Tôi Không Muốn Trùng Sinh Cùng Cô

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sói và Giấy da: Tân Sói và Gia vị

(Đang ra)

Sói và Giấy da: Tân Sói và Gia vị

Hasekura Isuna

Đây là câu chuyện về Sói và Giấy da – chuyến phiêu lưu của hai người, một hành trình rồi sẽ làm thay đổi cả thế giới!

12 206

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

(Đang ra)

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

Tsukikage

Hãy chứng kiến những thăng trầm dở khóc dở cười của một gã chỉ muốn… nghỉ hưu cho yên thân.

2 6

Cục Cải Tạo và Giám Sát Ma Pháp thiếu nữ

(Đang ra)

Cục Cải Tạo và Giám Sát Ma Pháp thiếu nữ

Horohoro

Đó là số phận bi thảm của Ianna trong câu chuyện.

17 348

Ông chú phịch thủ dừng thời gian muốn nghỉ hưu

(Đang ra)

Ông chú phịch thủ dừng thời gian muốn nghỉ hưu

Absolute Hat - 절대삿갓

Ai đó làm ơn đưa tôi về trái đất giùm cái!

21 471

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Tập 2: Vị ngọt của hoàng hôn - Chương 30: Trần Gia Ninh, cậu bị bệnh à!

Tiếng gọi của chị Nhã Mộng khiến cậu giật nảy mình, theo phản xạ muốn tìm quần mặc, vừa định hét lên: “Đừng mở cửa!” thì đột nhiên nhớ ra mình đang ở nhà mới của An Bách Lệ, chị gái chỉ đang gọi vọng từ căn hộ kế bên mà thôi. An Bách Lệ níu lấy cánh tay cậu, vẻ mặt quả thật khiến người ta phải mủi lòng: “Đã đến bước này rồi, anh vẫn muốn đi sao?”

“Chị Nhã Mộng về rồi.” Lục Ly có linh cảm rằng, nếu mặc kệ chị gái mà tiếp tục, chắc chắn sẽ dẫn đến hậu quả không thể cứu vãn, “Anh rất hài lòng với món quà sinh nhật của em, Bách Lệ à, hôm nay đến đây thôi nhé.”

An Bách Lệ không khỏi có chút chán nản: “Lại thêm một Trâu Nhã Mộng…”

“Gì cơ?” Lục Ly không nghe rõ tiếng lẩm bẩm của cô.

“Không có gì.”

Sau khi mặc xong quần áo, Lục Ly áp tai vào cửa, nghe ngóng động tĩnh bên nhà kế bên như một tên trộm, nghe thấy tiếng chị gái tra chìa khóa mở cửa, cậu đợi một lúc rồi mới cẩn thận mở cửa rời đi. Trước khi đi, cậu còn ném cho An Bách Lệ đang buồn bực một ánh mắt áy náy, cậu cũng không vội, dù sao An Bách Lệ cũng đã chuyển đến sát vách rồi, ngày tháng còn dài, không cần vội một sớm một chiều.

Trâu Nhã Mộng đang bận rộn trong bếp, nghe thấy tiếng mở cửa thì biết là Lục Ly đã về, vừa xào rau vừa hỏi: “Lê Tử hôm nay sao về muộn thế? Bị phạt ở lại lớp à?”

Lục Ly bình tĩnh đặt cặp sách xuống đất, đột nhiên liếc thấy trên quai cặp dính một ít chất lỏng không rõ, rõ ràng là dính phải lúc nãy, cậu vừa rút khăn giấy ra lau, vừa đáp: “À, vâng, đúng vậy. Hôm nay giáo viên chủ nhiệm nói chuyện với em một lúc.”

Trâu Nhã Mộng tắt bếp, ngạc nhiên hỏi: “Sao vậy? Lê Tử, sao em lại bị giáo viên chủ nhiệm để ý thế?” Trong nhận thức của chị Nhã Mộng, bị giáo viên gọi lại nói chuyện thường chẳng phải chuyện gì tốt đẹp. Chị cởi tạp dề, bưng một đĩa cà tím xào thơm phức ra khỏi bếp, vừa nhìn đã thấy Lục Ly đang ngồi ngay ngắn. Không biết tại sao, chị đột nhiên cảm thấy Lục Ly hôm nay có chút lén lén lút lút, không được tự nhiên như mọi khi.

“Là chuyện tham gia kỳ thi học sinh giỏi, tháng sau em phải đến thành phố Mộc Lan dự thi.” Cảnh giới cao nhất của nói dối chính là thật giả đan xen.

Thì ra là bị giáo viên chủ nhiệm gọi lại, thảo nào không trả lời tin nhắn WeChat của mình. Trâu Nhã Mộng thầm gật đầu, nếu Lục Ly còn chưa về, chị đã định đi tìm cậu rồi.

“Oa, thơm quá.” Lục Ly xoa bụng, “Em đói chết mất.” Quả thực rất đói, sức lực tiêu hao hơi nhiều, nếu có thể ăn xong rồi ngủ thì tốt quá.

“Nhóc sinh nhật, đừng vội, chị mang cho em một con vịt quay dầu trà này. Hì hì, em ngửi xem, có thơm không?” Chị Nhã Mộng lại bưng ra một đĩa vịt quay, “Sinh nhật vui vẻ, Lê Tử, em lại lớn thêm một tuổi rồi~ Tiếc là bánh kem đắt quá, đành dùng nến thay thế vậy.”

Lục Ly nhìn thấy nụ cười chân thành của chị gái, trong lòng lại có mấy phần áy náy và khó chịu, đột nhiên cảm thấy mình thật không ra gì. Chị Nhã Mộng hào hứng đặt một cây nến đỏ bên cạnh đĩa thức ăn: “Dùng cái này thay thế nhé, Lê Tử, ước đi.” Lục Ly “ồ” một tiếng, động tác dừng lại, nhất thời không biết nên ước gì. Muốn học hành thành tài? Chuyện học hành cấp ba sớm đã không còn là vấn đề, chỉ cần dành dụm đủ tiền là có thể vào một trường đại học tốt. Muốn kiếm tiền? Game cũng đã có hình hài ban đầu, cũng dần có một lượng fan, kiếm tiền cũng chỉ là vấn đề thời gian. Vậy nên ước gì đây?

Đột nhiên chợt nghĩ ra, Lục Ly nhắm mắt lại, thổi tắt cây nến đỏ duy nhất.

Hy vọng các cô ấy mãi mãi hạnh phúc vui vẻ.

“Ước gì thế?”

“Chị, nói ra sẽ không linh nghiệm nữa.”

“Nói với chị thì không ảnh hưởng đâu.”

“Làm gì có ngoại lệ đó chứ.”

“Đây là ngoại lệ của chị đó.”

“Em ước chị sẽ mãi mãi hạnh phúc.”

Chị Nhã Mộng đột nhiên im bặt, chị ngây người nhìn Lục Ly, vậy mà có chút hoảng hốt: “Vậ-vậy sao? Chị, bây giờ chị đã rất hạnh phúc rồi.” Lục Ly kỳ quái liếc nhìn chị một cái, nhạy bén nhận ra chị dường như đã nghĩ lệch đi đâu đó, rồi lại lắc đầu trong lòng, không tính toán nữa. Chị Nhã Mộng sẽ không bao giờ hại cậu, bất kể chị đang nghĩ gì, cậu cũng sẽ ủng hộ một trăm phần trăm.

Nếm thử một miếng vịt quay, mùi vị rất ngon, không sánh được với sơn hào hải vị kiếp trước, nhưng lại có một hương vị mang tên ấm áp. Rất nhiều người sẽ nhớ cả đời hương vị món ăn mẹ nấu, nhưng đối với Lục Ly, chị gái mới là người đáng để cậu ghi nhớ suốt đời. Ăn được mấy miếng, đột nhiên thấy chị Nhã Mộng ghé lại gần, như một chú cún con ngửi tới ngửi lui trên người cậu, tim Lục Ly đột nhiên thót lên, cậu đã sơ suất rồi! Khứu giác của chị Nhã Mộng luôn rất nhạy bén, năm xưa đã ngửi ra mùi của Sở Tĩnh Di!

“Mùi gì thế?” Chị Nhã Mộng nhíu đôi mày xinh đẹp, “Lạ lạ, hơi tanh, lại có chút thơm, em có đi đâu không?”

“Cô giáo trong văn phòng dùng nước hoa rẻ tiền, chắc là dính mùi lúc đó.” Lục Ly cố gắng nói dối cho tròn.

Một lời nói dối cần nhiều lời nói dối hơn để che đậy, nói dối mãi mãi là hành vi khiến người ta hối hận nhất.

“Vậy sao?” Mức độ tin tưởng của chị Nhã Mộng đối với cậu rất cao, dù lời nói dối này đầy sơ hở, chị vẫn bán tín bán nghi.

Có lẽ là vì hôm nay là sinh nhật Lục Ly, chị Nhã Mộng cuối cùng cũng không hỏi tiếp, chị sửa lại cổ áo cho Lục Ly, cưng chiều nói: “Xem em kìa, cúc áo trên cùng cũng cài sai, lớn tướng rồi. Lát nữa cởi áo ra, chị giặt giúp cho.” Lục Ly ngoan ngoãn đáp một tiếng “vâng”, trái tim treo lơ lửng cuối cùng cũng được đặt xuống.

Nếu nói thật với chị gái thì sẽ thế nào? Lục Ly nhìn bóng dáng Trâu Nhã Mộng đang ăn từng miếng nhỏ, mơ hồ trùng khớp với hình ảnh Trâu Nhã Mộng tiều tụy ảm đạm của kiếp trước, một cảm giác mất mát trống rỗng bao trùm lấy cậu. Cứ như vậy cũng tốt. Cứ như vậy cũng tốt. Cậu liếm liếm đũa, tự lừa mình dối người mà cười giả lả: “Chị, món cà tím này nấu thế nào vậy? Ngon ghê.”

“Hì hì, để chị nói cho em nghe, chị phải…”

Sau một bữa tối no đủ và ấm cúng, chị Nhã Mộng về nhà mình tắm rửa, còn Lục Ly thì mở máy tính, kiểm tra dữ liệu game. Nói đến chiếc máy tính này là do Sở Hiểu Đông “mượn” cậu, nhưng Sở Hiểu Đông vẫn chưa hề nói muốn cậu trả lại, Lục Ly càng ngày càng cảm thấy chiếc máy tính này chính là do Sở Tĩnh Di mượn tay cha tặng cho cậu. Nhắc đến Sở Tĩnh Di, Lục Ly nghĩ đến cuộc đối thoại lúc chập tối, không nhịn được mà xoa xoa huyệt thái dương.

Đúng là chuyện cũ chưa qua, chuyện mới đã tới, không biết Ngỗng ngố bây giờ thái độ thế nào?

Lục Ly lòng đầy tâm sự đăng nhập vào “Nền tảng Valve”, trang cá nhân bị những dấu chấm than màu đỏ ngập tràn, toàn là thông báo vi phạm do hệ thống gửi đến, thông báo vi phạm sớm nhất là từ tối hôm qua, nói rằng game của cậu có nội dung bất hợp pháp, yêu cầu cậu chấn chỉnh kịp thời, hai tiếng sau lại liên tục có thêm vài thông báo, ban kiểm duyệt đã tạm thời chặn trang game của cậu, và yêu cầu cậu phản hồi tiến độ chấn chỉnh trong hệ thống quản trị.

Nội dung bất hợp pháp? Tuyệt đối không thể nào… Lục Ly dù sao cũng đã lăn lộn trong ngành này nhiều năm, nắm bắt giới hạn rất chính xác, sao lại đột nhiên bị tố cáo vi phạm pháp luật được chứ?

Tựa game độc lập này đã đổ vào rất nhiều tâm huyết của Lục Ly, liên quan trực tiếp đến kế hoạch tương lai của cậu. Cậu không khỏi lo lắng mở hệ thống quản trị lên, xem một lúc thì kinh ngạc đến ngây người.

Vi phạm không phải là game của cậu, mà là khu vực bình luận của game. Một lượng lớn tài khoản cấp 0 đã đăng tải hình ảnh khiêu dâm và các trang web cờ bạc đa cấp trong khu vực bình luận của cậu, đây là bị thủy quân tấn công rồi! Người làm chuyện này chỉ có một, một người từng nói với cậu “cậu cứ đợi đấy”, một người phụ nữ đáng ghét!

Lục Ly chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, tức giận, phẫn nộ và hối hận đan xen vào nhau, tất cả cảm xúc cuối cùng hóa thành một tiếng gầm vang dội:

“Trần Gia Ninh, cậu bị bệnh à——!”

Ngoài cửa sổ, đàn nhạn bay về phương Nam hóa thành những chấm đen nhỏ trong ánh hoàng hôn, có lẽ đây là biểu tượng cho mùa thu cay đắng mà ngọt ngào cuối cùng cũng đã kết thúc.