Trò Chơi Ngu Ngốc Của Các Vị Thần

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Người Mạnh Nhất Thế Giới Là 1 Bé Gái?!

(Đang ra)

Người Mạnh Nhất Thế Giới Là 1 Bé Gái?!

礼存羊

Bí ẩn lớn nhất Thế Giới ở thế kỉ 21 trên Trái đất: Công Chúa Diệt Thần Luo KeKe đang che giấu điều gì, để mà khiến cả những Thợ săn lẫn Anh Hùng cũng phải khuất phục?Luo Keke:"Em chỉ là 1 cô bé nhỏ nh

13 96

Về Chuyện Sau Khi Tôi Cứu Cô Gái Tóc Đen Xinh Đẹp Lạnh Lùng, Cô Ấy Đã Trở Nên Nũng Nịu Dễ Thương Chỉ Khi Ở Riêng Cùng Tôi

(Đang ra)

Về Chuyện Sau Khi Tôi Cứu Cô Gái Tóc Đen Xinh Đẹp Lạnh Lùng, Cô Ấy Đã Trở Nên Nũng Nịu Dễ Thương Chỉ Khi Ở Riêng Cùng Tôi

Purapura

Dù ban đầu Minato còn bối rối trước diễn biến chóng vánh này, nhưng chẳng bao lâu sau, cậu nhận ra rằng chương mới trong cuộc đời mình có lẽ cũng không tệ chút nào — và dần dần, cậu bắt đầu cảm nhận đ

2 0

After I Save The Ice Princess From Another School From a Mol*ster, We Started as Friends

(Đang ra)

After I Save The Ice Princess From Another School From a Mol*ster, We Started as Friends

皐月陽龍

Tuy nhiên, Souta không thể ngờ được rằng bản thân sẽ bị cô ấy đùa giỡn hết lần này tới lần khác.

71 7548

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

(Đang ra)

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

御堂ユラギ

Một tác phẩm romcom về những hiểu lầm chưa hề, và đã bắt đầu khi mọi chuyện đã quá muộn, giữa một chàng trai phải chịu đựng quá nhiều đau đớn để rồi không còn có thể nhận lấy lòng tốt cùng những người

87 11324

Web Novel - Chương 04: Quan Âm Cầu Con

Tất cả mọi người đều hóa đá.

Ai cũng biết, tên thì có thể đặt sai, nhưng biệt danh thì... không bao giờ lầm.

Trong Trò Chơi Của Đức Tin, số lượng nam giới chọn nghề Mục sư vốn đã rất ít, người chọn tin vào [Sinh Sôi] lại càng hiếm hơn.

Vậy mà khi hai lựa chọn hiếm như kim cương ấy kết hợp lại ngay trước mặt bạn, thì không khác gì bạn đang trúng số cả.

‘Quan Âm Cầu Con’ là cách dân chơi gọi vui mấy tên Mục sư theo Con đường [Sinh Sôi]. Biệt danh này có lý do của nó: Mục sư theo [Sinh Sôi] khi ban phước hoặc trị thương cho đồng đội, thường có xác suất khiến đối phương ‘có thai’.

Dĩ nhiên, cái gọi là ‘có thai’ ở đây không nhất thiết là mang thai thật. Bộ phận ‘mang thai’ có thể không phải tử cung, thứ được thai nghén cũng chưa chắc là sinh vật đúng nghĩa. 

Thậm chí, nó có thể là thứ gì đó trộn lẫn giữa các giống loài hoặc kỳ dị không tưởng, ngoại hình thì đủ cả thể loại.

Chỉ là do [Sinh Sôi] tôn thờ sự sinh sản, nên mỗi lần Mục sư sử dụng ma lực, cái hiệu ứng phụ dở khóc dở cười khiến ‘bị thụ thai bất đắc dĩ’ sẽ có tỉ lệ xảy ra.

Nhưng tuyệt đối không nên xem nhẹ những lần ‘thụ thai’ như thế. Mỗi ‘sinh vật mới’ được hình thành trong cơ thể người được chữa trị sẽ khiến hiệu quả trị thương tăng lên đáng kể (cụ thể là tăng thêm ba phần).

Thế nên, các Mục sư [Sinh Sôi] này đúng là một cây ‘bơm máu’ chính hiệu.

Nghe vậy, Tống Á Văn thì trợn mắt ngoác miệng, tay cậu huơ loạn như quạt máy, “Ông anh, tôi xin anh đừng có buff cho tôi! Tôi thà để một Mục sư của phe đối địch chữa cho còn hơn bị anh làm cho to bụng!”

‘Mình thà chết thay vì to bụng vì một ông ‘Quan Âm Cầu Con’.

Lỡ đâu ông tướng này buff một cái là dính bầu, thì sao mà mình ngẩng đầu nhìn đời nổi?

Chả lẽ mình phải nói với người ta rằng: “Tôi từng mang thai đứa con của một đồng đội nam?”

Nghĩ thôi đã muốn ói.’

Nam Cung đứng kế bên cũng cạn lời. Bản thân cô cũng là Mục sư, nên tất nhiên, cô hiểu rõ mức độ hiếm có của một Mục sư nam theo [Sinh Sôi]. 

Vậy mà hôm nay lại gặp thật.

Trước cái tỉ lệ hiếm thấy như trúng xổ số này, cô không biết nên cười hay khóc.

Nhưng trên hết, cô cảm kích anh chàng Mục sư này.

Cô hiểu rõ rằng, Trình Thực đang cố gắng giúp xoa dịu sự cảnh giác của cả đội, giúp mọi người chấp nhận sự hiện diện của cô.

Dù vậy, khi hai người còn lại chưa lộ tín ngưỡng, cô vẫn không dám công khai Vị Thần thật của mình. 

Cô không hề đối nghịch với Trình Thực, nhưng những người theo [Trầm Luân] luôn bị dòm ngó một cách không mấy thiện cảm.

Hạ Uyển đứng bên cạnh Nam Cung nhìn thấy sự do dự của cô gái, cô cũng nhờ đó mà nhận ra tín đồ [Trầm Luân] này không phải kẻ thù của [Sinh Sôi]. 

Vào khoảnh khắc ấy, cô thở phào một hơi, nhưng sắc mặt cô vẫn lạnh tanh như cũ. 

Cô chỉ nhẹ giọng nói, “Tôi là Thợ săn Sáng Tạo.”

“Thợ Săn Sáng Tạo” tức là Thợ săn tin theo [Sinh Sôi].

Cả đội lập tức ngẩn người.

Một người lạnh lùng như Hạ Uyển mà lại tin vào [Sinh Sôi] ư? Thật khó tin.

Chỉ có Tống Á Văn là mặt mày sa sầm. Dù cũng nhìn ra Nam Cung không phải địch thủ của [Sinh Sôi], nhưng xét theo hệ thống trò chơi, cả [Sinh Mệnh] lẫn [Trầm Luân] đều chỉ có ba vị Thần.

Nói cách khác, xác suất Nam Cung là kẻ thù của cậu ta là 50%.

Trong khi cậu còn đang phân vân có nên giấu luôn tín ngưỡng của mình không, thì Trần Xung đã giơ tay ra hiệu, cắt ngang toàn bộ cuộc trò chuyện.

“Sự xung đột trong tín ngưỡng không phải do chúng ta tạo ra, nên cũng không cần quá gồng mình chịu trách nhiệm. Đã xác nhận hai Mục sư không đối nghịch, thì chia nhau phụ trách trị liệu là được.”

Nói rồi, anh chỉ vào Nam Cung, sau đó lại chỉ vào mình và tay pháp sư vẫn chưa lên tiếng, “Nam Cung thì lo cho tôi với Pháp sư. Mấy người theo [Sinh Mệnh] thì tự lo nhau.”

Sau đó, anh ta quay sang Hạ Uyển, “Cô đã là tín đồ của [Sinh Sôi], nên chắc cũng không ngại gì Trình Thực chứ?”

Hạ Uyển liếc nhìn vị ‘Quan Âm đưa con’ kia một cái, ánh mắt cô vẫn hờ hững như cũ trong khi gật đầu xác nhận.

“…”

Không biết có phải do mặt Hạ Uyển lạnh quá nên không lộ vẻ xấu hổ hay không, mà sắc mặt Trình Thực lúc này... rất chi là khó tả.

Còn người có khuôn mặt méo hơn cả Trình Thực thì dĩ nhiên là Tống Á Văn.

“Tôi...”

Thành thật mà nói, Tống Á Văn rất muốn từ chối.

Nhưng cậu cũng không ngốc.

Mọi người đã đồng ý với cách phân công, nếu cậu tiếp tục phản đối thì chẳng khác gì phá hoại tinh thần đoàn đội.

Lỡ có chuyện gì cũng chẳng ai chịu giúp cậu nữa.

Thôi thì, cố gắng bị thương ít nhất có thể là được.

Cậu nhất định sẽ không để tên Quan Âm này ‘trị liệu’ cho mình đâu!

Trần Xung chẳng cần tốn bao nhiêu công sức đã giành được quyền điều phối cả đội. Thấy không ai phản đối, anh gật đầu, rồi nói:

“Không nhiều lời nữa. Mỗi đợt thử thách sẽ cho ta từ nửa tiếng đến một tiếng chuẩn bị. 

Hiện giờ chúng ta chưa rõ nguyên nhân của cuộc chiến lần này, nên tạm thời không được rời khỏi nơi xuất phát. 

Trong thời gian chuẩn bị, mọi người tranh thủ hoàn thành [Nghi Thức Phụng Thần], rồi tìm chỗ cố thủ.”

Nghi Thức Phụng Thần tức là nghi lễ cầu phúc với Thần mà mỗi người tin theo.

Khi tín ngưỡng được xác lập, Thần sẽ ban cho người chơi năng lực ban đầu gọi là Thiên phú Đức Tin. 

Nếu vượt qua được [Thử Thách Thiên Phú], bạn còn có thể nhận thêm kỹ năng hoặc đặc tính đặc biệt tùy theo tôn thần.

Dựa vào điểm trên Con Đường Đi Tới Thần, mỗi người sẽ có số lượng thiên phú khác nhau.

Những thiên phú này là mấu chốt để nâng cao sức mạnh chiến đấu, thậm chí còn quyết định phong cách chơi của từng chức nghiệp.

Tuy nhiên, muốn sử dụng thiên phú chủ động trong thử thách, thì bạn bắt buộc phải hoàn tất Nghi Thức Phụng Thần vào trước trận đấu.

Ví dụ: Nghi thức của [Sinh Sôi] là “Ôm trọn sinh sôi, tạo nên mầm sống.”

Nói ngắn gọn là Giao phối.

Muốn mạnh lên thì trước hết phải giao phối.

[Sinh Sôi] là Vị Thần đứng đầu Con đường 【Sinh Mệnh】, Người vừa là khởi điểm của sự sống, vừa là mẫu thể của vạn vật. Người dung hợp âm dương, tôn thờ sinh sôi.

Thế nên nếu muốn cầu phúc từ Người thì bạn phải làm gương trước.

Vấn đề là: thử thách là hệ thống ghép đội ngẫu nhiên, ai cũng là người xa lạ. 

Nhưng không ai sẽ vì “đồng đội [Sinh Sôi] rất cần phối giống” mà chấp nhận xấu hổ để hỗ trợ đối phương cả.

Bởi vậy, cái Nghi thức ‘ấy ấy’ này rất khó đạt được trọn vẹn.

Nhưng loài người vốn là sinh vật đầy sáng tạo.

Khi một việc không thể giải quyết bằng cách thông thường, người ta thường sẽ nghĩ ra đủ loại chiêu trò hoặc tìm đường vòng.

Đối với chuyện ‘vật nhau trên giường’, người chơi đã có vô số cách làm ‘khác hình nhưng cùng ý’, chẳng hạn như…

Thủ dâm.

Phát minh vĩ đại này đã cứu rỗi biết bao tín đồ tự kỷ của [Sinh Sôi], nhưng đồng thời cũng khiến một số người chơi bất mãn.

Đã từng có người lên tiếng trong kênh tín ngưỡng của [Sinh Sôi], người nọ kịch liệt chỉ trích người phát minh ra phương pháp này, cho rằng đó là hành vi bán bổ Thần Linh.

Những lời buộc tội ấy lại bị một đám ‘tà giáo’ khéo mồm, dẻo lưỡi phản bác từ một góc độ đặc biệt.

Họ nói rằng:

Khi họ đang thực hiện Nghi Thức Phụng Thần của【Sinh Sôi】, họ chỉ cần nghĩ đến Người trong đầu, thì đó chẳng phải là sự bán bổ mà là một sự hiến dâng.

Còn hiến dâng cái gì ư…

Khụ khụ, ai hiểu thì hiểu. Ai không hiểu thì tiếp tục làm bé ngoan đi.

Không ai dám chắc Người có thích hay không, nhưng cũng chẳng ai dám nói Người không thích, bởi lẽ [Sinh Sôi] vốn tôn sùng sự sinh sản.

Thế nhưng… tình cảnh hôm nay lại là một chuyện khác.

Ngay tại hiện trường, chúng ta đang có hai tín đồ của [Sinh Sôi] .

Hơn nữa, còn là một nam một nữ.

Ai cũng biết khoảng thời gian đầu của thử thách thường không nguy hiểm, thế nên mọi người đều ăn ý tản ra, bắt đầu thực hiện Nghi Thức Phụng Thần của riêng mình.

Giờ chỉ còn lại Trình Thực và Hạ Uyển đứng yên tại chỗ, không ai mở miệng, không ai động đậy.

Bầu không khí ngượng ngập đến mức ngón chân có thể bấu chặt đến nỗi co rút.

Trình Thực nở nụ cười, nhưng gương mặt hắn thì gần như cứng đờ.

Hắn đâu ngờ nổi: Nếu sớm biết cái cô nàng thợ săn lạnh lùng, băng giá này lại là tín đồ của [Sinh Sôi], hắn thà công khai đức tin thật của mình còn hơn.

Đúng là xui tận mạng.

May mà Hạ Uyển chẳng hề thấy ngượng, sắc mặt cô vẫn băng lãnh như cũ. Cô nhìn Trình Thực mãi mà chẳng có động tĩnh gì, thành thử cô lại là người lên tiếng trước.

Chỉ có điều, giọng nói của cô vẫn lạnh lùng như băng, “Cùng nhau hay mỗi người tự làm?”

Nói thật thì Hạ Uyển trông cũng rất ổn.

Mái tóc ngắn gọn gàng này, chân mày sắc lạnh này, đường nét rõ ràng này, rồi còn đôi chân dài nữa…

Chặc.

Người ta đã không phản đối, vậy thì…

“Ờ, mỗi người riêng đi. Tôi không thích phụ nữ.”

Trình Thực giả bộ gãi tay trong khi nói với vẻ ngượng nghịu.

“?”

Gương mặt lạnh lùng của Hạ Uyển lần đầu tiên xuất hiện biến hóa. Ánh mắt ngờ vực của cô lướt từ trên xuống dưới, nhìn khắp người Trình Thực một hồi lâu, sau đó, cô chỉ khẽ “ừm” một tiếng quái lạ, rồi quay người bỏ đi.

Chỉ đến khi thấy cô đi xa, Trình Thực mới thở phào nhẹ nhõm.

Mẹ kiếp, hắn suýt thì tự hại mình.

Nếu hắn thực sự đồng ý với cô ấy, rồi sau khi thực hiện Nghi thức 18+ mà không nhận được thêm buff, thì chẳng phải lời nói dối của hắn sẽ bị lộ tẩy sao?

Chuyện nói dối bị rồi vạch trần còn nhỏ đấy, chứ giả mạo tín đồ của【Sinh Sôi】để thực hiện Nghi thức phụng Thần…

Chẳng khác gì lừa đảo cả…

Hắn lau mồ hôi trên trán, rồi thở dài. Khi hắn vừa định bắt đầu Nghi thức của riêng mình, thì hắn khựng người lại.

Trình Thực nhíu mày, xoay người và chậm rãi nói vào một góc tối, “Xem đủ chưa?”

“…”

Từ trong bóng tối, Tống Á Văn không ngờ mình bị phát hiện, cậu sợ như thấy ma mà vừa lùi, vừa lắc đầu lia lịa:

“Xin lỗi, bệnh chức nghiệp nên quen tay… Không đẹp, không không, không phải anh không đẹp, mà là tôi không đẹp, anh thì đẹp! Người anh em, tôi thích phụ nữ, thật đấy, chúng ta không hợp, dưa mà bị ép chín thì dưa không ngọt, tôi đi trước đây. Nghi thức của tôi còn chưa xong, hẹn gặp lại!”

Tống Á Văn vừa lăn, vừa bò, bỏ chạy.

Trình Thực cau mày nhìn chỗ hắn vừa nấp - một góc tam giác tối om do được tạo thành từ tàn tích bức tường chưa sập.

Hắn bước tới và dùng chân hất đống đá vụn, bên dưới là một con chuột trắng vừa chết.

“Nghi thức của [Tử Vong] à, thú vị đấy.”

Chút ngắt quãng này cũng không làm ảnh hưởng đến Trình Thực. Hắn đảo mắt một vòng, chắc chắn xung quanh không có ai, rồi từ từ xòe bàn tay phải.

Trong nháy mắt, một khối xúc xắc sáu mặt hiện ra từ hư không trên lòng bàn tay.

Khối xúc xắc trong tay hắn trắng nhợt như màu xương cốt, nhưng các chấm số lại sáng rực như vàng kim.

Khóe môi Trình Thực cong lên đầy thích thú, hắn thành kính cầu nguyện với nó:

“Dối trá như hôm qua, khinh bạc cho hôm nay.

Hôm qua ta đã lừa dối tín đồ của 【Sinh Sôi】, vậy nên hôm nay…

Ta chính là tín đồ của【Sinh Sôi】.”

Lời vừa dứt, từng đợt sóng vô hình từ khối xúc xắc tỏa ra, dần dần bao phủ toàn thân hắn.

Ánh mắt Trình Thực lóe sáng, trong con ngươi của hắn hiện lên màu sắc thuộc về [Sinh Sôi].

Khi Nghi thức kết thúc thì sự ban phước cũng giáng xuống.

Ngày hôm nay, Trình Thực chính là tín đồ của【Sinh Sôi】– Mục Sư [Sinh Sôi].