Tôi Chiếm Hữu Thân Xác Của Trùm Cuối Trong Tựa Game Kinh Dị

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3534

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Toàn tập - Chương 7

Khi trời dần trở tối, Donna bắt đầu công cuộc chuẩn bị để đi ra ngoài. Đêm nay, tôi sẽ đến một nơi được gọi là Hội Midnight nằm ở vùng ngoại ô của thị trấn, và tôi cần phải lên xe ngựa để đi tới ngôi làng nhỏ đó. Nơi đó còn xa hơn cả dịnh thự von Cador.

Tôi thật sự cần thêm thông tin hữu ích… nếu không tìm hiểu gì kiểu này thì tôi chết chắc. Phương pháp mà tôi buộc phải làm mỗi tháng một lần nên được giải quyết xong trước khi Lena trở về.

Khi chúng tôi đi qua con đường gồ gề đầy bùn đất là lúc tôi chỉ nhìn thấy những ngọn cây bên ngoài, cho đến khi một ngôi nhà dân dã xuất hiện trong tầm mắt. Sau một khoảng thời gian bị vây quanh bởi những bức tường của tòa lâu đài và dinh thự, thì ngôi làng này mang đến cho tôi một chút cảm giác trong lành. Những ngôi nhà trông như của thời đại Trung cổ thì phải? Tôi không biết chính xác là thời kỳ nào, nhưng có vẻ nó nằm trong khoảng thời gian ấy. Khói bốc lên từ ống khói trên những mái nhà cổ kính.

Ngồi làng được xếp thành hàng bởi những cửa tiệm. Tất cả chúng đều rất thú vị, còn có một vài cửa tiệm bán đồ cổ, thuốc men, và những thanh kiếm mà tôi chưa từng nhìn thấy.

Liệu thế giới này có những thứ như phép thuật hay quái vật không? Nơi đây là một thế giới giả tưởng mà tôi chỉ được biết qua các câu chuyện hư cấu hay sao? Chúng hẳn là có thật nếu những hồn ma và phương thức Crimson Moon có tồn tại. Không hiểu sao nó lại khiển tôi cảm thấy hào hứng.

“Người đã đến rồi.”

Cỗ xe ngựa đỗ ở gần ngôi làng, tôi bước xuống và tìm kiếm một tòa nhà tồi tàn hai tầng trông chẳng có gì đặc biệt. Một bang hội nằm ở nơi như thế này ư?

“Tôi sẽ đợi ở ngoài. Mời người vào bên trong, thưa tiểu thư.”

Tôi có chút lo lắng khi đi một mình, nhưng mang theo Donna là vô cùng liều mạng vì tôi sẽ hỏi về phương thức Crimson Moon. Tôi không còn cách nào khác ngoài việc bước vào tòa nhà tồi tàn và đi lên tầng hai. Cầu thang không có lấy một ánh sáng, nhưng phía trước không có gì ngăn trở tôi cả.

Khi tôi đi qua một cánh cửa đã được mở sẵn, bên trong là một phòng khách nhỏ với một chiếc trường kỹ. Có một người phụ nữ đang đứng trong góc có vẻ là một hầu gái, cơ mà cô ấy còn không nhìn tôi lấy một cái. Tôi ngồi xuống nghĩ rằng mình nên đợi ở đây….

“Quý cô Tess, đã lâu không gặp. Người có khỏe không?”

“Gah, anh làm tôi giật mình đấy!”

“Haha, cô vẫn dễ bị giật mình như vậy!”

Tôi thậm chí còn không nhìn thấy người đàn ông ngồi trước mặt mình. Không, từ khi nào mà hắn ta ngồi ở đó được chứ?!

Tôi đoán là hắn đã chờ đợi tôi nhìn thấy anh ta trong bóng tối. Cái thằng chó… hắn ta có thể đối xử với trùm cuối của game Dark Castle như thế này… Tess có được miêu tả chính xác không đấy? Tôi nghe được rằng tất cả mọi người đều sợ Tess, nhưng chẳng phải cái tên này vừa lấy cô ấy ra làm trò cười sao?

“Ồ~ bầu không khí xung quanh quý cô đã thay đổi chút đỉnh rồi. Gần đây người thấy khá vui phải không?”

“Cũng bình thường.”

“Thôi nào, đừng nói thế chứ~ kể tôi nghe một câu chuyện cười về người đang ông mang một cái bịt mắt ở trong căn phòng dành cho khách tiện nghi nhất trong lâu đài đi~”

“Cái gì?!”

Làm sao hắn ta biết được? Trong một khắc, tôi đã kinh ngạc đến mức đông cứng cả người. Lúc này, người đàn ông dường như đã tin điều đó.

Hắn đang cười, nhưng rồi nụ cười của hắn càng mở rộng hơn.

“Có thứ gì mà tôi không biết được sao? Sau cùng thì tôi là chủ của Hội Midnight mà!”

“Cái đó— ai đã nói cho anh biết?”

“Cái miệng của tôi đã bị niêm phong rồi. Nguyên tắc của tôi là bảo vệ quyền riêng tư của những người cung cấp thông tin cho mình.”

Chết tiệt. Có phải ả thợ may Marvin chỉ mới đến lâu đài ngày hôm nay đã truyền tin ra ngoài không? Trong vòng chưa tới một ngày ư? Chỉ trong vài tiếng đồng hồ thôi sao? Ugh. Nhưng dù sao thì, mình không đến đây vì chuyện cá nhân. Điều trọng yếu là phải tìm hiểu thêm về ‘phương thức’ và cái ‘hiệp hội’ đó. Tôi không nên bị cuốn theo nhịp độ của tên này được.

“Được rồi. Tôi muốn anh lắng nghe những điều mà tôi muốn biết.”

“Cứ nói đi nào~!”

Tôi muốn nói chuyện riêng với người đàn ông, nhưng dường như người hầu đứng trong góc không có ý định rời đi. Tôi không còn cách nào đành phải tiếp tục.

“Anh có biết về *pháp sư không?”

“Ý cô là *thuật sư sao?”

Đôi mắt hẹp, đang cười của hắn nhìn về phía tôi. Ngươi nói rằng mình là chủ của bang hội này mà đúng không? Chà, tôi không nghĩ những ai làm chủ cái nơi như thế này sẽ là người thường cả, nhưng tôi không quen với việc thay đổi thái độ đột ngột của hắn.

“Chẳng phải người hiểu biết về thuật sư nhiều hơn tôi sao?”

Tôi hoảng hốt trước lời nói của người chủ. Hắn hành xử như thể tôi đã biết hết về vấn đề đó vậy.

“Vì họ hành động rất bí mật, nên không có nhiều ghi nhận về họ. Đó là lý do tiểu thư Tess biết rõ hơn cả tôi đấy. Thông tin từ một ai đó đã từng gặp một lần chính xác hơn nhiều.”

“Tôi đã gặp rồi ư?”

“Đúng vậy, cô quên rồi sao? Tôi đã giới thiệu cho cô một thuật sư tốt. Tôi còn nhớ rằng cô cũng khá hài lòng.”

“Kể lại cho tôi đi. Tôi để mất thông tin liên lạc rồi.”

“Không tốt rồi~”

“Làm sao?”

Chủ bang hội tươi cười đặt các đầu ngón tay chạm nhau và cười tươi hơn, trông hắn như đang quở trách tôi vì không biết câu trả lời là gì.

“Cô biết thuật sư không ở yên một nơi quá lâu mà. Sẽ phải mất hàng tháng, thậm chí là hàng năm để có thể tương tác với họ.”

Hàng năm! Đến lúc đó có lẽ tôi đã chết luôn rồi!

“Tôi cần phải gặp lại một thuật sư. Có cách nào để gặp họ không?”

“Tôi sẽ cố hết sức có thể. Nhưng mà bỏ cuộc sẽ dễ dàng hơn đấy.”

Sẽ dễ dàng hơn nếu bỏ cuộc~ Hắn nói với giọng điệu khó nghe hết sức.

“Vậy là không có thuật sư nào gần đây sao? Tôi không màn phải trả tiền thêm cho đến khi có thể gặp được một người…!”

“Rất gấp phải không tiểu thư Tess? Hừmm….”

Người đàn ông giả vờ như đang lo lắng đắn đo. Rồi hắn cư xử như thể nhận ra điều gì đó hệ trọng lắm.

“A! Nghĩ lại thì, tôi có nghe về một người biết cách sử dụng ma thuật đấy! Thấy rằng cô sẽ tham dự nhiều sự kiện, tôi nghĩ cô cũng sẽ nhìn thấy hắn ở buổi từ thiện đó.”

“Tên anh ta là gì thế?”

“À thì….”

“Cái gì?”

Người đàn ông nhìn tôi chòng chọc, rồi đưa ngón trỏ và ngón cái chạm nhau, ra ám hiệu tiền bạc.

“Mọi thứ đều được trả trước trong bang hội chúng tôi~!”

Mặc dù cả hai chưa bàn bạc về khoản chi trả, nhưng ánh mắt sáng lấp lánh của người đàn ông dường như đang nói rằng hắn đã gài bẫy được tôi rồi. Khi hắn nhìn thấy sự tuyệt vọng trong tôi, là lúc hắn đưa ra giá cao. Cái tên xấu xa này….

Những thông tin mà hắn đã cung cấp chi tiết đến mức tôi tự hỏi không biết hắn tìm được chúng bằng cách nào. Tôi hỏi hắn xem hắn có biết thông tin về mình không, hắn chỉ cười và nói rằng đó là bí mật.

Chủ hội mang ra một bức chân dung của một người đàn ông đẹp trai với mái tóc nâu đỏ của anh ta. Tên anh ta là Redcliffe Andersen. Anh ta là một nam tước trẻ tuổi được báo cáo là mua tước hiệu từ một gia đình quý tộc suy tàn. Người trong giới thượng lưu nói rằng tài sản và gia thế của anh ta là một điều bí ẩn. Hội Midnight cũng không thể đào sâu hơn được.

Chuyện quan trọng hơn chính là thông tin tiếp theo. Redcliffe Andersen được biết đến sở hữu một sức mạch huyền bí, nhưng không ai biết chính xác đó là cái gì, là phép thuật hay hắc thuật thì cũng không rõ, nhưng xét theo chuyển động của các thuật sư thì có thể liên quan gì đó với ‘phương pháp’. Người ta nói thông tin này đến từ một thuật sư.

‘Anh ta có thể là một kẻ nguy hiểm’

Từ những gì được tiết lộ ở đây, một điều chắc chắn là phép thuật có rất nhiều bí mật. Những người tích cực chỏ mũi vào có thể đã bị xử lý. Và Tess đang đứng ngay giữa đường phân cách đó.

Thông tin tiếp theo được cung cấp cho tôi là về đời tư của Redcliffe Andersen. Hình như anh ta không thể hiện bất kỳ hành vi bất thường hay bừa bãi nào. Bên trong dinh thự của Redcliffe, chỉ có anh ta cùng những người hầu sinh sống ở đó. Còn có thêm nhiều điều nữa, chẳng hạn như hình mẫu lý tưởng, sở thích và sở ghét của anh ta. Tôi hỏi chủ hội làm sao hắn có thể nắm giữ được những dữ liệu này, nhưng cái tên này thì….

“Mấy kiểu thông tin thế này bán chạy như những chiếc bánh nóng hỏi vừa thổi vừa ăn cho những quý tộc như cô đó~”

Hắn nói thu thập những mẩu tin tức thú vị đã trở thành thói quen của mình, và có hàng tá những tin tức như vậy. Sau khi nghe được câu trả lời, tôi nhận ra tại sao các bang hội tin tức lại không màng làm ăn với các quý tộc trẻ tuổi.

Khi tôi nhìn qua bảng dữ liệu, điều rõ ràng là Redcliffe đang cố che giấu sự liên quan của mình với một thứ sức mạnh huyền bí. Nếu tôi đột ngột hỏi anh ta về phương pháp thì có thể anh ta sẽ cố gắng chạy trốn và mãi mãi né tránh tôi. Tôi nghĩ hiện giờ tốt hơn nên lấy lòng anh ta.

Vì chủ hội nói người đàn ông sẽ có mặt tại buổi từ thiện, vậy thì tôi sẽ tiếp cận anh ta với ý định trở thành bạn.

Tôi có hơi thích thú với kế hoạch này, nên tôi rời khỏi bang hội và trở về xe ngựa một cách vội vàng. Donna nhanh chóng mở cửa và giúp tôi bước lên xe.

“Ta cần phải chăm chút một chút cho diện mạo để tham dự buổi từ thiện.”

“Thật sao tiểu thư?”

Donna chết lặng hỏi tôi. Điều này không được nhắc đến trong game, nhưng lúc nhìn thấy tủ đồ của Tess là tôi biết ngay cô ấy không có hứng thú với những chiếc váy và các món trang sức. Donna bất ngờ khi tôi nói rằng mình sẽ chăm chút diện mạo cho một buổi tiệc mà Tess không hề muốn tham dự, thì cũng đúng thôi.

Đương nhiên tôi cũng không hứng thú với những thứ đó, nhưng ít ra nó cũng là động lực khi biết rằng Redcliffe sẽ có mặt ở buổi từ thiện.

Tôi không hề nhận ra điều này, nhưng Donna đang chăm chăm nhìn tôi trong khi một nụ cười bất thường nở trên môi tôi lúc đang nhìn ra cửa sổ. Bên ngoài, phong cảnh ngoại quốc mà tôi vẫn chưa kịp làm quen lướt qua khi cỗ xe ngựa chạy đi.