Tôi rời tổ đội hạng A, cùng các học trò cũ tiến vào tầng sâu mê cung

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kẻ ngây thơ, người từng trải, và câu chuyện tình của hai chúng ta

(Hoàn thành)

Kẻ ngây thơ, người từng trải, và câu chuyện tình của hai chúng ta

Nagaoka Makiko

Kashima Ryuuto là một cậu nam sinh tẻ nhạt, buồn chán. Trong một trò chơi trừng phạt, cậu đã bị buộc phải tỏ tình với Shirakawa Runa, cô nàng nữ sinh nổi tiếng nhất trường.

90 161

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

(Đang ra)

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

柠檬不咋甜诶

“Vậy nên, ngài có thể nghe tôi nói hết lời và đừng… đừng cởi áo được không?! Tôi đến để hỗ trợ…”

15 51

Nguyền Kiếm Cơ

(Đang ra)

Nguyền Kiếm Cơ

Luo Jiang Shen, Carrot Sauce

Một học sinh cao trung tên là Lily, trong thân xác tuyệt mỹ, cao ráo của một người Tiền bối, đã đến với một thế giới Heian song song đầy hắc ám và bí ẩn. Thiếu nữ đơn độc tự mình trải nghiệm Bách Quỷ

159 359

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

254 4536

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

300 1412

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

(Đang ra)

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

toshizou

Giờ thì Yotsuba chỉ còn một lựa chọn: giữ kín chuyện "hẹn hò hai nơi" đầy tai hại này, và cố hết sức khiến cả hai cô bạn gái của mình được hạnh phúc nhất có thể!

19 56

Vol 1 - Chương 63: Kết thúc kỳ cấm túc và bầu trời mùa đông

Một tháng đã trôi qua kể từ vụ giải cứu Jamie.

Mùa đông bắt đầu thực sự ghé đến, cây cối rụng sạch lá, bầu trời cao vời vợi hơn trước... cũng là lúc kỳ cấm túc của bọn tôi – "Clover" – kết thúc.

Hôm đó, tôi lập tức đến Hội mạo hiểm giả.

Là thủ lĩnh của "Clover", trước khi bắt đầu nhận việc lại, tôi nghĩ ít nhất cũng nên ghé chào hỏi một tiếng.

"Hoạt động trở lại rồi nhỉ, Yuke-san."

Chị Mamal ở quầy lễ tân gọi với ra với nụ cười quen thuộc.

"Lâu lắm rồi mới gặp anh ở đây đó."

"Ừm... nghỉ phép cũng không tệ."

Tôi gật đầu nhè nhẹ, ánh mắt dõi theo ánh sáng trắng phản chiếu trên mặt quầy.

"Vậy thì tốt rồi. Mà, anh tới làm việc luôn à?"

Tôi khựng lại một nhịp.

Thật ra tôi chỉ định đến chào hỏi thôi.

Nhưng mỗi khi chị Mamal dùng cái giọng ấy, không nhanh không chậm, vừa đủ thân thiết... thường là có việc gì đó kiểu nửa như "chỉ định riêng" muốn giao cho.

Nói thẳng ra thì cũng hơi lợi dụng chức quyền, nhưng nếu chị ấy đã chủ động tìm đến, thì cũng đồng nghĩa là "lọt vào mắt xanh".

Nghĩ vậy, tôi chỉ cười khẽ, gãi má một cái.

"Chị có chuyện gì à?"

"Chuyện này vẫn chưa công bố đâu... nhưng có một tân mê cung vừa được phát hiện đấy. Anh có muốn nhân dịp 'Clover' trở lại làm một buổi livestream khám phá đầu tiên không?"

"Một tân mê cung sao...!?"

Suốt mười mấy năm nay chưa từng có thêm tân mê cung nào.

Nếu giờ bọn tôi được đi tiên phong khám phá, chắc chắn sẽ thành đề tài hot... nhưng, tôi cũng chẳng muốn gây thêm ồn ào nữa.

Vụ giải cứu Jamie lần trước đã khiến "Clover" bọn tôi nổi như cồn, được tung hô như một câu chuyện cảm động.

Theo nghĩa nào đó, đó cũng là kết quả đã nằm trong dự tính.

Nhờ vậy mà Jamie được xem xét tình tiết giảm nhẹ, và vụ bê bối phát ngôn kỳ thị của "Thunder Pike" cũng không truy cứu cô ấy nữa.

Dù sao thì trong buổi livestream hôm đó, Jamie cũng hoàn toàn không nói gì, nên đó là lẽ đương nhiên.

Hơn nữa, nhờ Silk lên tiếng gọi Jamie là "ân nhân đã cứu mạng ngay cả khi còn ở trong Thunder Pike", các cuộc đàm phán với các quốc gia chủng tộc khác cũng diễn ra suôn sẻ hơn.

Có điều... vụ một số nhà báo đưa tin sai rằng tôi với Jamie là "người yêu" thì đúng là mệt mỏi thật.

"Người ta cho rằng những bất thường vừa rồi tại các mê cung là do ảnh hưởng từ mê cung mới này. Đó là kết luận sơ bộ của Viện nghiên cứu Hoàng gia."

"Ý chị là... các mê cung ảnh hưởng lẫn nhau à?"

"Ừ. Vì vậy, bên Guild đang tính giao nhiệm vụ điều tra cho 'Clover', đội từng lập đại công trong vụ 'Vô Sắc Ám'."

Tôi khẽ nhíu mày.

Chuyện nghe cũng hấp dẫn đấy, nhưng có thật là ổn không nhỉ?

Dù bọn tôi không bị hạ hạng, nhưng cũng vừa chịu kỳ cấm túc.

Vậy mà lại được giao nhiệm vụ lớn thế này, thấy có hơi... trơn tru quá.

"Là đề xuất của Hội Trưởng đó. Ông ấy nói vẫn tin tưởng tụi anh nhất."

"Tên Benwood đó... vẫn biết cách gây bất ngờ như thường."

Tôi lẩm bẩm, giọng chẳng rõ là mỉa mai hay thừa nhận.

Chị Mamal nheo mắt cười, như thể hiểu rất rõ tôi nghĩ gì.

"Tôi sẽ bàn với bọn nhỏ. Chuyện lớn thế này, tôi đâu tự quyết được."

"Ừ, mong tin tốt từ anh. ...Mấy đứa đó có khỏe không?"

"Khỏe cả. Cả Nene cũng vậy."

Cuối cùng, Nene đã chính thức gia nhập "Clover" với tư cách thành viên thường trực.

Đó cũng là nguyện vọng của con bé, và chúng tôi cũng muốn giữ Nene lại.

Kết cục vậy là ổn thỏa rồi.

"Nhờ anh chăm sóc con bé nhé."

"Chị tiếc à?"

Tôi hỏi, giọng có phần chọc ghẹo, nhưng ánh mắt lại rất chân thành.

"Ơ kìa, Yuke-san. Đừng bắt nạt tôi quá đáng chứ. Tôi còn muốn trả đũa đấy."

Chị Mamal vẫn cười, nhưng cái sát khí vừa lóe qua khiến tôi lập tức ho nhẹ, quay mặt đi.

"Jamie thế nào rồi? Làm việc ổn không?"

"Ổn lắm. Anh cũng khéo lo cho cô ấy quá ha, Yuke-san."

Chị Mamal bật cười nhẹ, lần này là kiểu cười bất lực thật sự.

Hiện tại, Jamie đang làm nhân viên tạm thời cho Guild.

Tôi đã nhờ Benwood sắp xếp cho cô ấy, tất nhiên là có dựa vào một vài điểm yếu của ông ta.

Thật ra, án phạt dành cho Jamie với tư cách thành viên "Thunder Pike" khá nặng:

Bị xóa sạch điểm tín nhiệm mạo hiểm giả, tước tư cách hoạt động, cấm đăng ký lại trong vòng một năm.

Tức là coi như bị "xóa sổ" luôn.

Nhưng ít ra thì cũng tránh được việc bị đóng dấu phạm nhân hay trục xuất khỏi thành phố, coi như còn may.

Jamie còn có đứa em trai tên Tech, còn nhỏ xíu, cần được cô ấy nuôi dưỡng.

Vì vậy, tôi bằng mọi giá phải kiếm cho Jamie một công việc để cầm cự.

Và cũng để một năm sau, Jamie có thể lựa chọn trở lại "Clover".

"Chị nhớ nhắn với cô ấy là tôi sẽ mang thuốc cho Tech-kun nhé."

"Không gặp luôn à? Người yêu cơ mà?"

"Thôi mà, chị đừng góp phần vào đám nhà báo kia luôn chứ..."

Tôi phất tay, bước đi nhanh hơn, mặc cho tiếng cười khúc khích sau lưng.

Ra ngoài, hơi thở đã hóa trắng dưới bầu trời mùa đông.