Tôi dành cả cuối tuần để suy nghĩ về ‘cô gái dễ thương’ mà Touko-senpai đã yêu cầu tôi viết.
Đến bây giờ, tôi vẫn vừa nằm trên giường vừa suy nghĩ.
……‘Dễ thương’ à. Chị ấy rất xinh đẹp, tốt bụng và thường khá kiên quyết. Nhưng đúng là chị ấy vẫn còn thiếu chút gì đó…….
Trong lúc suy nghĩ lung tung, tự nhiên tôi bỗng có ý tưởng về Touko-senpai.
Một cô gái xinh đẹp, ngăn nắp, nữ tính và tốt bụng đến mức đã luôn an ủi tôi trong những lúc khó khăn, và tuần trước cô gái đó lại bật khóc trong ngực tôi khi cô ấy nhìn thấy bạn trai mình ngoại tình.
Không không không.
Touko-senpai hỏi là ‘Một cô gái dễ thương là như thế nào?’ cơ mà.
Và sẽ như thế nào khi tôi lại trả lời ‘Cô gái dễ thương là chị đó’?
…….À thì…..chị ấy nấu ăn rất ngon, rất giỏi làm việc nhà, lâu lâu lại nuông chiều tôi, nên hãy để em chiều chuộng chị lại. Chị ấy lạnh lùng với mọi đứa con trai khác, ngoại trừ tôi….
Một cách vô thức, tôi lại bắt đầu mơ tưởng về Touko-senpai.
Touko-senpai đang mặc tạp dề và nấu ăn cho tôi.
Với một nụ cười trên mặt, chị ấy quay sang tôi và nói ‘Món bò hầm hôm nay đã xong rồi đó’.
Sau bữa tối, tôi gối đầu lên đùi chị ấy và xem TV.
Và khi tới giờ ngủ, chị ấy cuộn tròn lại trong ngực tôi và ôm chặt lấy tôi như một bé mèo.
Trong bóng đêm, Touko-senpai từ từ cởi quần áo và đồ lót của mình xuống.
“Anh là người duy nhất nhìn thấy em như thế này đó…..”
Chị đang nói gì vậy…..
…..cơ mà mình đang nghĩ cái gì thế này!
Chẳng thế nào tôi có thể nói với Touko-senpai những lời trên cả!
Hơn nữa, đây chỉ là ham muốn riêng của mình thôi mà!
……..Có thể là do vừa nằm trên giường vừa suy nghĩ nên…
Nghĩ vậy, tôi bật dậy và mở laptop lên.
……Isshiki Yuu, đề bài là ‘Định nghĩa về cô gái dễ thương’, yêu cầu là tóm tắt nhiều nhất là trong 50 từ.
Tôi đề ra trong đầu.
Tôi mở trình biên soạn lên rồi liệt kê ra các điều kiện.
[Một cô gái dễ thương thực chất cũng chỉ là một cô gái vừa xinh đẹp vừa dịu dàng. Dù thường rất trầm tĩnh nhưng Touko-senpai cũng có lúc yếu đuối. Và mặt yếu đuối ấy chị chỉ cho một mình tôi thấy……]
Ầy… sao kiểu gì cũng nghĩ ra Touko-senpai hết vậy~!
Không, đúng hơn là khi nói về phụ nữ, tâm trí tôi bây giờ đều đã bị Touko-senpai chiếm hết rồi thì phải?
Rồi bỗng nhiên điện thoại tôi rung lên.
Là SNS từ Ishida.
>(Ishida) Yuu, giờ mày rảnh không?
>(Yuu) Tao đang phải suy nghĩ một vài việc, nhưng cũng rảnh.
>(Ishida) Vậy ra ngoài không? Tao đang rảnh quá.
>(Yuu) Oke, mày ở đâu?
>(Ishida) Chỗ cũ trên đường 14 ấy. Mày sẽ tới sớm thôi nhỉ?
>(Yuu) Okay, tao đi đây.
Tôi tắt điện thoại, nhảy lên xe đạp rồi phóng tới cái phòng ăn gia đình trên đường 14 mà Ishida đang đợi.
Nhà tôi nằm ở phía biển của đường cao tốc trung ương.
Còn căn hộ của Ishida nằm ở gần đường cao tốc hơn.
Cái nơi bọn tôi thường hẹn nhau đó đạp xe đạp tới là dư xài.
Tôi vào phòng ăn rồi nhìn xung quanh.
Ishida thấy tôi và vẫy vẫy tay.
Đó là một cái bàn cạnh cửa sổ.
Khi tôi ngồi xuống, Ishida làm một vẻ mặt nghi ngờ.
“Sao vậy? Yuu? Mặt mày nhìn tâm tư thế.”
“Hửm? À không, có chút việc ấy mà.”
“Gì đấy, nói ra coi nào. Không sao đâu, lại là Karen-chan à?”
“Không, không phải việc đó. Thực ra cũng chẳng phải chuyện gì nghiêm trọng lắm.”
“Vậy nói tao nghe xem, đâu có nghiêm trọng đâu đúng không? Tao với mày cùng nghĩ.”
Mà cũng phải, tôi chẳng thể nào nghĩ một mình được.
Có vẻ tốt nhất là nên lắng nghe ý kiến của Ishida.
“Ishida, suy nghĩ của mày về một ‘cô gái dễ thương’ là thế nào?”
“Điều kiện để được coi là một ‘cô gái dễ thương’ à?”
Ishida nhìn tôi đầy khó hiểu rồi hỏi ngược lại.
“Ừ, tao đã trằn trọc từ hôm qua tới giờ rồi.”
“Hmmmm...”
Ishida khoanh tay lại rồi bắt đầu suy nghĩ.
“Mà tao nghĩ chắc là phải là một cô gái xinh đẹp rồi. Tốt nhất là thêm vào một vài tính chất nhất định như ‘học giỏi’, hay ‘được ngưỡng mộ’.”
.....một cô gái xinh đẹp được ngưỡng mộ, Touko-senpai.....
“Với lại ngực lớn cũng tốt. Chỉ cần thân hình thon gọn và có một bộ ngực vĩ đại thì cũng đã đủ để cuốn hút rồi.”
.........Thon gọn và ngực lớn, Touko-senpai........
“Rồi Tsundere Kuudere các kiểu cũng tốt.”
......Touko-senpai là thuộc Tsundere/Kuudere. Hơi ít phần dere, nhưng.....
“Tóc vàng hay tóc hai bím cũng moe.”
.........Touko-senpai có một mái tóc đen dài, nhưng nếu là tóc vàng cũng rất hợp. Hai bím cũng có thể tết được......
“Nếu cô gái đó ở trong một ban nhạc thì càng tốt hơn.”
......Hình tượng của Touko-senpai gợi về người chơi saxophone hoặc vĩ cầm. Nhưng tôi không chắc có phải là ý kiến hay không khi chơi saxophone trong một ban nhạc.....
“Bạn thuở nhỏ, hay chị em không cùng huyết thống cũng rất kích thích.”
.......? Đúng, có thể đó là một ý hay.....Nhưng tôi không chắc là mình nên vui hay buồn khi Touko-senpai tự nhiên trở thành chị kế của mình........
“Tai thú cũng được. Đặc biệt là tai mèo hoặc tai cáo.”
.....?? Tai thú à? Cũng đúng, Touko-senpai tai mèo sẽ rất dễ thương....
“Thiếu nữ ma pháp cũng rất quyến rũ. Vì họ mặc những bộ đồ rất hở hang.”
.....??? Thiếu nữ ma pháp á? Đó là đi cosplay rồi còn gì....
“Ê, Ishida. Mày đang nói cái gì thế?”
Ishida ngước lên nhìn tôi như thể vừa mới tỉnh khỏi giấc mộng của cậu ta.
“Ể? Thì trong manga với anime, ‘cô gái dễ thương’ là như vậy mà?”
.........Tao ngu lắm mới đi hỏi mày.....
Tôi xoa xoa trán.
Tuy nhiên, tôi cũng đang dựa theo tưởng tượng của Ishida để hình dung ra Touko-senpai trong những bộ dáng đó.....
“Mày đấy, nếu trong đời thật có thiếu nữ ma pháp hay cô gái tai thú thì mày còn muốn hẹn hò với họ không?”
“Tất nhiên là còn! Tình yêu của tao là không phân biệt! Thiếu nữ ma pháp hay gái tai thú gì, tao quất hết!”
Ishida tự tin nói.
Đủ rồi.
Tôi sẽ giải quyết vấn đề này một mình.
Cuối cùng, tôi nói.
“Tao không định phê phán sở thích của mày, nhưng mày nên ngưng sử dụng cái thuộc tính ‘em gái’ đi. Nếu cô em gái thật của mày, Akika-chan biết được, con bé sẽ tránh xa mày đấy.”
Cái kiểu mơ tưởng đó chỉ phù hợp với tôi, một đứa trong nhà con một hay có anh em trai.
“Ồ~, à đúng rồi, Akika-chan đang lo lắng cho mày đấy.”
Chủ đề bị thay đổi đột ngột.
À nhắc mới nhớ, nhờ tên này mà Akika-chan đã biết về vụ Kamokura với Karen.
“Vậy à? Nói với Akika-chan là tao không sao. Cảm ơn nhé.”
“Được rồi. Nhưng Akika tò mò rất nhiều thứ về mày. Con bé phiền chết đi được.”
“Hờ, con bé đang ở trong độ tuổi hứng thú với mấy cái này mà.”
Nhưng Ishida lắc lắc đầu.
“Không, có thể là không phải đâu. Akika rất dịu dàng với Yuu. Tao có thể cảm thấy rõ ràng.”
Tôi nhìn cậu ta, đơ cả người lại.
Tôi cứ tưởng Ishida lại trêu đùa, nhưng cậu ta trông rất nghiêm túc.
Ishida tiếp tục nói.
“Tao đã để ý việc này khá lâu rồi. Con bé rất chú ý tới vẻ ngoài của mình mỗi khi Yuu tới chơi. Nó còn thậm chí dọn cả phòng mình, điều mà nó không bao giờ chịu làm. Nhưng lần này tao có thể xác định rõ ràng là, nó thích mày.”
Bỗng nhiên thằng bạn chí cốt của tôi nói rằng em gái nó thích tôi, làm tôi không biết phải phản ứng như thế nào.
Trong lúc tôi đang bối rối, Ishida nói tiếp.
“Tao biết là bây giờ Yuu không muốn bị làm phiền bởi Akika. Đầu tiên mày phải trả thù Kamokura và Karen-chan, sau đó qua đêm tới Touko-senpai đúng không? Đó là những việc mà mày đang ưu tiên hàng đầu.”
Tôi im lặng gật đầu.
Nhưng tôi đã hoàn thành được bao nhiêu phần trăm của cái kế hoạch đó rồi?
Tôi không chắc là mình đã làm bước nào rồi cả.
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại