thud!
Tuy nhiên, Celendion đã dùng hai tay bắt lấy các mũi tên bạc, đồng thời làm chệch hướng những mũi tên còn lại bằng Huyết thuật và tiếp tục lao về phía tôi.
Hắn là Chúa tể ma cà rồng.
Một con quái vật đã thành thạo cả cây kỹ năng Thể chất lẫn cây kỹ năng Huyết thuật của Ma cà rồng.
Trừ khi vô hiệu hóa được kỹ năng của hắn, nếu không, việc ngăn chặn hắn trong tình huống mặt đối mặt như thế này gần như là không thể.
'Vì vậy, chúng ta phải tìm cách chặn hắn cả hai bên nữa...'
Tôi nhanh chóng liếc nhìn sang hai bên.
'Phương tiện' ngăn chặn hắn vẫn chưa sẵn sàng!
Trong chớp mắt, Celendion đã đến ngay trước mặt tôi.
Tất nhiên tôi sẽ không ngồi yên chờ chết! Thế nên tôi liền hét lên.
"Triệu hồi-!"
[Ma thuật triệu hồi: Chimera Origin]
- Ma thuật này chỉ được sử dụng một lần. Nó sẽ biến mất khỏi danh sách kỹ năng sau khi sử dụng.
– Cấp độ của đối tượng được triệu hồi sẽ bằng với cấp độ của người triệu hồi. Bạn chỉ có thể triệu hồi một đối tượng tại một thời điểm.
– Hãy chọn vị trí mà bạn muốn triệu hồi nó.
Đó là ma thuật triệu hồi Chimera Origin mà tôi có được trong quá trình khám phá ngục tối Đấu trường Liệt Hỏa.
Vị trí triệu hồi đương nhiên là ở ngay phía trước!
Flash!
Một vòng tròn ma thuật được vẽ ra, và một con quái vật được chắp ghép từ nhiều loài động vật khác nhau như sư tử, dê, rắn, v.v. ngay lập tức xuất hiện trước mắt tôi.
Nguyên thủy và thuần chủng nhất trong số các Chimera. Chimera Origin.
Tuy hơi phế, nhưng dù sao sinh vật này cũng là một quái vật cấp trùm. Nó hoàn toàn có thể cầm chân được Celendion một lúc.
Đó là những gì tôi nghĩ, nhưng...
"Chiến trường này chỉ dành cho ta và con người!"
Vua ma cà rồng liền gầm lên.
"Đừng can thiệp, đồ tạp chủng-!"
Boom!
Với một cú vung tay của Celendion, cơ thể của con Chimera Origin ngay lập tức phát nổ.
Con quái vật được triệu hồi chứa đầy máu độc đối với ma cà rồng đã bị tiêu diệt một cách dễ dàng đến mức không thể tin được.
Sau khi xé xác con quái vật trùm và tiếp cận tôi-
Suddenly
Hắn ta ngay lập tức nắm lấy cổ áo tôi với cái miệng mở rộng.
Sau đó, bốn chiếc răng nanh sáng bóng và lóe lên thứ ánh sáng chết người nhanh chóng lao thẳng vào cổ họng tôi-
Grasp!
Tuy nhiên, thay vì cổ họng tôi, hắn đã cắn vào một cánh tay.
Ngạc nhiên, tôi liền quay sang nhìn người đã đưa cánh tay vào giữa cổ họng tôi và miệng của hắn... đó chính là Old Girl.
Sau khi cánh tay của cô ấy bị Vua ma cà rồng cắn, máu của cô ấy đã nhanh chóng bị rút cạn. Quay về phía tôi với vẻ mặt bình tĩnh, cô ấy đưa cánh tay còn lại lên... rồi vẫy tay.
Và cô ấy... vẫn mỉm cười như thường lệ.
Trong khoảnh khắc tiếp theo, Old Girl rên rỉ và ngã gục xuống mặt đất.
Cô ấy đã hoàn toàn bị vua ma cà rồng hút cạn sự sống.
Không có cách nào để cô ấy sống sót được sau tình huống này. Old Girl khô héo như một thân cây già cỗi và chết.
Trong khi tôi vẫn đang bị sốc trước cảnh tượng này,
"Hoàng tử!"
Thump!
Damian đứng ở sau lưng tôi liền nắm lấy vai tôi và kéo lại.
Cùng lúc đó, ở bên phải tôi, Skull rút một con dao găm bạc từ thắt lưng và chém về phía trước.
"Tên ma cà rồng kia, đối thủ của ngươi là ta-!"
Một cung thủ lại đang cận chiến.
Cậu đang làm cái quái gì vậy, Skull. Rõ ràng cậu ta chỉ giỏi bắn tỉa tầm xa thôi.
Tôi muốn ngăn cậu ta lại, nhưng tôi thậm chí không có thời gian để làm điều đó. Skull, giống như mật danh của cậu ấy, vung một con dao găm nhắm thẳng vào đầu của kẻ thù.
Boom!
Celendion theo phản xạ buông cổ áo tôi ra và lùi lại. Không chậm trễ, hắn liền tung ra huyết thuật một cách khó chịu. Kết quả là cơ thể Skull vỡ tan thành nhiều mảnh.
Những giọt máu của Skull phân tán tứ tung trong không khí nhưng lại không rơi xuống mặt đất. Thay vào đó, chúng đột ngột dừng lại, rồi tất cả đều bị hút vào miệng Celendion.
Sau khi giết Old Girl và Skull chỉ trong vài giây, Celendion thưởng thức hương vị của máu bên trong miệng và khẽ liếm môi.
"...Elf à? Hmm. Bữa ăn đầu tiên cũng không tệ chút nào."
Con quái vật có khuôn mặt trẻ măng nở một nụ cười ghê rợn hướng về phía tôi.
"Nhưng có vẻ như ta phải ăn thịt ngươi thì mới thỏa mãn được cơn đói này, Ash."
Damian cố gắng kéo tôi lại phía sau trong tuyệt vọng, nhưng Celendion lại đang tiếp cận với tốc độ nhanh hơn thế nhiều.
Từng bước một bước về phía tôi giống như đang chơi đùa với con mồi, cùng với cái miệng há rộng như thể chuẩn bị xé toạc khuôn mặt.
Slash!
Một luồn sáng đột nhiên lóe lên ở phía sau lưng hắn. Khoảnh khắc tiếp theo, một thanh trường kiếm ngay lập tức chém xuống.
"Huh?"
Celendion phát ra một tiếng rên rỉ ngạc nhiên từ miệng mình,
Thunk! Thud! Whoosh! Whoosh!
Thanh trường kiếm của Lucas chém từ gáy xuống lưng của Celendion một cách không thương tiếc.
Không thể đứng vững, Celendion đã đổ người về phía trước và khuỵu xuống.
Thwack-!
Chưa dừng lại ở đó, thanh kiếm được làm từ bạc thần thánh đâm thẳng về phía trước, xuyên thủng ngực và lõi của hắn một cách chuẩn xác.
Anh ấy vạch trần và hủy diệt lõi của Vua ma cà rồng chỉ với thanh kiếm đang được bao bọc bởi luồng ánh sáng đặc trưng của [Ý chí quyết chiến]
"...Hiệp sĩ, tình trạng đó của ngươi rốt cuộc là gì?"
Celendion từ từ quay lại trong khi ho ra máu.
"Như thể ngươi đã không còn là con người... mà là đồng loại với ta. Ta thậm chí còn cảm nhận được sự thân thuộc..."
"..."
Lucas trông hơi khác so với thường ngày.
Tư thế cúi thấp của anh ta giống như một con sói đang đứng bằng bốn chân. Ở phía sau mái tóc vàng rối bù, đôi mắt anh đang phát ra một luồng sáng hung tợn đặc trưng của một con dã thú.
Hơi nước tỏa ra sau lưng anh ấy đang gợn sóng như một làn sương mỏng.
Tôi nuốt nước bọt vào cổ họng khô khốc.
'Không lẽ nào, tên Lucas này...'
Đang sử dụng [Quái thú hoá]?
Tôi phải ngay lập tức ngăn chặn điều này lại! Nếu anh ta tiếp tục sử dụng thuộc tính đó...!
"Ta đã không đề phòng trước sát khí của ngươi. Thật..."
Cơ thể của Celendion liền đổ gục xuống mặt đất.
"... ấn tượng. Không ngờ ngươi đã khiến ta mất đi một mạng của mình."
Và rồi hắn ta lại đứng dậy. Như thể không có chuyện gì xảy ra.