Tôi Trở Thành Sư Phụ Tạm Thời Của Trùm Cuối

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

(Đang ra)

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

氷高悠 ; Yuu Hidaka

"Onii-san, chúc mừng anh đã lấy được vợ. Người này sẽ trở thành vợ anh.

134 13867

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

(Đang ra)

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

Shirosaki

— Đúng vậy. Ngày hôm nay, một lần nữa, cô ấy lại đọc được những suy nghĩ của tôi.

2 10

Tôi chuyển sinh thành bạn thuở nhỏ của một nữ chính game otome, nhưng mà nữ chính này lại chả muốn yêu đương gì với các mục tiêu kia hết

(Đang ra)

Tôi chuyển sinh thành bạn thuở nhỏ của một nữ chính game otome, nhưng mà nữ chính này lại chả muốn yêu đương gì với các mục tiêu kia hết

Chili Chili

Chuyển sinh vào một thế giới game otome...?Nagase Matsuri chợt nhận ra bản thân mình đã chuyển sinh vào vào một thế giới game otome.Vai trò của cô là một "Nữ Phụ Giúp Đỡ".

3 9

Sống như một kẻ đạo văn ở thế giới khác

(Đang ra)

Sống như một kẻ đạo văn ở thế giới khác

핀하트

Một cuốn tiểu thuyết không thể chỉ là một cuốn tiểu thuyết thôi sao…?

63 1648

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

46 3536

Web novel - Chương 46

『Chung kết Đại Hội Long Phụng! Hai đội cuối cùng đã được xác định!』

Giọng của Cheon Cheonmu vang lên đến khản cả cổ, khiến bầu không khí tại võ đài sục sôi hơn bao giờ hết.

『Đó chính là Tiên Cảnh Môn và Yến Hội Băng Long!』

Tiên Cảnh Môn (先境門), mang ý nghĩa là “Cửa ngõ của cõi đã qua” khi dịch từ Hán tự, được thành lập bởi Bing Seolhwa – người hiện đang bị một Outer God thao túng.

Yến Hội Băng Long (氷龍化緣), lấy theo danh hiệu Băng Long của Bing Yeon, được lập nên nhằm đem lại hạnh phúc cho những trùm cuối trong nguyên tác.

Ngay từ cái tên, hai môn phái với ý nghĩa trái ngược ấy đã tựa như tuyên ngôn đối lập về phương hướng và chí hướng của mình.

『Người đầu tiên bước lên võ đài là cao thủ quyền pháp – người được cho là sở hữu Kim Cương Thần Quyền! Kim Hyul!』

“Waaah──!”

Theo sau lời giới thiệu của Cheon Cheonmu, một thiếu niên tóc đen, mình trần, từng bước nặng nề bước ra giữa võ đài.

『Đối đầu với hắn ta – là nữ kiếm sĩ, đệ tử được sủng ái nhất của Băng Long lừng danh! Bi Wol!』

Cùng lúc đó, một thiếu nữ cũng với mái tóc đen nhánh tiến lên. Cô lườm đối thủ bằng ánh mắt rõ ràng là chẳng mấy vui vẻ.

『Ai sẽ giành chiến thắng đầu tiên? Theo ta đây sẽ là trận đấu nảy lửa giữa sức mạnh và tốc độ! Tên Kim Hyul đó từng đánh gãy cả trường kiếm lẫn thiết chùy mà!』

Trong đại hội nơi những kỳ tài xuất hiện muộn cùng nhau tranh tài cao thấp, những người từng cảm nhận được cảnh giới tối cao của võ đạo đều đang hò hét, tranh luận xem ai mới là người xứng đáng bước lên đỉnh.

『Tiên Cảnh Môn chắc chắn sẽ thắng. Tên đó từng khiến ám khí của Tứ Xuyên Bang cũng không xuyên thủng nổi, như thể đã luyện thành Kim Cang Bất Hoại Thể.』

『Không đâu! Phải là Yến Hội Băng Long chứ! Không thấy bọn họ từ đầu đến giờ chỉ dùng Tam Tai Kiếm Pháp mà hạ gục toàn bộ đối thủ sao?』

Do rất nhiều người từng được Bing Yeon cứu mạng trong trận đại chiến giữa chính – tà năm xưa, phần đông võ lâm nhân sĩ trong khán đài đều nghiêng hẳn về một phía.

『Chưa kể, nàng còn là đệ tử của Bing Yeon! Là người như vậy, làm sao có thể là kẻ tầm thường được?』

Tuy Bing Yeon vốn mang thể chất yếu nhược, nên mới luôn né tránh danh vọng và những vị trí cao trong giới giang hồ để có thể lặng lẽ cứu người mà không bị vướng bận,

『Nếu không có bản lĩnh thực sự, thì làm sao lọt được tới vòng chung kết?』

『Chính xác! Ta cũng đang nói như vậy!』

Đám võ giả tuy không biết sự thật ấy, nhưng lại ra sức tán dương Bi Wol vì vô vàn lý do. Và có hai người đang lắng nghe những lời khen ấy còn chăm chú hơn bất kỳ ai khác.

『Kiếm Đế Vô Cực, ngài nghĩ sao?』

『Ừm… Đối thủ của nha đầu đó là kẻ đã đánh bại cả truyền nhân của Độc Long kia mà.』

Ngay trước khi trận chung kết bắt đầu, Namgung Do-hun gia chủ Nam Cung thế gia, và Tang Wen-xue bang chủ Tứ Xuyên Bang, những người từng là đối thủ của Bi Wol và Kim Hyul đều đang vuốt râu suy ngẫm, cân nhắc về cục diện.

Họ là những người hiểu rõ thực lực của Bi Wol và Kim Hyul hơn bất kỳ ai. Bởi chính họ đã tận mắt chứng kiến tuyệt chiêu của đệ tử mình bị đối phương hóa giải như thể đã nhìn thấu mọi chiêu thức.

『Ta cứ nghĩ độc tê liệt sẽ phát huy tác dụng.』

『Hừ, tất cả là do lũ ngốc kia tưởng rằng đối thủ sẽ ngây thơ mà dính lấy ám khí và độc dược của Tứ Xuyên Bang, không hề có phòng bị.』

Tang Wen-xue chau mày, tỏ rõ sự bực bội. Việc sử dụng độc khí để đối đầu với Kim Cang Bất Hoại Thể hóa ra là một sai lầm nghiêm trọng.

Kim Hyul khi ấy đã giả vờ loạng choạng như thể trúng độc, nhưng thực tế chỉ nhịn thở trong chớp mắt, rồi tung ra một chiêu duy nhất – đủ khiến toàn bộ mưu tính của Tứ Xuyên Bang sụp đổ hoàn toàn.

『Nếu là ta, ta đã hòa nó vào nước rồi tạt thẳng vào mặt! Chỉ cần một chút dính vào miệng hoặc mũi là đủ phát tác rồi!』

『Nếu là ngươi, ngươi cũng chẳng dễ bị lừa bởi màn kịch đó.』

『Hmph! Ta đã nói bao lần rồi – độc dược phản ứng khác nhau tùy thể chất. Thậm chí có kẻ còn ăn cả những loại thảo dược từng dùng làm thuốc độc hành hình mà vẫn sống nhăn như không!』

Miệng thì lầm bầm tỏ vẻ bất mãn, nhưng trong lòng Tang Wen-xue lại đang tiếc nuối hơn bất kỳ ai trước việc những đứa trẻ mình nuôi dạy bị loại khỏi giải.

Bước chân giậm mạnh xuống đất cùng sự nhẫn nhịn không bộc phát cơn giận chỉ càng cho thấy trong lòng lão thực chất đang rất khó chịu.

『Vậy còn về con bé tên Bi Wol kia, ngươi nghĩ thế nào?』

Không muốn mình là kẻ duy nhất thất thế, Tang Wen-xue liền chuyển hướng sang Namgung Do-hun – cũng là người có truyền nhân bị loại khỏi vòng chính.

Tam Tai Kiếm Pháp – thứ kiếm thuật vốn chỉ được xem là hạng ba, chẳng có gì đặc biệt.

Ấy vậy mà cô lại dùng đúng ba chiêu cơ bản: chém ngang, chém dọc và đâm để đánh bại cả Nam Cung thế gia, những người được xưng tụng là kiếm thủ mạnh nhất thiên hạ.

『Hmm? Quả thật, việc có thể lĩnh ngộ được tinh túy của Tam Tai Kiếm Pháp ở độ tuổi ấy là điều đáng ngạc nhiên… nhưng vẫn có gì đó không hợp với cơ thể con nhóc ấy.』

Namgung Do-hun khẽ nhíu mày. Dù chiêu thức có hoàn hảo đến mấy, nếu ý (ý niệm) và thần (tâm niệm) trong kiếm không hợp nhất, thì đến cuối cùng vẫn không thể nào chém sắt như chém bùn.

『Tại sao ngươi lại nghĩ vậy? Cử động của con nhóc đó rõ ràng thể hiện đúng ba đạo lý: Thiên, Địa, Nhân rồi mà?』

『Trong võ học, có thứ còn quan trọng hơn hình (形), đó là ý (意).』

『Phải rồi! Nhưng với kiếm thuật như vậy, con nhóc ấy mà học thêm mấy môn công phu khác thì chắc cũng rất đáng gờm.』

Tang Wen-xue khoanh tay đáp nhàn nhạt. Chỉ dựa vào chiêu thức sẽ khiến người ta quên mất sự bén nhọn và trọng lượng vốn có của thanh kiếm.

Thứ được xây dựng một cách dễ dàng – cũng sẽ bị lãng quên dễ dàng.

Đó là lý do cảnh giới võ học phải được rèn giũa qua những lần luyện tập lặp đi lặp lại, chứ không phải từ mánh lới hay ngộ ra trong phút chốc.

Chính vì thế, nhìn qua chiêu thức của Bi Wol, dễ thấy đây là thứ được gò ép học cấp tốc chỉ để tham dự Đại Hội Long Phụng.

Dù đường kiếm gần như không chê vào đâu được – như thể luôn có một người tên Bing Yeon đứng sau chỉnh sửa từng tư thế – nhưng…

『Thanh kiếm không có tự do… thì sớm muộn cũng sẽ gãy.』

『Ý ngươi là – con nhóc đó yếu trong thực chiến ứng biến?』

Thay vào đó, chính điểm ấy lại đang trở thành trở ngại lớn nhất khi đối đầu với Kim Hyul – kẻ đã đạt đến cảnh giới Kim Cang Bất Hoại Thể.

Bi Wol phải nghĩ ra cách để vượt qua một thân thể cứng rắn đến mức lưỡi kiếm cũng không thể chạm vào.

『Ý ngươi là tên quyền sư Kim Hyul sẽ chiến thắng? Nếu vậy thì lòng ta cũng nhẹ đi phần nào!』

Nghe thế, Tang Wen-xue thở phào một hơi thật dài, tỏ vẻ nhẹ nhõm. Nếu người đánh bại đệ tử của ông là kẻ đoạt chức vô địch, ít ra còn có thể an ủi rằng mình đã bại dưới tay người xứng đáng.

『Ta cũng muốn nói vậy, nhưng…』

Kiếm Đế Vô Cực – Namgung Do-hun – vừa xoa cằm vừa chọn lời cẩn trọng. Vốn dĩ, người ta dễ nghĩ rằng trên đời này không có gì phá nổi Kim Cang Bất Hoại Thể.

Tuy nhiên…

『…Là đệ tử của Bing Yeon, lẽ nào con nhóc đó lại không thể tạo nên kỳ tích khiến chúng ta kinh ngạc?』

Nếu hoàn toàn vứt bỏ định kiến đó đi, thì khả năng Bi Wol chiến thắng… cũng không phải là hoàn toàn bằng không.

Namgung Do-hun kẻ đã dành cả đời mình để sống cùng thanh kiếm ánh mắt sắc bén như đao, chăm chú dõi theo diễn biến trên lôi đài.

Ngay khi đặt chân lên võ đài, điều đầu tiên Bi Wol nghĩ khi thấy Kim Hyul là:

‘Chỉ thoáng nhìn thôi… cũng đủ biết hắn là một đối thủ mạnh.’

Giống như con mồi đứng trước dã thú, bàn tay cô run lên không ngừng. Qua sự chênh lệch về khí tức, cô hiểu rõ một điều người này, cô không thể thắng.

Chính năng lực cảm nhận khí cực kỳ nhạy bén kia, giờ đây lại hóa thành xiềng xích khóa chặt mắt cá chân Bi Wol.

‘Đừng run rẩy. Mình phải thắng. Phải thắng để giúp được sư phụ.’

Bi Wol lắc đầu thật mạnh, cố gạt đi nỗi sợ. Cô phải chiến thắng tại đây, để giành được viên đan dược chứa dương khí tích tụ suốt 1 vạn năm.

Dù có Azazel và Verdandi bên cạnh, nếu để mất tiên cơ ở trận đầu tiên, thì khả năng thất bại sẽ cực kỳ cao. Bên đối phương còn có một kẻ đủ khả năng nhìn thấu mọi thứ giống hệt sư phụ Bing Yeon của cô.

Ngay khi nghe thấy cái tên “Tiên Cảnh Môn” (Seongyeong Gate) đầy điềm gở, cô đã nghiến chặt răng.

‘Nếu ta thua, hai sư muội sinh tử chi giao ấy sẽ phải thắng liền cả hai trận còn lại’

Bing Yeon từng nói thẳng với cô hiện tại, người có xác suất chiến thắng thấp nhất trong ba người chính là Bi Wol. Dù đã lĩnh hội được Tam Tai Kiếm Pháp, thì vẫn chưa có cách nào phá giải Kim Cang Bất Hoại Thể.

Hơn nữa, không thể sử dụng Thiên Ma Thần Công có pha tạp ma khí ở nơi nhiều người chứng kiến thế này. Nếu để lộ ra luồng khí đen tà dị đó, chắc chắn sẽ bị nghi ngờ thân phận.

‘Lẽ ra… có thua cũng không sao. Nhưng giờ thì ta không muốn thua.’

Gần đây, ngay cả Azazel cũng bắt đầu có mưu đồ tranh giành sư phụ. Cô không rõ giữa hai người đã xảy ra chuyện gì, nhưng dường như lúc cô không có mặt, họ lại trở nên thân thiết hơn.

Sư phụ Bing Yeon… vốn là người có khả năng “cưa đổ phụ nữ một cách vô thức”. Khuôn mặt điển trai cùng sự ôn hòa trong tính cách đủ để làm tan chảy cả những trái tim lạnh giá nhất.

『Tiểu thư là Bi Wol? Cuối cùng chúng ta cũng gặp nhau.』

Kim Hyul lên tiếng, kéo cô ra khỏi dòng suy nghĩ. Là đệ tử của Bing Yeon – người nổi danh đến mức chẳng ai trong võ lâm là chưa từng nghe tên – rốt cuộc sẽ mạnh đến mức nào?

Lòng hắn trào dâng sự hiếu thắng, hưng phấn, hồi hộp.

‘Người biết ta sao? Nghe giọng điệu ấy, như thể chúng ta từng quen nhau.’

『Đây là lần đầu chúng ta gặp mặt. Nhưng cái kẻ tự xưng là sư phụ của ta thì suốt ngày lải nhải về chuyện phải giết tiểu thư cho bằng được.』

Kim Hyul kể lại một cách thản nhiên, không hề che giấu âm mưu của Outer God. Nhưng giờ đây khi gặp Bi Wol ngoài đời thực, hắn lại càng tin chắc cô không phải người nên bị giết.

『Vì sao lại nói với ta điều đó?』

『Vì ta hy vọng… cô đừng trở thành kẻ giống như ta.』

Đứa trẻ ấy khác với hắn chưa từng khát máu. Cô chưa từng giết người. Cũng chưa từng căm hận ai đến mức muốn ra tay.

Chỉ vì bị lừa bởi trò bịp bợm của Shub-Niggurath, hắn mới dấn thân vào con đường tội lỗi để rồi người thân, bằng hữu đều bị biến thành con tin, lấy cái gọi là “cứu rỗi” ra làm lý do.

Ngay cả khi giết Bi Wol, cũng chẳng có gì đảm bảo Outer God sẽ giữ lời.

『Hãy dốc toàn lực đi. Để ta còn có thể tin rằng lựa chọn của mình không sai.』

Điều tốt nhất mà Kim Hyul có thể làm lúc này… là thăm dò thực lực của các đệ tử Bing Yeon. Nếu nhận thấy họ đủ khả năng đánh bại Outer God, hắn sẽ lập tức phản bội trở mặt mà không chút do dự.

Đó là một nước cờ phản công, đã được Sieghart bí mật cài sẵn từ lâu.

Một phần lý do khác là vì hắn không còn muốn bước chung một đường với Kang Si-woo nữa. Tên cặn bã thay đàn bà như thay áo ấy, hắn chán ghét đến tận xương tủy.

‘Gia nhập phe này, cùng họ chống lại Outer God có lẽ còn tốt hơn nhiều.’

Kim Hyul siết chặt nắm tay, nuốt khan lo lắng. Hắn hy vọng Bi Wol sẽ đánh bại được mình. Nếu cô còn chẳng vượt qua được Kim Cang Bất Hoại Thể thì đừng mơ chạm tới Outer God.

Và giờ, trận chung kết Đại Hội Long Phụng chính thức bắt đầu!

Theo tiếng hô vang của Cheon Cheonmu, Kim Hyul tung ra một cú đấm thẳng về phía Bi Wol.