Tou no Madoushi: Teihen Madoushi kara Hajimeru Shihonron

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3470

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1286

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 302

Tập 01 - Chương 38: Bạn cặp ngày thứ hai

Chương 38: Bạn cặp ngày thứ hai

Ở khu trại, có những chiếc lều được dựng thành hàng, cũng như vài cái chòi gỗ đã được xây từ trước. Chếch một chút sang phía bên là khu lửa trại với khá nhiều người đang quây quần ở đó. Khắp nơi đều có thể thấy những thành viên của bang hội Magulheim đang bận rộn làm đủ thứ việc vặt khác nhau, nhằm mục đích dựng trại.

Những căn nhà, kiểu như những căn chòi gỗ chẳng hạn, đều được xây dựng một cách khá là thô sơ bằng ma thuật. Chúng khá là tiện lợi, có giường để ngủ và cũng có thể được sử dụng làm chỗ họp mặt nếu cần.

Ngoài ra, còn có cả những thành viên đang cùng nhau tạo ra một kết giới ma pháp bao phủ quanh toàn bộ khu trại. Mục đích của việc dựng kết giới là để ngăn chặn bất cứ sự xâm nhập nào đến từ Ma thú trong đêm.

Sau khi tới khu trại, Lynn và Illia đều lần lượt chia ra những ngả đường khác nhau, một người tới lán trại của Bang hội, người còn lại thì tới khu chi nhánh của Hội đồng Pháp sư tọa lạc tại đây.

“Chị phải đi báo cáo với Hội đồng một chút,” Illia nói, “Tốt hơn hết là nên thông báo với bọn họ về chuyện có Chimera xuất hiện ở khu vực màu xanh. Chuyện này tuy cũng chẳng có gì to tát lắm, song cũng là điều khá là hiếm gặp, thế nên để đảm bảo an toàn thì chị sẽ tới gặp bọn họ. Em cứ tới chỗ cắm trại với lũ búp bê trước rồi khai báo đống chiến lợi phẩm nhé?”

“Vâng ạ”.

Ở khu trại, đã có rất nhiều thành viên đã hoàn thành chuyến đi săn trong ngày đang tụ họp lại rồi.

Lynn để ý thấy có một số người đang sử dụng những con búp bê đất sét mà bọn họ mang theo để tiện khuân vác đống chiến lợi phẩm cho mình, số khác lại bọc chúng trong những chiếc túi tự mang, dùng mấy thanh củi gỗ treo lên rồi gánh tạm trên vai. Rõ là nếu không có ma thuật trợ giúp thì chưa chắc họ đã vác được đống đó về.

Lynn đi tới chỗ một nơi trông như thể khu tiếp tân tạm bợ vậy, rồi cậu khai báo đống chiến lợi phẩm của mình và Illia.

“Xin lỗi, tôi muốn khai báo chút đồ này ạ”.

“ĐƯợc rồi, nhóc chỉ cần hoàn thành đơn này là được. Cứ điền tên và kê khai đồ của mình là được. Nhóc có thể để lại cho an toàn nếu muốn, được chứ?”

“Ồ, vâng”, cậu nói. Con búp bê đất sét dường như cũng hiểu được ý của hai người, nó liền bước tới gần để giao đống chiến lợi phẩm cho tiếp tân.

“Hãy nhớ mang chỗ này đi trước khi rời trại. Với cả, bang hội Magulheim sẽ họp vào lúc 6 giờ. Đừng trễ đấy!”

Sau khi đã lo xong việc khai báo, Lynn lại cảm thấy buồn chán. Cậu cứ đi vu vơ quanh khu trại như vậy, chẳng biết làm gì cả.

Trên đường, mọi người đều vui vẻ nói chuyện với nhau, chia sẻ về những câu chuyện, sự kiện trong ngày. Cậu cũng không cố ý nghe lén, nhưng đi bộ mãi cũng chán, cậu cũng muốn dỏng tai nghe một hồi.

“Tớ nghe bảo có vài con Chimera ở vùng màu xanh đấy các cậu”.

“Ừm, tớ thấy cả một con cơ mà”.

“Chuyện quái gì đang xảy ra vậy nhỉ? Chẳng lẽ ở sâu bên trong rừng có thảm họa hay gì à? Hay là lũ Chimera này di cư hàng loạt vậy”.

Lynn đi qua khu trại toàn là thành viên của Bang hội, nhưng cậu lại chẳng hề quen biết một ai cả. Teedro và Hazel cũng chẳng thấy đâu. Giờ cậu lại thấy có phần hơi lạc lõng.

Mong là Illia-san về sớm.

Đột nhiên, một giọng nói chẳng biết từ đâu ra liền gọi tên cậu.

“Ôi trời, là Lynn nè!”

Cậu quay người về phía giọng nói đấy phát ra, và ở ngay đó chính là Shila, Agul và Elios.

“Shila-san!”, Lynn cũng gọi đáp lại cô.

“Này Lynn. Hôm nay kiếm được thứ gì thú vị không vậy?” Agul hỏi, trông anh vẫn nhiệt tình như mọi khi.

“À vâng. Hôm nay em còn học được rất nhiều điều nữa. Em được cặp chung cùng Illia-san kia mà”.

“Ồ, tuyệt thật nhỉ. Cổ tốt bụng với em chứ?”

“Rất tốt là đằng khác ạ”.

Trong lúc cả ba người còn đang hăng say trò chuyện chuyện, Elios chen vào.

“Này mấy cậu, sao ta không lại chỗ lửa trại đằng kia nhỉ? Có vẻ như mọi người đang dọn đồ ăn ra rồi đấy”.

“Phải nhỉ,” Shila nói, “Vậy em đi cùng chứ Lynn?”

“Tất nhiên rồi ạ”.

“Vậy thì đi thôi”.

***

Lynn kể cho ba người nghe về chuyến hành trình của mình, về khả năng đặc biệt của Illia mà cậu có dịp được chứng kiến, và cả cái cách mà cậu đã tiêu diệt con Chimera.

“Tuyệt thật! Em hạ được cả một con Chimera ư?”

“Nói mới nhớ, đã có báo cáo rằng một con Chimera trông có vẻ như đã bị trảm đầu bằng Thanh gươm Vesper đấy”, Elios nói.

“Tụi chị cũng có chạm mặt một con Chimera rồi. Đúng là bất ngờ thật”, Shila nói.

Agul cũng gật đầu xác nhận.

“Chúng lẽ ra không nên lang thang ở vùng màu xanh như vậy chứ. Chuyện quái gì đang xảy ra vậy nhỉ…”

“Chắc là di cư hàng loạt chăng”, Shila đoán.

Cả ba người đều chỉ loanh quanh nói về những phỏng đoán mà Lynn đã nghe mới đây ít lâu, nhưng cậu vẫn giả bộ rằng mình mới nghe lần đầu.

“Cả Illia-san cũng bối rối lắm. Chị ấy bảo rằng sẽ đi báo cáo lên Hội đồng về vụ này ạ”.

“Thật ư? Vậy thì lát nữa chúng ta cũng phải báo cáo mới được”, Elios nói.

“Tiếc quá, giá như chúng ta mà bắt được con Chimera đó thì tốt biết mấy” Shila thở dài, “Bắt được nó rồi mang đi bán đi thì cũng kiếm được khối tiền đấy. Giá như cậu ở đúng vị trí của mình thì mọi chuyện đã tốt rồi Agul”.

“Này, này… Là do cậu căn sai thời gian đấy chứ Shila!”

“Gì cơ? Mọi chuyện đều là do cậu mà ra kia mà”.

Nghe hai người cãi nhau như những người bạn mà Lynn cuối cùng cũng cảm thấy được thư giãn, cậu liền thở ra một tiếng nhẹ nhõm. Bấy giờ, Lynn mới nhận ra rằng cả ngày hôm nay cậu đã phải lo lắng tới nhường nào. Chỉ trong một ngày mà đã phải trải qua biết bao nhiêu lần đầu tiên, bản thân cậu vẫn còn sót lại một chút căng thẳng từ trận chiến với con Chimera vừa rồi.

Cảm giác cứ như đã lâu lắm rồi cậu mới lại được ngồi lại với Elios và những người bạn của anh.

Như thể cảm nhận được sự nhẹ nhõm của người chủ, chú chuột Pellrat từ nãy giờ vẫn đang lần trốn trong quần áo của Lynn liền thò đầu ra khỏi cổ áo.

“Cái gì-” Shila kêu lên, “Đó là một con Pellrat đấy à? Tại sao lại có một con Pellrat ở dưới áo em vậy Lynn?”

“Ban nãy em có kể rồi mà, em cứu được nó từ tay của con Chimera. Thế nên chắc là nó thích em, kiểu vậy …”

“Dễ thương quá”, Shila vừa nói vừa chìa tay ra toan vuốt ve chú chuột. Thế nhưng chúlại ngay lập tức chui đầu lại vào áo của Lynn để trốn, khước từ mong muốn của cô.

Elios thì trông thích thú ra mặt.

“Nhưng mà cũng đúng là thú vị thật đấy. Ngoài việc rất hiếm khi gặp thì tụi Pellrat còn được biết đến là loài vật vô cùng nhút nhát, ít khi có khả năng hình thành những mối liên kết tình cảm với con người nữa”.

Được Elios khen ngợi như vậy khiến cho Lynn cảm thấy rất vui.

“Vậy thì hẳn là Lynn phải có gì đó đặc biệt rồi”, Agul nói, vẻ mặt trông khá tự mãn.

“Hứ, vậy là tớ chẳng có gì đặc biệt sao?” Shila hờn dỗi nói.

Nghe vậy, Lynn cũng chỉ biết cười gượng một cái. Được ở bên những người bạn của mình như thế này đã giúp cậu nhóc rũ bỏ đi những mối âu lo và căng thẳng của mình trong ngày hôm nay. Cả bọn cứ thong thả ngồi nói chuyện với nhau quanh đống lửa trại như vậy, và cứ thế Lynn cũng dần quên mất đi rằng mình vẫn còn cuộc họp của Magulheim phải tham dự.

***

“Em không biết phải nói gì nữa… Thứ lỗi cho em”.

Lynn hiện tại đang đứng trước mặt Hazel, trông cô nàng có vẻ đang khá giận dữ.

“Một thành viên xứng đáng của Magulheim trước tiên là phải biết rèn luyện tác phong đúng giờ đấy”.

“Em hiểu ạ”.

Illia nãy giờ còn đang đứng bên cạnh cậu, đành lên tiếng.

“Hazel-san. Xin chị, đừng hà khắc với Lynn quá. Hôm nay là ngày đầu tiên đi săn của cậu nhóc, thế nên việc nghỉ ngơi mà quên mất đi cả thời gian sau khi tới trại âu cũng là chuyện bình thường mà. Hãy tha thứ cho Lynn lần này đi ạ”.

Hazel liền thở dài.

“Illia. Người mà tôi đang trách mắng chính là cô đấy”.

“Ế, thật vậy ư?”

Illia trông có vẻ ngạc nhiên.

“‘Ế, thật vậy ư?’” Hazel nhái lại, giọng có phần chế giễu. “Cô chính là bạn cặp của Lynn đấy, biết không hả? Vậy nên cô cũng có phần trách nhiệm trong cái lỗi lầm ngớ ngẩn này của thằng nhóc đấy”, cô kêu lên một tiếng ‘A…’ ngắn vì bực mình, rồi tiếp tục, “lần này, đúng như cái lý do của cô rằng đây là lần đầu tiên nên tôi sẽ tha cho hai người. Nhưng hãy nhớ lấy, đây là lần đầu, và cũng sẽ là lần cuối đấy”.

Gần như không thể thấy được được chút ác cảm nào trên gương mặt của Illia, Hazel đành quyết định thôi không trách mắng bọn họ nữa rồi quay người trở vào bên trong căn chòi gỗ.

“Xin lỗi vì đã gây ra rắc rối cho chị nhé, Illia”.

“Không sao đâu, không thành vấn đề với chị mà”.

Illia liền nở một nụ cười ngọt ngào. Trông cô nàng như chẳng hề để tâm gì tới bài cải lương lúc nãy của Hazel lắm thì phải.

***

“Teedro, các thành viên đều đã đông đủ cả rồi. Chúng ta bắt đầu chia giường ngủ cho mọi người thôi”.

“Hazel, cô nghĩ gì về Lynn?”

“Ý cậu là sao?”

“Chiến lợi phẩm mà thằng nhóc mang về ngày hôm nay”.

Teedro đang nhìn vào cuốn sổ kê khai chiến lợi phẩm lấy được từ chỗ tiếp tân

“Thằng bé chỉ hạ được một con Chimera”, Hazel vừa nói, vừa đưa tay chỉ vào phía tên của cậu bên trong cuốn sổ.

“Không thể trách được. Dù gì thì cũng là chuyến săn đầu tiên. Lynn cũng mới chỉ đang ở mức độ sơ cấp nữa”.

“Thì, thằng nhóc có thể triệu gọi được Thanh gươm Vesper phải không. Với cả còn có Illia đi cùng nữa mà”.

“Illia… Nói thế nào đây nhỉ… Cô ấy thích được tự chủ tốc độ làm việc của mình nhỉ. Cô cũng thích hoàn thành công việc của mình trước thời hạn nữa, thế đấy”.

Mặc dù Hazel là người đã nói rằng hai người bọn họ có thể làm được tốt hơn nữa, nhưng chính Teedro lại là người thất vọng.

Cô thở dài một hơi ngắn. Teedro có một thói quen xấu đó là luôn quá trông đợi vào người khác. Anh có thể yêu cầu như vậy.

“Mục đích của cuộc viễn chinh này đó là để Lynn cảm thấy hứng thú hơn về Ma thú, từ đó khơi dậy hoài bão trong thằng nhóc. Mới chỉ như thế này thôi thì chúng ta không thể quá đòi hỏi ở Lynn được”.

“Hừm. Thôi được rồi, hãy cứ phó mặc chuyện này cho thời gian vậy. Tuy nhiên tôi vẫn sẽ đẩy nhanh tiến độ vào sâu bên trong rừng. Đây chính là cơ hội tuyệt vời để chúng ta có thể được huấn luyện thực địa, cùng với việc trải nghiệm săn hạ các loài Ma thú”.

Nói xong, Teedro liền trở về phía lán trọ của khu trại để nghỉ ngơi. Ấy vậy, tâm trí của anh lại thao thức chẳng thể nào yên.

***

Ngày hôm sau, các thành viên trong Bang hội Magulheim lại tụ hội để tiến hành họp mặt một lần nữa.

“Được rồi, hôm nay chúng ta sẽ tiếp tục chia nhóm. Mỗi người hãy rút một lá thăm ra từ hòm phiếu đi”.

Khi Lynn bước lên để chuẩn bị bốc thăm, một giọng nói liền vang lên ngăn cản cậu.

“Lynn. Em không cần phải bốc thăm nữa đâu”.

Cậu quay người lại về phía giọng nói. Đó chính là Teedro.

“Bạn cặp ngày hôm nay của em đã được quyết định rồi. Đó sẽ là anh”.

Lynn lại nhìn Teedro một lần nữa. Đứng cạnh anh, cậu chàng mới nhận ra Teedro cao nhường nào.

Cậu thậm chí còn cảm nhận được sự đê dọa đang toát lên từ người anh nữa.

“Em sẽ cùng thám hiểm với Teedro-san ư?”

“Ừm, tinh thần là vậy đấy. Anh muốn cho Lynn có được thật nhiều trải nghiệm nhất có thể”.

Lynn, anh muốn được tận mắt chúng kiến khả năng của em. Hãy cho anh thấy liệu em có thực sự xứng đáng để có thể trở thành thành viên chính thức của Bang hội Magulheim hay không.