Sinh nhật của tôi là ngày 13 tháng 11, còn sinh nhật của Mitaki-chan là ngày 14 tháng 11.
Lẽ ra sinh nhật sẽ được chúc mừng ở trường, nhưng không hiểu sao Mitaki-chan lại chẳng được ai chúc mừng cả.
Vả lại, ngày 13 và 14 năm nay cũng rơi đúng vào thứ Bảy, Chủ nhật nên trường được nghỉ.
Vì lẽ đó, vào buổi chiều tan học ngày 12 tháng 11.
"Mitaki-chan, hay là hôm nay chúng mình tổ chức sinh nhật đi?"
Tôi ngỏ lời với Mitaki-chan, cô bạn đang bước đi ngay cạnh.
"sinh nhật của tớ là ngày kia cơ mà?"
Mitaki-chan nhìn tôi với ánh mắt lo lắng. Cậu ấy cũng biết việc tổ chức sinh nhật hôm nay có gì đó không đúng.
"Ừ, tớ biết chứ. Nhưng mai tớ bận tổ chức sinh nhật với gia đình rồi, còn ngày kia chắc cậu cũng bận nhận lời chúc mừng từ bố mẹ nữa."
"Ra là vậy."
Mitaki-chan vỗ tay một cái *bốp*.
"Vậy thì, chúng mình đi ăn bánh kem nhé."
"Ừ!"
Tôi dẫn Mitaki-chan đến một tiệm bánh trong khu phố mua sắm.
"Happy birthday to you, happy birthday to you, happy birthday dear Mitaki-chan, happy birthday to you."
Đó là chiếc bánh sinh nhật tôi đã đặt từ trước.
Khi tôi chúc mừng Mitaki-chan, cậu ấy hít một hơi thật sâu rồi thổi phụt tắt những ngọn nến.
"Háp-pi bớt-đây tu diu, háp-pi bớt-đây tu diu, háp-pi bớt-đây đia……?"
Như muốn đáp lễ, Mitaki-chan cũng cố gắng hát mừng tôi nhưng lại không thể nhớ ra tên.
Nghĩ lại mới thấy, Mitaki-chan chưa một lần nào gọi tên tôi.
Bình thường cũng ít có ai gọi tên tôi, nên chắc là cậu ấy không nhớ.
Mà thực ra cũng chẳng sao, dù không cần gọi tên thì từ trước đến nay tôi và Mitaki-chan vẫn luôn như vậy.
Luôn là tôi gọi tên Mitaki-chan, và cậu ấy sẽ đáp lời.
Dù chúng tôi đã gắn bó với nhau hơn một năm rưỡi rồi.
"Tên của tớ là Ataru. Takashita Ataru."
Có lẽ, đáng ra tôi nên nói điều này ngay từ đầu.
"Ataru! Ataru-kun, chúc mừng sinh nhật!"
Mitaki-chan vui sướng gọi tên tôi không ngớt. Liệu cậu ấy đã thực sự nhớ được chưa nhỉ?
"Này này Ataru-kun, giá mà ngày nào cũng là sinh nhật thì thích nhỉ!"
"Ừ, đúng thế thật, Mitaki-chan."
Miệng dính vệt kem bánh, Mitaki-chan cười khúc khích.
Mỗi khi được Mitaki-chan gọi tên mình, tim tôi lại đập thình thịch.
Liệu có phải chỉ mình tôi nghĩ rằng việc cậu ấy bắt đầu gọi tên người khác là một dấu hiệu cho thấy cậu ấy đã trưởng thành hơn rất nhiều không?
"Chúng mình đến cửa hàng tạp hóa đằng kia đi. Tớ sẽ mua cho cậu một con thú nhồi bông."
"Cảm ơn! Tớ cũng sẽ mua cho Ataru-kun một cái áo lót nữ nhé!"
"Thôi, tớ chỉ nhận tấm lòng của cậu thôi."
Tôi không có sở thích mặc đồ con gái. Được tặng áo lót nữ thì phiền phức chết đi được.
Tôi dẫn Mitaki-chan vào tiệm tạp hóa và tặng cho cậu ấy một chú gấu bông Teddy.
"Hi hi, tớ được Ataru-kun tặng cho bạn gấu này."
"……? À… ừ, chúc mừng cậu nhé?"
Chắc là cậu ấy vui lắm, vì vừa ra khỏi cửa hàng, Mitaki-chan đã bắt đầu đi khoe với tất cả những người xung quanh.
Ngượng chết đi được, cậu thôi đi cho tôi nhờ.
"Nhân tiện, Mitaki-chan có biết mình sắp bao nhiêu tuổi không?"
"Ừm, mười hai ạ."
"Đúng rồi."
Vừa đi dạo trong khu phố mua sắm, tôi vừa đố vui Mitaki-chan.
Mà thực ra, sinh nhật cậu ấy là ngày kia, nên giờ cậu ấy vẫn mới 11 tuổi thôi.
Chà, tiền bạc vẫn rủng rỉnh, thời gian cũng còn nhiều. Trong lúc tôi và Mitaki-chan đang thơ thẩn không mục đích và phân vân chưa biết làm gì tiếp,
"A! Chỗ này đẹp quá! Này này Ataru-kun, mình vào đây đi?"
Mitaki-chan nhảy tưng tưng trước một tòa nhà.
"……Khoan đã, chỗ này thì, ờm…"
Tôi thực sự hối hận vì đã đi lang thang không mục đích.
Chẳng biết từ lúc nào, tôi và Mitaki-chan đã lạc vào khu phố đèn neon, và cậu ấy thì đang nhảy cẫng lên vì phấn khích trước một khách sạn tình yêu.
"Chắc chắn là công viên giải trí rồi! Là một nơi rất vui đó!"
Ừ thì, phần lớn mọi người vào đó có lẽ cũng là để tìm niềm vui thật…
"Không được, Mitaki-chan, chỗ này mình chưa vào được đâu."
"Vậy bao nhiêu tuổi thì mới được vào ạ?"
"Chắc là… 18 tuổi."
"Thế thì khi nào mười tám tuổi, chúng mình cùng vào nhé?"
Khi trưởng thành, liệu tôi có thể đường hoàng, ưỡn ngực tuyên bố "chúng tôi yêu nhau" với cả thế giới, kể cả khi đứng trước người con gái mình yêu không? Tôi không biết nữa. Mà vốn dĩ, tôi còn chẳng thể hình dung ra viễn cảnh mình sẽ còn ở bên cậu ấy khi đã lớn. Thế nên, tôi chỉ có thể lảng tránh câu hỏi của cậu ấy mà thôi.
oops, Mitaki-chan dùng あたる mới nhận ra 中 ở tên nhân vật chính Ataru chứ không phải Naka, chỉ có Mitaki-chan mới dùng Hiragana あたる nhân vật chính, các nhân vật khác dùng 中. Mitaki-chan thì tác giả dùng みたきちゃん