Tôi đã giúp chị gái hàng xóm đang mang cho mình trái tim tổn thương và chị ấy dần dần yêu tôi đến điên cuồng!?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

152 1507

Tuy chỉ là một linh mục vô danh, nhưng sau khi nhận ra thế giới này là một con game otome, tôi sẽ nuôi dưỡng nhân vật chính.

(Đang ra)

Tuy chỉ là một linh mục vô danh, nhưng sau khi nhận ra thế giới này là một con game otome, tôi sẽ nuôi dưỡng nhân vật chính.

レオナールD

Tuy có thể hoàn thành vai trò của mình như một nhân vật nền, thoát khỏi tuyến truyện nhưng nếu làm vậy, cô bé sẽ phải đối mặt với vô vàn khó khăn thử thách. Để cứu lấy nhân vật chính dễ thương, tốt bụ

9 87

Lord of Mysteries

(Đang ra)

Lord of Mysteries

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc

Truyền thuyết về "Kẻ Khờ" bắt đầu từ đây.

65 9420

Trở thành tên phản diện NTR nữ chính

(Đang ra)

Trở thành tên phản diện NTR nữ chính

Bạn nghĩ đây sẽ là một câu chuyện về phản diện hoàn lương? Không, anh chàng của chúng ta bị đưa vào tình thế không thể cứu vãn: Khi nhân vật phản diện đã cướp nữ chính khỏi tay nhân vật chính.

20 581

Web Novel - Chap 8: Mình Cần Phải Làm Gì Để Không Đánh Mất Chị Ấy

"A, chào buổi sáng, Chinatsu ♪"

"Uwaaahhh!?"

Ngay khi vừa mở cửa ra để đến trường, hình ảnh Madoka hiện lên trước mắt khiến Chinatsu giật mình hoảng hốt. Cậu hoàn toàn không ngờ cô lại đứng ngay sát cửa như thế. Trái ngược với sự hoảng hốt của Chinatsu, Madoka chỉ nghiêng đầu một cách đáng yêu, ra vẻ thắc mắc.

"…Dạ vâng, chào buổi sáng ạ"

"Ừm, chào buổi sáng nhé ♪"

—A, nụ cười đẹp thật… Không, không phải lúc để nghĩ mấy chuyện đó!

Khác với Chinatsu mặc đồng phục học sinh, Madoka là sinh viên đại học nên mặc đồ thường. Trên tay cô vẫn là hộp bento giống như hôm qua – chính tay cô làm để đưa cho cậu.

"Nè, hộp cơm của em đây"

"…Ơm, hôm nay cũng có ạ?"

"Đúng rồi nè ♪ Nhớ ăn vào buổi trưa nhé?"

"V-Vâng!"

Không ngờ Madoka lại tiếp tục làm cơm hộp cho mình… Niềm hạnh phúc này có phải là quá xa xỉ không? Chinatsu cảm động đến run người khi nhận lấy hộp bento từ tay cô.

"Aaaahh♪"

"Saeki-san…?"

Ngay khi cậu nhận lấy hộp bento, một âm thanh ngọt lịm vang lên từ Madoka. Khi Chinatsu nhìn lên thì thấy cô đang áp tay lên má, ánh mắt đầy mê hoặc nhìn cậu.

Thấy cậu nghiêng đầu khó hiểu, Madoka khẽ bật cười.

"Xin lỗi nhé, tại em nhận hộp cơm với vẻ mặt vui quá nên…"

"Thì… cơm của chị ngon tuyệt mà. Có khi mẹ em cũng chưa chắc làm được như vậy đâu"

"Nói thế thì tội mẹ em lắm đấy. Nhưng nhớ kể cho chị nghe về cảm nhận sau khi ăn xong nhé? Vì chị còn muốn hiểu rõ khẩu vị của Chinatsu nữa ♪"

—Hiểu rõ khẩu vị… Không được tưởng tượng lung tung, Chinatsu!

Sau đó, hai người quyết định cùng đi chung một đoạn đường. Là học sinh và sinh viên nên không thể đi cùng đến tận nơi, nhưng chỉ cần được đi cạnh Madoka vào buổi sáng thế này cũng khiến cậu thấy vui lạ thường.

"Vậy thì chia tay tại đây nha"

"…Vâng"

"Fufu, đừng làm mặt buồn thế chứ?"

"Em làm mặt buồn thật ạ?"

Tưởng rằng không để lộ ra ngoài, nhưng có vẻ là vẫn bị thấy rồi. Với Madoka, chắc Chinatsu cũng chỉ là cậu em trai dễ thương thôi nhỉ… À không, nghĩ thế có khi lại tự mãn quá thì sao.

"À, đúng rồi. Chị suýt quên mất chuyện quan trọng"

"Chuyện gì ạ?"

Vừa nói, Madoka vừa rút điện thoại ra.

"Trao đổi liên lạc đi nào? Nghĩ lại thì không hiểu sao chị lại có số của mẹ em trước số của em luôn đấy"

"Dạ… haha, đúng thật…"

Cũng không biết sao hôm đó lại đưa số mẹ trước mà quên mất của mình. Cả hai bật cười rồi cùng nhau trao đổi liên lạc. Khi cái tên Saeki Madoka được lưu lại trong danh bạ, niềm hạnh phúc dâng lên trong tim Chinatsu không sao kiềm chế được.

"…Dễ thương quá… dễ thương quá đi mất… dễ thương quá đi mất ♪"

"Madoka…? Chị có ổn không vậy…?"

Từ nãy giờ cô cứ lẩm bẩm một mình, khiến cậu lo lắng hỏi. Madoka thì chỉ cười nhẹ rồi cất điện thoại vào túi.

"Vậy thì, trước khi đi, ta cùng làm một điều nhé?"

"Một điều?"

Chưa kịp hiểu cô định làm gì thì bộ ngực trước mặt đã ập tới.

Dù Chinatsu cao hơn, nhưng vì Madoka vòng tay ra sau đầu cậu rồi kéo sát vào lòng nên khuôn mặt cậu bị vùi hẳn vào ngực cô.

"Hôm nay cũng cố gắng lên nhé, Chinatsu ♪"

"…V-Vâng em hiểu rồi ạ"

"Ahn~ Đừng nói chuyện lúc áp mặt vào đó, nhột lắm đó ♪"

Nếu ai bảo rằng toàn bộ vận may gần đây của cậu đều đổ dồn hết vào khoảnh khắc này thì chắc chắn Chinatsu sẽ tin không chút nghi ngờ.

"Vậy thì hẹn gặp lại vào chiều nay nhé"

"Vâng! Em đi đây!"

"Đi cẩn thận nhé ♪"

Madoka tiễn cậu với ánh mắt dịu dàng, dõi theo bóng lưng Chinatsu rời xa. Khi dáng cậu khuất hẳn khỏi tầm mắt, cô khẽ hít một hơi và thở ra một tiếng thở dài đầy mê hoặc.

"…Ha~ em ấy sao mà đáng yêu đến thế cơ chứ. Mình muốn được nhìn thấy nhiều hơn, muốn được Chinatsu dựa dẫm vào nhiều hơn nữa…"

Từ nụ cười khi nhận hộp bento, lúc trao đổi liên lạc, cho đến khi phản ứng của em ấy lúc ôm nhau—tất cả đều cho thấy rõ ràng rằng Chinatsu đã có tình cảm với Madoka. Cô không hề có ý trêu đùa hay lợi dụng gì cả, nhưng chính vì vậy, cô đã lập một kế hoạch nghiêm túc để “đốn gục tim” cậu.

"Mình cũng đã hứa với mẹ em ấy rồi. Phải khiến Chinatsu mê mình hơn nữa mới được ♪ Fufu, không ngờ có ngày mình lại yêu một người đàn ông đến mức này. Này Chinatsu, đừng ngại ngùng nữa em nhé… cứ đến tìm chị đi nào. Bất kể là yêu cầu gì, chị cũng sẽ chấp nhận hết mà"

Khi không còn thấy bóng lưng cậu đâu nữa, Madoka bắt đầu bước về phía trường đại học.

Con đường quen thuộc vẫn như mọi ngày, nhưng trong đầu cô giờ đây chỉ tràn ngập hình ảnh của Chinatsu. Cô bước đi thận trọng, cố gắng không để bị thương hay gặp rắc rối để cậu không phải lo lắng nữa, nhưng những gì cô nghĩ trong đầu lại là những tưởng tượng mà chắc chắn không thể nói thành lời.

[Saeki-san… em…!]

Dáng vẻ cậu ngượng ngùng đến gần, thật đáng yêu.

[Chị Saeki, xin chị hãy làm người yêu em nhé]

Thể hiện sự tự tin như người cùng lứa cũng tuyệt lắm. Chính vì là một cậu trai trẻ nên cô càng muốn yêu thương, muốn làm tan chảy trái tim ấy, muốn nhuộm cậu bằng màu sắc của mình… hoặc thậm chí là ngược lại, cô cũng không ngại.

"Chinatsu ♪"

Chỉ cần gọi tên cậu thôi, trái tim cô đã rung động. Chỉ cần nghĩ về cậu, toàn thân như bị luồng điện ngọt ngào chạy qua. Người phụ nữ từng kìm nén cảm xúc vì mệt mỏi với cuộc sống, nay như đang sống lại lần nữa—tất cả là nhờ Chinatsu.

"…Xin lỗi nhé Chinatsu, dù có em ở đây mà chị lại từng nghĩ đến chuyện rời khỏi thế giới này. Nhưng giờ thì ổn rồi. Vì thế giới này có em thì lý do để chị sống… chính là em đấy"

Chinatsu không muốn người con gái mình quan tâm là Madoka phải chết đi. Chính vì điều đó, cậu đã lao vào phòng cô để ngăn cản. Và kết quả là, “Madoka của hiện tại” được sinh ra từ chính tình cảm ấy.

Chính tình cảm chân thành của cậu đã đánh thức con người thật của cô.

Tình yêu nghiêm túc, sâu đậm ấy khiến Madoka trở nên rạng rỡ, quyến rũ hơn bao giờ hết. Dù bản thân không hề nhận ra, nhưng sự thay đổi đó rõ đến mức những người xung quanh không thể không chú ý.

"Ah, Madoka!"

Khi đến cổng trường đại học, cô gặp một người bạn đến đúng lúc.

Đó là cô bạn thân thiết nhất của Madoka – người luôn bên cạnh và cổ vũ cô trong mọi hoàn cảnh. Hai người vừa đi cùng nhau thì vô tình trông thấy một cặp đôi chẳng muốn nhìn. Dù vậy, Madoka vẫn giữ vẻ mặt điềm tĩnh như thường.

"Nè Madoka, cậu đúng là chẳng để tâm thật đấy nhỉ?"

"Ừm, thật sự chẳng quan tâm chút nào cả"

Những kẻ chỉ biết liếc xéo từ xa chẳng đáng để cô bận tâm. Dù có bị bắt chuyện thì cô cũng chẳng chắc mình có thể lờ đi, nhưng mức độ quan tâm giờ đã bằng không.

"Ừ mà nè~ Nói nghe nè, chẳng lẽ cậu có một cuộc gặp gỡ tuyệt vời nào đó à?"

"Cậu mà cũng cảm nhận được à?"

"Tất nhiên rồi! Mau kể chi tiết đi cho tớ nghe đi~!"

Chinatsu là bí mật mà Madoka muốn giữ kín cho riêng mình. Nhưng đây là bạn thân, nên cô cũng gật đầu đồng ý chia sẻ một chút.

Tuy vậy, dù đang trò chuyện vui vẻ với bạn thân, trong đầu Madoka vẫn chỉ toàn là hình ảnh của Chinatsu. Cô không còn rời xa được cậu, cũng không cho phép cậu rời xa mình. Không phải là ép buộc hay trói buộc gì, mà là muốn khiến cậu tự nhiên đến mức chỉ nghĩ đến cô… Nếu điều đó trở thành hiện thực, thì còn gì tuyệt hơn nữa—Madoka khẽ mỉm cười.

"…Nè Madoka, cười gì mà trông có vẻ hơi… quyến rũ thế?"

"Gì chứ, cái gì mà ‘quyến rũ’ hả"

Những tưởng tượng về Chinatsu toàn là “hư hỏng”, nhưng tất nhiên, chuyện đó thì không bao giờ nói ra được.

Khi đang đi cùng bạn thân như thế, điện thoại của Madoka rung lên.

"…A ♪"

Vừa nhìn màn hình, Madoka nở nụ cười rạng rỡ như một đóa hoa vừa nở.

Tin nhắn đến từ Chinatsu—“Cố gắng bên đại học nha chị!”—một lời nhắn đơn giản thôi.

"Em ấy nhắn đúng lúc mình đang nghĩ về em ấy… Fufu, đúng là tụi mình gắn kết với nhau từ tận linh hồn rồi ♪"

Madoka thì thầm chắc chắn như vậy.

Bạn thân đứng bên cạnh nhìn cô mà không khỏi kinh ngạc—vì chưa từng thấy cô hạnh phúc và toát ra sức hút đến thế bao giờ.