Trans từ bản eng
Trans: Kiraseki
Edit: Kiraseki
_____________________
Tôi đã nghĩ mình chỉ là một trong những học viên sát thủ bị Đế chế đào thải, nhưng giờ tôi là ứng cử viên cho vị trí anh hùng.
Thành thật mà nói, tôi đã bị sốc.
'Ừ, tôi đã bị sốc....'
Tôi không nhận ra mình lại xao lãng đến vậy.
Điều tiếp theo tôi biết, là tôi đã ở trong phòng mình.
Trí nhớ của tôi hơi mơ hồ vì tôi đang trong trạng thái xuất thần. Những gì tôi nhớ thực sự rất sống động.
Chắc chắn hắn ta sẽ chết à?
'.......'
Có lẽ tôi không nên nghĩ về điều đó nữa, bởi vì dù tên đó có chết hay không, dù tôi có thông cảm với anh ta hay không, thì dù sao tôi cũng chẳng thể làm gì được.
Tôi cầm lấy những khối lập phương mà Ed mang đến và nằm vật xuống giường.
Khi tôi xáo trộn những khối lập phương, cố gắng làm cho đầu óc mình tỉnh táo, tôi nghe thấy tiếng gõ cửa.
"Là ta đây."
"Bệ hạ......?!"
Tôi bật dậy. Tôi nhanh chóng kiểm tra lại trang phục, vuốt mái tóc rối bù của mình và mở cửa.
"Ngài đang làm gì ở đây...?"
"Ta đã bảo rồi, ta sẽ đến đón ngươi."
"Cái gì?"
Khi nào?
Như thể đọc được vẻ mặt thắc mắc của tôi, Quỷ Vương nhướn một bên mày. Hắn khoanh tay và dựa vào cửa, nhìn khuôn mặt tôi với vẻ mặt khó chịu.
"Một cuộc họp của quân đoàn. Ngươi không nhớ chuyện này sao?"
Đúng là tôi không nhớ thật, nhưng bằng cách nào đó tôi cảm thấy mình không nên nói vậy.
Tôi cố tỏ ra vô tư nhất có thể và gật đầu.
"Trời ạ, tôi nhớ ra rồi." *
*(Câu này Deon nói “Alas, I remember”, thì tui hiểu Alas là 1 kiểu than ấy, kiểu như gọi thánh Alas nên tui để ‘trời ạ’, cũng ổn mà đúng ko?)
Tôi giả vờ hết sức.
Quỷ Vương đã mắc lừa mà không hỏi lại, gật đầu và đứng thẳng dậy.
"Vậy thì đi thôi."
"Vâng.”
Tôi vội vã chạy theo hắn, không muốn lãng phí thêm thời gian nữa.
Tôi vội vã chạy ra khỏi phòng, quên mất rằng mình thậm chí còn cầm khối lập phương trên tay, chứ đừng nói đến thời gian để đặt nó xuống.
***]
Vào thời điểm diễn ra trận chiến với chiến binh, tư lệnh của Quân đoàn số 7 là một tên yêu tinh.
Ta nhớ rất rõ, nếu không vì lý do nào khác thì hắn ta là một trong những lực lượng cốt lõi của Quân đoàn Quỷ. Hắn là một con quỷ to lớn so với Deon Hart.
Vậy mà, khi Deon Hart lần đầu tiên xuất hiện, người đó đã giết chết con quỷ Quân đoàn số 7.
Quỷ Vương cười khẩy khi nhớ lại ngày hôm đó.
Khi cậu ta giành chiến thắng trong trận chiến với chiến binh khi cậu giơ kiếm lên để lấy mạng chiến binh - một mạng sống sẽ sớm bị ngưng đột ngột nếu không ai có thể ngăn cản,
──bởi chiến binh đó đã chọn tự hủy.
Nhìn thấy cơ thể anh ta tỏa ra ánh sáng rực rỡ, ta đã cảm thấy bối rối.
"......Chiến binh này có vẻ khá hiếu chiến."
Ta cười lớn.
Khi một chiến binh chết, họ có hai lựa chọn.
Một là rải rác các mảnh sức mạnh của họ trên khắp lục địa, tạo ra những sinh vật có thể chống lại Ác quỷ theo một cách nhỏ nào đó, và cách khác là tự hủy, thường được sử dụng khi Ác quỷ ở gần.
Thu thập và giải phóng sức mạnh của anh hùng.
Thông thường, các anh hùng chọn phân tán các mảnh sức mạnh của họ sau đó.
"Dù thế nào ta cũng sẽ không chết.”
Người ta không gọi hắn là ác quỷ mạnh nhất trong lịch sử mà không có lý do. Thật lãng phí, nhưng ta tự tin rằng mình có thể sống sót sau vụ nổ đó mà không hề hấn gì nếu ta sử dụng sức mạnh của mình một cách tiết kiệm.
Vấn đề là những con quỷ khác xung quanh hắn.
Tất cả các con quỷ của Vương quốc Quỷ đã xuất hiện để chứng kiến trận chiến lịch sử này, một trận chiến vì số phận của chủng tộc họ.
Sức mạnh của Anh hùng được trao để tiêu diệt Quỷ Vương, và Quỷ dữ là một chủng tộc sinh ra từ Quốc vương của họ.
Vậy nên, sức mạnh của Anh hùng chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến những con quỷ, cho dù sức mạnh đó có tác động trực tiếp hay gián tiếp.
Do đó, nếu sức mạnh của chiến binh được giải phóng, nó sẽ ở mức độ....
"Khoảng một nửa.”
Một nửa trong số nhiều quân đoàn này sẽ bốc hơi ngay lập tức.
Cân nhắc đến quy mô của Thành phố Quỷ là quy mô của một thành phố nhỏ trong đế chế, và gần như tất cả những con quỷ đều ở nơi này, thì đây là một mức độ thiệt hại to lớn vô nghĩa.
"Tất cả lùi lại...!"
Ta đã vội vàng ra lệnh.
Kwaah!!!
......Một con người rơi xuống từ trên trời.
Cùng với Tư lệnh Quân đoàn sổ 7.
Cậu ta thậm chí còn không thèm liếc nhìn Quỷ Vương khi cậu nghiền nát Thủ lĩnh Quân đoàn số 7.
Cậu đâm dao găm vào cổ họng của hắn ta, như thể để kiểm tra lại xem thủ lĩnh Quân đoàn thứ 7 bên dưới đã chết chưa, rồi từ từ đứng dậy, dùng thứ đó để chống đỡ. Thái độ của cậu vô cùng thoải mái.
Tóc trắng, mắt đỏ.
Đôi mắt đỏ ngầu liếc nhìn giữa những con quỷ và người chiến binh, và ánh mắt dừng lại ở chiến binh ấy. Sau đó, cậu bắt đầu chậm rãi bước về phía họ với tốc độ nhàn nhã.
Ở giữa chiến trường, bị vô số ác quỷ vây quanh, vậy mà cậu ta không hề biểu lộ dấu hiệu căng thẳng nào.
Quá yếu đuối.
Tuy nhiên, phong thái kiên định và biểu cảm không lay chuyển của cậu ta tỏa ra một luồng sức mạnh không thể bỏ qua, và những người lính chỉ có thể nhìn cậu và đông cứng tại chỗ, không thể kiềm chế được.
"Những tên khốn thảm hại.”
Dù sao, không thể gọi chúng là thảm hại, Quỷ Vương nheo mắt lại.
Trong một khoảnh khắc, hắn bị choáng ngợp.
Khoảng cách không quá xa ngay từ đầu, vì vậy cậu ta nhanh chóng đến trước mặt chiến binh.
Không thèm liếc nhìn con quỷ kia lần thứ hai, cậu đặt tay lên vai chiến binh và cúi mặt sát vào tai anh ta.
Và rồi một phép màu đã xảy ra.
Một tia sáng phát ra từ cơ thể chiến binh và chiếu xuống chàng trai ấy.
"......Cậu điên rồi."
Người đàn ông rên rỉ.
Hiểu biết rõ hơn bất kỳ ai về chiến binh, ác quỷ và quân đội Đế chế đã gửi chúng, Quỷ Vương đã nhanh chóng suy đoán được
Người đàn ông tóc trắng có lẽ đã đến đây để tự mình chứng kiến kết cục của cuộc chiến này và thông báo cho Đế chế. Có lẽ đó là nhiệm vụ chính của hắn.
Nhiệm vụ phụ của người đó là đánh giá tình trạng của con quỷ, ngay cả khi chiến binh đã chết, và giết nó nếu hắn nghĩ rằng mình có thể.
Vì vậy, khi chiến binh chọn cách tự hủy diệt, hắn sẽ tính toán xác suất.
[Xác suất chiến binh tự hủy sẽ gây sát thương cho quỷ và lượng sát thương mà nó gây ra].
[Số lượng quỷ gần đó sẽ bị giảm đi do tự hủy].
[Cơ hội vượt qua những con quỷ bị giảm đi đó để giết con quỷ bị thương].
[Xác suất cuối cùng hoàn thành được điều này và đạt được mục tiêu chính là 'sống sót'].
Quyết định tự hủy được coi là phi lý. *
*(tui nghĩ ở đây là kiểu ko có lý trí ấy, ko biết để sao;-;)
Có lẽ vậy, mà người đó đã đặt tay lên vai chiến binh để ngăn anh ta lại. Thật sự là một quyết định mạo hiểm khi nhảy vào lãnh thổ của kẻ thù, nhưng có lẽ vì cậu ta tự tin bản thân sẽ sống sót.
'Thông minh, trung thành với nhiệm vụ và có khả năng chiến đấu....'
Khóe mắt Quỷ Vương nheo lại vì thích thú.
‘Chà, thật buồn cho Đế chế vì đã đưa một người như vậy đến nơi nguy hiểm này. Nếu là ta, ta sẽ không đưa anh ta đi chết một cách thiếu tôn trọng như vậy đâu.’
Bất kể thế nào, chiến binh đó đã đọc được ý định của cậu ta, và nhanh chóng quay lại và truyền sức mạnh vào cậu trong một lần chuyển giao. Tất nhiên, sức mạnh ấy không ở lại trong cơ thể chàng trai kia như chiến binh mong muốn.
"Tất nhiên không được.”
Sức mạnh của một chiến binh được thế giới ban tặng với một mục đích. Khi một chiến binh chết, sức mạnh đó được cho là sẽ bị phân tán và trả lại cho thế giới.
Để lại nó trên trái đất này, ngay cả khi chỉ là một mảnh vỡ, cũng sẽ khiến chiến binh phải trả giá bằng mạng sống, vậy làm sao có thể cố ý chuyển giao nó?
Bản thân chiến binh ấy sẽ hiểu rõ hơn. Có lẽ anh ta đã phải chịu đựng rất nhiều vì hành động của mình.
Tuy nhiên, khi nhìn thấy chiến binh đó nằm bất động và mất mạng sau một cuộc đấu tranh vô nghĩa, Quỷ Vương hơi ngước mắt lên nhìn chàng trai đang ôm xác anh ta.
Là một người trực tiếp tham gia vào nỗ lực vô lý này chống lại ý muốn của thế giới, cậu ta không thể nào ổn được.
Hoặc không,
"Kuluk."
Cậu ta ho ra máu, khuôn mặt không hề có dấu hiệu yếu đuối.
Máu chảy ra từ miệng cậu ta nhiều hơn ta mong đợi, nhưng biểu cảm của cậu ấy vẫn như vậy. Một tia thích thú lóe lên trong mắt con quỷ trước sự kỳ lạ của tất cả mọi chuyện.
Nuốt nước bọt một cách khó khăn, Quỷ Vương mỉm cười nhẹ nhàng và nói.
"Này ngươi, tên gì?"
"......Deon Hart."
Deon Hart. Ta lẩm bẩm tên đó trong miệng.
Ta thực sự không cần phải nghĩ về điều này. Có lẽ ta đã biết được cậu ta thế nào rồi.
Nhìn tất cả xem, cậu đã ngăn cản người chiến binh tự hủy, và cậu ta đã lấy lại được mạng của anh ta.
Những con quỷ khác cũng nhận ra điều đó.
Với tình huống nghiêng về phe mình, không có lý do gì để do dự cả. Quỷ Vương không hề che giấu mong muốn của mình.
"Ngươi có ý định gia nhập Quân đội Quỷ không?"
Không quan trọng ngươi là loài người hay bất cứ sinh vật nào khác.
Con quỷ thích sinh vật thông minh, trung thành này, và tuyệt nhất là, con người trước mặt hắn ta đã thu hút chú ý từ chính sự buồn chán của hắn.
Đó càng là lý do để lôi kéo cậu ta vào lâu đài quỷ.
***]
"Này, tránh đường đi. Tao không nhìn thấy gì cả!"
"Vậy con người đó là kẻ thù hay đồng minh?"
"Anh ta đã ngăn chiến binh tự hủy diệt, nên ít nhất anh ấy không phải là kẻ thù."
"Nhưng anh ta đã giết thủ lĩnh của Quân đoàn 7 à?"
"Cái gì? Quỷ Vương hỏi tên anh ta kìa!"
"Im đi, tao không nghe thấy gì cả!"
"Mi mới là kẻ ồn ào!"
"Vậy, tên ngươi là gì?"
Với khoảng cách, tiếng ồn xung quanh và giọng nói nhỏ của con người, chiến binh quỷ nheo mắt và tập trung vào hình dạng miệng của người đó thay vì lắng nghe.
"De... demon, ah... rut, t?"
"Demon Arut?"
"Tôi nghĩ vậy?"
"Demon Arutra......."
Quỷ dữ hơn cả quỷ dữ.
Và thế là, tên của Deon Hart đã được chuyển thành Demon Arut, và lan truyền khắp thế giới quỷ.
***
Thành tựu của con người đó trong việc ngăn chặn Chiến binh tự hủy và ngăn chặn những thiệt hại khác là một thành tựu mà ngay cả những Quân đoàn khác cũng công nhận.
Ngay cả tại bữa tiệc chiến thắng dành cho những tân binh sau trận chiến với các Chiến binh, khi Demon Arut uống rất nhiều rượu và lật tung cả Lâu đài Quỷ, không có thông tin nào đề cập đến kỹ năng của cậu ấy, đặc biệt là khi nạn nhân của vụ việc là tư lệnh của một Quân đoàn khác.
Do đó, tất cả những con quỷ trong Thành phố Quỷ Vương đều chỉ nói những điều không hay về con người đột nhiên bước vào và chiếm lấy vị trí Quân đoàn số 0.
Tất nhiên, điều đó 'có gì đó'…..
"Cậu ta đến muộn."
Velithan, tư lệnh Quân đoàn số 6, gõ ngón tay lên bàn trong phòng họp, lông mày nhíu lại thể hiện sự thất vọng của anh ta.
‘Ta nhận ra công lao của hành động của cậu ta khi đó. Ta cũng nhận ra hành động không hề mạnh mẽ của tên đó. Tuy nhiên, đây không phải vấn đề.’
Lãnh đạo Quân đoàn Demon Arut.
Cậu ta đến muộn trong mọi cuộc họp.
Ngay cả bây giờ. Mọi người đều tụ tập trong phòng họp, ngoại trừ các tư lệnh Quân đoàn đang đi công tác, và cậu ta là người duy nhất không xuất hiện.
Cuối cùng, Velithan không thể không thể chờ đợi được nữa và đập mạnh nắm đấm xuống bàn.
"Đây không phải là điều nên nói sao?!"
"Im lặng."
"Jacar, anh định chịu đựng hành vi ngạo mạn của tên đó đến bao giờ? Hắn-..."
"Velitan."
Zaikar dựa lưng vào ghế với đôi mắt nhắm nghiền, từ từ mở mắt ra và nhìn Velitan.
Khi anh ta ngừng giật mình trước ánh mắt lạnh lùng nhìn mình, Idelia, thủ lĩnh của Quân đoàn số 4, ngắt lời như thể cô ấy đã chờ đợi.
"Ta nghĩ anh mới là người ngạo mạn, Velithan. Anh có biết mình đang nói những lời vô lễ như vậy với ai không?"
"......cái gì?"
"Ta luôn đánh giá cao về anh, ta không chắc mình sẽ gọi anh là kẻ ngạo mạn."
"Sử dụng ngôn ngữ tôn trọng không khiến cô trở nên kiêu ngạo đâu, vậy cô giải thích thế nào về việc đến muộn trong một cuộc họp, hả?"
"Ta chắc chắn là có lý do."
Đó là một tuyên bố không hề nao núng.
Ngay cả Asilde, người mà cô ấy không ưa, cũng gật đầu, và trong giây lát ta tự hỏi, "Thật sự? Có đúng không?”
Một cái lắc đầu nhanh chóng khiến cô ấy lấy lại bình tĩnh, và Velithan mở miệng không tin.
"Làm sao... làm sao cô có thể chắc chắn về điều đó?"
Khi Idelia sắp trả lời, một tiếng va chạm lớn phát ra từ một bên bàn.
Tất cả đầu của các tư lệnh đều giật mình vì âm thanh bất ngờ đó.
Một số thở dài và lắc đầu không tin, những người khác lắc đầu như thể họ biết điều gì sắp xảy ra. Một số có vẻ mặt bối rối.
Velithan thuộc nhóm thứ ba.
Ở đầu bàn, một cô gái nhỏ đứng thẳng, nắm chặt bàn bằng cả hai tay.
"Đủ rồi! Sự báng bổ, Velithan, đó là sự báng bổ!"
"......Lirinel?"
"Báng bổ!"
"Re...."
"Báng bổ!"
Lirinel, thủ lĩnh quân đoàn số 11.
Bình thường thì cô ấy thật hiền lành và nhẹ nhàng, nhưng cô ấy có thể nổi điên khi dính líu đến một chuyện gì đó, và thật không may cho Velithans, mọi chuyện lại liên quan đến Demon Arrut.
Đúng vậy, cô ấy là một fan cuồng của Demon Arut.
Hầu hết mọi người trong Lâu đài Quỷ vương đều biết sự thật này, nhưng Velithan thường xuyên rời khỏi Lâu đài Quỷ vương để săn ma vật, lại không thể biết được.
Vì vậy, anh ta nhìn chằm chằm vào đứa trẻ đang hét vào mặt mình.
"Xin lỗi đi, đồ xấu xí!"
"Hmmp."
"Li, Li Linel...?"
Anh ta trông thật yếu đuối và nhỏ bé, nhưng anh ta vẫn là một tư lệnh, ngay cả khi anh ta trông như thế này.
Velithan là chiến binh nguyên mẫu *( archetypal warrior? Cái này tui ko hiểu? nhưng dịch ra gg đại loại là chiến binh nguyên mẫu;-; nghe cấn vcl), cầm một chiếc rìu lớn, và Lirinel là chiến binh mạnh nhất của Quân đoàn, cô ấy một phù thủy đầy quyền năng.
Sẽ không thể giấu giếm nếu họ có đánh nhau, rồi hội nghị này sẽ bị thổi bay thành từng mảnh mất thôi.
Kể cả nếu họ không làm vậy, liệu Quỷ Vương hoặc tư lệnh số 0 sẽ sớm đến đây và cho nổ tung hội trường hội nghị mà?
Vào ngày đó, Lâu đài Quỷ sẽ bị lật đổ.
Có lẽ sẽ có một sự thay đổi trong quân đoàn với quy mô lớn.
Vì vậy, ngay khi những Tư lệnh khác đang bối rối, một người hầu đã nhanh chóng thông báo về sự xuất hiện của Quỷ Vương từ cửa ra vào của hội trường hội nghị.
"Quỷ Vương và Tư lệnh số 0 đang tới."
......Với tin tức từ Quân đoàn.
___________
Tui không hiểu tại sao tên Deon trans eng lúc thì là Deon Hart, lúc thì Deon Hartd, lúc thì Deon Harte, rồi Demon thì lại có Demon Arut, Deon Arroot, Daemon Arut???? Vậy nên tui nghĩ tui sẽ để Deon Hart và Demon Arut=)))