Tôi Không Muốn Trùng Sinh Cùng Cô

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sói và Giấy da: Tân Sói và Gia vị

(Đang ra)

Sói và Giấy da: Tân Sói và Gia vị

Hasekura Isuna

Đây là câu chuyện về Sói và Giấy da – chuyến phiêu lưu của hai người, một hành trình rồi sẽ làm thay đổi cả thế giới!

12 205

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

(Đang ra)

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

Tsukikage

Hãy chứng kiến những thăng trầm dở khóc dở cười của một gã chỉ muốn… nghỉ hưu cho yên thân.

2 6

Cục Cải Tạo và Giám Sát Ma Pháp thiếu nữ

(Đang ra)

Cục Cải Tạo và Giám Sát Ma Pháp thiếu nữ

Horohoro

Đó là số phận bi thảm của Ianna trong câu chuyện.

17 348

Ông chú phịch thủ dừng thời gian muốn nghỉ hưu

(Đang ra)

Ông chú phịch thủ dừng thời gian muốn nghỉ hưu

Absolute Hat - 절대삿갓

Ai đó làm ơn đưa tôi về trái đất giùm cái!

21 471

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Tập 4: Điệp luyến hoa - Chương 4: Bầu không khí kỳ lạ

“Chắc không đâu chị? Hôm qua em cũng ngủ sớm mà.” Lục Ly đi tới đỡ chị một tay, vẻ mặt vô tội, “Chị Nhã Mộng, sao chị lại hỏi vậy?” Trâu Nhã Mộng cũng trưng ra vẻ mặt vô tội: “Sáng nay chị ngửi thấy mùi rượu trên ga giường của em, còn tưởng hôm qua chị say rồi chạy sang phòng em quậy phá, nên mới về sớm giặt ga giường cho em đây này?” Đâu chỉ có mùi rượu, mà còn có cả mùi của lời nói dối nữa.

Hai chị em nhìn nhau, đều mỉm cười, chẳng ai nói rõ được trong bụng đối phương rốt cuộc đang có mưu đồ gì. Sau bữa tối, Lục Ly đang dọn bàn thì bỗng nhận được tin WeChat của An Bách Lệ, hỏi tối nay có thể qua nhà cậu ngủ không, còn nói tối nay cô đã làm món thịt kho tàu, tối sẽ mang qua làm đồ ăn khuya. Ai lại ăn thịt kho tàu vào đêm hôm khuya khoắt chứ? Béo ngậy như vậy không sợ mập à? Ngay lúc cậu định đồng ý, chị Nhã Mộng vốn định ra ngoài bỗng đi một vòng rồi quay lại, ngồi lên giường mở TV: “Lê Tử, lâu rồi chúng ta chưa cùng nhau xem phim. Nghe nói mới ra một bộ phim…”

Đúng là sơ hở trăm bề, phim chiếu rạp làm gì có trên TV chứ? Lục Ly cũng hùa theo lời chị: “Đúng vậy, vậy thì cùng xem phim đi.” Đồng thời gửi cho An Bách Lệ một chữ “NO”. Mông còn chưa kịp nóng chỗ, con quỷ đáng ghét có avatar màu hồng lại gửi tới một tin nhắn “Lục Ly cậu đang làm gì đó?” Lục Ly bây giờ đâu có hơi sức đâu mà để ý đến Trần Gia Ninh, chỉ gõ đơn giản một câu “Đang bận”, Trần Gia Ninh trả lời một chữ “Ồ” rồi không thấy nói gì thêm. Giây tiếp theo, điện thoại lại kêu tút tút, là Sở Tĩnh Di với avatar hình chó Golden, cô gửi cho Lục Ly một đoạn ghi âm, nói là bản nhạc mới, Lục Ly chưa kịp nghe, nhưng vẫn tâng bốc cô Ngỗng ngố một phen.

Trâu Nhã Mộng liếc cậu, cười như không cười: “Lê Tử nhà ta cũng bận rộn quá nhỉ.”

“Đâu có, đều là thành viên nhóm sản xuất game của em thôi.” Toàn là chuyện công việc, bình thường, bình thường.

Hôm nay chị Nhã Mộng lạ lắm, Lục Ly luôn cảm thấy chị đang cố tình giữ khoảng cách với cậu, nói lạnh lùng thì không hẳn, mà bảo nhiệt tình thì lại kém xa mọi khi. Hôm nay chị không giật điện thoại của cậu, cũng không quàng cổ cậu đòi nũng nịu, chỉ ngồi ngay ngắn trên giường, cầm điều khiển chuyển kênh.

Chị Nhã Mộng chọn một hồi lâu: “Xem bộ này đi.”

Lục Ly liếc nhìn, hình như là một bộ phim Hàn Quốc, có vẻ là phim tình cảm? Tâm trí cậu không đặt ở bộ phim, mà cẩn thận dùng khóe mắt quan sát chị Nhã Mộng. Thời tiết lạnh lẽo, chị mặc một chiếc áo khoác lông cừu, bên dưới là một chiếc quần jean lót nỉ dáng rộng, môi đỏ mọng, da trắng như tuyết, trông vừa trẻ trung lại vừa diễm lệ. Lúc này chị dường như đang tập trung hết sức xem TV, hàng mi dài cong vút khẽ lay động theo mí mắt, con ngươi lấp lánh trong veo.

Chị Nhã Mộng đẹp thật. Cậu bất giác cảm thán.

Quan sát một hồi lâu, thấy chị gái không có gì bất thường, Lục Ly cũng cho rằng mình đã nghĩ nhiều. Chị gái sao có thể thăm dò cậu được chứ? Có lẽ những lời hoang đường tối qua thật sự là lời nói vớ vẩn lúc say của chị, tệ nhất thì cũng là một kiểu Thật hay Thách nào đó? Phải không? Chị và Châu Văn say rượu chơi Thật hay Thách thì có gì là không bình thường chứ?

Lục Ly thở phào một hơi, tập trung trở lại vào màn hình TV. Xem được một lúc, Lục Ly bỗng ngọ nguậy người một cách không tự nhiên, bộ phim này là sao vậy? Đây là phim có thể chiếu trên TV sao? Không sợ trẻ con xem được à? Trên màn hình, nam nữ chính trần trụi quấn lấy nhau, ánh đèn vàng vọt, tuy không hề có cảnh lộ điểm nào, nhưng lại khắc họa bầu không khí mờ ảo phóng đãng đến cực điểm. Đây còn chưa phải là điều quan trọng nhất, quan trọng nhất là nam chính còn say sưa hét lên: “Chị ơi…”

Đây là một bộ phim kể về một tình yêu cấm kỵ, cha của nam chính tái hôn, thế là cậu có thêm một người chị gái danh nghĩa hết mực cưng chiều mình, nam chính vì bị bạo lực học đường mà nảy sinh áp lực, cuối cùng đã ra tay với người chị gái luôn bao dung cậu…

Nếu là bình thường một mình xem loại phim này thì cũng thôi, nhưng bên cạnh Lục Ly lại chính là chị gái của cậu. Cậu ho khan một tiếng đầy ngượng ngùng: “Bố cục ánh sáng này không tồi chút nào…” Chị gái không đáp lời, chỉ đột nhiên đặt đôi chân thon dài của mình lên đùi cậu. Lục Ly càng thêm không tự nhiên, bàn chân ngọc của chị cách bụng dưới cậu chưa đầy một nắm tay, cậu ngước mắt nhìn chị, chỉ thấy chị vẫn trưng ra vẻ mặt không cảm xúc nhìn chằm chằm vào TV, như thể đã bị tình tiết trong phim cuốn hút sâu sắc.

Bỗng nghe thấy một tiếng “tách” giòn tan của cúc áo, chị Nhã Mộng vậy mà lại bắt đầu cởi cúc áo khoác lông cừu, để lộ chiếc áo hai dây mỏng manh bên trong: “Nóng quá.” Nóng sao? Lục Ly nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, gió bấc thổi vù vù, mặt trời đã lặn được một nửa, sao có thể nóng được chứ? Lục Ly ép mình không nhìn chị Nhã Mộng, vì cổ áo hai dây bên trong của chị rất trễ, khe ngực sâu không thấy đáy trước ngực vô cùng bắt mắt, hơn nửa bầu ngực trắng nõn nà như kho báu của Fafnir, thu hút ánh nhìn của cậu.

Cậu cảm thấy ánh mắt của mình không thể kiểm soát, lại cảm thấy thân hình của chị gái quá mức gợi tình, cậu còn cảm thấy lúc này mình trông vô cùng thảm hại, đủ loại cảm xúc khiến mặt cậu đỏ bừng, muốn đẩy chân chị gái ra trước khi mọi chuyện mất kiểm soát, nhưng cơ thể cậu vừa mới có dấu hiệu động đậy, đùi của chị Nhã Mộng bỗng gồng lên, như một chiếc đinh ghim chặt lấy, không cho cậu chạy thoát.

Chị gái đang làm gì vậy? Lục Ly nghi hoặc nhìn chị, chỉ thấy Trâu Nhã Mộng vẫn trưng ra vẻ mặt không cảm xúc, vẫn vô tội như thế mà nhìn TV. Lục Ly cảm thấy, nếu lúc này cậu hỏi “Chị ơi, chị có ý gì vậy?”, chị chắc chắn sẽ đáp lại bằng một ánh mắt vô tội và đầy nghi hoặc. Vì vậy Lục Ly chỉ hít sâu vài lần, ép mình bình tĩnh lại, trong đầu bắt đầu chiếu lại những chuyện đáng ghét mà Trần Gia Ninh đã làm.

Bộ phim đến hồi cao trào, mối tình loạn luân của nam chính và chị gái danh nghĩa bị cha mẹ bắt gặp, cậu bị cha cầm gậy đuổi ra khỏi nhà.

Lúc này Trâu Nhã Mộng đã cởi hẳn chiếc áo khoác lông cừu ra, không quên lẩm bẩm một câu: “Nóng quá.” Bên trong chị là một chiếc áo hai dây màu xám cổ thấp, vạt áo nhét vào trong quần, bó sát, làm nổi bật những đường cong ở bụng một cách rõ nét. Chị Nhã Mộng có cơ bụng, chỉ là Lục Ly chưa từng để ý kỹ. Ngực chị cũng bị chiếc áo hai dây bó sát ép đến căng phồng, trông như hai quả dưa lưới chín mọng.

Lục Ly nhận ra mình đã có phản ứng đáng xấu hổ, cậu chỉ hy vọng chân của chị đừng động đậy lung tung, nếu không sẽ phát hiện ra cậu em của cậu đang dần thức tỉnh. Nhưng sự đời trái ngang, Trâu Nhã Mộng cố tình hay vô ý mà cử động người, đôi chân cũng nhích lên vài phân, đè thẳng lên bụng dưới của Lục Ly. Lục Ly cảm thấy đây thật sự là khoảnh khắc xấu hổ nhất trong hai kiếp làm người, còn xấu hổ hơn cả lúc nhỏ đòi đi vệ sinh nữ, còn xấu hổ hơn cả lúc đi làm gọi nhầm tên khách hàng, vì gót chân của chị lại đè ngay lên cậu em của cậu, không hề sai một li, thậm chí không cần cử động thêm, chị Nhã Mộng chắc chắn cũng có thể cảm nhận được sự thay đổi dơ bẩn bỉ ổi của mình.

Lại đúng vào lúc này, hormone của thiếu niên lại đặc biệt dồi dào, ngày càng căng trướng, ngày càng ngẩng cao đầu.

Dù vậy, Trâu Nhã Mộng vẫn mặc chiếc áo hai dây đó, điềm nhiên nhìn TV, như thể hoàn toàn không nhận ra phản ứng của Lục Ly.