Rinonara đột ngột yêu cầu rằng tình yêu cần sự bùng nổ.
Thay vì bất ngờ, cuối cùng tôi vẫn theo cô ấy đi vào thị trấn.
''Ruu-kun! Chúng ta đang đi đâu vậy?''
''Ừ-ừm...''
Khi chúng tôi đang trong tình trạng như thế... Trước khi cả hai nói về buổi hẹn hò hay bất cứ điều gì khác, tôi cảm thấy bối rối bởi vì Rinonara đột nhiên đứng trước mặt tôi.
Không cần nói gì tôi cũng hiểu, công chúa của vương quốc và con trai của lãnh chúa không thể ra ngoài một cách tùy tiện được.
Vậy nên, cả Rionara và tôi quyết định cải trang thành những thiếu niên, chúng tôi còn thay đổi tên của mình và cách nói chuyện.
''Có.. một chút gấp gáp, phải không? Ri-chan, Tớ sẽ không rời đi nếu chúng ta không vội.''
''Mặc dù thế nhưng tớ vẫn không thể ngừng phấn khích được, Ruu-kun!''
Rinonara gọi tôi là ''Ruu-kun'', còn tôi sẽ gọi cô ấy là ''Ri-chan.''
Và không giống như bình thường, tôi sử dụng kính ngữ, còn Rinonara sẽ dùng giao tiếp thông thường.
Đó là cách kế hoạch hoạt động, nhưng ngay cả như thế, tôi vẫn không thể theo kịp được thay đổi ngay lập tức của Rinonara.
Tôi nghĩ rằng sự thay đổi tính cách này của cô ấy là quá mức cần thiết.
''Ruu-kun, đừng có lạnh lùng như vậy chứ? Cậu không nghĩ rằng tớ rất dễ thương khi tớ mặc trang phục khác với mọi ngày sao?''
Rinonara rút ngắn khoảng cách với tôi, thì thầm vào tai tôi những lời như thế.
''Ừ-ừ... Tớ hiểu rồi.''
Tôi gật đầu trước những lời thì thầm của Rinonara... Nhưng tôi mong cô ấy sẽ dừng làm như thế vì điều đó khiến cho tôi hơi căng thẳng.
''Tất nhiên là tớ hiểu được sự dễ thương của Rinonara rồi.''
''Chà, tốt đó! Tớ nghĩ tớ không cần phải nói điều đó nữa phải không?''
Nghe thấy lời của tôi, Rinonara nở một nụ cười xinh xắn và bước đi phía trước tôi.
''Hehe... Vậy, ta nên đi đâu?''
''Ừm... Ồ, ta nên làm gì nhỉ?''
Buổi hẹn hò.
Tôi có một vài kinh nghiệm từ kiếp trước của tôi, nhưng tôi lại không có bất cứ trải nghiệm nào ở thế giới này.
Nếu tôi muốn hẹn hò ở thế giới này, tôi chẳng có kế hoạch nào để sử dụng... Trời, nghĩ về điều đó, tôi mới nhận ra được mình đã may mắn thế nào ở kiếp trước.
Thế giới cũ tràn ngập thứ để giải trí, và nếu bạn muốn, bạn có thể lãng phí thời gian bao nhiêu tùy thích.
''Chà, chúng ta nên đi dạo xung quanh một cách bình thường!''
''...Ta có nên làm thế không?''
Tôi cố gắng làm vai trò hộ tống cô ấy, nhưng Rinonara hiểu rằng tôi không thể làm được và hộ tống lại tôi.
Tôi cảm thấy khá đáng thương khi đối mặt với tình huống như thế này, nhưng tôi vẫn bước đi cùng cô ấy mà không tỏ ra mình đang diễn vai một người trưởng thành.