Tôi bị tên senpai NTR mất bạn gái, nên tôi NTR lại bạn gái của hắn

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 324

Web Novel Arc 1: Trả thù đôi gian phu dâm phụ - Chương 32: Xâm nhập hội con gái! (Phần đầu)

Ngày hôm đó, tôi đi về hướng Koenji, ga tàu mà tôi thường không sử dụng.

Có một nhà hàng đồ ngọt ‘bao ăn’ gần ga JR Koenji.

Touko-senpai và nhóm bạn của chị ấy đang ở đó để thảo luận về việc nên làm gì cho ‘các sự kiện mùa đông ở câu lạc bộ’.

Bây giờ đã là giữa tháng 11.

Từ giờ trở đi, Giáng Sinh, Năm Mới, Valentine, và rất nhiều sự kiện nóng hổi của mùa đông đang chờ đợi chúng tôi.

Câu lạc bộ của chúng tôi hằng năm đều tổ chức các hoạt động để ăn mừng những dịp đó.

Vậy nên cuộc thảo luận này được gọi là ‘tổng hợp ý kiến của các thành viên nữ'.

Và tôi, một thằng đực rựa sẽ giả vờ vô tình gặp họ khi đang ăn bánh ngọt.

Tôi gọi một đồ uống và hai cái bánh rồi mang chúng lên lầu.

Đang là buổi chiều trong tuần, nhưng phần lớn chỗ ngồi cũng đều đã đầy cả rồi.

………Đầu tiên, tôi cần tìm xem nhóm Touko-senpai ngồi ở đâu rồi xích lại gần họ…..

Tôi nghĩ vậy và chuẩn bị thực hiện thì

“Ể, đó chẳng phải là Isshiki-kun sao?”

Một giọng nói kêu tôi vang lên.

Tôi nhìn sang, thì họ đang ngồi ở một góc phòng, và Kazumi-san đang vẫn vẫy tôi.

Cùng với cô ấy là Touko-senpai và bốn cô gái nữa trong câu lạc bộ.

Tôi cầm cái khay và tiến về chỗ họ đang ngồi.

“Isshiki-kun, cậu đi một mình à?”

Kazumi-san hỏi tôi.

Giống y kế hoạch.

“Vâng, em đi một mình.”

“Nếu muốn, cậu có thể ngồi ở đây.”

Kazumi-san chỉ chỉ chỗ bên cạnh cô ấy.

“Vậy xin phép mọi người ạ.”

Tôi kéo cái ghế trống đó ra rồi ngồi cùng bàn với các cô gái.

Không tính Touko-senpai và Kazumi-san, cả bốn người họ đều ở trong câu lạc bộ.

Mina-san, sinh viên năm 2 và Ayaka-san sinh viên năm nhất khoa Kinh tế. Manami-san, sinh viên năm 2 khoa Ngữ văn, và Yuri-san, sinh viên năm nhất khoa Thương mại.

Cả 4 người họ đều là những cô gái có sức ảnh hưởng lớn trong câu lạc bộ. 

Quả là Touko-senpai, cách chọn người của chị ấy cũng không hề cẩu thả.

Mina-san, sinh viên năm 2 khoa Kinh tế, hỏi tôi.

“Isshiki-kun nè, sao cậu biết Kazumi thế? Cô ấy có trong câu lạc bộ đâu.”

Kazumi cướp lời của tôi.

“Tớ quen cậu ta qua Touko. Hôm bữa, trong lúc đang tìm một vài quyển sách về lập trình trong thư viện, bọn tớ vô tình gặp nhau ở đấy. Từ đó tới giờ lâu lâu tớ hay hỏi cậu ta về các bài tập lập trình.”

“Ô, ra là thế~! Nhưng này Kazumi, cậu đừng có trêu ghẹo tân sinh viên của câu lạc bộ bọn tớ đó. Isshiki-kun rất giỏi đấy.”

Mina-san cười rồi nói.

“Từ giờ tớ cũng sẽ gia nhập câu lạc bộ nhé, vậy là khỏi ý kiến gì nữa chứ gì?”

Kazumi-san cười trả lời.

“Nhưng chẳng phải Isshiki-kun đang hẹn hò với Karen sao? Cậu tới hơi trễ rồi, Kazumi.”

Đó là Manami-san, sinh viên năm 2 khoa Ngữ văn chung với Karen.

“Ơ, dạ vâng.”

Tôi nhanh chóng lướt qua vấn đề đó.

“Mitsumoto Karen, tớ thực sự không thích cô ấy. Có vẻ như cô ấy rất được lòng bọn con trai.”

Mina-san khinh bỉ nói.

“Này Mina, đừng nói như thế trước mặt Isshiki-kun.

Manami-san cản lại, nhưng mặt của cô ấy thì vẫn cười cười.

“A, phải ha. Isshiki-kun, xin lỗi nhé. Tính tôi hơi thẳng thắn xíu nên cậu đừng để ý.”

Rồi Ayaka-san, sinh viên năm nhất khoa Kinh tế mở miệng.

“Nhưng tôi đồng tình với Mina-san. Thái độ của Karen rất khác biệt tùy vào lúc có con trai ở đó hay không.”

“Ừ đúng rồi, thật là kinh khủng, hồi trại hè ấy. Em cũng hơi bất ngờ.”

Yuri-san, sinh viên năm nhất khoa Thương mại đồng ý.

Touko-senpai cũng nói cho tôi từ trước là danh tiếng của Karen đối với các cô gái trong câu lạc bộ không được tốt cho lắm.

Và lời tôi nên nói là....

“Nhưng cô ấy là bạn gái của em, nên em tin tưởng em ấy. Sâu trong trái tim Karen vẫn là một cô gái tốt.”

Touko-senpai dặn rằng, ‘Nếu họ có nói xấu về Karen thì cậu hãy làm ngược lại, đó là điều duy nhất mà cậu nên phản đối họ’.

4 cô gái đó quay sang nhìn nhau một hồi.

“Mà, cũng phải ha. Karen cũng có một vài điểm tốt nên Isshiki-kun mới hẹn hò với cô ấy.”

“Thực ra, Karen cũng dễ thương. Cô ấy rất náo nhiệt.”

“Từ góc nhìn của bọn con trai thì cô ấy là người cần phải được bảo vệ mà.”

Tuy nhiên chỉ có Mina-san là không quên chêm vô một câu.

“Nhưng mà.... tôi nghĩ là cậu nên lựa đúng người phụ nữ để hẹn hò thì tốt hơn....”

Tôi thật sự muốn xóa sạch quá khứ hẹn hò với Karen.

Nói ‘sâu thẳm cô ấy vẫn là một cô gái tốt’ khiến miệng tôi hôi cả lên.

Tôi thực sự muốn phơi bày rằng Karen là ‘một con phò dâm dục còn hơn cả Kiara!’.

Nhưng Touko-senpai nói, ‘Con gái nghĩ rằng những người đàn ông nói xấu bạn gái của mình là hạng người tệ hại nhất’.

Vậy nên cho dù Karen có bị nói xấu, tôi vẫn phải bênh vực cô ta.

Cơ mà dù Touko-senpai đã nói trước....nhưng phải công nhận là ấn tượng của con gái với Karen chẳng tốt đẹp là bao....

Nếu không biết trước về vụ cô ta ngoại tình thì có thể tôi sẽ còn cảm thấy khá là sốc cơ.

“Aaaa, tấm selfie ban nãy tớ chụp xấu quá!”

Kazumi-san nói, nhìn chăm chú vô điện thoại.

Cô ấy đang cố thay đổi chủ đề.

Và đây là tín hiệu để tôi chuyển sang ‘Chủ đề về ứng dụng selfie’.

“Nó như thế nào ạ? Chị cho em xem thử được không?”

“Nè, tôi vừa mới chụp tấm này ban nãy, trông rất xấu thật nhỉ?”

Đó chỉ là một bức ảnh bình thường, nhưng vì cả hai chúng tôi đang diễn nên cũng không sao.

“Phải ha. Có thể là do nguồn sáng. Vậy nên chỉ cần điều chỉnh màu da và cân bằng trắng lại....”

Tôi nói và thao tác trên điện thoại của Kazumi-san.

“Ooo, nó nhìn đẹp hơn hẳn, quả là Isshiki-kun. Như vậy thì tôi mới đăng lên SNS được.”

Kazumi-san phấn khích nói.

“Isshiki-kun có vẻ biết khá nhiều về các ứng dụng camera nhỉ?”

Mina-san hỏi.

Ba cô gái khác cũng quay sang nhìn tôi một cách đầy hứng thú.

“Em cũng không biết rõ lắm đâu, chỉ là em muốn thử viết một ứng dụng tương tự vậy nên mới nghiên cứu một chút.”

Câu này là nói thật.

Tôi đang thử viết một ứng dụng camera trên Android xem có kiếm được chút tiền túi nào không.

Tuy nhiên, có vẻ như tôi cần phải có một lượng kiến thức nhất định về ‘làm bức ảnh đẹp hơn’, và ứng dụng tôi viết cũng chưa đủ để mở bán.

“Vậy, cậu đề xuất xem tôi nên dùng ứng dụng nào?”

Yuri-san nghiêng người tới và hỏi.

“Đợt trước thì ứng dụng K đang rất phổ biến đúng không? Nhưng gần đây thì em cho rằng SO, UL, BP, B9 đang ngày càng nổi hơn. Nếu chị muốn một vẻ đẹp tự nhiên, hãy dùng SO, còn nếu muốn một vẻ đẹp đã qua xử lý hơn thì UL và BP cũng rất tốt ạ.”

“Tôi đang dùng UL, nhưng nó có quá nhiều chức năng mà tôi không biết dùng để làm gì.”

Manami-san nói.

“Em cho rằng thứ quan trọng nhất vẫn là màu da, vậy nên nếu là UL....”

Thế là mất một lúc lâu tôi giải thích cho bốn cô gái về ‘điểm mạnh và điểm yếu của ứng dụng selfie’.

Cộng thêm một vài ‘cách xử lý ảnh đối với từng trường hợp’.

Tất cả những thông tin trên đều do Touko-senpai nói cho tôi biết.

Thứ duy nhất mà tôi đã nghiên cứu là những ứng dụng selfie đang nổi hiện giờ, cả miễn phí lẫn trả phí.

Đặc biệt là phần ‘xử lý ảnh’, tôi hoàn toàn chẳng hiểu gì cả.

Tôi chỉ thuật lại những thứ mà Touko-senpai nghe được từ những người mẫu đồng nghiệp của chị ấy.

Ayaka-san nói với biểu cảm đầy ấn tượng.

“Cậu tuyệt thật đấy Isshiki-kun. Tôi không ngờ cậu lại hiểu rõ như vậy.”

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại

Tiệm ăn kiểu buffet ở một giá tiền ăn thoải mái.