Tôi bị tên senpai NTR mất bạn gái, nên tôi NTR lại bạn gái của hắn

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 324

Web Novel Arc 1: Trả thù đôi gian phu dâm phụ - Chương 38: Buổi hẹn hò thử với Touko-senpai! (Phần cuối)

Chúng tôi đi tiếp về phía nam, tới ‘Suzumeiwa – Hòn Chim Sẻ’ gần ga Taihoku.

Nơi này hơi chếch về phía nam của so với bãi biển Kujukuri, và còn có tên gọi khác là ‘Hòn Cặp Đôi’ hay ‘Hòn Vợ Chồng’.

Trên một bãi biển đầy cát, bỗng nhiên có một hòn đá có hình dạng như một miếng bánh nhô ra hướng biển.

“Đây sẽ là điểm đến cuối cùng của chúng ta.”

Tôi nói sau khi xuống xe.

Bây giờ đã là 4h chiều.

“Chúng ta đã đi được khá nhiều nơi rồi nhỉ, gần như là đi hết bán đảo Bousou luôn rồi.”

Touko-senpai cũng xuống xe và nói.

Tôi nhìn xung quanh, có vẻ như không có ai ngoài chúng tôi cả.

Trước mặt chúng tôi là một bãi biển nằm trong một cái vịnh nhỏ.

Và bên trái là một hòn đá hình miếng bánh hướng ra biển.

Bây giờ thủy triều đang xuống nên có thể dễ dàng leo lên nó.

“Chị muốn leo lên không?”

“Ể, có nguy hiểm không thế?”

“Nó không quá dốc nên không sao đâu ạ.”

Đi tới chân tảng đá, tôi đưa tay ra cho Touko-senpai.

Chị ấy run rẩy cầm lấy tay tôi.

Sườn đá của Hòn Chim Sẻ được bao phủ bởi đất và cỏ nên không quá khó để trèo lên.

Một lúc sau, chúng tôi lên tới đỉnh của nó.

Mặt tiếp xúc với biển của Hòn Chim Sẻ thì thẳng đứng.

Khi nhìn xuống, tôi có thể thấy một dốc đá khá cao và nước biển xanh đen đang va vào nó tạo thành một xoáy nước thăm thẳm.

“Đừng tới quá gần, nguy hiểm lắm.”

Touko-senpai nói, nên tôi lùi lại một chút.

Bầu trời hướng đông đã bắt đầu tối dần.

Ở đường chân trời tôi có thể thấy được một vài ngôi sao đang lấp lóe.

Sao Kim sẽ là ngôi sao sáng nhất.

Nhìn qua hướng ngược lại, mặt trời đang dần núp bóng trước những rặng núi của bán đảo Bousou.

Tôi và Touko-senpai ngồi cạnh nhau trên đỉnh của Suzumeiwa và ngắm hoàng hôn.

“Cảm ơn chị vì đã hẹn hò với em vào ngày hôm nay.”

Khi tôi nói vậy, Touko-senpai cũng mỉm cười và hơi thấp đầu một chút.

“Không có chi, tôi cũng vậy.”

Rồi chị ấy vui vẻ ngước mặt lên.

“Hôm nay tôi đã rất vui ~~. Tôi thích hơn rất nhiều so với những buổi hẹn hò cùng Tetsuya. Tôi cảm giác như được là chính mình vậy!”

Tôi cũng cười cười.

“Nhưng nếu là người yêu thật thì chẳng phải nhắc tên bạn trai cũ là điều không nên sao?”

“Có lẽ thế.”

Trả lời, Touko-senpai dùng 2 tay ôm đầu gối lại.

“Nhưng mà thực sự mà nói, hôm tôi có hơi ghen tị với Karen-san đấy. ‘Cô ấy luôn được đến những nơi như này với cậu’.”

Trong một khoảnh khắc, tôi không biết phải trả lời như thế nào.

Nhưng tôi không muốn Touko-senpai nghĩ như vậy.

“Karen không bao giờ đến những nơi như này. Cô ta chỉ thích những nơi có thể mua sắm và những nơi nổi tiếng trên mạng.”

“Vậy sao? Mà bình thường đúng là như thế nhỉ.”

Nghe vậy, tôi tự hỏi không biết Touko-senpai và Kamokura thường hẹn họ như thế nào.

Nhưng tôi không thể hỏi.

Tôi quyết định hỏi chị ấy thứ khác.

“Chị từng nói là đến 3 tháng là các cặp đôi bắt đầu nghĩ tới việc chia tay, vậy Touko-senpai có từng cảm giác như vậy?”

Touko-senpai đặt cằm mình lên đầu gối như thể suy nghĩ một lúc.

“Hmmm, tôi từng có những ý nghĩ như vậy, nhưng tôi tự hỏi như vậy có phải là mình quá ích kỷ hay không. Tetsuya từng nói ‘Touko vốn là một điều xa xỉ, nên anh làm sao có yêu cầu gì được’.”

Quả là mấy tên đẹp trai, khác hẳn nhỉ.

“Với đó cũng là lúc mà ai cũng đang phải ôn thi nên ít gặp nhau. Tôi nghĩ ‘Nếu chia tay ngay bây giờ thì sau đó sẽ rất khó xử’ nên tôi nghĩ là mình nên chờ thêm một chút thời gian nữa.”

“Vậy sau đó như nào ạ?”

“ ‘Tetsuya luôn cô đơn, và cậu ấy luôn phải diễn là mình không phải như vậy’. Khi tôi thấy phần đó của cậu ấy, tôi nghĩ ‘Mình muốn ở bên cạnh cậu ấy’.......”

Tôi hối hận vì đã hỏi.

“Isshiki-kun có một người bạn là Ishida-kun, người mà cậu có thể nói chuyện về bất cứ thứ gì và sẽ hỗ trợ cậu khi cậu gặp khó khăn. Nhưng Tetsuya không có ai như thế cả. Cậu ấy có thể là trung tâm của câu lạc bộ, nhưng cậu ấy chẳng có ai thực sự lo nghĩ cho mình cả......”

Giọng nói của Touko-senpai nhỏ đi.

“Có thể đó là do cậu ấy muốn vây quanh bản thân nhiều thứ như vậy. Như những người bạn có thể sẽ có chung tiếng nói, hay những cô gái để khiến bản thân cảm thấy ưu việt....”

Tôi im lặng ngắm nhìn khuôn mặt của Touko-senpai.

Rồi chị ấy bỗng tự lẩm bẩm như đang hủy hoại bản thân.

“Và tôi đoán mình chính là một trong những đồ trang sức đó. Như thể để tô bóng bản thân cậu ấy lên, một thứ đồ để khoe khoang với người khác......”

Chị ấy vùi mặt vào đầu gối.

“Thực sự mà nói, tôi đã từng có cảm giác rằng Tetsuya đang ngoại tình. Nhưng Tetsuya thường rất dịu dàng với tôi, và luôn đặt tôi lên đầu tiên. Tôi đoán là một cách nửa vô ý nửa cố ý, tôi đã phớt lờ việc đó đi. Nếu cậu không ở cùng tôi, có thể tôi đã tiếp tục nhắm mắt làm ngơ rồi.”

Tôi nên nói gì với chị ấy đây?

“Tôi nghĩ cũng là điều dễ hiểu khi Tetsuya muốn đeo những món trang sức khác. Tôi biết là bản thân cũng không thật sự cuốn hút.”

“Điều đó là hoàn toàn sai ạ!”

Tôi mạnh mẽ phủ nhận.

“Touko-senpai, chị cực kì có sức hút đó!”

Nhưng Touko-senpai quay sang nhìn tôi với đôi mắt buồn bã.

“Nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài. Về mặt nữ tính thì tôi....”

“Chị cũng rất hấp dẫn với tư cách là một người phụ nữ, vậy nên em mới hẹn hò với chị hôm nay để truyền tải điều ấy.”

Nói vậy, tôi lấy điện thoại ra và mở hết những tấm ảnh tôi đã chụp Touko-senpai lên.

"Em đã chụp những bức ảnh vào những khoảnh khắc mà Touko-senpai thật sự cuốn hút trong ngày hôm nay. Chị hãy xem đi.”

Tôi nói rồi nhích lại gần Touko-senpai, cả 2 chúng tôi cùng nhau nhìn vào màn hình điện thoại.

Touko-senpai ấn tượng ngước nhìn bức tượng Đại Phật ở núi Nokogiri, Touko-senpai run rẩy bước đi tới ‘Nhìn trộm Địa Ngục’, Touko-senpai bị gió biển thổi phất phới trên bãi biển, Touko-senpai say mê ngắm những con cá nhỏ trên bờ biển, cảnh tượng bất ngờ khi cả 2 cùng rơi xuống biển và ôm nhau, Touko-senpai phóng tầm mắt nhìn đường chân trời, Touko-senpai mỉm cười chăm sóc cậu bé, cách Touko-senpai liếm cây kem.

Tất cả chúng như phản ánh lại sự hấp dẫn vốn có của chị ấy.

“Em nghĩ rằng vẻ ngoài tự nhiên, nụ cười tự nhiên và cách Touko-senpai đối xử tự nhiên với người khác là dễ thương nhất. Vậy nên Touko-senpai khi là chính mình là dễ thương nhất. Khi biểu lộ cảm xúc thật sự của mình, Touko-senpai trở nên cực kỳ cuốn hút.”

“.....cảm ơn........”

Gương mặt của Touko-senpai ửng đỏ lên theo hoàng hôn khi nhìn những bức ảnh đó.

Và rồi, dù rất nhỏ, chị ấy nói một cách rõ ràng.

“Tôi cảm thấy hạnh phúc hơn tất cả những bức ảnh mà tôi từng được chụp. Tôi cảm thấy vui vẻ hơn cả những bức ảnh được chụp bởi một thợ ảnh chuyên nghiệp......”

Sau khi rời khỏi Suzumeiwa, chúng tôi quay trở về nhà, thành phố Chiba thông qua đường Tougane và đường có thu phí Sotobou.

Touko-senpai xuống xe ở ga Kemigawahama thuộc tuyến JR Keiyo như lúc tới.

“Vậy, hẹn gặp cậu ở trường nhé.”

Chị ấy nói rồi rời khỏi xe.

“Vâng. Cảm ơn chị vì ngày hôm nay rất nhiều ạ.”

“Không, tôi mới là người phải cảm ơn. Nó thật sự rất vui.”

“Em mừng là chị nghĩ như vậy.”

Tuy nhiên, sau khi ra khỏi xe, Touko-senpai không đóng cửa xe lại mà vẫn giữ nguyên tư thế đó.

.......Còn chuyện gì nữa à?.........

Nghĩ vậy, tôi nhìn lên Touko-senpai.

Chị ấy cũng đang nhìn tôi chằm chằm.

“Isshiki-kun, về buổi hẹn hò ngày hôm nay....”

“Vâng?”

Ngưng một lúc, như thể chị ấy đã quyết định.

“Ừm, tôi sẽ cho cậu điểm ‘xuất sắc’ nhé! ‘Xuất sắc’ trong Isshiki Yuu đó.”

Chị ấy nói và mỉm cười.

“Vậy, ngủ ngon nhé!”

Chị ấy đóng cửa xe lại mà không cho tôi kịp nói một lời nào.

……… ‘Buổi hẹn hò hôm nay’ à……

Tôi nghĩ như vậy, mùi hương của Touko-senpai vẫn còn thoang thoảng trong xe.

--------------

Suu: Nay bé Zen bận nên tôi đăng hộ

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại

Kanji tên main là 優, có nhiều nghĩa và trong đó có ‘xuất sắc’