Trans: Nakano
Edit: Cam, Miu
Đôi chị em mà tôi đã giúp đỡ đã tặng tôi một thứ trang sức thủ công. Tuy mặt dây chuyền được trang trí bởi một sinh vật kỳ lạ, nhưng vì nó có chỉ số tốt hơn thứ tôi lấy từ giám mục nên tôi vui vẻ đón nhận và cất cái cũ đi.
Ngay sau đó, Sage Ron đến và gọi chúng tôi. Lúc bấy giờ, chúng tôi đang di chuyển về phía phòng họp. Mặc dù vậy, có vẻ như nó chủ yếu nhắm vào một vài chi tiết…
"... Mọi người nhìn tôi chăm chú quá."
"Hahaha. Tôi đoán là họ đã thích cô thì phải?"
Đúng là bọn trẻ đã đã nài nỉ tôi chơi chung với chúng trong hai ngày qua… trong khi tôi đang chơi với Nia và Mea ngại ngùng, bọn trẻ nhìn thấy và tiến tới không còn lựa chọn nào khác tôi, tôi dạy cho bọn họ cách xếp hình và sẽ thịt Nên bây giờ bọn họ có vẻ thích tôi.
"Dù sao thì đây là điều tốt. Hiếm khi người ta có thể đến gần những đứa trẻ hay cảnh giác lắm.?
“Thật vậy sao?"
Tôi thực sự không có kỷ niệm đẹp nào gắn liền với trẻ nhỏ, song bạn biết không?…bây giờ, tôi cũng không ghét nó nữa.
"Tới nơi rồi."
Có vẻ như chúng tôi đã đến văn phòng chỉ huy, được sử dụng cho các cuộc họp. Và thế là Yuu và tôi bước vào.
***********
(Ron POV)
"Mọi người đông đủ chưa?"
Lúc cô gái tên Rena và chàng trai tên Yuu bước vào phòng họp. Thoạt nhìn, tôi có thể thấy mọi người đều có biểu cảm kiên quyết, không biết sẽ sống sót được bao nhiêu người trong số này đây?
"... Nếu mọi người đã ổn định, thì chúng ta sẽ bắt đầu buổi họp chiến lược."
Sau đó, chúng tôi liền bàn luận và thảo luận chi tiết hơn.
"Đầu tiên, Ronove và Rena ở đây sẽ là lực lượng nòng cốt của chúng ta. Trước khi hai người này chiếm được lâu đài, chúng ta làm náo loạn trong khi bỏ trốn và chặn đám lính canh. Đây là việc đã thống nhất."
"... Tôi biết Ronove là ai, nhưng cô gái đó thì sao?"
Ưm. Dựa theo biểu cảm của họ, và những người khác, thì ai nấy đều lo lắng cả.
"Đừng lo, ít nhất cô ấy mạnh hơn bốn người đó. Trên thực tế, cô ấy ngang ngửa Ronove, hoặc hơn đấy."
“Thật sao!?”
Tất cả họ đều ngạc nhiên. Họ mở to mắt, nhìn cô gái. Chà, điều thực sự đáng ngạc nhiên là sự táo bạo của cô ấy. Cô ấy bị rất nhiều người nhìn nhưng cô ấy lại quan tâm đến chiếc mặt dây chuyền trên cổ mình…
"Vâng, nên mọi người bình tĩnh đi. Bây giờ có ai có ý kiến gì không?"
"Tôi, tôi nghe nói rằng trong số bốn người, thì sẽ có hai người sẽ đi ra quảng trường thị trấn để biểu diễn với những nô lệ nổi loạn."
"Hmm. Trong trường hợp đó…tôi có thể tin vào cô không Rena? Ban đầu tôi đã lên kế hoạch để hai cô, cậu hoạt động chung…"
"Sao cũng được. Dù gì đi nữa, thì tôi sẽ dễ hành động một mình hơn."
Cô ấy thực sự là một cô gái gan dạ mà. Nếu cô ấy không quá điên cuồng…và thậm chí cả những trẻ con cũng thích cô ấy…tiếc quá…
"Vậy thì,tất cả chúng ta đều tá tán thành rằng sẽ không có thay đổi nào trong kế hoạch ban đầu của phải không?"
"Chúnh xác."
Ừm. Có vẻ ổn nhỉ ? Trong trường hợp đó…
"Tôi đang hỏi hờ thôi, nhưng có ai ở đây có kỹ năng như [Lãnh Đạo] hay [Khích Lệ] không? Trong khi nhóm tiên phong đang gây hỗn loạn, tôi muốn ai đó phát biểu trước các chiến binh…
Mọi người trong phòng liền im bậy. Có vẻ tôi đã đòi hỏi quá nhiều…
"... Nếu đó là thứ ông cần thì tôi có cả hai đấy.”
…cô gái này không có giới hạn sao..?
Tôi tưởng cô ấy chỉ thuộc loại trinh sát hay sát thủ chứ?
"Tôi hiểu rồi. Vậy tôi có thể trông cậy vào cô được không? May mắn thay, quảng trường thị trấn gần hơn nhà lãnh chúa. Vì vậy sẽ không có vấn đề gì nếu cô đến chậm một chút.
"Ừm, tôi không phiền đâu."
"Cảm ơn cô…bây giờ, nếu có ai có điều gì muốn nói…không ai à, nếu không ai phát biểu thì cuộc họp sẽ kết thúc tại đây. Ngày mai, chúng ta sẽ chiến đấu!"
“Vâng!"
"Chúng ta, Mặt Trận Giải Phóng Krebskulm, sẽ giành lấy tự do!”
“VÂNG!"
Đây có thể là sự kiện kết thúc của thời đại độ lệ thuộc kéo dài này…không, nó sẽ là hồi kết của thời đại này. Cuối cùng, thế hệ chúng ta… từ nay trở đi, thay vì đại hiện cho thứ đang bào mòn con người nơi này, vết hằn trên má tôi sẽ khôi phục biểu tượng của sự tự do và tốc độ của nó!
(Cam: Tatakae)