Touhakuden - Maou reijo kara hajimaru sangokushi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

45 364

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

188 3446

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

104 565

Bạn thuở nhỏ của tôi là đoá hoa cao xa không thể với tới, nhưng có lẽ ngay cả tôi cũng có thể chạm đến cô ấy trong câu chuyện tình hài hước này

(Đang ra)

Bạn thuở nhỏ của tôi là đoá hoa cao xa không thể với tới, nhưng có lẽ ngay cả tôi cũng có thể chạm đến cô ấy trong câu chuyện tình hài hước này

雨夜いくら

Trong khi Kaori được bao quanh bởi đám đông ưu tú trong khối, những nam sinh đẹp trai từ lớp bên, hay tiền bối chủ chốt của câu lạc bộ bóng đá, thì Aoi và Kaname lại lặng lẽ trò chuyện và cười đùa cùn

6 19

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

105 1939

Tập 01 - Chương kết: Tiểu Đổng Bạch, lên làm tướng quốc.

Chương kết: Tiểu Đổng Bạch, lên làm tướng quốc.

Sân của phủ đệ.

Cơ Tĩnh giơ gương ở trước mặt tôi, người đang ngồi trên một tảng đá trong sân. Đổng Bạch với mái tóc ngắn được buộc phản chiếu trong gương.

"Ồ ồ ~! Cảm giác không tệ!"

"Đúng vậy. May mà có Mã Siêu đại nhân đã cắt gọn."

Có vẻ như Cơ Tĩnh rất thích sửa sang lại dung mạo giúp tôi và luôn rất vui khi buộc tóc.

Hơn nữa, Mã Siêu nằm sấp với dáng vẻ vô cùng mệt mỏi."

"Không mệt mỏi đến thế, chỉ cắt tóc mà thôi."

"Tóc của thiếu nữ là bảo vật quý hiếm hơn cả ngọc gấm. Cắt bỏ nó lại quá sức với tôi..."

Thật buồn nôn khi các bộ phận cơ thể của mình được người khác định giá. Tôi cũng phải chú ý.

"Hơn nữa, bất cẩn cắt quá sẽ bị Đổng Bạch ghét..."

"Đừng khoa trương như vậy chứ. Dù sao, cái này cũng là tôi nhờ cậy cô, làm sao tôi có thể ghét cô được chứ."

Tôi nhảy xuống khỏi hòn đá trong sân. Đầu trẻ nên nhẹ hơn, chuyển động dễ dàng hơn. Phải nói sao đây nhỉ, nó càng gọn gàng hơn.

"Đổng Bạch đại nhân! Đã chuẩn bị xong! Mời ngài nhanh lên!"

Lý Thôi đã đến sân trong. Sau khi nhìn thấy tôi, hắn ngã xuống đất vì sợ hãi.

"Đổng, Đổng Bạch đại nhân đổi kiểu tóc sao! Đẹp, đẹp quá... !"

"Nhìn bộ dạng khoa trương của ngươi đi. Kinh tởm chết đi được."

Cơ Tĩnh lẩm bẩm và liên tục lắc đầu ngay khi tôi nói thế xong.

"Chẳng khoa trương chút nào! Vô cùng hợp với ngài! A, cái đó, không phải là tôi muốn tranh công. Nó thực sự rất đẹp, cho nên tôi không thể không..."

"Cơ Tĩnh..."

Tôi 'mặt đối mặt' vơi tùy tùng quá đáng yêu, nhưng Lý Thôi lại lẩm bẩm với vẻ mặt không thể chấp nhận được.

"So với thời gian của kẻ hèn này, phản ứng kém hơn rất nhiều. Rốt cuộc..."

"Bởi vì Đổng Bạch là tờ-sun-đê-rê."

Mã Siêu, không cho phép cô nói cái từ này.

"Đúng rồi, Đổng Bạch đại nhân. Xin hãy mau chóng di chuyển! Đến muộn ngày mừng nhậm chức tướng quốc cũng không tốt lắm đâu... Hơn nữa."

Lý Thôi đến gần và thì thầm vào tai tôi.

"Trong số những người thân của Vương Doãn, không có ai là 『 Điêu Thuyền 』 . Việc con gái của hắn trở thành ái thiếp của Đổng Trác đại nhân cũng không có cách nào xác nhận."

"Vậy sao... Vất vả cho ngươi rồi."

Trong trường hợp này, Điêu Thuyền không phải là con gái của Vương Doãn. Trên thực tế, nơi này cũng không phải là Trung Quốc của thế kỷ 2, mà là thế giới của Tam Quốc Diễn Nghĩa... Tôi cũng đã suy xét đến khả năng, nhưng nó dường như không phải. Người phụ nữ tự gọi mình là Điêu Thuyền vẫn là một bí ẩn.

—— Đi theo cô ấy sao? Tôi cũng không muốn xen vào việc của người khác.

"Nhưng điều này thực sự khó tin đó. Đổng Bạch đại nhân sắp lên làm tướng quốc! Đây vẫn là lần đầu tiên phụ nữ làm tướng quốc!"

"Nói cũng đúng."

Lịch sử gốc ghi chép lại chuyện Đổng Bạch lên làm lãnh chúa. Tuy nhiên, sau này tôi sẽ lên làm tướng quốc. Tôi không thể nghĩ ra được người phụ nữ nào khác đã leo lên vị trí này trong lịch sử Trung Quốc, ngoài Võ Tắc Thiên đã trở thành Hoàng Đế. Cái chết sớm của Đổng Trác đã tạo ra một biến số to lớn.

... Gây ra những thay đổi lịch sử không thể lường được.

Tôi hơi sợ về những gì mình đã làm, nhưng Lý Thôi lại cảm động đến mức rơi nước mắt.

"Rốt cuộc Đổng Bạch đại nhân... Đã được như ý nguyện. Quả nhiên vị Thần của chúng ta pháp lực vô biên! Tế phẩm được dâng lên cho đến nay đều có ý nghĩa!"

"... Đợi đã, chuyện gì sẽ xảy ra khi tôi được như ý nguyện?"

"Giống như những gì kẻ hèn này đã nói trước đây. Đổng Bạch đại nhân đã tham gia vào nghi lễ của chúng ta để thực hiện nguyện vọng."

"Nhân tiện, đúng là ta đã nghe ngươi nhắc đến chuyện này... Rất lâu trước đây... Này! Đổng Bạch muốn làm tướng quốc sao?"

Lý Thôi lắc đầu nói.

"Nguyện vọng của Đổng Bạch đại nhân là 『 Được lưu danh sử sách với tư cách là Đổng Bạch, mà không phải là cháu gái của Đổng Trác 』. Theo ngu kiến của kẻ hèn này, nguyện vọng đó đã được thực hiện ở dạng tốt nhất."

"..."

Cái này cũng có thể được tính như là đạt được như ý nguyện sao? Đầu tiên, cơ thể có thể được tính như là của Đổng Bạch sau khi linh hồn của Shirokawa Sansane nhập vào hay không vẫn chưa rõ.

Tuy nhiên, tôi nghĩ về thời điểm mình bị cắt mất tóc khi chiến đấu với Lữ Bố. Cảm xúc xuất phát từ tận đáy lòng và những giọt nước mắt đó đều không phải là của tôi, mà là của Đổng Bạch.

Khi tôi được đưa đến thời đại này, Đổng Bạch đã chết. Đổng Bạch đã không còn tồn tại trên cõi đời này.

Tuy nhiên, nếu trong cơ thể này vẫn còn tàn dư của linh hồn —— Vậy thì, có lẽ hiện tại có thể nói rằng Đổng Bạch đã được như ý nguyện.

—— Nếu Đổng Bạch cũng tham lam giống như tổ phụ, có lẽ vị trí tướng quốc này cũng không đủ để thỏa mãn được khẩu vị của cô ấy.

"Được rồi, vậy đi thôi."

Tôi nói với đám bạn mà mình kết giao trong thời đại này.

Mục đích của tôi là sống sót. Vì lý do này, sau này tôi sẽ tiếp tục đóng vai người thừa kế Ma Vương khiến cho cả thiên hạ kính sợ.

Sẽ thật tuyệt nếu cái tên Đổng Bạch được lưu danh sử sách trong quá trình này.