Truyền Thuyết về Nàng Ngựa Bất Bại Mạnh Nhất

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

129 1241

Tensei Shitara Heishi Datta? Akai Shinigami to Yobareta Otoko

(Đang ra)

Tensei Shitara Heishi Datta? Akai Shinigami to Yobareta Otoko

Shiriken

Ma pháp tồn tại, nhưng chủ nhân không thể sử dụng. Đây là một thế giới có Thần.

170 2195

Tomodachi no Ushiro de Kimi to Kossori Te wo Tsunagu. Dare ni mo Ienai Koi wo Suru.

(Đang ra)

Tomodachi no Ushiro de Kimi to Kossori Te wo Tsunagu. Dare ni mo Ienai Koi wo Suru.

Mashiroya Hideaki

Một câu chuyện tình yêu tuổi trẻ, khắc họa những cảm xúc vừa thẳng thắn lại vừa phức tạp, nơi tình bạn và tình yêu giao thoa.

14 19

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

123 5002

Tập 03 - Chương 09 : Trong máy tính của người khác luôn có những thứ đáng hóng hớt

[Đối với cô mà nói thật sự là quá miễn cưỡng.]

[Cô chắc chắn không làm được đâu.]

[Cái tên Mejiro đối với cô mà nói là một gánh nặng quá sức.]

Những lời nói tương tự, Mejiro Ardan đã nghe qua vô số lần. Thấy vẻ mặt và âm thanh bàn tán xôn xao của các huấn luyện viên phía sau, cô gái một tay vịn lấy ngực hít một hơi thật sâu, liền từ trong phòng gym thoát ra, đi đến hành lang. Vẻ mặt kiên quyết, đồng thời, thần thái lại có vẻ hơi ảm đạm. Nói thật, dù cho đã nghe từ lâu, nhưng Ardan vẫn không thể nào quen được. Nhưng [Cái tên Mejiro] và [Thân phận Nàng Ngựa] rốt cuộc là gánh nặng hay là gông cùm? Hay là một vinh quang có thể được cho phép nở rộ——

Người đưa ra quyết định đó, chính là bản thân Ardan mới phải!

Bước chân bất giác tăng tốc, cô gái hơi mím chặt môi. Không cần phải để ý đến lời lẽ của người khác mà tạo ra những cảm xúc ủy mị vô nghĩa, điều đó không thể khiến mình trở nên mạnh mẽ hơn. Đã sớm hiểu rõ sự bất lực của cơ thể này và đôi chân này. Chính vì rất rõ, nên mới dốc hết toàn lực mà nỗ lực. Nếu cơ thể có khuyết điểm thì bắt đầu học kỹ thuật và chiến lược, nếu thể lực không đủ thì đến lúc đó sẽ dùng ý chí lực để bù đắp. Không thể theo kịp thể năng của người khác thì càng phải dốc hết toàn lực để bù đắp những tố chất đã tụt lại.

Trong lòng vẫn còn hạt giống lửa chờ đợi để bùng cháy, ý chí mạnh mẽ không ngừng. Chính vì bị cho là không làm được, mới đối với cuộc đua vinh quang đó vô cùng khao khát, mới nỗ lực đến mức độ này, kéo lê một cơ thể bệnh tật không ngừng qua lại học viện. Cô có... một mục tiêu bằng mọi giá muốn đạt đến. Dù cho có trở thành một ánh hào quang thoáng qua rồi biến mất, cũng sẽ là một tia chớp rực rỡ nhất. Vì khoảnh khắc cuối cùng sẽ đến đó mà đặt cược tất cả của mình, dù cho có chết cũng không sao cả! Chứng minh cho tất cả mọi người thấy, dù cho là một ánh sáng yếu ớt đến vậy, cũng có thể trở thành một viên ngọc vô thượng, vượt lên trên tất cả các vì sao trên sân đấu.

Bị phủ định, bị chất vấn, mang theo cơ thể này cũng sớm muộn gì cũng sẽ bỏ mạng trên sân đấu. Ánh mắt của cô gái nhìn thẳng về phía trước. Nếu đây chính là số phận của Mejiro Ardan...

"Tôi sẽ chấp nhận thách thức của số phận." Bởi vì cô cũng là một trong những Nàng Ngựa vinh quang của nhà Mejiro.

Và, mang trong mình sự mến mộ, muốn ở trên sân đấu gặp gỡ màu vàng kim lẫm liệt đó. Tỏa sáng hơn bất kỳ vì sao nào, vững chắc hơn bất kỳ vì sao nào, một kim tinh rực rỡ nhất.

(Rei.)

Mơ mộng về bóng hình Đại Đào Tẩu ở phía trước nhất của người đó. Vẻ mặt ngưng trọng trên khuôn mặt của Mejiro Ardan hơi thoải mái, liền bước đi. Và ngay lúc này, cô gái lại đột nhiên ngỡ ngàng trợn to mắt, cảm thấy đầu óc một trận choáng váng, bước chân loạng choạng. Hai chân liền không còn sức lực mà cong lại, mềm nhũn co ro——

"...Ựa——!"

...

Khi Roze theo bước chân của Mejiro Ardan ra đến ngoài trời, liền nhìn thấy cô gái tóc xanh lam đang ôm đầu quỳ ngồi trên đất, phát ra những âm thanh đau đớn. Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, vẻ mặt của Roze kinh ngạc, liền vội vàng tiến lên đến bên cạnh đối phương, đỡ lấy vai Ardan.

"Cô sao vậy?! Có sao không?"

"Cô là..."

Mejiro Ardan liếc mắt sang một bên, liền thấy bên cạnh mình không biết từ lúc nào đã đến một cô gái tóc trắng mắt đỏ, đang dùng một ánh mắt quan tâm nhìn cô. Hơn nữa, dáng vẻ đó vô cùng quen mắt. "Người ban nãy ở phòng Hội học sinh?" Lẩm bẩm, Ardan liền dưới sự nâng đỡ của Roze, từ từ đứng dậy. Sau khi hơi thở dốc vài cái để điều chỉnh lại trạng thái, liền hồi phục lại thần thái tao nhã như thường lệ. Cô liền từ bên cạnh đối phương thoát ra đi về phía trước, quay lưng lại đối mặt với Roze, nở một nụ cười khổ não và bất đắc dĩ.

"Mà à, xin lỗi đã làm phiền cô rồi. Không chỉ ở cửa phòng họp đã chặn đường cô, bây giờ còn phải phiền cô qua đây giúp đỡ, thật sự là vô cùng xin lỗi."

"Không... so với chuyện này, cơ thể cô không sao chứ?" Roze nhẹ giọng hỏi.

"Chỉ là hơi choáng váng một chút thôi, đã không sao rồi." Mejiro Ardan không khỏi liếc mắt đi, cô khó có thể đối mặt với Roze. Tình cảnh cả hai gặp lại có hơi lúng túng, đồng thời cô gái cũng không thích bị người khác dùng ánh mắt như nhìn một món đồ thủy tinh yếu ớt mà hỏi han ân cần. Liền khổ não một tay đặt lên môi mình, khó xử cúi đầu chau mày.

"Mình cũng thật là, mới vừa khỏi bệnh không nên gắng sức như vậy mới phải. Ờ... í? Máy tính bảng của mình đâu rồi?" Nói rồi, Mejiro Ardan liền không khỏi muốn nắm lấy thứ gì đó để duy trì suy nghĩ của mình, lại đột nhiên nhận ra trong tay mình lại trống không. Chiếc máy tính bảng ban nãy luôn ôm trước ngực không biết từ lúc nào đã không thấy tung tích.

(Máy tính... ?)

Roze nghe xong, hơi nhìn ngó xung quanh mặt đất một chút, liền ở dưới chân mình nhìn thấy một chiếc máy tính bảng màu trắng, liền vô thức cúi người xuống nhặt lên. Lật ra mặt trước để kiểm tra xem thiết bị có tốt và nguyên vẹn không...

Dường như là vì hành động đột nhiên ngồi xổm xuống của Ardan mà khiến chiếc máy tính bảng bị va đập, vì vậy lúc này toàn bộ màn hình trước mắt Roze liền sáng lên.

"Ờ..." Nhìn thấy nội dung trên màn hình trong nháy mắt, vẻ mặt của Roze đột nhiên cứng đờ. Màn hình chờ phía trên, là một cô gái xinh đẹp tóc vàng mắt xanh biếc. Trạc tuổi mười lăm, mười sáu, với một khí chất lẫm liệt cầm micro cất cao tiếng hát, lại với một cảm giác thiếu nữ tinh nghịch đáng yêu, nháy mắt một cái với phía trước tầm nhìn.

Dáng vẻ đó Roze rất quen thuộc, chính là bản thân cô lúc là Rei. Hơn nữa còn là bộ dạng cô đang thực hiện chế độ hoạt động phục vụ các fan nhỏ tín đồ thân yêu của mình, ném đi một cái nháy mắt. Thực sự đã chơi đùa một cách thuần thục sự ngầu lòi và lạnh lùng, đồng thời mang lại một sự tương phản mạnh mẽ với một trái tim thiếu nữ hoạt bát, vui vẻ. Cho đến bây giờ, Roze vẫn còn nhớ tiếng reo hò sôi nổi của sân đấu lúc đó rốt cuộc điếc tai đến mức nào. Chẳng qua là dùng con mắt của hiện tại để đối mặt trực quan với bản thân lúc đó... Vẻ mặt của Roze hơi ửng hồng, không khỏi ngậm miệng nín thở.

Mặc dù nếu làm lại chuyện tương tự một lần nữa, cô vẫn sẽ không chút do dự mà thực hiện hành động nháy mắt. Nhưng cứ thế này mà nhìn vào bức ảnh tĩnh lúc đó, lại có một cảm giác xấu hổ, một ham muốn muốn ôm đầu ngồi co lại. Huống hồ... Roze ngửa đầu ra sau, cầm chiếc máy tính bảng có hơi run rẩy.

(Cảnh tượng trước mắt, là màn hình chờ của máy tính bảng đó——!!!)

Cô đột nhiên có một ham muốn muốn biến thành một con marmot mà hét lớn.

Cứu mạng! Cứu mạng! Tôi không thở nổi nữa rồi!

"Ể? Khoan đã——" Dường như đã phát hiện ra vẻ mặt kỳ quái của cô gái tóc trắng, Mejiro Ardan liền nhận ra chỗ không ổn, thuận theo tầm nhìn của đối phương nhìn vào chiếc máy tính bảng đang sáng lên, liền đột ngột nhớ lại phía trên là một bức ảnh chụp màn hình lúc buổi hòa nhạc của Rei, một bức ảnh chụp cận mặt đang mỉm cười nháy mắt với các fan. Sở thích cá nhân của cô gần như trong nháy mắt đã bị bộc lộ không chút giữ lại.

"Ya a——! Xin, xin hãy trả lại cho tôi!!!" Một tiếng ngựa kêu xấu hổ vang vọng khắp hành lang. Thực ra việc theo đuổi ngôi sao cũng không phải là chuyện gì kỳ quái, nhưng việc lấp đầy hoàn toàn màn hình bằng thần thái nháy mắt của một ngôi sao, điều này gần như giống như chuyện mà một cô bé đang xuân tâm manh động mới làm phải không! Và chị cả của nhà Mejiro đường đường lại như thế này ra thể thống gì?! Một đại tiểu thư tao nhã quý phái, riêng tư lại có thể say mê một ngôi sao nào đó, cài đặt một màn hình nền gần giống như nhân vật chính trong một trò chơi mỹ nũw đang phát điện quyến rũ người chơi!

Ardan lập tức mặt đỏ bừng, lập tức vươn tay ra dùng sức níu kéo chiếc máy tính bảng trong lòng Roze, đoạt lại đồ của mình, cứ thế yên lặng ôm trong lòng. Và nhìn vào ánh mắt phức tạp mà cô gái tóc trắng ném về phía mình, Ardan liền lập tức vùi đầu vào chiếc máy tính bảng, mặt đỏ đến mức có thể nhỏ ra nước. Sau đó quay người đi, rồi lại không ngoảnh đầu lại mà nhanh chóng chạy trốn về một hướng.

"Xin lỗi!!! Tôi xin phép đi trước——"

"Này... khoan đã." Chỉ còn lại Roze nhìn bóng lưng màu xanh lam đang xa dần đó, vươn tay ra gọi. Cô liền thấy bóng dáng của Ardan ngày càng nhỏ lại, cuối cùng hoàn toàn biến mất trong hành lang không một dấu vết. Cuối cùng, cô gái tóc trắng chỉ đành đặt hai tay lên miệng hét lớn.

"Chạy trong hành lang rất nguy hiểm đó!!!" Nếu là con người thì còn đỡ, với tốc độ của một Nàng Ngựa và một cơ thể bệnh hoạn như vậy mà chạy lung tung, biết đâu Ardan không nhìn rõ đường, cuối cùng liền đâm vào người hoặc tường, trực tiếp — tức thì — tắt thở — bất tỉnh.