“Ngươi là ai……?”
Claire-sama nhìn chằm chằm vào hắn với vẻ mặt nghiêm nghị.
Con quỷ cau mày một chút rồi nói.
“Nếu ta nhớ không nhầm, chẳng phải cô từng là quý tộc sao? Không ai dạy cô rằng trước khi hỏi tên ai đó, cô nên tự giới thiệu trước sao?”
Vẫn ngồi trên tảng đá, con quỷ chế nhạo ngài ấy.
Không chần chừ, Claire-sama nở một nụ cười và trả lời hắn ta.
“Thật xin lỗi vì sự vô lễ này. Tên tôi là Claire François. Và đúng như ngài vừa nói, tôi từng là một quý tộc của Vương quốc Bauer.”
“Hmm, vậy đúng là cô rồi. Ta là Arist. Khác với loài người, ta không có họ. Mấy người có thể coi ta như thủ lĩnh của tộc Quỷ―ta là một trong Tam Đại Công Tước.”
“!”
Con quỷ tự xưng là Arist từ từ đứng dậy khỏi tảng đá.
Vừa vuốt bộ râu của mình―nếu tôi có thể gọi đó là râu, hắn ta vừa nhìn chúng tôi một cách hờ hững.
Có rất nhiều điều chúng tôi không biết về Quỷ tộc.
Ngay cả với kiến thức về trò chơi, tôi vẫn rất mờ mịt về chủng loài này.
Trong cả trò chơi gốc và phiên bản [RevoLily], loài quỷ chỉ được nhắc đến qua lời dẫn chứ không hề có sự kiện nào mà nhân vật được đụng độ trực tiếp.
Tất cả những gì được nhắc đến chỉ là họ có lãnh thổ riêng nằm về phía đông của Đế Quốc Naa và họ thường sống tại đó.
Còn nữa, Đế Quốc Naa và tộc Quỷ đã có mâu thuẫn từ rất lâu, và loài quỷ dường như kiểm soát hoàn toàn các quái vật―đó là tất cả những gì được nhắc đến.
Tôi chưa từng nghe về thứ gọi là Tam Đại Công Tước.
Tuy nhiên, chỉ cái tên thôi cũng đủ cho thấy hắn nắm giữ quyền lực rất lớn.
Hắn không chỉ đơn thuần là một nhân vật phụ.
Chúng tôi đang rơi vào tình huống nguy hiểm sao?
“Cảm ơn vì đã giới thiệu. Vậy thì, Arist-san, ngài có việc gì với chúng tôi sao?”
“Hừm… Chà, ta được chủ nhân ra lệnh ghé qua khu vực này, nhưng sau đó lại bắt gặp vài con người nên ta nghĩ rằng mình nên tiện tay giải quyết chút chuyện luôn”
Arist thong thả tiến lại gần chúng tôi.
Thoạt nhìn thì có vẻ như hắn đang lơ là cảnh giác.
Tuy nhiên, tôi không thể chắc rằng hành động ngay lúc này có phải là lựa chọn đúng hay không.
“Giải quyết chút chuyện sao. Nghe có vẻ vất vả nhỉ. Nếu ngài không phiền, tôi có thể hỏi đó là chuyện gì không?”
“Cũng không đáng quan tâm lắm đâu. Claire François. Ta nhờ cô một chuyện nhé”
“Tôi sao?”
“Phải. Ta sẽ nói thẳng luôn. Claire,―”
Tên đó bật cười
“Phiền cô đi chết đi nhé”
“Claire-sama!”
Tôi lập tức làm sụp mặt đất dưới chân Claire-sama.
Claire-sama rơi xuống phía dưới.
Ngay lập tức, một luồng ánh sáng đen xẹt ngang qua vị trí ngài ấy vừa đứng.
“Ôi trời, may thật đấy nhỉ”
“Ngươi…!”
Khi tôi đưa Claire-sama lên lại mặt đất, ngài ấy trừng mắt nhìn Arist với vẻ đầy căm phẫn.
Arist vẫn giữ vẻ mặt bình thản.
Đây thật sự là…khả năng của một con quỷ sao?
Tôi chưa từng thấy phép thuật đó trước đây.
“Claire, chạy thôi!”
“Ngần này người không thể đối đầu với một con quỷ đâu, chúng ta đang ở thế bất lợi!”
Frieda và Philine cùng kêu gọi rút lui.
Tôi cũng đồng tình với họ.
“Đương nhiên mình cũng muốn rút lui chứ. Nhưng có vẻ kẻ đứng trước mặt chúng ta sẽ không cho ta làm điều đó đâu”
“Phải rồi đấy. Không sao cả, kẻ nào muốn chạy thì cứ chạy. Đằng nào thì loài người cuối cùng cũng phải chết sạch thôi”
“Mọi chuyện sẽ không dễ dàng như ngươi tưởng đâu!”
Claire-sama triệu hồi hàng loạt ngọn Hỏa Thương.
Với số lượng gấp đôi so với khi đối đầu Cerberus, ngài ấy phóng mười ngọn thương về phía Arist như một cơn bão.
“Thứ này chỉ là trò vặt với ta thôi”
Arist không né tránh bất kỳ đòn tấn công nào.
Hắn để tất cả đâm trúng cơ thể mình.
“Không thể nào…”
Claire-sama thốt lên đầy kinh ngạc.
Arist không bị thương một chút nào.
“Không đời nào loại ma thuật cấp thấp này có thể làm tổn thương ta đâu. Giờ thì ngoan ngoãn ở đấy và nhận lấy cái này đi nhé”
Arist khua tay, hàng loạt viên đạn đen đặc như bóng tối bay về phía Claire-sama.
“Ta sẽ không để điều đó xảy ra đâu!”
Tôi lập tức dựng lên một bức tường đất chắn trước Claire-sama.
Tuy nhiên―
“Ta đã nói đây chỉ là trò trẻ con mà”
Bức tường đất vỡ tan thành từng mảnh nhỏ, những viên đạn đen xuyên qua nó và sắp sửa đánh trúng Claire-sama.
“Hah!”
Ngay trước khi Claire-sama bị trúng đòn, Frieda đã kịp chắn tất cả bằng thanh kiếm của cậu ấy.
“Ohh, vẫn còn cố đấm ăn xôi sao? Các ngươi ấn tượng hơn ta nghĩ đấy”
“Ôi chà, cảm ơn nhé!”
Với đôi chân được cường hóa bằng ma thuật, Frieda lập tức thu hẹp khoảng cách với con quỷ và vung kiếm xuống người hắn.
“Hmm, trông có vẻ sẽ đau đấy”
Arist lùi lại một bước để né đòn.
Và đúng lúc đó―
“Móng Vuốt!”
Tôi sử dụng một phép tấn công cấp trung để trói chân Arist.
Giờ hắn không thể di chuyển được nữa.
“Ta bắt được ngươi rồi”
Frieda vung kiếm chém lên từ bên dưới.
Lần này chắc chắn―!
“Cái gì!?”
“Thật đáng tiếc, nhưng thế chưa đủ đâu”
Arist dùng móng vuốt của mình chặn thanh kiếm của Frieda.
“Ngươi dùng cả vũ khí được cường hóa bằng phép thuật sao, mà, cũng chỉ là hạng trung cấp thôi. Nhưng thế này thì ta cũng nên nghiêm túc rồi”
Vừa nói xong, Arist dễ dàng phá vỡ bẫy đá của tôi và thoát ra.
Hắn chỉ xem đó là ma thuật trung cấp thôi sao.
“Ta sẽ tấn công từ trên cao. Nếu các cô chịu nổi thì cứ thử đỡ đi.”
Arist giơ cánh tay phải lên cao.
Frieda cố chặn lại bằng kiếm.
“Đừng làm thế, Frieda! Tránh xa hắn ra!”
Linh cảm cực kỳ tồi tệ khiến tôi hét lên.
Frieda lập tức rút khỏi thế phòng thủ và tránh khỏi hắn ta.
“Trời ạ…Đừng đùa chứ…?”
Cậu ấy đã tránh được, nhưng thanh kiếm không kịp rút lại đã bị chém làm đôi.
Móng vuốt của hắn còn sắc hơn cả kiếm được cường hóa bằng phép.
“Frieda, lùi lại!”
Khi Claire-sama hét lớn, Frieda lập tức lùi bước.
Ngay sau đó―
“Nhận lấy!”
Claire-sama triệu hồi những tia sáng ma thuật và bắn về phía Arist.
Tuy nhiên――
“Hmph”
Hắn dùng một làn sóng hắc ám để triệt tiêu những tia sáng.
Ánh sáng và bóng tối đấu đá nhau trong giây lát rồi biến mất.
“Ngay cả tia sáng của mình cũng không làm được gì…”
Claire-sama cắn môi đầy tức giận.
Mặc dù trước đó chúng tôi đã tiêu hao nhiều sức lực khi tiêu diệt quái vật, nhưng sức mạnh của Arist thật sự vô cùng đáng gờm.
Cứ thế này thì, chúng tôi không còn cách nào đảo ngược tình thế.
“Mình sẽ giữ chân hắn lại! Trong lúc đó, hãy rút―”
“Nghĩ ta sẽ để cô làm thế sao”
Cắt ngang lời tôi, Arist giơ tay về phía bầu trời.
Một làn sóng bóng tối bao quanh hắn.
Chỉ trong chốc lát, nó phát ra một cơn rung chấn khiến chúng tôi choáng váng.
―Tôi mất ý thức trong vài giây.
Khi tỉnh lại, mặt đất xung quanh đã trở thành một cái hố lớn như thể vừa bị nổ tung.
Frieda và Philine đều nằm trên đất.
Cả hai đang cố gắng đứng dậy, nhưng vết thương của họ trông khá nặng.
“Claire-sama!”
“Ư…”
Arist đứng trước Claire-sama, người đang khuỵu gối trên mặt đất.
Claire-sama nhìn hắn đầy căm hận, nhưng Arist hoàn toàn không bận tâm.
“Kết thúc thôi, Claire François. Cô chính là nguyên nhân chính của tất cả những chuyện này, biến mất đi.”
Tôi chỉ có thể đứng nhìn khi hắn vung móng vuốt xuống ngài ấy.
Tôi thật ngu ngốc.
Tôi thực sự dám nghĩ rằng mình sẽ không gặp phải Quỷ chỉ vì chúng không xuất hiện trong game sao?
Dù quái vật và con người đã mâu thuẫn với nhau từ rất lâu?
Chẳng lẽ lời thề sẽ bảo vệ tất cả mọi người khi chuyển đến Đế Quốc chỉ là sự tự mãn của tôi thôi sao?
Dù vậy, với chút ma lực còn lại, liệu tôi có thể niệm phép Cocytus...nhưng quá muộn rồi.
Ngay khi tôi nghĩ mọi thứ đã kết thúc, thứ gì đó bay đến chắn giữa móng vuốt của Arist.
“T-Tôi sẽ không để chuyện đó xảy ra đâu!”
Tôi thấy một dáng người nhỏ bé đứng giữa hai người họ.
“Cậu…”
“Đ-Đã lâu không gặp, Claire-sama.”
Dáng người nhỏ ấy cầm hai con dao sáng rực trong tay và mặc bộ trang phục của nữ tu.
Bên dưới chiếc khăn đội đầu tung bay là mái tóc bạc và đôi mắt đỏ.
Ah.
“Lily-sama!”
Phải rồi.
Người đã cứu Claire-sama không ai khác chính là người bạn cũ của chúng tôi, Lily Lilium.