Mặc dù việc tên Wilson hồi phục nhanh chóng đến bất thường như vậy có thể được giải thích theo nhiều cách khác nhau. Như Lumian cũng từng nghĩ tới khả năng đó là do một Bác Sĩ - Danh Sách 8 của con đường Người Trồng Trọt, hoặc là Thầy Thuốc - Danh Sách 9 của con đường Thầy Thuốc. Nhưng trong thâm tâm, cậu vẫn hy vọng tình huống này có dính dáng đến đám người phu nhân Pualis để cậu có thể tìm đến bà ta.
Nếu mà cậu có thể xâu chuỗi mọi thứ sớm hơn và Wilson cùng đồng bọn chưa đi quá xa, thì Lumian hẳn đã nhảy khỏi chiếc xe ngựa công cộng đang chạy để đuổi theo rồi. Cậu thậm chí còn đã hình dung ra cảnh lôi Wilson vào một mỏ đá bí mật nào đó, tra hỏi hắn ta về sự hồi phục kỳ diệu kia.
Nếu chuyện này không liên quan gì đến tà thần mà phu nhân Pualis tín ngưỡng, Lumian sẽ rất vui lòng mà xin lỗi Wilson. Xét đúng ra thì Wilson còn phải cảm ơn cậu vì đã không giết hắn để bịt miệng mới phải.
Tất nhiên, giết hắn chỉ là một trong các phương án, có thực hiện hay không thì còn phải hỏi xem tâm trạng của Lumian lúc đó như thế nào.
Khi chiếc xe dừng lại ở trạm, Lumian là người đầu tiên bước xuống, cậu quay lại con hẻm nơi Wilson và đồng bọn đã biến mất.
Không có rào chắn nào ở đây, nơi này nhộn nhịp người qua lại. Wilson và nhóm của hắn không để lại dấu vết nào rõ ràng. Lumian dành trọn 15 phút mệt mỏi để tìm kiếm xem có bất kỳ dấu hiệu nào không, nhưng cuối cùng đành ngậm ngùi chấp nhận thất bại.
Tuy vậy, cậu không hề nản chí. Cậu có thể đã mất dấu Wilson, nhưng vẫn còn mấy kẻ như Will hoặc Williamson. Băng Gai Độc giống như một con rắn nhiều đầu, mỗi cái đầu là một thủ lĩnh có cấp bậc cao hơn Wilson, mỗi người đều địa bàn riêng, làm ăn riêng. 'Hoà thượng tuy có thể chạy được, nhưng cái miếu thì không', Lumian chỉ cần kiên nhẫn, thì sớm muộn gì cậu cũng sẽ chạm mặt một hai tên trong số đó. Và so với Wilson, bọn chúng chắc chắn sẽ biết nhiều hơn, dính líu mật thiết hơn đến thế lực bí ẩn giật dây phía sau băng Gai Độc.
Phù... Lumian thở dài một hơi, dằn cơn sốt ruột xuống, quyết định ẩn mình một thời gian, quan sát trước khi lên kế hoạch săn lùng.
Nếu băng Gai Độc thật sự có liên hệ với tà thần mà phu nhân Pualis tín ngưỡng, thì những tên thủ lĩnh cùng cấp với Margot không phải là Danh Sách 8 bình thường thì cũng là tín đồ đã nhận được ban ân tương đương Danh Sách 8, có khi còn mạnh hơn. Nếu Lumian không thu thập đủ thông tin, không chuẩn bị cái bẫy thích hợp, thì kẻ thất bại sẽ là cậu.
Mình không được quên rằng bản thân chính là một Thợ săn chỉ vì bây giờ đã trở thành Kẻ Khiêu Khích! Vừa tự nhắc nhở mình như thế, Lumian vừa đi dọc theo đại lộ khu chợ, tiến vào vũ trường Gió Nhẹ
Hiện tại mới hơn ba giờ chiều nên chỗ này gần như trống không. Không có nhạc, không có ai nhảy múa. Ánh mắt cậu lập tức rơi vào Louis, tên côn đồ này đang ngồi ở quầy bar với một ly soda lựu trên tay.
"Soda à?" Lumian cười cười, bước đến. "Sao không uống gì đó đàn ông hơn chút đi?"
Louis quay đầu lại, nhìn thấy Ciel ở ngay bên quầy rượu với nụ cười thân thiện.
Hắn ta sững lại trong giây lát, như thể không nhận ra chàng trai trước mặt này là ai.
Đây là Ciel, cái người lúc nào cũng tươi cười, nhưng bên trong lại là một thằng điên, một lời không hợp liền đòi giết người sao?
Thế mà trông hắn ta bây giờ khác gì một tên tân binh nhà quê không biết gì, bị lôi kéo vào băng Savoie không?
Louis lắc nhẹ ly soda, cười gượng:
"Chút nữa tôi phải ở cạnh ngài Nam tước. Không thể say xỉn được."
Lumian liếc nhìn vết sưng tím trên trán Louis, bật cười, chỉ vào trán hắn:
"Vẫn chưa khỏi à? Bao lâu rồi nhỉ?"
"Chẳng bù với tên Wilson, lúc nãy tôi vừa gặp hắn. Sau khi bị tôi bẻ tay và ném xuống từ tầng bốn, tưởng đâu hắn thê thảm lắm. Ai dè bây giờ lại trông bình thường như chưa từng có gì xảy ra."
Louis giật mình. "Tên Wilson bình phục hoàn toàn rồi sao?"
"Ít nhất thì bề ngoài chính là vậy. Tôi tính hỏi thăm hắn vài câu, nhưng chưa gì hắn đã chạy mất tăm rồi." Giọng Lumian có chút tiếc nuối.
"Hỏi thăm? Có mà cậu định đập cho hắn thêm trận nữa chứ hỏi thăm cái khỉ khô gì..." Louis nghĩ thầm, không dám nói ra.
Gương mặt hắn trở nên nghiêm trọng, lẩm bẩm:
"Hồi trước, lúc mà chúng tôi đụng độ với băng Gai Độc, mấy tên bị thương chỉ sau vài ngày là khỏi. Ngài Nam tước có suy đoán cho rằng bọn chúng có Người Phi Phàm chuyên về chữa trị. Nhưng mà tên Wilson bị thương nặng như thế, mà lại hồi phục nhanh đến cỡ này... thì lại quá bất thường rồi."
"Hay là tại mấy người chưa bao giờ đánh trọng thương nổi ai bên băng Gai Độc thế?" Lumian mỉa mai.
Louis trầm ngâm rồi gật đầu:
"Cũng có vài lần rồi, nhưng không nhiều. Thường thì bọn chúng sau đó sẽ biệt tăm biệt tích một thời gian dài. Lúc gặp lại thì đã lành lặn lại hết."
Vậy là Wilson phục hồi còn nhanh hơn cả năng lực siêu phàm của Bác Sĩ hay Thầy Thuốc sao? Lumian nhìn ra được một manh mối quan trọng từ những lời của Louis.
Mặc dù vẫn còn có khả năng là do Người Phi Phàm cùng con đường ở Danh Sách cao hơn, nhưng ít nhất cậu cũng đã thu hẹp được phạm vi nghi vấn.
Ngay lúc Lumian định hỏi thêm về tình hình thu thập nguyên liệu, một bóng người nổi bật bước vào phòng.
Đó là một người phụ nữ ăn mặc lòe loẹt, tóc nâu hạt dẻ được búi lên, vài lọn buông lơi quanh tai, má và sau gáy.
Khuôn mặt trang điểm kỹ càng, kẻ mắt đen làm nổi bật đôi mắt xanh sâu thẳm đầy gợi cảm.
Cô ta đang diện một bộ váy đỏ rực với một đường khoét sâu đến táo bạo ở phần ngực, ở những vị trí thu hút ánh nhìn còn có cả kim tuyến lấp lánh.
Chẳng phải đây là cô ca sĩ nổi tiếng hát mấy bài tục tĩu ở vũ trường Cối Xay của băng Gai Độc sao? Lumian ngạc nhiên.
Nhưng chỗ này là vũ trường Gió Nhẹ của băng Savoie cơ mà!
Tuy nhiên Lumian cũng không dám chắc người này có phải là cô ca sĩ kia không, vì cô kia có nốt ruồi chỗ gần môi, còn nốt ruồi của người phụ nữ này thì lại ở khóe mắt trái.
"Cậu có hứng với cô ta à? 'Tiểu yêu nữ' đấy." Louis nhìn theo ánh mắt của Lumian.
Lumian cười:
"Ai lại dùng từ như vậy để gọi phụ nữ, phải biết kính trọng chứ."
"Đôi lúc cậu nói chuyện nghe như ngài Nam tước ấy." Louis nhận xét. "Nghệ danh của cô ta là 'Tiểu yêu nữ' Jenna. Cô ta nổi tiếng là Nữ hoàng loè loẹt."
"Nữ hoàng loè loẹt?" Lumian không giấu sự thiếu kiến thức của mình, dù sao thì cậu cũng thực sự là tên nhà quê mới từ Cordu lên mà.
Louis nhớ lại lời ngài Nam tước rồi giải thích không được trơn tru lắm:
"Là chỉ phong cách biểu diễn, diễn xuất lẫn ăn mặc của cô ta, mọi thứ đều rất là loè loẹt, cô ta chính là loại ca sĩ như thế."
Là loại ca sĩ hát ở mấy nơi như quán bar sao? Lumian hỏi thêm:
"Hình như cô ta có hát ở vũ trường Cối Xay nữa đúng không?"
"Ừ, chỉ cần trả tiền thì vũ trường nào trên Phố Hỗn Loạn cô ta cũng hát." Trong lúc Louis nói vậy, 'Tiểu yêu nữ' Jenna đã bước tới gần.
Đôi mắt xanh lướt một vòng, dừng lại ở Lumian rồi chuyển sang Louis.
"Mười bài, bốn verl d’or. Tôi giữ lại một phần ba tiền boa khán giả ném lên sân khấu."
"Được." Louis đã sớm được Nam tước dặn dò chuyện này.
Diễn cả đêm mà chỉ có 4 verl d’or thôi sao? Lumian thầm thắc mắc. Chẳng lẽ mình đã trả quá tay cho Osta Trul rồi?
Cậu mới tới nơi này, nên đương nhiên không nắm bắt được 'giá thị trường' cho lắm.
Bắt gặp ánh mắt dán chặt của cậu, Jenna quay đầu lại, nhoẻn miệng cười:
"Cậu thích thì nhìn xuống thấp tí nữa cũng được đấy."
Cô đang ám chỉ đến phần ngực hở hang của mình.
Với Lumian, người chỉ từng gặp cảnh này qua tiểu thuyết, đây đúng là vùng đất mới lạ. Tuy vậy, cậu không hề lúng túng, mỉm cười nói:
"Tôi chỉ hơi thắc mắc thôi. Tại lần trước tôi thấy cô thì nốt ruồi ở gần môi. Nhưng giờ thì lại nằm cạnh mắt rồi."
Jenna đáp lại bằng nụ cười mê hoặc khiến Louis nuốt nước bọt.
"Cậu là người xứ khác à?" Jenna hỏi.
Lumian gật đầu xác nhận.
Cô nàng mỉm cười tinh nghịch, nghiêng người, đưa ngón tay vẽ một vòng nhẹ trên má và nhẹ nhàng giải thích:
"Ở Trier này, đeo nốt ruồi giả đang là mốt đấy. Giữa má tức là thanh lịch, giữa mũi thì là táo bạo, khóe mắt là biểu thị sự nhiệt tình, mép môi là quyến rũ, còn khe ngực thì là biểu trưng cho những điều bí mật..."
Nói xong, cô ta nháy mắt với Lumian một cái tinh nghịch, như muốn nói: Hôm nay tôi theo phong cách nhiệt tình.
Quả không hổ danh là người Trier... Lumian chỉ còn biết lắc đầu cười thầm ngán ngẩm.
Vì đang đứng gần nhau, hương thơm tự nhiên của Jenna hòa quyện với mùi nước hoa nồng nàn quyến rũ của cô như tràn ngập mọi giác quan của Lumian.
Điều đó khiến cậu theo phản xạ đưa tay xoa mũi.
Jenna lập tức phản ứng:
"Này này này, đừng nói với tôi là cậu vẫn còn trinh đấy nhé? Ừm, tuy tôi không phải là loại gái đứng đường đâu, nhưng với cậu thì... có khi tôi sẽ phá lệ đấy."
Cô dừng lại một chút để đánh giá Lumian, tỏ vẻ khá hài lòng với tướng mạo của cậu.
Trinh? Cái thứ sẽ quay lại một cách thần kỳ vào sáu giờ sáng mỗi ngày đấy à? Lumian cười thầm, nở một nụ cười dửng dưng.
"Ngay bây giờ à? Tôi e là cô sẽ lỡ buổi diễn tối nay đấy."
Ngay từ khi còn ở Quán Rượu Cũ trong làng Cordu, Lumian đã thường phải 'ăn miếng trả miếng' với cư dân ở đó, nếu không đã sớm trở thành trò cười cho họ.
Jenna bật cười sảng khoái rồi phẩy tay coi như không có gì.
"Tôi sẽ tìm cậu sau khi xong buổi diễn tối nay."
Nói xong, cô uể oải bước về phía sân khấu gỗ nhỏ trước sàn nhảy, muốn làm quen sơ qua với nơi này.
Cô nàng này sao qua loa quá vậy? Không hẹn giờ, không hẹn chỗ gì cả? Lumian thầm nghĩ.
Rõ ràng cô ta chỉ đang trêu cậu thôi!
Louis chen vào, giọng mang chút ghen tị:
"Đừng có tin lời cô ta. Cô ta chỉ thích đùa giỡn với mấy gã đẹp trai thôi. Chứ chả bao giờ ngủ với ai đâu."
"Tôi nghe nói cô ta là tình nhân của Franca đấy."
"Franca? Franca 'Bốt Đỏ' á?" Lumian ngạc nhiên thấy rõ.
Franca 'Bốt Đỏ' là một trong những thủ lĩnh của băng Savoie, nắm quyền ở phố Áo Choàng Trắng, nghe đồn thì là phụ nữ.
"Là cô ta đấy." Louis xác nhận. "Franca có vẻ là tình nhân của lão đại, nhưng nam nữ gì cô ta cũng chơi tất. Cô ta với 'Tiểu yêu nữ’ thân nhau như hình với bóng."
Tình nhân của tình nhân... Lumian một lần nữa cảm thán sự kỳ quặc của Trier.
Louis nhìn Jenna đang uyển chuyển lắc lư trên sân khấu, ánh mắt chứa đầy khát khao.
"Lúc mới đến khu chợ, cô ta đâu có mê hồn thế này. Vài năm qua, càng lúc càng biết cách ăn mặc, ngày càng có hương vị đàn bà hơn. Đúng là tiếc thật…"
“Nếu ông leo lên được vị trí cao ngang tầm với Bốt Đỏ, có khi còn cơ hội đấy." Lumian trêu đùa, khơi dậy tham vọng của Louis, rồi đổi giọng:
“Mấy món tôi nhờ tìm sao rồi?”
Louis rứt ánh mắt khỏi Jenna, đáp:
"Đang định báo đây, bọn tôi gom đủ hết rồi."
"Nhanh vậy?" Lumian ngạc nhiên trước tốc độ làm việc của băng Savoie.
Sao không mở công xưởng luôn đi? Làm băng đảng chi cho mệt?
Louis giải thích:
"'Chuột' Christo nuôi đủ thứ sinh vật, có con hiếm có con bình thường. Mấy món mà ta cần, chỉ cần trả đúng giá là ông ta sẽ đưa. Mắt thằn lằn và tuyến độc rắn được lấy như thế. Còn đá từ tổ chim đại bàng thì là hàng khuyến mãi được tặng thêm."
‘Chuột’ Christo, cái tên chuyên phụ trách việc buôn lậu đấy à? Lumian trầm ngâm suy nghĩ trước thông tin mới nghe được.