Transmigrated as a Cannon Fodder Villain? I Became a Yandere Lo*i

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

38 112

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

(Đang ra)

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

萦云见阁

Tiền đề là đối phương trao cho mình toàn bộ...

37 187

Tearmoon Empire

(Đang ra)

Tearmoon Empire

Nozomu Mochitsuki

“Làm mọi thứ có thể để thoát khỏi lưỡi máy chém!”

427 33150

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

252 4719

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

29 187

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

148 2594

Web Novel - Chương 01– Trở thành phản diện? Nhưng tôi là Yandere ~

Căn hầm mờ tối chìm trong một sự im lặng đến nghẹt thở. Một cô bé với đôi mắt đỏ ngầu và gương mặt tiều tụy siết chặt con dao sắc lạnh trong tay. Biểu cảm của cô trở nên u ám khi giọng nói của hệ thống vang vọng không ngừng trong tâm trí cô.

"Ký chủ, ra tay đi! Giờ không còn đường quay lại nữa..."

Một tiếng kẽo kẹt khô khốc vang lên từ chiếc giường gỗ phía trước.

Chi Xiaocheng khẽ nhướng một bên mắt, mái tóc rối phủ xuống che đi ánh nhìn đầy giằng xé.

Bị trói chặt trên chiếc giường gỗ là một cô gái trẻ da trắng, mảnh khảnh , tay chân dang rộng hình chữ "X", cổ tay và mắt cá chân bị trói chặt bằng những sợi dây thừng dày. Hơn nữa, cổ và eo của cô bị trói chặt bằng dây đai.

Một quả bóng bịt miệng được nhét vào miệng cô để ngăn cô nói chuyện, cô chỉ có thể tạo ra những tiếng rên rỉ tuyệt vọng. Nước dãi chảy xuống cằm cô và biến mất dưới cổ áo cô.

Mái tóc rối bù nhưng mềm mượt của cô xõa quanh người, làm nổi bật khuôn mặt đẹp đến mức không gì sánh được. Thế nhưng, vào khoảnh khắc này, cô toát lên một khí chất dâm đãng không thể nào tuyệt hơn được.

Gặp phải ánh nhìn giận dữ của cô gái, Chi Xiaocheng xấu hổ quay mặt đi.

'Đã mười phút rồi... mình vẫn chưa tỉnh lại. Đây chắc chắn không phải là mơ.'

Cô chưa từng nghĩ rằng mình sẽ xuyên vào một cuốn tiểu thuyết; tệ hơn nữa, lại là một nữ phản diện "bia đỡ đạn" không thể sống sót quá 100 chương!.

Đây là một tiểu thuyết ngôn tình có tựa đề "Tiêu diệt toàn bộ "bia đỡ đạn", tất cả các nam chính đều phải "đổ" tôi." Đúng như tên gọi, nhân vật chính Su Tao đã giẫm đạp lên vô số nữ phản diện trong phần đầu và giữa truyện, dùng vẻ dịu dàng của mình để quyến rũ đủ loại CEO, công tử nhà giàu, và soái ca, từ đó bước lên đỉnh cao của cuộc sống.

Còn Chi Xiaocheng thì sao? Cô ta chính là phản diện đáng nhớ nhất trong tất cả.

Cô và Su Tao lớn lên cùng nhau, coi nhau như là chị em ruột. Nhưng Su Tao lại quá xuất chúng, ánh hào quang của cô hoàn toàn lấn Chi Xiaocheng. Vô số nam chính đều say đắm cô ấy.

Nếu Su Tao là một kẻ lẳng lơ vô tình, chấp nhận tình cảm của họ, thì có lẽ mọi chuyện còn dễ chịu hơn.

Nhưng cô ấy lại là kiểu nữ chính "Bạch Nguyệt Quang" , khiến ai gặp cũng si mê; cô từ chối tất cả các nam chính trong khi vẫn nói những câu như: “Xiaocheng, cậu là người bạn quý giá nhất của tớ.”

Với Xiaocheng nguyên bản, những lời như “Xiaocheng, cậu là người bạn quý giá nhất của tớ” chẳng khác nào một sự nhạo báng trắng trợn.

Sỉ nhục!!!

Và rồi, cô sụp đổ.

Cô bắt đầu chống đối Su Tao trong mọi tình huống, khiêu khích tất cả nam chính và cả những nhân vật phụ từng đem lòng yêu mến cô.

Chi Xiaocheng xoay con dao trong tay, cau mày khi nhớ lại cốt truyện. “Nếu cô nhớ không nhầm, "Chi Xiaocheng" này từng nhốt nữ chính trong một căn phòng tối, rạch mặt cô ấy, đâm vào ngực, tra tấn đủ mọi cách… rồi cuối cùng lại bị thuộc hạ của nam chính phát hiện. Và sau đó—”

Tức giận, nam chính đã đánh Chi Xiaocheng một trận nhừ tử rồi ném cô xuống biển để dìm cho chết.

"Vậy...mình sắp chết à?"

Đôi mắt Chi Xiaocheng mở to khi cô thầm hét trong thâm tâm.

Trước khi bị Truck-kun đưa đi xuyên không, cô vẫn là một công dân gương mẫu, từng đeo khăn quàng đỏ cơ mà!

‘ Những người khác đều có cho mình những kĩ năng cheat bá đạo. Sao mình lại bị ném vào cái màn chơi độ khó địa ngục thế này chứ?!’

Đúng lúc đó, Hệ Thống Phản Diện trong đầu cô lại vang lên.

[Ký chủ, đừng do dự nữa! Dù sao thì cô cũng chết thôi. Sao không "chơi đùa" một chút với nữ chính trước đã?]

"Theo cốt truyện thì tay sai của nam chính sắp tới rồi. Ngươi nghĩ ta còn thời gian để 'thuần hóa' nữ chính chắc?"

[Chúng ta là phản diện mà! Làm việc ác = điểm kỹ năng!]

Chi Xiaocheng phớt lờ những lời nhảm nhí của cái hệ thống vô dụng đó. Sống sót mới là ưu tiên hàng đầu.

Cô tuyệt đối không chấp nhận số phận.

‘Hơn nữa, "thằng nhỏ" của mình cũng bay màu rồi! Mình phải "xử lý" một nữ chính bị trói kiểu này kiểu gì đây chứ?!’

Giờ chỉ còn một con đường duy nhất để sống sót.

Ánh mắt cô quay lại nhìn Su Tao.

‘Phải công nhận, cô ta là nữ chính duy nhất của truyện cũng là do....'

Nhan sắc và vóc dáng đều thuộc hàng đỉnh cao, mà cảnh bị trói hiện giờ… cũng đủ khiến Chi Xiaocheng chảy nước dãi mà khô cả miệng.

Tiếc là... cô chẳng còn món "hàng nóng" nào để dùng nữa.

Nhưng trong mắt Su Tao, những biểu cảm thay đổi liên tục của Chi Xiaocheng lại vẽ nên một cảnh tượng kinh hoàng hơn nhiều.

Lúc thì trầm ngâm, chốc sau lại nở nụ cười — chẳng khác gì một kẻ điên thực sự.

Dù cô có giãy giụa thế nào, đôi mắt kia vẫn không chút xót thương.

‘Con dao đó… chắc sắp cắm vào người mình rồi.’

Trong khi Su Tao đang rơi vào hoảng loạn, Chi Xiaocheng đã hoàn thiện kế hoạch sinh tồn của mình.

Cách duy nhất để thoát khỏi tình cảnh này là dựa vào nữ chính!

"Chi Xiaocheng" ban đầu chết phần lớn là do Su Tao đã từ bỏ cô ấy, tạo cơ hội cho các nam chính ra đòn kết liễu.

Nếu có thể tránh được điều đó, khả năng sống sót của cô sẽ tăng vọt!

Với con dao trong tay, Chi Xiaocheng tiến về phía Su Tao.

Với một cú giật mạnh, cô kéo cái nút chặn miệng ra.

"Khụ-! Khụ khụ...!"

Su Tao ho sặc sụa, cố hít lấy không khí.

Khi cuối cùng cũng có thẻ ngẩng đầu lên được, đôi mắt trong trẻo của cô chứa đầy tuyệt vọng xen lẫn bối rối.

"Xiaocheng... tại sao?"

Giọng cô khàn đặc vì đã cổ hỏng đã thiếu nước suốt nhiều giờ. "Tại sao cậu lại làm thế này? Tớ chưa từng xem cậu là kẻ thù!"

Chi Xiaocheng khẽ nhếch môi cười khi cúi sát lại, đôi mắt đỏ thẫm phát sáng đầy rợn người trong bóng tối. Cô run rẩy như đang phấn khích, thì thầm:

"Tao-Tao à... cậu nghĩ vì sao?"

Kỹ năng diễn xuất của cô đang đạt đến đỉnh cao.

Bầu không khí xung quanh họ trở nên nguy hiểm một cách rõ rệt.

Chi Xiaocheng đưa bàn tay nhỏ nhắn nhẹ nhàng vuốt ve má Su Tao, khiến cô run lên.

“Là... là vì Ye Liang và những người kia sao? Xiaocheng, cậu thích họ nên nghĩ rằng tớ đã cướp họ từ cậu à?”

Su Tao cười cay đắng, đôi mắt chan chứa nỗi buồn không thể diễn tả. “Xiaocheng, tớ đã nói rồi mà. Chúng ta đã lớn lên cùng nhau. Cậu là người quan trọng nhất đối với tớ!”

Đôi mắt cô ánh lên tia hy vọng, giọng nói cũng dịu đi ngay lập tức.

“Này, Xiaocheng… thả tớ ra đi, được không? Tớ sẽ không trách cậu đâu. Chúng ta vẫn có thể là bạn thân mà.”

“Vậy tại sao cậu lại thân thiết với bọn họ như thế?”

“Hả?”

Su Tao không hiểu.

Chi Xiaocheng bất ngờ nghiêng người sát lại, khuôn mặt hai người giờ chỉ cách nhau vài phân.

Su Tao cảm nhận được hơi thở ấm áp của Chi Xiaocheng phả lên da, những sợi tóc nâu hạt dẻ lướt qua mặt cô.

Dù là vì lo lắng hay sợ hãi, tim cô đập loạn nhịp.

Chi Xiaocheng phát âm từng chữ một cách chậm rãi:

“Nếu tớ quan trọng với cậu đến vậy... thì tại sao cậu lại thân thiết với Ye Liang, Si Chen và những người khác?”

Su Tao mở miệng, nhưng không nói được lời nào.

Chi Xiaocheng nhếch mép cười, dùng tay véo má Su Tao. “Tao-Tao à, cậu hoàn toàn không hiểu tớ thực sự muốn gì. Cậu cho rằng tớ thích Ye Liang và Si Chen, rằng tớ ghen tỵ với cậu, cố tình phá hoại, khiến cậu đánh mất mối quan hệ với họ, đúng không?”

Dù má bị bóp chặt, Su Tao vẫn cố gắng thều thào: “Chẳng phải đúng như vậy sao?”

Là bạn thân, cô nghĩ mình rất hiểu Chi Xiaocheng.

Chẳng phải tình bạn của họ đã rạn nứt vì những chàng trai mà Chi Xiaocheng thích lại theo đuổi cô sao?

Kể cả vụ bắt cóc hôm nay.

Chiều hôm đó, Su Tao đã miễn cưỡng nhận lời mời làm bạn đồng hành của Ye Liang đến dự một buổi tiệc.

Trong khi đó, Chi Xiaocheng bị gạt sang một bên, bị phớt lờ, thậm chí bị Ye Liang chế giễu.

Ghen tuông sinh hận thù.

Vì thế, trước buổi tiệc, Chi Xiaocheng đã bắt cóc cô.

Điều này không phải là ảo tưởng tự cao; trong mắt Su Tao, đây là sự thật không thể chối cãi.

Và "Chi Xiaocheng" ban đầu quả thực đã bắt cóc cô vì lý do đó.

Cô ta căm ghét Su Tao đến tận xương tủy.

Nhưng linh hồn hiện đang cư ngụ trong cơ thể Chi Xiaocheng đã thốt ra những lời khiến Su Tao chết lặng.

Cô bé mắt đỏ, có phần điên dại, bật cười như phát cuồng.

“Tao-Tao... tớ chưa từng thích Ye Liang hay Si Chen.”

Chi Xiaocheng đưa môi sát vào tai Su Tao, khẽ thở nhẹ.

“Tao-Tao... người mà tớ yêu nhất... chính là cậu.”

Rồi, cô thè ra chiếc lưỡi hồng của mình và liếm nhẹ tai của Su Tao

Giọng cô hạ xuống thành tiếng thì thầm.

“Tao-Tao, cậu có biết không

?”

“Tớ yêu cậu! Tớ yêu cậu! Tớ yêu cậu!”

“Tớ ghét cậu! Tớ ghét cậu! Tớ ghét cậu!”

“Nếu tớ là người quan trọng nhất với cậu... thì tại sao cậu lại cần đến bọn họ?”

"Chỉ một mình tớ thôi không đủ à?"

Bên Eng ghi là "White Moonlight", có nghĩa là mối tình đầu không thể chạm tới nhưng vẫn rất đẹp đẽ. Nó là cái khăn quàng đỏ mà bạn đang nghĩ đến đấy