Tôi sẽ biến cậu thành otaku, hãy biến tôi thành riajuu!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hôm nay cô tiểu thư ma nữ cũng đang cố gắng để sống sót.

(Đang ra)

Hôm nay cô tiểu thư ma nữ cũng đang cố gắng để sống sót.

总裁下放

Tôi xuyên vào thân một đứa con gái mồ côi ở khu nhà nghèo, ..."

33 112

Những Khoảng Khắc Thoáng Qua Trên Hành Trình Của Setsuna

(Đang ra)

Những Khoảng Khắc Thoáng Qua Trên Hành Trình Của Setsuna

Rokusyou • Usuasagi

Giờ đây, cậu bắt đầu một chuyến du hành không phải để cứu rỗi thế giới, mà là để thực sự chiêm ngưỡng nó. Một cuộc hành trình của những cuộc gặp gỡ và chia ly, nơi mỗi con người, mỗi khung cảnh thoáng

16 41

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

(Đang ra)

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

Tứ Cửu

Là kẻ độc hành trong kẻ độc hành, Hikigaya Hachiman chỉ muốn sống một cuộc đời học đường yên bình.Vì nên mấy boss các người có thể đừng lúc nào cũng nghĩ đến chuyện gây rối được không? Học hành tử tế

438 2900

"tán tỉnh thuê" mà dính phải yandere, giờ có mọc cánh cũng khó mà thoát thân nổi.

(Đang ra)

"tán tỉnh thuê" mà dính phải yandere, giờ có mọc cánh cũng khó mà thoát thân nổi.

修仙儿的 - Tú Tiên Nhi - Xiuxianer

Khi “tán tỉnh” thì đâu thấy ai có dấu hiệu bệnh kiều đâu cơ chứ!

351 462

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

372 4917

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Kenkyo na Circle

Một pháp sư nghèo khổ nọ đã bỏ mạng một cách đầy lãng xẹt trong một trận đấu tay đôi. Khi nhận ra, cậu đã được chuyển sinh thành Lloyd, con trai của hoàng tộc.

118 341

Quyển 13 - Chương 11: Quyển 13 - Ngoại truyện Hang Hổ

Sáng ngày thứ hai ở lại nhà Azuki.

Sau khi tiễn Momo và Kashiwada đi hẹn hò, tôi, Murasaki Sasakawa, cùng Azuki đến khu phố Otome ở Ikebukuro.

Đi loanh quanh hết những cửa hàng muốn ghé, chúng tôi tìm một chỗ nghỉ chân.

"Nhắc đến Ikebukuro, làm sao có thể bỏ qua quán cà phê quản gia chứ nhỉ?"

"Ơ, cà phê quản gia á!?"

Chẳng hiểu sao, Azuki nghe tôi nói xong thì co rúm lại.

"Sao, sao thế?"

"Không, không có gì đâu... Chúng ta đi đi, quán cà phê quản gia ấy!"

Azuki vội vàng đáp lời. Lẽ nào con bé có kỷ niệm không hay gì với quán cà phê quản gia sao...?

Chúng tôi đến quán cà phê quản gia. Bình thường muốn vào là phải đặt trước và xếp hàng dài, nhưng thật may mắn là lúc này lại có bàn trống cho hai người.

Vừa bước vào quán, một anh quản gia phục vụ đã lập tức tới đón và dẫn chúng tôi đến bàn.

"Oa~, bên trong trang trí y như một toà dinh thự vậy! Mấy anh quản gia trông cũng chuẩn bài lắm luôn~!"

Ngồi xuống ghế, Azuki đã phấn khích nhìn ngang ngó dọc khắp nơi.

"Lúc nãy nghe tôi nhắc đến quán cà phê quản gia, tôi thấy em hơi rụt rè, cứ nghĩ em có kỷ niệm gì không hay... Azuki là lần đầu tiên đến quán cà phê quản gia hả?"

"Ể!? À, vâng..."

Azuki ngượng ngùng cười gượng.

"Tuy là lần đầu đến quán cà phê quản gia, nhưng mà... Thực ra không lâu trước đây, Kashiwada-kun có nhờ em tư vấn chuyện gì đó, thế là hai đứa em đã đến một quán tên là 'BL & Yuri Bar' ở Akihabara..."

"Ra vậy... 'BL & Yuri Bar', cái quán đó nghe lạ tai thật đó..."

"Nhân viên ở đó phục vụ theo phong cách BL & Yuri. Lần đó em lỡ uống rượu, rồi say xỉn, xong thì mất kiểm soát luôn..."

Azuki như thể nhớ lại chuyện hồi đó, chỉ thấy nó ôm đầu.

Say xỉn, rồi mất kiểm soát luôn...??

"Azuki..."

Tôi vô thức nhẹ nhàng đặt tay lên vai Azuki.

"Mất kiểm soát thế nào? Hay là bây giờ em kể chị nghe đi?"

"Chị, chị Murasaki... Nụ cười của chị đúng là như Đức Mẹ Maria vậy! Cảm ơn chị. Vậy thì em xin phép được kể ạ... Hôm đó, em đã kích động mấy anh nhân viên BL tán tỉnh Kashiwada-kun, rồi bản thân em cũng đi trêu ghẹo mấy bạn nhân viên Yuri đáng yêu... Đúng là xấu hổ muốn độn thổ luôn! Hơn nữa, lúc về còn đi không vững, phải để Kashiwada-kun dắt về... Chắc chắn là cậu ấy đã đứng hình mất rồi..."

Azuki với vẻ mặt muốn độn thổ đã kể ra quá khứ đen tối đầy xấu hổ của mình.

"Ể... Chỉ, có thế thôi sao?"

Nghe xong lời Azuki kể, tôi không kìm được mà hỏi lại.

"Ể!? Chị nói 'chỉ có thế thôi' là sao chứ... Thế này là quá đủ xấu hổ rồi còn gì! Chỉ cần nghĩ đến thôi là em đã muốn chết quách đi cho rồi!"

Azuki ôm đầu thở dài thườn thượt.

Khoan đã nào, Azuki... Nếu chuyện bé tí thế này đã khiến em muốn chết, vậy thì chẳng phải tôi nên đi chết luôn cho rồi sao!? Câu đó tôi cứ giữ khư khư trong lòng, không dám nói ra.

Ví dụ như đợt trại sáng tác trước đó, tôi đã mượn hơi men mà lộ cả đồ lót cho Kashiwada-kun xem... (Mặc dù sau đó bị Anna-senpai mắng cho một trận, nhưng tôi hoàn toàn không nhớ gì về chuyện lúc đó cả).

Rồi sáng nay nữa, rõ ràng tối qua tôi ngủ trong chăn của mình, vậy mà sáng dậy lại thấy mình chui tọt vào chăn của Kashiwada-kun, hại cậu ấy phải chạy ra ghế sô pha mà ngủ...

Rốt cuộc tối qua đã xảy ra chuyện gì vậy... Nghĩ đến là thấy ghê ghê rồi nên tôi không dám hỏi.

"Aizzz, không được rồi, tôi đúng là đồ ngốc! Rõ ràng đã quyết tâm phải kiểm soát tửu lượng rồi mà!"

"Ể!? Sao tự nhiên lại thành chị Murasaki tự kiểm điểm rồi thế này!?"

Trước sự "điên rồ" đột ngột của tôi, Azuki ngạc nhiên đến mức phải thốt lên.

Lần tới, tôi nhất định phải biết kiềm chế tửu lượng... Tôi tự thề với lòng mình như vậy.