"…Cậu ngủ ngon thật đấy nhỉ"
Trên giường, Chinatsu đang ngủ say với khuôn mặt ngơ ngác trông như đang mơ giấc mơ đẹp. Nhìn cảnh đó, Ryoma thở dài, đồng thời nghĩ về hai người đang ngồi lại phòng khách.
"Ra là vậy. Đúng như cậu nói, chị ấy ngực to và xinh đẹp thật"
Đó là ấn tượng đầu tiên của Ryoma về Madoka.
Chuyện Chinatsu nghỉ học hôm nay vì cảm lạnh đã được giáo viên chủ nhiệm thông báo, và ngay sau đó Ryoma cùng Shirayuki quyết định đến thăm cậu sau giờ học. Nhưng khi đến nhà Chinatsu thì người ra mở cửa lại là một người phụ nữ mà cả hai chưa từng gặp qua, khiến cả hai rất đỗi ngạc nhiên.
“Chào các em. Hai đứa là bạn cùng lớp với Chinatsu-kun phải không?”
Ngay từ giọng nói dịu dàng của người phụ nữ ấy, Ryoma đã nhận ra đây chính là người mà Chinatsu từng nhắc đến. Cậu nhanh chóng chào lại, còn Shirayuki thì hơi khựng lại một chút rồi liếc nhìn đầy cảnh giác.
“…Ryoma, cậu vào phòng Chinatsu đi. Nếu cậu ấy đang ngủ thì nhớ đi nhẹ nói khẽ nha”
“Ừa, tớ biết rồi”
Vì đã quá quen thuộc với nhà Chinatsu, Ryoma lặng lẽ đi ngang qua Madoka để vào phòng cậu. Dù nói là cảnh giác, nhưng Ryoma nghĩ Shirayuki chắc cũng biết đây là người Chinatsu từng kể, nên chắc không xảy ra chuyện gì kỳ lạ đâu. Tuy vậy, trong lòng vẫn không khỏi có chút lo lắng.
"Phụ nữ đúng là đáng sợ thật… Dù tớ chưa từng bị Shirayuki mắng thật sự bao giờ, nhưng mỗi khi cậu ấy nổi giận thì đúng là đáng sợ thật"
Cầu cho Chinatsu mau tỉnh lại một cách tự nhiên đi… vừa nghĩ vậy, Ryoma vừa nghịch điện thoại giết thời gian.
Cùng lúc đó, tại phòng khách, hai người con gái đang đối mặt nhau một người thì hàng xóm mà Chinatsu ngưỡng mộ, Madoka, và bạn thân của cậu, Shirayuki.
"……………"
"……………"
Cả hai không nói năng gì, nhưng ánh mắt không rời nhau.
Dù vậy, ánh mắt của Shirayuki không mang thù địch, mà là cảnh giác. Cô cần xác định rõ người đang tiếp cận Chinatsu có phải là mối đe dọa hay không, nên không thể lơ là được.
"……………"
Madoka đổi tư thế, khoanh tay lại. Đôi bầu ngực bồng bềnh khủng như muốn nâng cả hai cánh tay, rung rinh khiến người khác phải chú ý ngay cả khi còn qua lớp áo. Sau đó Shirayuki liếc xuống nhìn ngực mình, không đến nỗi phẳng lì, nhưng rõ ràng thua xa. Một cảm giác thất bại áp đảo tràn đến.
"…Đúng là, như Chinatsu nói, ngực chị lớn thật đấy"
"Are, Chinatsu-kun đã nói vậy à?"
"Vâng. Cậu ấy bảo ‘chị gái hàng xóm ngực to, xinh đẹp và dịu dàng’"
"…Ufufu ♪"
Dù sợ rằng nói thẳng như thế sẽ bị đánh giá, nhưng Madoka lại mỉm cười rất vui vẻ khi nghe vậy. Cô cười như thể rất tự hào khi được khen như thế, nụ cười hạnh phúc khiến Shirayuki… hoàn toàn hạ xuống cảnh giác.
"…Đúng là, rất giống với cậu ấy. Bị hấp dẫn bởi những chị gái lớn tuổi, dịu dàng, bao dung"
"Gọi em ấy là ‘Nacchan’ à… dễ thương thật đấy"
"Vâng. Mặc dù Chinatsu có vẻ không thích tên đó mấy… nhưng không thấy dễ thương sao ạ?"
"Rất dễ thương chứ. Chỉ muốn cưng chiều, được em ấy nũng nịu là cảm thấy hạnh phúc rồi"
"...Saeki-san đúng là người tốt"
"Cảm ơn em, Shirayuki-san. Em cũng là cô bé ngoan mà"
Chỉ với lời “Chinatsu dễ thương”, giữa hai người như có một sự đồng cảm mạnh mẽ.
Với Madoka, Chinatsu là người rất quan trọng. Và Shirayuki cũng vậy. Dù không rõ tại sao Madoka lại quan tâm Chinatsu đến vậy, nhưng Shirayuki cũng có lý do riêng của mình để luôn dõi theo cậu.
"Saeki-san, với em, Chinatsu là một người bạn rất quan trọng. Dù nói đến tình bạn giữa nam và nữ thì nghe hơi lạ, nhưng nếu nói là bạn thân nhất thì cũng không sai đâu ạ"
"…Chị hiểu. Chỉ cần nói chuyện với em thế này cũng đủ cảm nhận được rồi"
"Thật ạ!"
Dù ít khi được các bạn nữ đồng cảm, nhưng khi được Madoka công nhận, Shirayuki thấy thật sự hạnh phúc.
Shirayuki nhắm mắt hít thở sâu, rồi bắt đầu kể lại chuyện từng xảy ra trong quá khứ—việc Chinatsu đã cứu cô như thế nào.
"Khoảng nửa năm trước, em bị một gã đàn ông trông rất dị hợm chặn đường và định lôi đi"
"…Vậy sao?"
"Vâng"
Lúc đó, khi đang đi bộ một mình ngoài phố, một gã trai trông ăn chơi tiến đến bắt chuyện, rồi nắm lấy tay Shirayuki khi cô cố gắng chạy. Không thể thoát ra được…
“Tên khốn kia dừng lại ngayyyy!!”
“Nacchan!!”
Và người xuất hiện cứu cô chính là Chinatsu. Cậu gạt tên kia ra, kéo cô ra phía sau. Nhưng vấn đề là sau đó—gã đàn ông nổi điên, cầm thùng rác gần đó giơ lên định đánh.
Và Chinatsu đã chắn trước mặt Shirayuki, dùng chính đầu mình đỡ lấy cú đánh đó.
Không cần nói, chuyện bị làm ầm lên là điều đương nhiên. Gã đàn ông bị khống chế ngay lập tức.
“Đau quá… Cậu không sao chứ, Shirayuki”
“Tớ… tớ ổn… Nacchan!?”
Máu chảy ra từ đầu cậu, cảnh tượng đó khiến Shirayuki sợ hãi đến tái mặt. Cô trách bản thân vì đã để Chinatsu bị thương vì mình.
"…Chuyện như thế đã xảy ra"
"Vâng. Em cảm thấy có lỗi vô cùng… Dù đã được Ryoma an ủi, em vẫn không thể tha thứ cho bản thân"
Sự kiện đó là một phần giúp kết nối Shirayuki và Ryoma, vốn có tình cảm nhưng mãi chưa ngỏ lời. Shirayuki cảm thấy vô cùng biết ơn Chinatsu, nên luôn muốn đền đáp.
"…Nhưng lúc đó, Chinatsu đã nói với em thế này. ‘Tớ xem Shirayuki là bạn thân. Trong số con gái thì cậu là người thân nhất với tớ. Vậy nên tớ giúp cậu là điều đương nhiên, đừng làm vẻ mặt đó nữa. Nhưng nếu cậu thấy có lỗi thật thì… đừng nghĩ ngợi nhiều nữa, hãy tiếp tục làm bạn thân với tớ như bây giờ. Như vậy là đã quá đủ rồi’"
Không phải là chuyện tình cảm, nhưng nhờ những lời đó, Shirayuki đã khắc sâu trong lòng rằng mình sẽ mãi trân trọng Chinatsu như một người bạn thân vô cùng quan trọng.
"Vì thế, em muốn làm những gì em có thể để giúp Chinatsu. Ryoma cũng ủng hộ, dù bình thường chắc cậu ấy sẽ khó chịu, nhưng vì là em nên cậu ấy chấp nhận. Nên là… em có hơi nhạy cảm về chuyện liên quan đến Chinatsu, dù không phải tình cảm nam nữ"
"…Ra đó là lý do em cảnh giác với chị"
"Vâng. Nếu chị làm tổn thương hay có âm mưu gì với cậu ấy, thì bằng mọi giá em sẽ tách chị ra khỏi Chinatsu"
Shirayuki không giấu giếm gì cả mà nói thẳng. Nhưng giờ đây, sự cảnh giác ấy đã tan biến, thay vào đó là một sự đồng cảm sâu sắc khiến Shirayuki bắt đầu tin tưởng Madoka từ tận đáy lòng.
"Saeki-san, em tin chị. Mong chị hãy dõi theo và bảo vệ Chinatsu"
"Chị hiểu rồi. Chị đã quyết sẽ cưng chiều em ấy đến mức tan chảy cơ mà"
"…Haha, hơi quá đà rồi đấy chị"
"Vậy sao… Nhưng chị nghĩ tình cảm như vậy mới thật sự có giá trị, đúng không?"
Nhìn vẻ mặt như thể chẳng nói gì sai của Madoka, Shirayuki bật cười. Nhưng cô đã tin chắc—Madoka sẽ là người luôn che chở cho Chinatsu bằng rất nhiều nghĩa.
"Madoka-san là người tốt"
"Shirayuki-san cũng là cô bé ngoan"
Lặp lại lời nói lúc nãy, cả hai bật cười.
Một Madoka với tình cảm chân thành muốn bao bọc Chinatsu. Một Shirayuki với tình bạn chân chính muốn bảo vệ cậu. Họ gặp nhau và trở nên thân thiết.
Ngay sau khi câu chuyện giữa hai người kết thúc, nhân vật chính cuối cùng cũng tỉnh dậy.
"…Cả Shirayuki cũng ở đây à"
"A, Nacchan!"
Chinatsu bước ra cùng Ryoma, có vẻ đã hoàn toàn hồi phục.
Shirayuki định chạy lại, nhưng Madoka đã nhanh hơn, cô chạy tới ôm lấy Chinatsu thật dịu dàng. Gò bồng đào khiến bất kỳ ai cũng thấy áp đảo, mời gọi cậu nhóc vào một thế giới đầy mùi hương ngọt ngào.
"Có vẻ như em đã khỏe rồi nhỉ?"
"À, vâng… nhưng Madoka-san, trước mặt hai người…"
"Không sao đâu. Chị và Shirayuki-san đã là bạn tốt rồi mà"
"…Ể?”
Chinatsu ngơ ngác, không hiểu họ đã nói gì.
Và sau đó, Chinatsu phải trải qua cảm giác vừa thiên đường vừa địa ngục, khi bị bạn bè nhìn thấy cảnh mình úp mặt vào giữa ngực Madoka và tận hưởng mùi hương ngọt ngào từ đó.