Trans: Miu
Beta: Cam
—-------------------------------------------------
Chương thứ sáu để cảm ơn các bạn đọc giả bên kia.
—--------------------------------------------------
Góc nhìn của Nia (nhân vật mới):
“Chị ơi, em đói.”
Nói rồi, Nia nằm xuống và bám lấy gấu áo của chị mình.
Đã hai tuần trôi qua kể từ khi họ được đưa đến thành phố vô danh này. Thật tuyệt khi đã trốn thoát khỏi những kẻ đáng sợ đó, nhưng hai chị em phải nhặt rác để ăn hàng ngày. Nói vậy chứ cũng không có nhiều ngày mà Nia và chị được ăn.
Hôm nay cũng vậy, họ chỉ tìm được một đồng xu thậm chí không đủ để mua một nửa cái bánh mì… Vì trời đã tối nên hai chị em phải ngừng tìm kiếm và tìm một nơi để trú ẩn.
“Chị xin lỗi, nhưng chúng ta phải đi ngủ thôi.”
“Um…em xin lỗi vì đã trở nên ích kỉ.”
Chị gái của Nia cũng đang rất đói, hôm nay chị ấy đã cho em mình chút rau vụn còn sót lại, còn bản thân thì nhịn đói.
Chị ơi… em sẽ cố gắng hết sức vào ngày mai… chị…
“.....Chị xin lỗi, chị sẽ trở lại ngay.”
…
‘… Huh?! Mình đã ngủ quên ư! Đáng lẽ đã đến lượt mình phải canh gác rồi, nếu không tay mình và chị sẽ bị chặt mất…’
“..Huh? Chị ơi?”
‘Chị mình đã đi đâu vậy? Không lẽ chị ấy đã bỏ rơi mình sao? Không, không đâu, chị ấy quá tốt bụng để làm thế. Vậy chị ấy đã đi đâu chứ? Có lẽ nào chị ấy đã bị bắt cóc?! Mình phải đi tìm chị ấy ngay!’
“Chị ơi! Chị ở đâu thế?”
Nia quyết định lùng khắp tất cả các con hẻm tối để tìm chị mình. Bất ngờ thay, cô bé nhìn thấy chị ấy ngay lập tức.
“Chị hai…?”
Đó là ai vậy? Chị ấy đang ở cùng với một ông già nào đó. Họ đã nói chuyện gì vậy? Đó có phải đó là người đang cố gắng chặt đứt tay của chúng tôi không?
“Không được, họ đang rời đi!”
(Miu: khổ thân con bé, đến tận đây rồi vẫn không hiểu chuyện gì.)
Hai người bọn họ đi vào con hẻm tiếp theo. Tôi nhanh chóng đuổi theo bọn họ.
“Họ đang làm gì vậy?”
Hai người đi vào một khu vực hẻo lánh và đặt một thứ gì đó trông có vẻ như là một tấm vải xuống đất……Chị gái tôi nằm xuống, ông già đó nằm lên người chị ấy……..
“A-aaaaaaaaaaaaa!! Có cháy yyyyyyy!”
‘Em hiểu bọn họ đang định làm gì rồi!! Lẽ ra tôi nên hiểu ngay khi thấy bọn họ lần đầu tiên!! Chị hai, em xin lỗi vì đã nói những lời ích kỉ đó!! Em thực sự xin lỗi !!!’
“Này, có cháy!! Chúng ta nên chạy thôi!”
Khi nghe thấy tiếng hét của tôi, ông già đó lúc đầu khá ngạc nhiên, nhưng ông ta không hề nhúc nhích đi đâu cả mà tiếp tục cởi quần áo.
“Eh? Tại sao lại..!?”
“Huh? Im đi nhóc con! Tao không nghĩ ở một nơi ẩm ướt như này lại có lửa được! Cho dù có thì chúng sẽ bị sớm dập tắt thôi.”
Tôi đã cố gắng nói dối để cứu chị gái mình nhưng mọi lời nói của tôi đều vô nghĩa. Chị thì nhìn tôi với ánh mắt sửng sốt, còn ông ta thì chẳng hề quan tâm tôi.
………Ngược lại
“Huh? Nhìn kĩ thì, nhóc tuy là một đứa trẻ nhưng vẫn là một người phụ nữ, nếu nhóc muốn bán thì hãy nói đi.”
‘Bán cái gì? Ông ta đang nói gì vậy?’
“Huh! Chờ đã! Đừng động vào em ấy! Tôi sẽ là đối tác của ông!”
“Hah! Cô nghĩ rằng ta sẽ hài lòng chỉ với mình cô thôi sao?”
“Uh, c-chị ơi, mau chạy thôi..”
Trong khi chị gái Nia cố gắng bảo vệ em gái mình thì cô cũng cố gắng thúc giục chị ấy chạy trốn.
“Ngậm miệng lại! Mày có muốn tiền không?”
“Ugh!”
‘Ông ta đánh chị ấy ư? Tại sao? Tại sao chứ? Chúng tôi không làm gì sai cả. Ai đó… ác quỷ cũng được… làm ơn, ai đó….’
“C-cứu tôi! Xin hãy cứu bọn tôi!”
“Ah” Ngậm miệng lại đi con nhóc này!”
Trong khi Nia bật khóc lóc và la hét, ông ta giơ tay lên định đánh cô. Thế nên cô giơ tay bảo vệ đầu của mình, Nia nhìn thấy chị gái đang cố gắng hết sức để ngăn ông ta lại, và rồi cô thấy…
“Được thôi. Chị sẽ giúp em.”
Vì lí do nào đó đầu của ông già rơi xuống đất.
“Huh?”
Do sốc mà chị gái Nia có vẻ như suy nghĩ về chuyện vừa xảy ra. Nia cũng ngừng khóc và nhìn chằm chằm vào người vừa xuất hiện từ lúc nào mà cô chẳng hay.
Đứng đó là một cô gái rất xinh đẹp. Máy tóc cô ấy đen óng, còn nơi mà phản chiếu thì ánh lên một phần bạc trắng. Đôi mắt đỏ cô ấy tỏa sáng giữa bầu trời đêm…. Nếu người này không phải là thần…
“Chị là ác quỷ ư?”
“Chà, theo một nghĩa nào đó thì điều nhóc vừa nói cũng không sai.”
“Yuu, cậu vừa nói gì cơ?”
“Huh?! K-không! T-tôi không có nói gì hết!”
Người dường như vừa đáp lại câu hỏi của Nia, lại bị ân nhân mới nãy của cô kề dao bên cổ mình.
“Có đâu, mà tên hai đứa là gì? Nếu em không còn nơi nào để đi thì hãy để bọn anh chăm sóc em.”
“Huh? Thật sao?! E- em là Nia!”
“Ni-Nia”
Nếu điều này là thật, hai chị em sẽ không phải chịu đói nữa và chị gái tôi sẽ không còn phải đau khổ nữa! Nhưng có vẻ chị của tôi vẫn rất thận trọng.
“Đừng lo, chị không phải kẻ thù của em. Em có thể vui lòng cho chị biết tên không?”
“Em tên là Mea.”
Mea hiểu rằng tình hình hiện tại sẽ không thể thay đổi được dù cô ấy có thận trọng ra sao, nên dù ít ỏi nhưng cô ấy vẫn muốn bám lấy tia hy vọng này.
“Mea, Nia. Được rồi, chúng ta mau rời khỏi đây thôi...”
; lk,fvc 5gVX$“...Nhóc đang làm gì với lũ trẻ đó vậy ...”
Đột nhiên, một người đàn ông to lớn xuất hiện nhìn chằm chằm và kêu cô ấy. Tôi không hiểu chuyện gì đang diễn ra nữa.
“Sao anh đột ngột xuất hiện vậy hả? Bất lịch sự quá. Tôi chỉ đang giúp đỡ những đứa trẻ này thôi.”
“....”
Sau khi liếc nhìn cơ thể vô hồn của lão già, người đàn ông nhìn về phía bọn tôi và gật đầu.
“Có vẻ là thật.”
“Oh, vậy là anh tin tôi hả? Vậy thì tôi sẽ dẫn những đứa trẻ này theo mình.”
“Không, bọn tôi sẽ nhận quyền nuôi dưỡng những đứa trẻ đó.”
“Chăm sóc? Những đứa trẻ này? Một nô lệ như anh sao? Đừng giỡn chứ.”
Sau khi nhìn kĩ, má trái của anh ta cũng có một hình xăm nô lệ giống của hai chị em. Tuy nhiên nó lại tối màu và khó nhìn hơn.
“Chuyện gì sẽ xảy ra với những nô lệ bỏ trốn vậy?”
Vì lí do nào đó, bầu không khí giữa người phụ nữ và người đàn ông đó dần trở nên đáng sợ. Chứng kiến việc này, Mea cũng trở nên bối rối như Nia lúc này vậy.
“Hả? Đợi chút, Rena à? Tại sao cậu lại chuẩn bị đánh nhau vậy?”
Và dường như anh chàng phía sau cô gái ấy còn có vẻ khó trông cậy hơn.