Sau một khoảng thời gian tương đối dài ngồi rung lắc trên xe ngựa, đoàn Atelier, bao gồm cả Stevens, đã tiến tới vương đô.
Thứ mà Denis để ý lúc xuống xe ngựa là bầu không khí hoạt bát, náo nhiệt dị thường cùng mật độ dân số vốn có của vương đô.
Đây là quang cảnh hoài niệm với Denis, nhưng có vẻ quang cảnh đó lại khác với Vivia.
"Ưôô! Tuyệt ghê! Vương đô đấy! Vương đô thật đấy~!"
Vivia khi xuống xe đang reo hò như vậy, với đôi mắt sáng lấp lánh trông như trẻ con.
Thực tế cậu vẫn là trẻ con thôi, nhưng Denis cho rằng nét thành thật như thế này theo nhiều ý nghĩa lại là điểm đáng yêu của cậu.
Dù vốn có đặc điểm thành thật quá mức kèm cảm giác tự ý thức, hay điểm bị ái kỉ, nhưng điều đó cho thấy Vivia đang mẫn cảm so với lứa tuổi của bản thân, đấy cũng là điểm mà Denis cảm thấy thích ở cậu.
"Vivia, đừng có phấn khích quá. Sẽ bị coi là người nhà quê đấy"
Vào lúc Denis đưa ra lời khuyên cho Vivia, thì Atelier cuối cùng cũng đã bước xuống xe ngựa.
"............"
Atelier vẫn đang mang khuôn mặt thất vọng.
Tuy vẫn là nét mặt vô cảm như mọi khi, nhưng Atelier bây giờ có thể nói là đang mang vẻ vô cảm 『Âm』.
Denis phát hiện ra sự tồn tại của vài nấc thang vô cảm nơi Atelier, nhưng đây là kiểu biểu cảm tồi tệ nhất trong số chúng.
Nhân tiện vào lúc ăn món ăn cơm rang yêu thích, cô sẽ mang nét vô cảm『Dương』, nên Denis luôn nghĩ: trước hết mình cứ cho Atelier ăn cơm rang mỗi lần nhìn thấy cô ở trong tâm trạng xấu.
Nhưng mà, bởi Atelier chưa từng để lộ ra thứ biểu cảm trắng trợn như thế này bao giờ, nên Denis đang cảm thấy bối rối xem nên xử trí ra sao.
"Sao vậy, Atelier. Quả nhiên là nhóc không thích chuyện này à"
Atelier ngước đầu lên nhìn Denis và
"Muốn nhanh chóng về nhà"
Cô đã chỉ lẩm bẩm như vậy.
"Phải rồi ha, hãy làm thế đi. Nhưng mà, đến lúc nào đấy ta phải đưa ra quyết định còn gì? Cố gắng thêm chút nữa nhé"
"Nào~ nào~ ta đi thôi! Tiểu thư Atelier! Với cả đám dân đen nữa!"
Bị Stevens thúc giục, đám Denis liền bước đi.
A~ ......
Mình muốn ghé mặt qua chỗ bếp trưởng, nhưng chắc lần này hơi khó à nha ......
Giờ lại là câu chuyện: biết giấu mặt vào đâu khi ghé thăm người giờ ......
Dù ngay cả nếu mình cứ trì hoãn lâu quá thì cũng thật hết cách thôi ......
Tuy mình biết chỉ cần ghé mặt quá chút là sẽ xong chuyện thôi.
Denis vừa tận hưởng bầu không khí của vương đô, vừa suy nghĩ như vậy.
Tòa án hoàng gia là một tòa nhà khổng lồ.
Không gian bên trong rộng lớn đến mức không ước tính nổi liệu có thể chứa được bao nhiêu quán ăn nhỏ của Denis, toàn bộ tòa nhà mang một cấu trúc tuyệt đẹp đầy sống động. Ngoài ra phải nhắc đến sự tinh tế đầy uyên bác trong chuyện tính toán cho đến tận từng chi tiết nhỏ xíu. Tất cả chúng kết hợp lại, tạo ra cảm giác đây là 『Tòa án』, tòa nhà điều hành của vương quốc.
Cầu thang với kiến trúc nửa thống nhất với quảng trường ở phía trước, ngay khi họ bước qua cánh cửa to khổng lồ đang được mở rộng, thì chỉ có mỗi một người đàn ông trong trang phục lộng lẫy đứng ở đó,
Có vẻ như anh ta chờ đợi Atelier, nên khi nhìn thấy bóng dáng đám Denis, anh ta liền tiến lại gần với nụ cười nhu hòa.
"Tôi đã đợi mãi, Stevens, tiểu thứ Atelier. Và ...... những vị đây là?"
"Tôi là Denis. Kiểu như người giám hộ ha"
"Tôi là Vivia. Kiểu như người đi cùng bọn họ"
Tuy không rõ người đàn ông có lí giải được ý nghĩ của họ không, nhưng cứ coi như đã hiểu, anh ta liền nói với đám Denis.
"Tôi là Cestapeach, pháp quan của tòa án hoàng gia. Tôi xin nhận trách nhiệm xem xét di ngôn dành cho tiểu thư Atelier và xác minh tính hợp pháp của nó"
"Tôi vốn không rõ chi tiết sự tình, nên anh có thể giải thích cho sau được không"
"Vâng~, tất nhiên"
Cestapeach mỉm cười và nói như vậy, rồi hướng sang Stevens.
"Stevens, cứ giao tiểu thư cho tôi, anh có thể đi thông báo việc mình đã đến nơi được không ha"
"Tôi đã rõ, phán quan Cestapeach. Tiểu thư xin nhờ cậy ngài"
Stevens nói như vậy, rồi lấy khăn tay lau mồ hôi trên trán và đi đến một nơi khác.
Denis để ý đến dáng vẻ đi lại khá giượng gạo của ông. Dù chỉ là chuyện vặt vãnh, trông ông ta khá căng thẳng.
Tuy nhiên, bởi Denis không hứng thú với mấy thứ uy quyền hay thể chế, hay nói đúng hơn là cậu không quan tâm đến chúng, nên Denis đã cho rằng: có lẽ nếu một người bình thường bước vào một tòa nhà lớn như thế này, chuyện họ trở nên cung kính một cách tương xứng có khi lại là chuyện bình thường cũng nên.
"Nào, thưa tiểu thư và mọi người. Xin mời đi về phía này"
Cestapeach nói vậy và có ý dẫn Atelier theo, nhưng Atelier vẫn bám lấy gấu quần Denis, mà chẳng di chuyển lấy một bước.
"Aa, xin lỗi. Là do có vẻ dẫu thế nào nhỏ vẫn cảm thấy miễn cưỡng"
Denis nói vậy rồi vỗ lên vai Atelier, người nhất quyết không chịu rời tay ra khỏi chân cậu.
"Đi thôi, Atelier. Ta cũng đi cùng mà"
"............"
Atelier quấn quýt lấy Denis và đi theo sau cậu với bộ dạng đầy miễn cưỡng.
"Từ giờ ta sẽ làm gì vậy"
Thấy Denis hỏi vậy, Cestapeach liền trả lời"
"Trước hết, ta sẽ thử xác nhận việc tiểu thư là con gái của người chủ đời trước ...... của nhà Werstatt với người vợ đó"
"Rốt cuộc ta sẽ làm như thế nào?"
"Ta sẽ lấy máu, rồi dùng dụng cụ ma thuật để phân giải nó. Chỉ tiêm một chút thôi"
Vào khoảnh khắc Cestapeach nói vậy, gấu quần của Denis bị kéo một cách mạnh mẽ, khiến cho cậu bước đi loạng choạng.
Khi nhìn xuống, Denis nhận ra khuôn mặt Atelier trở nên cứng đơ ra, còn hai chân đã bám rễ xuống đất và nhất quyết không chịu cử động.
Đây là biểu cảm mà cho đến tận bây giờ, cậu chưa từng thấy ở Atelier.
"Atelier. Chỉ là tiêm một chút thôi mà! Hãy nghe lời đi nào!"
Atelier hoàn toàn không chịu cử động và cứng đơ người một cách hoàn toàn bất động, dẫu cho Vivia và Denis có gắng sức di chuyển cô.
Cô mang vẻ mặt như một con quỷ, trong khi bộc lộ sự kháng cự một cách kiên định việc sẽ bị tiêm.
Chân tay cô đang bám chặt lấy sàn nhà đá cẩm thạch và bộc lộ sự kháng cự mạnh mẽ.
"Atelier-chan, ghét bị tiêm à!?"
"Có lẽ là vậy rồi! Nhỏ đang làm khuôn mặt như quỷ ấy! Việc nhỏ có cái biểu cảm cơ mặt như thế này thật là!"
Cuối cùng hai người bọn họ cũng vận chuyển cơ thể của Atelier đến phòng tiêm, ở đó có một y quan trông có vẻ như mang trên mình kĩ năng y được cao cấp đang ngồi bên trong.
Atelier ôm lấy chân Denis và run lẩy bẩy, trong khi mang khuôn mặt như thể thế giới đã tận thế rồi.
"Ghét lắm, ghét lắm, ghét lắm, ghét lắm, ghét lắm, ghét lắm, ghét lắm, ghét lắm, sợ lắm, sợ lắm, sợ lắm, sợ lắm, sợ lắm, sợ lắm, sợ lắm, sợ lắm"
"Sợ lắm, sợ lắm, mặt của nhóc mới đáng sợ ấy"
"Hơi nhói một chút nhé~"
Bác sĩ nói như vậy rồi lấy kim tiêm ra.
"――――――――h!!"
Atelier gào thét mà không phát ra một tiếng nào.
Sau khi việc lấy máu kết thúc, Denis bế Atelier, người trông đã mệt mỏi rã rời, ra khỏi căn phòng lấy máu.
Vivia, người đã rời khỏi căn phòng trước, khi nhìn thấy cảnh đó liền hỏi Denis.
"Rố, rốt cuộc cô ấy đã bị lấy bao nhiêu máu thế?"
"Chỉ có một tí tẹo thôi. Nhỏ làm quá lên thôi, nên đừng để tâm"
Sau khi đưa cái chai nhỏ chứa máu xét nghiệm của Atelier cho Cestapeach, ba người bọn họ lại được hướng dẫn tới chỗ khác.
Giữa đường, Denis, người đang ẵm Atelier, lên tiếng hỏi.
"Bây giờ ta đi đâu?"
"Giờ ta sẽ đặt dụng cụ ma thuật dùng để phân giải thứ này. Đây là một việc khá quan trọng, nên nó được lắp đặt trong những tòa án chuyên môn đấy"
"Vậy sao. Anh đợi một chút được không?"
"Cũng được thôi, sao vậy?"
Cestapeach trả lời vậy thì cậu liền đưa Atelier trên tay cho Vivia, người đang đi theo đằng sau.
Vivia vốn nhỏ con hơn cậu, lại không có mấy sức lực, nhưng cậu vẫn đang nỗ lực bước đi trong khi xoay xở với Atelier trên vai.
Denis đi tách ra khỏi Vivia một chút và hỏi nhỏ Cestapeach.
"Tôi hỏi thêm thông tin về Atelier được chứ. Bởi tôi không rành cho lắm"
"Được chứ. Bố của tiểu thư là ngài Famas, từng là chủ gia đình Werkstatt. Tuy nhiên theo như lời cậu em trai Joseph, người đã cướp cái ghế đó từ ông, thì ngài ấy đã bị vợ hạ độc giết hại. Còn tiểu thư Atelier do bị nghi ngờ về dòng máu huyết thống nên đã bị đuổi khỏi gia đình. Tất cả đều dựa theo âm mưu của Joseph"
"Nhưng mà, đó là con gái của đại quý tộc cơ mà? Có thể nào lại rơi xuống mức trở thành nô lệ sao?"
"Có vẻ Denis-san không biết đến sự khốc liệt của những cuộc chiến tranh giành quyền lực trong giới quý tộc rồi. Về phía kẻ thua cuộc, họ sẽ bị tước đoạt tất cả mọi thứ và bị đàn áp một cách triệt để đến mức không thể vùng lên được nữa, và họ sẽ chỉ bị đẩy đến xuống đáy địa ngục thôi. Không hề có sự khoan dung ở đây"
Cestapeach nói vậy trong khi nhìn chằm chằm vào chút máu nhỏ của Atelier bên trong chiếc lọ nhỏ.
"Tuy nhiên, ngài Famas đã nhanh tay hành động trước. Ngài đã lên kế hoạch để lật ngược lại tình thế, dẫu cho có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa. Kết quả là chính phủ hoàng gia đã yêu cầu phúc thẩm để xác nhận lại huyết thống của tiểu thư. Ta sẽ thắng phiên xét xử này thôi. Tôi cũng từng bị tên Joseph cho nếm bao nhiêu đắng cay rồi"
Cestapeach mở cánh cửa ở cuối hành lang ra, đó là một căn phòng xét xử rộng lớn, có một cỗ máy ma đạo to lớn cỡ chiều cao con người được đặt ở trung tâm.
Cestapeach mở cái nắp cỗ máy ra và nhỏ 1 giọt máu của Atelier vào trong.
Sau đó, anh ta lấy thêm một cái lọ đựng máu nhỏ khác trong túi áo ra vào nhỏ vào trong cỗ máy.
Khi đó, cỗ máy kêu vang lên và bắt đầu phát sáng một mô hình lốm đốm với những cái lỗ nhỏ.
"Hãy nhìn xem. Thứ tôi mới cho vào là máu của tiểu thư Atelier và máu của bố tiểu thư, ngài Famas, vốn do chính phủ hoàng gia bảo quản. Dụng cụ ma thuật này đang tiến hành xác minh xem hai người họ có quan hệ huyết thống hay không"
"Một cỗ máy tiện lợi ha"
"Tại tòa án có khá nhiều dụng cụ ma thuật, nhưng thực tế đây là thứ có tần suất sử dụng nhiều nhất đó. Bởi việc chứng minh quan hệ huyết thống đóng vai trò quan trọng trong nhiều lĩnh vực ...... hora, có kết quả rồi"
Phần hoa văn lốm đốm bên trong cỗ máy đang chuyển hóa về cùng một hoa văn với màu sắc thống nhất. Chúng di chuyển một cách linh động, rồi cuối cùng vẽ ra một hình tròn màu đỏ lớn.
"Thật tốt vì nó khá dễ hiểu ha"
Denis nói như vậy.
"Còn một lần nữa. Đây là máu của ngài Eliza, vợ ngài Famas"
Cestapeach tiến hành một lần nữa quá trình. Bên trong cỗ máy lại phát sáng hoa văn giống như lần trước.
"Đã xác minh xong. Mô hình chỉ ra hai người bọn họ có mối quan hệ huyết thống ở mức độ đấng sinh thành"
"Thế này là không có vấn đề gì à"
"Phải. Giờ chỉ còn mỗi việc lấy máu trước mặt phán quan tại tòa án để trưng bày ra kết quả này thôi. Việc chứng minh tiểu thư Atelier không nhầm lẫn vào đâu, chính là con gái được sinh ra bởi ngài Famas và ngài Eliza"
Ngày kế tiếp, đám Denis lại xuất hiện ở tòa án hoàng gia.
Ở phía trong cùng của tòa án mà họ ghé thăm hôm qua là ba thẩm phán ngồi ở phía trên, còn Denis và Atelier, cùng với Cestapeach và Stevens ngồi ở phía bên cánh trái.
Vivia ngồi ở ghế quan sát, có vẻ nhưng không có người theo dõi phiên xử nào khác.
Cũng còn có những người khác nữa, nhưng họ là những y quan chờ đợi để xét nghiệm máu.
Trong lúc chời đợi, có một nhóm ba người đàn ông tiến vào tòa án và ngồi ở phía đối diện.
"Ai là Joseph vậy?"
Denis hỏi thì thầm, thì Cestapeach liền trả lời.
"Là người tóc bạc ở trung tâm"
Người ngồi ở chính giữa là một người đàn ông trung niên có mái tóc dài màu bạc cùng màu với Atelier.
"............"
Denis liếc mắt nhìn Stevens, ông ta có vẻ đang bồn chồn trong khi lấy khăn tay lau cổ và trán liên hồi.
Có vẻ như ông quản gia già này là kiểu dễ bị đổ mồ hôi khi hồi hộp. Bồn chồn thì cũng hết cách, nhưng đừng có làm chuyện gì kì quặc đấy, Denis nghĩ.
Khi những người tham gia đã xuất hiện, phiên tòa đã được mở.
Người pháp quan ngồi ở trung tâm, có vẻ là trưởng đoàn thẩm phán lên tiếng nói khàn khàn.
"Vậy thì theo yêu cầu đến từ chính phủ hoàng gia, bên đã nhận được di chúc của ngài Famas, người chủ đời trước của nhà Werkstatt, tòa án hoàng gia sẽ tiến hành xem xét tính xác thực của bản di chúc, cũng như thẩm tra quyền kế thừa hợp pháp của họ thông qua sự liên kết về 『dòng máu』và『tri thức』"
Ông pháp quan già nhìn sang hàng ghế của đám Denis, rồi dùng tay nâng cặp kính lão, trong khi liếc mắt nhìn đống giấy da cừu đặt ở trên mặt bàn.
"Pháp quan hạng hai: Cestapeach, cựu quản gia trưởng nhà Werkstatt: Tony Stevens; ...... kế đến là Atelier Werkstatt và người đại diện ...... cựu 『"bếp phó" nhà hàng Black』...... Cựu 『đầu bếp của Đại quân Bạch Dực』, hiện đang kinh doanh quán ăn uống ...... Denis Black"
Những người được gọi tên lần lượt đứng lên và cúi đầu chào về phía tòa án.
"Về phía đối diện là pháp quan hạng nhất: Andrew, phó quản gia đương nhiệm nhà Werkstatt: Indorigo Cervantes và chủ nhà hiện tại của nhà Werkstatt: Joseph Werkstatt"
Những người ngồi đối diện đám Denis cũng lần lượt đứng lên và cúi chào quan tòa.
Trong khoảnh khắc, ánh mắt của Joseph và Denis đã giao nhau.
"Fưn ...... cứ tưởng là ai, chẳng phải là tên cựu đầu bếp Denis hèn nhát trong lời đồn của 『Cánh bạc』hay sao"
Joseph nói như vậy.
"Oya ...... tuy không nhớ ra, nhưng chẳng phải phải vị khách quen từ ngày xưa hay sao? Ngài Joseph đây còn gì"
Denis đã đáp lại thế.
"Chẳng phải ngài đã chăm sóc cô nhóc hút khách của bên tôi nhỉ. Tôi sẽ không để yên đâu"
"Quả đúng như lời đồn đại, anh là một kẻ dã man không biết tới phép lịch sự ha. Tôi nói là để tốt cho thân anh thôi"
"Trật tự! Trật tự! Vậy thì, phiên tòa chính thức được khai mạc"
(Phụ) (magic item) (gata-gata) (ê~)