Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Bình Thường Hóa Dark Fantasy

(Đang ra)

Bình Thường Hóa Dark Fantasy

Jepaepgagyeokinsangnieun

Mà tôi có thấy vậy đâu.

3 10

Phù thủy thì không thể bị xiềng cổ

(Đang ra)

Phù thủy thì không thể bị xiềng cổ

夢見 夕利

Một câu chuyện hành động giả tưởng về anh chàng bị những người cộng sự (phù thủy) quyến rũ đùa giỡn!

2 6

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

14 80

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

216 7245

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

(Đang ra)

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

敖青明

Lệ quỷ cam tâm tình nguyện dâng hiến sức mạnh: “Đúng vậy, cô ấy chỉ là một đứa trẻ đáng thương, chẳng có năng lực tự vệ mà thôi.”

35 331

Toàn truyện - Chương 57: Ánh mắt không lừa được người khác

Chẳng trách đám sinh viên Đại học này không tin ảnh thẻ của Nghê Hiểu Vũ lại đẹp đến vậy.

Năm 2006, phong cách trang điểm Hàn Nhật vẫn còn đang trong giai đoạn thăm dò và phát triển, trào lưu trang điểm trong nước thì càng chưa phổ biến. Nếu không thì đã chẳng có những kiểu trang điểm thảm họa của dân phi chủ lưu. Lúc này, nhiều bạn trẻ cho rằng trang điểm là phải đậm, mắt đánh phấn dày cộm, môi tô son lòe loẹt kết hợp với kiểu tóc xù mì dựng ngược để thể hiện tâm hồn nổi loạn và bất cần.

Công nghệ xử lý ảnh PS vào thời điểm này tuy được một số khu du lịch sử dụng nhưng cũng chỉ dừng lại ở việc tăng độ tương phản màu nền và chỉnh sửa các thông số RGB. Hoặc là kéo tối đa độ trắng và độ sáng của da mặt khiến ai nhìn vào cũng như trẻ con, ảnh làm ra thì giả trân, già trẻ lớn bé đều như đúc từ một khuôn.

Kỹ thuật chỉnh sửa ảnh tỉ mỉ vừa đẹp mắt vừa giữ được đường nét như sau này, đặt vào thời điểm hiện tại quả thực là một đòn giáng cấp.

Đám con trai vẫn còn đang xôn xao bàn tán nghi ngờ thì đội trưởng đội bóng đá nữ của Học viện Nghệ thuật Thiết kế Chu Quảng Cẩm vốn là con gái đã nhìn thấu được một nửa.

"Hiểu Vũ, cậu nhờ thợ trang điểm chụp ảnh nghệ thuật trang điểm cho à?" Chu Quảng Cẩm đoán.

Học viện Nghệ thuật Thiết kế của cô không thiếu nữ sinh đi chụp ảnh nghệ thuật. Nhưng đây là thứ đồ hiếm, người bình thường nghe đến giá cả trăm tệ trở lên là đã chùn bước rồi. Ảnh nghệ thuật chẳng có giá trị sử dụng gì cả, chỉ là để đẹp và làm kỷ niệm, là một loại hình tiêu dùng cao cấp.

Nghê Hiểu Vũ vốn đã uống khá nhiều rượu nên đầu óc có chút chậm chạp, vẫn còn đang luống cuống giải thích.

"Ảnh của cậu ấy không phải do trang điểm mà là hiệu ứng của việc chỉnh sửa hậu kỳ."

"Chị Tiểu Ái!" Nghê Hiểu Vũ mừng rỡ quay đầu lại, "Sao chị giờ mới đến!"

"Vừa nãy chị cầm ảnh thẻ trong tay định đến giúp Hiểu Vũ giải thích đây."

Vương Học Ái lau mồ hôi dính trên băng đô.

"Nửa đường bị một thầy giáo về hưu ở bàn bên cạnh nhìn thấy, thầy ấy cùng với thầy Triệu Gia Toàn rất hứng thú với kỹ thuật chỉnh sửa ảnh này nên giữ chị lại nói chuyện một lúc."

"Mọi người xem tấm này nữa này." Vương Học Ái cũng khoe ra tấm ảnh thẻ đã được Lộ Mãn chỉnh sửa tỉ mỉ.

Trong đám đông vang lên những tiếng kinh hô nho nhỏ.

"Ối trời ơi, trang điểm kiểu gì mà đạt được hiệu ứng này chứ!"

"Lần đầu tiên tôi thấy Tiểu Ái không đeo băng đô, xinh ngất ngây luôn!"

Lý Triều Huy trong đám đông nhìn đi nhìn lại, không nhịn được nói: "Chị Tiểu Ái, nhà chị còn có em gái à?"

Vương Học Ái liếc xéo cậu ta một cái: "Cứ đợi đến lần sau chúng ta tập thể lực, chị sẽ cho em đeo thêm hai cái bao cát, tập cho tàn đời luôn."

"Tiểu Ái, cậu chụp ảnh này ở tiệm nào vậy, có thể chia sẻ cho tớ được không?"

Chu Quảng Cẩm của Học viện Nghệ thuật Thiết kế dán mắt vào ảnh thẻ trên điện thoại của Vương Học Ái không rời mắt được.

Vương Học Ái không sở hữu nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành, chỉ thuộc hàng trung bình trong đám đông. Thế nhưng tấm ảnh thẻ này lại cho thấy vẻ đẹp vừa vặn, khiến người ta nhận ra ngay là cô, đồng thời được tô điểm thêm nét đẹp thường thấy ở ảnh nghệ thuật.

Huống hồ trường của cô dạo gần đây cũng đang thay đổi ảnh thẻ trên diện rộng. Một tấm ảnh nhỏ xíu nhưng sẽ hiển thị trên trang web học tịch mới và theo cô cả đời.

Nếu cô cũng có một tấm ảnh thẻ một inch hoàn hảo như vậy thì sao...

Con gái ai chẳng thích làm đẹp, cô thật sự không thể kìm lòng được.

"Đây không phải là ảnh chụp ở mấy tiệm ảnh bên ngoài đâu." Vương Học Ái cười. Cô và Nghê Hiểu Vũ đã cùng nhau khiến họ tò mò bấy lâu, hiệu quả đã đạt được rồi, "Lộ Mãn học đệ trước mặt các cậu đây mới là cao thủ ẩn mình đấy——hai tấm ảnh của tớ và Hiểu Vũ đều là do cậu ấy làm đó!"

"Lộ Mãn học đệ cũng không dùng bất kỳ loại mỹ phẩm nào. Đây hoàn toàn là kỹ thuật PS trên máy tính, dùng chuột và bàn phím để đạt được hiệu quả."

"Cái gì? Cái này...?"

Đám học trưởng này còn kinh ngạc hơn cả khi nhìn thấy tấm ảnh đã chỉnh sửa kỹ càng vừa rồi.

Những bức ảnh chuyên nghiệp và mang tính thương mại làm kinh diễm cả trường lại là do một học đệ trẻ tuổi như vậy thực hiện á?

"PS, cái phần mềm mà hội sinh viên hay dùng để làm poster và chỉnh sửa ảnh tin tức đấy á?"

Một học trưởng ở trường cao đẳng nghề có chuyên ngành liên quan hít một hơi lạnh: "Thầy giáo dạy bọn tôi nửa năm, tôi thêm hoa lá cành với chữ nghệ thuật vào poster còn thấy khó khăn, còn bị thầy chê là thẩm mỹ quá quê mùa..."

Học đệ này thậm chí còn chưa trải qua chương trình Đại học, đây là tự mò mẫm hay là nhà có tiền cho đi học chuyên nghiệp vậy?

"Cái này..."

Sau cơn kinh ngạc ban đầu, Chu Quảng Cẩm đã bình tĩnh lại nhưng lại không tiện mở lời.

Ý nghĩ đầu tiên nảy ra trong đầu cô là nhờ học đệ giúp mình một việc, chỉnh sửa kỹ càng ảnh của cô.

Nhưng mới gặp lần đầu đã làm phiền người ta rồi.

Nhưng cô lại rất luyến tiếc những tấm ảnh đã chỉnh sửa kỹ càng như vậy. Lỡ như đường đột đề nghị trả tiền để nhờ học đệ làm cho một tấm mà cậu ấy lại không có ý định kiếm tiền bằng việc này, chẳng phải là bàn chuyện tiền bạc làm sứt mẻ tình cảm sao?

Không ít người có chung suy nghĩ này. Những học trưởng khác tuy là đàn ông con trai không quá chú trọng đến tính thẩm mỹ của ảnh thẻ, nhưng ai lại muốn ảnh trên thẻ sinh viên và bằng tốt nghiệp của mình quá sơ sài xấu xí chứ.

Lộ Mãn mỉm cười rồi lên tiếng đúng lúc: "Các học trưởng học tỷ, thật không dám giấu giếm. Sau này chúng em có thể sẽ thành lập một đội để thử nghiệm kinh doanh chụp ảnh thẻ một inch này ở Đại học Sư phạm Tân Hải. Chúng em còn non nớt kinh nghiệm và năng lực còn hạn chế, đến lúc đó có thể mời các anh chị ra mặt giúp đỡ miễn phí làm người mẫu để chúng em luyện tay nghề trước được không ạ?"

Đám học trưởng học tỷ nghe xong đều đổ dồn ánh mắt về phía Lộ Mãn.

Chỉ dựa vào hai tấm ảnh chỉnh sửa kỹ càng của Vương Học Ái và Nghê Hiểu Vũ đã thể hiện kỹ thuật hậu kỳ, vậy thì cần gì phải luyện tay nghề nữa? Mở cửa hàng trực tiếp cũng dư sức!

Rõ ràng là cậu ta giúp các học trưởng chụp ảnh và chỉnh sửa kỹ càng miễn phí, nhưng qua miệng Lộ Mãn lại thành ra họ làm người mẫu giúp Lộ Mãn.

Nghe những lời này thật dễ chịu, lại thực sự mang lại lợi ích cho họ.

"Sau này thực sự dựng lên dự án khởi nghiệp, thời gian đầu chắc chắn không dễ làm, đi bước này cũng khó khăn." Lộ Mãn cũng không nói thẳng muốn mời họ làm đại sứ quảng bá, nhưng ý tứ đã nói rõ ràng, "Có lẽ phải in ra một loạt phiếu giảm giá 50%, còn muốn nhờ các học trưởng giúp đỡ, người quen xung quanh cũng có thể đến ủng hộ."

"Tiểu học đệ này thông minh thật." Trong đám người có một học trưởng bất giác gật đầu.

Thực ra đây chính là nhờ họ sử dụng mối quan hệ xung quanh để phát tờ rơi. Nhưng tờ rơi này được cậu ta gói thành phiếu giảm giá có tính ứng dụng nhất định, cho dù phát cho bạn bè xung quanh vì mọi người đều có nhu cầu đổi ảnh nên cũng sẽ không làm mất lòng ai. Đối với các học trưởng này là chỉ cần mở miệng giúp anh truyền tin một chút thôi, nhưng Lộ Mãn lại có thể thu hoạch được một lượng lớn người dùng có độ tin cậy cao.

"Không vấn đề gì. Học đệ đã có lòng chỉnh sửa ảnh xấu của chúng ta rồi, chúng ta cũng không thể keo kiệt được."

"Yên tâm đi học đệ, chuyện nhỏ thôi mà."

Cùng lúc đó ở một góc bàn.

Cố Linh Y không ngừng nhét đồ vào miệng, bánh pudding caramel, bánh ngọt nhỏ, bánh quy nhỏ, mỗi miếng một cái ăn rất ngon lành.

Chỉ khi Lộ Mãn tập trung tinh thần trao đổi với các học trưởng về chuyện ảnh thẻ thì cô mới dừng nhịp độ tiêu diệt đồ ăn khuya mà nhìn về phía Lộ Mãn. Cô cũng tập trung tinh thần, đôi mắt hạnh xinh đẹp chăm chú nhìn Lộ Mãn tự tin phát huy khí thế ngời ngời mà không chớp mắt lấy một cái.

Cô nhìn Lộ Mãn, trong đôi mắt sáng ngời dường như có thêm một chút lấp lánh.

Vương Học Ái từ trong đám người đi ra, tiến lại gần Cố Linh Y. Nhìn thấy dáng vẻ của Linh Y, bước chân cô không khỏi chậm lại.

Theo cô thấy, cô nàng đang chăm chú nhìn Lộ Mãn này mặt mày thanh tú, không trang điểm phấn son nhưng đuôi mắt lại như khói như sương, đôi mắt sáng tựa sao trời.

"Gia Nhi!" Vương Học Ái chắc nịch gọi.

"A?" Cố Linh Y thấy người đến là Vương Học Ái học tỷ này biết sự tồn tại của hai chị em song sinh bọn họ.

Thế là cô mở miệng muốn giải thích rằng mình không phải Gia Nhi mà là chị gái Linh Y.

"Vừa nãy chị còn không dám gọi." Vương Học Ái giữ lấy băng đô và tươi cười nói, "Nhưng phát hiện ra ánh mắt em nhìn Lộ Mãn, ánh mắt này không thể lừa được người khác nên chị mới xác định em là Gia Nhi!"

[Phi chủ lưu là những phong cách đi ngược lại số đông]