Tôi không đời nào chịu để phép thuật biến thành con gái

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Thiên Đạo Kim Thiên Bất Thượng Ban

(Đang ra)

Thiên Đạo Kim Thiên Bất Thượng Ban

Ma Tính Thương Nguyệt

Tuy nhiên, đạo thuật, pháp bảo, phù chú, thần binh, chân hỏa, lôi kiếp, nguyền rủa hay trận pháp... tất cả những thứ không thể giết chết hắn, đều sẽ khiến hắn trở nên mạnh mẽ hơn.

1 5

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

291 6695

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

400 6635

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

(Đang ra)

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

Osaki Isle

Cuối cùng trở thành một làn sóng khiến cả lục địa phải rung chuyển…

175 2577

Nỗi Đau Của Kẻ Yếu Thế: Câu Chuyện Romcom Phát Triển Chóng Mặt Sau Khi Trái Tim Tan Vỡ ~

(Đang ra)

Nỗi Đau Của Kẻ Yếu Thế: Câu Chuyện Romcom Phát Triển Chóng Mặt Sau Khi Trái Tim Tan Vỡ ~

Zoisite

(Tluc: Không có NTR, không có cay cú, rất đáng để đọc.)

138 2616

Tiểu thư phản diện lừa gạt tình cảm

(Đang ra)

Tiểu thư phản diện lừa gạt tình cảm

箱庭白兔

Đói bụng? Ta mang cho ngươi ái tâm BentōMệt mỏi? Ta có thể cho ngươi gối đùi Cô đơn lạnh lẽo ? Thân thể này của ta có thể sưởi ấm ngươiPhản bội tình cảm của ngươi? Ta vốn là kẻ lừa gạt, chẳng qua là v

10 18

Tập 1 - 011. Tình yêu sét đánh?

Chín giờ tối, Lâm Nam đi giày thể thao, hừng hực khí thế rời ký túc xá.

Trường có hai sân vận động. Một cái nằm giữa khu ký túc xá, ghép từ tám sân bóng rổ, bao quanh bởi lưới sắt. Bình thường Trần Nghiêu hay đến đó, nhưng rõ ràng không phải nơi để chạy bộ, mà chiều cao của Lâm Nam cũng định sẵn cậu chẳng có duyên với bóng rổ.

Sân còn lại xa hơn, là sân bóng đá bao quanh bởi đường chạy cao su, bên trong là cỏ nhân tạo. Các hoạt động lớn của trường thường diễn ra ở đây, như đợt quân sự kỳ đầu cũng tại sân này.

Lâm Nam đi thẳng đến sân lớn. Dù đêm đã khuya, nhưng sân được thắp sáng bởi nhiều cột đèn. Nhìn vào, ít nhất có vài chục người đang chạy chậm trên đường chạy, còn vài cặp đôi và bạn bè ngồi trên cỏ trò chuyện.

Cậu không ngờ tối muộn mà vẫn có nhiều người tập thể dục thế này. Chẳng phải thế hệ sinh viên bây giờ lười biếng, không coi trọng thể thao sao?

Hơi do dự bước lên đường chạy, Lâm Nam hít sâu, cầm điện thoại, thong thả chạy chậm quanh vòng trong.

Kỳ trước kiểm tra thể chất, cậu chạy một nghìn mét ở mức trung bình trong lớp, tuy không đạt chuẩn nhưng ít nhất cũng chạy hết cùng đội. Vì thế, cậu khá tự tin về thể lực, cho đến khi bị giao đồ ăn làm cho sụp đổ.

Hồn của Lilith ảnh hưởng đến ký ức và hành vi của cậu thì thôi, ai ngờ còn tác động đến thể lực, thậm chí khiến cơ thể dậy thì lần hai?

Cậu chạy chậm một vòng, bắt đầu thở hổn hển.

Chân đau nhức, bàn chân tê rần, hơi thở gấp gáp khiến cổ họng khô khốc vì không khí lạnh.

Lâm Nam muốn chạy tiếp vòng hai, nhưng bắp chân càng lúc càng đau, đùi mềm nhũn khiến cơ thể chao đảo. Sợ chạy nữa sẽ ngã, cậu dần chậm lại, từ chạy bộ chuyển sang đi nhanh.

Nhưng ngay lúc đó, một cảm giác hồi hộp đột nhiên dâng lên trong đầu. Tim như ngừng đập một khoảnh khắc, lông tơ dựng đứng, giống như chuột gặp mèo hay ăn đồ ăn ngoài phát hiện nửa con gián. Cảm giác sợ hãi vô cớ khiến cậu dừng bước.

Tim đập nhanh dữ dội, gần như không thở nổi, mồ hôi lạnh túa ra. Nhưng cảm giác ấy nhanh chóng tan biến, chốc lát sau trở lại bình thường.

Cậu quay đầu nhìn xung quanh, mặt đất, nhưng không thấy gì đáng sợ.

“Chắc chắn lại là trò của Lilith.” Lâm Nam mơ hồ, lẩm bẩm đổ lỗi cho linh hồn dị giới, “Không lẽ tim mình có vấn đề? Mình đâu có bệnh gì chứ?”

Gần đây gặp quá nhiều chuyện khó hiểu, Lâm Nam lười nghĩ thêm, gạt vấn đề sang một bên, tiếp tục đi nhanh để hồi thể lực, định đi một vòng, chạy một vòng, lặp lại.

Nhưng mới đi nửa vòng, cảm giác hồi hộp nghẹt thở lại xuất hiện. Lần này, cậu cố chịu khó chịu, ngay khi cảm giác dâng lên, nhìn quanh.

Lúc đó, một cô gái tóc dài chạy ngược chiều về phía Lâm Nam. Cậu bất ngờ nhận ra khi cô gái càng gần, tim cậu đập càng mạnh.

Cô gái phát hiện Lâm Nam đứng sững, hơi ngẩng đầu, để lộ khuôn mặt nhỏ nhắn tinh tế.

Lâm Nam lập tức nghẹt thở.

Khuôn mặt ấy thoáng qua, khi cô gái chạy xa, nhịp tim dồn dập của Lâm Nam dần trở lại bình thường.

Chuyện gì thế này?

Cậu chìm vào suy nghĩ, mất hứng tập thể dục, vừa đi về ký túc xá vừa nghĩ.

Cuối cùng, khi bước vào cửa ký túc xá, cậu bất chợt nghĩ ra một thành ngữ.

Chẳng lẽ đây là tình yêu sét đánh?

Cậu ngơ ngác đặt tay lên ngực, cảm nhận tim.

Nhưng tình yêu sét đánh mà lại khiến người ta sợ hãi đến dựng tóc gáy sao?

“Sao thế?” Trần Nghiêu ngồi gần cửa, ngẩng đầu nhìn Lâm Nam đứng một chân trong cửa, sờ ngực, nghiêng đầu, thắc mắc, “Mày sờ lương tâm làm gì?”

“Không phải.” Lâm Nam vội bỏ tay xuống, lập tức nở nụ cười nịnh nọt, lon ton bước tới, vòng tay qua cổ Trần Nghiêu từ phía sau, “Có chuyện cần hỏi mày, ra ban công với tao.”

“Tao không phải loại người đó đâu!”

Trần Nghiêu không giãy, miệng kêu la, nhưng cảm thấy cánh tay Lâm Nam mềm mại lạ thường. Lại gần, mùi sữa trên người cậu càng nồng, khiến cậu ta hơi ngây ngất.

“Đi nào!”

Lâm Nam kéo Trần Nghiêu ra ban công, hai người đối diện nhau.

Như đã nói, Lâm Nam và Trần Nghiêu quen nhau bảy năm, từ năm nhất cấp hai đã thân, đến giờ ở cùng ký túc xá, nên Lâm Nam lập tức kể chuyện vừa gặp cho Trần Nghiêu.

“Tại sao khi cô gái đó đến gần, tao lại tim đập nhanh?” Lâm Nam nghiêm túc hỏi, “Khi cô ấy đi xa thì hết, mày từng gặp trường hợp này chưa?”

“Gặp rồi!” Trần Nghiêu nhớ lại lần Lâm Nam mặc đồ nữ ở nhà mình, tiếp tục khoác lác, “Tao là chuyên gia tình cảm, hỏi tao là đúng người.”

Thật ra, lúc đó nếu không biết cô gái xinh đẹp trước mặt là bạn thân lâu năm, chắc cậu ta không kiềm được.

Cậu ta nhìn Lâm Nam từ dưới lên, dù tư thế đứng khiến cậu trông hơi nữ tính, nhưng so với hình ảnh mặc đồ nữ hôm đó thì khác xa. Ít nhất lúc mặc đồ nữ, mông trông cong hơn, ngực rõ ràng hơn… Khoan, lúc đó Lâm Nam có dùng miếng độn ngực gì không?

“Thế mày nghĩ là sao?” Lâm Nam không để ý ánh mắt kỳ lạ của Trần Nghiêu, tiếp tục hỏi gã trai tân solo từ trong trứng.

Thấy Lâm Nam sốt sắng, gã trai tân ưỡn lưng, hùng hồn giải thích: “Chắc chắn là tình yêu sét đánh!”

“Hả?” Lâm Nam ngạc nhiên, “Tim đập nhanh vì tình yêu sét đánh thì tao tin, nhưng sao tao lại thấy sợ? Như kiểu nửa đêm không bật đèn, mở cửa ra túm phải con gián.”

Trần Nghiêu im lặng, nghĩ mãi, rồi bịa ra lý do: “Đây là người phụ nữ định mệnh khắc mày cả đời! Nghĩ xem, sau này cưới nhau, vài chục năm sống dưới bóng cô ấy, sao không sợ?”

Hình như… có lý.

Nhưng Lâm Nam không ngốc, ngẩn ra một lúc thì nhận ra ngay, gã này chẳng có kinh nghiệm tình cảm gì mà tự xưng chuyên gia, toàn nói nhảm.

Cậu đành im lặng nhìn vào mắt Trần Nghiêu, cho đến khi cậu ta chột dạ huýt sáo, đổi chủ đề: “À, tháng Mười đăng ký thi đấu, mày mượn máy tao luyện đi, tao xuống dưới mua cola.”