Trò Chơi Diệt Chủng ~Nhật Ký Vui Chơi Của Quý Cô Độc Ác~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

3 10

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

(Đang ra)

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

木の芽

Nhưng Ouga vẫn không hề hay biết, rằng những ấn tượng về bản thân cậu sẽ ngày càng vượt quá tầm kiểm soát. Liệu những hiểu lầm này rồi sẽ dẫn đến đâu? Một người thừa kế phản diện lại bị hiểu nhầm thàn

11 24

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

206 1956

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

114 2275

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

(Đang ra)

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

Haneda Usa

Một buổi tan trường nọ, Miyagi mời Sendai vào phòng mình như thường lệ và đưa ra một lời sai bảo cực kì bất thường.

9 22

The Support Ate it All

(Đang ra)

The Support Ate it All

주급루팡

Tất cả những từ này đều nói về tôi. Nhưng liệu đây có thực sự là thế giới của trò chơi đó không?

5 23

WEB NOVEL - Chương 35: Mặt trận Giải phóng Krebskulm (Phần bốn)

Trans: Yui

Beta: Cam

—-------------------------------------

 (Ronove Pov)

“Mời ngồi.”

Bố tôi mời họ ngồi và người phụ nữ đó (Rena) đã làm theo. Anh chàng đứng phía sau cô ta (Yuu) thì có vẻ hơi bối rối, nhưng cũng làm theo. Còn hai chị em thì đang nghỉ ngơi ở một căn phòng khác.

“Vậy cô muốn bàn chuyện gì?”

… Thành thật mà nói, cô gái này cũng không có chút cảnh giác tí nào cả. Thông thường, không phải cô ta nên cảnh giác khi bị một người đàn ông lạ mặt dẫn tới một nơi không thể trốn thoát sao?

 Trái lại thì tôi mới là người lo lắng khi thấy cha mình - chỉ huy của chúng tôi rảo bước chung với họ, những kẻ trung lập. Còn chúng tôi thì chỉ có thể quan sát từ xa. Thật đáng thương…

“Chà, có lẽ cô đã đoán ra chúng tôi là một tổ chức phản chính phủ rồi. Còn mục tiêu của chúng tôi là giải phóng nô lệ.”

“Và ông muốn hợp tác và nhận sự hỗ trợ của chúng tôi?”

c với cô ta nữa… ông ấy nên biết rằng thứ cô ta mang tới chỉ là sự hỗn loạn mới đúng chứ.

 “Chính xác.Tuy coi hơi phóng đai khi chúng tôi tự xưng là những kẻ phản động hay những người giải phóng. Tính ra, chúng tôi có rất ít đồng minh trong thành phố. Còn việc giúp đỡ những nô lệ bạo động chỉ diễn ra hai hoặc ba lần trong một tháng thôi.”

Tiếc thay là điều bố tôi nói lại là sự thật. Vì tôi không đủ sức để cứu mọi người, thế nên họ vẫn phải chịu kiếp đày đọa này.

“Những nô lệ trước đây đã trở thành lực lượng chiến đấu và hỗ trợ chúng tôi theo cách riêng của họ, tuy nhiên, bám theo lãnh chúa là bốn tên vệ sĩ. Nếu chỉ có một hoặc hai vệ sĩ thì đứa con trai ngu ngốc của tôi sẽ có thể đối phó được. Nhưng nhiều hơn thế là không thể. Nếu chúng ta không đánh bại chúng, lãnh chúa sẽ không thừa nhận chúng ta.”

Thật đáng tiếc mà. Những tên phản bội vô nhân tính đó đã hoàn toàn trở thành đám chó của lãnh chúa… Niềm tin của họ vào Thần Biển Krebskulm thực sự đã biến mất. Nếu có thể, tôi muốn kết liễu chúng bằng đôi tay này…!!

“Tuy nhiên, nếu cô đồng ý giúp chúng tôi một tay, thế thượng phong sẽ thuộc về chúng tôi. Dựa theo những gì mà mới nãy tôi quan sát. Con trai tôi không phải đối thủ của cô và bốn vệ sĩ đó cũng vậy. Dù sao thì cô cũng là một chiến binh tài giỏi mà.”

“… Lúc đó, con chỉ nghĩ là cô ta đang bắt cóc hai cô bé ấy thôi.”

“Thôi chọc cha mày cười đi!”

… ! Ông già tôi nói đúng. Dù chúng tôi có so tài hay không thì thất bại của tôi vẫn là chắc chắn!! 

“Thế cô nghĩ sao? Nếu cô đồng ý chung tay với con trai tôi, chúng ta có thể tập trung tấn công lãnh chúa và chấm dứt chế độ nô lệ này một lần và mãi mãi, mà không khiến nó thành một cuộc nội chiến. Và nếu cô cần người đánh lạc hướng thì chúng tôi, những kẻ từng đứng cuối chuỗi thức ăn này sẽ làm điều đó.”

“Hmmm….”

 Trong khi cô ta đang kỹ lưỡng cân nhắc thì tôi không thể đọc được nét mặt của cô ấy, rốt cuộc thì cô ta đang tính toán điều gì thế.

“Đương nhiên chúng tôi sẽ chuẩn bị thù lao cho cô nên bằng cách nào đó, cô có thể hỗ trợ chúng tôi không?”

Bố tôi cúi đầu cầu xin… Tuy rất đau lòng khi làm vậy nhưng tôi vẫn làm theo.

"… Làm ơn, hãy giúp chúng tôi."

*******

( Rena POV)

Họ đã cúi đầu và cầu xin sự giúp đỡ của mình.

——

Nhiệm Vụ - Phụ.

Nhiệm Vụ Thế Giới: Mặt trận giải phóng Krebskulm

Khách Hàng: Sage Ron, Ronove

Chi tiết: Trong khi các chiến binh Krebskulm đang gây hỗn loạn khắp thành phố, Ronove và chúng ta sẽ tấn công dinh thự của lãnh chúa, tiêu diệt các vệ sĩ và lật đổ chế độ.

Phần thưởng: Điểm kinh nghiệm 5 cấp, một triệu G, phước lành của Thần Biển

Krebskulm thực.

Cảnh báo: Nhiệm vụ thế giới là những nhiệm vụ sẽ ảnh hưởng đến kịch bản trong trò chơi và các nhiệm vụ trong tương lai. Bất kể thành công hay thất bại, nó không thể lặp lại.

Chấp nhận nhiệm vụ? Có / không

——

Ồ? Đây sẽ là nhiệm vụ đầu tiên của tôi vì ông chú hướng dẫn đã bị giết trước khi tôi có thể nhận bất kỳ nhiệm vụ nào. Hơn nữa, đó là Nhiệm vụ Thế giới… nên số phần thưởng cũng nhiều hơn.

Tôi có thể thấy kết quả là cố định bất kể là nhiệm vụ thành công hay thất bại. Tuy nhiên, kể cả khi không có nhiệm vụ nào như vậy ngay từ đầu, nó vẫn sẽ tự diễn ra thôi. Do tôi cũng tò mò về phước lành của Thần Biển Krebskulm thực sự. Vì vậy tôi chọn “Có”.

"Tốt. Chúng ta sẽ hợp tác.”

Tôi đã thông báo với họ như vậy.

“Ồ, thật tuyệt vời! Chúng ta được cứu rồi!"

“…Tôi cũng xin cảm ơn cô rất nhiều!.”

Như thường lệ, Ronove tỏ ra không thân thiện và rất thận trọng với chúng tôi. Họ cảm ơn chúng tôi lúc này… nhưng thực sự, tôi có làm gì xúc phạm anh ấy đâu? Hoặc đây có thể là do sát khí mà tôi đã thể hiện trước đó chăng?

“Vậy thì hôm nay cũng muộn rồi. Chúng tôi đã chuẩn bị một phòng nên xin hãy nghỉ ngơi.”

Sau khi cuộc trò chuyện kết thúc, tất cả chúng tôi đều rời khỏi phòng.

“…Tôi không thể bắt kịp những gì họ nói hết.”

Yuu đang cảm thấy chán nản. Sau khi vào căn phòng họ đã chuẩn bị cho chúng tôi, hôm nay đã đến lúc anh ấy phải đăng xuất rồi.