Tôi Bị Cô Gái Yandere Ẩn Mình Trong Ngục Tối Giết Chết Vô Số Lần.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Bloom into you: Regarding Saeki Sayaka

(Đang ra)

Bloom into you: Regarding Saeki Sayaka

Hitoma Iruma

Đây là spin-off light novel của bộ Manga "Bloom into you", kể về câu chuyện về nhân vật phụ trong câu chuyện chính là Saeki Sayaka, một cô bé nghiêm túc và từ nhỏ chỉ tập chung và

28 2483

Người bạn cùng lớp mà tôi thầm thích đã trở thành hầu nữ và đang làm điều gì đó mờ ám trong phòng của tôi ?

(Đang ra)

Người bạn cùng lớp mà tôi thầm thích đã trở thành hầu nữ và đang làm điều gì đó mờ ám trong phòng của tôi ?

Kagami Yuu 鏡遊

Keiji đứa con ngoài giá thú của một gia đình giàu có, hiện đang sống trong một căn biệt thự biệt lập. Những tưởng cuộc sống bình yên ấy sẽ tiếp tục mãi cho đến một ngày nọ, Sayaka, cô bạn cùng lớp xin

2 1

The beautiful girls I made understand my troubles with women, but they woke up to intense feelings and wouldn't let me go.

(Đang ra)

The beautiful girls I made understand my troubles with women, but they woke up to intense feelings and wouldn't let me go.

Mizuharu

- Từ ngày đó, Haruto nhận ra sai lầm của mình và bắt đầu dạy cho những cô gái mà đã làm cậu tổn thương cho đến tận bây giờ một bài học! ... Nhưng không hiểu sao, những cô gái mà cậu đã làm cho hiểu ch

29 445

Unbreakable Machine-Doll

(Đang ra)

Unbreakable Machine-Doll

Reiji Kaitou

Vào đầu thế kỉ 20, cùng với sự tiến bộ về công nghệ, các nhà khoa học bắt đầu quan tâm tới ma thuật cấp cao. Sự kết hợp giữa khoa học và ma thuật đã tao ra Makinot – những vòng phép có thể mang lại sự

38 1399

Đệ Tam Chương - Chương 53: Đối mặt với ma cà rồng Judith

Sau khi quyết định dựa vào ma cà rồng Judith, tôi đã đưa Ageha cùng tiến vào hầm ngục.

“Ageha, hãy ngồi yên một lát ở đây.”

“Ừ, được rồi.”

Ageha gật đầu và ép sát vào bức tường để ẩn nấp.

Quanh góc hành lang phía trước, một con người sói WereWolf đang lang thang.

Chết tiệt.

Chúng tôi không thể tiếp tục đến chỗ của ma cà rồng Judith nếu không vượt qua được chỗ của con ma thú đó.

Hiện tại, tôi chỉ có kỹ năng <Khiêu Khích> mà không có bất kỳ vũ khí nào.

Trong tình huống này, đánh bại một con Ma Thú thôi vô cùng khó khăn.

Ageha cũng mất trí nhớ, nên có lẽ không thể chiến đấu.

Chúng tôi có thể bị mắc kẹt ở đây.

Không, đợi đã. Có lẽ có cách để vượt qua.

Nghĩ ra một ý tưởng khá hay, tôi liền nói với Ageha để thực hiện.

“Này, Ageha, cô có thể sử dụng <Hộp Đồ> không?”

Tôi nhớ rằng trước đây, khi cùng Ageha thám hiểm hầm ngục, cô ấy đã sử dụng <Hộp Đồ> rất thành thạo.

“Gì cơ? <Hộp Đồ>? Đó là gì?”

“Đó là kỹ năng mà Ageha có thể dùng để lưu trữ các loại vũ khí và thực phẩm một cách thoải mái ấy.”

Dù mất trí nhớ, cô ấy không thể mất kỹ năng được.

Nghĩ vậy, tôi cố gắng giải thích với Ageha.

“Đợi đã... có lẽ là cái này chăng...?”

Ageha bất chợt triển khai một ma pháp trận lơ lửng trước mặt.

Đúng rồi, tôi nhớ đã thấy hiện tượng tương tự khi Ageha sử dụng <Hộp Đồ>.

“Trong <Hộp Đồ> đó, có vũ khí nào không? Có thanh kiếm nào không?”

“Để tôi xem... có lẽ là cái này?”

Nói dứt câu, Ageha lấy ra một thanh đại kiếm phát sáng xanh từ <Hộp Đồ>.

Tôi nhớ thanh kiếm này là của Ageha.

“Cho tôi mượn thanh kiếm đó được không?”

“Ừ, không sao.”

“Cảm ơn.”

Tôi nhận lấy thanh đại kiếm từ Ageha.

Nặng thật.

Nhưng lạ thật, khi chỉ cầm nó, tôi cảm nhận được sức mạnh từ đâu tràn đến.

Giờ thì với thanh kiếm này, có lẽ tôi có thể đánh bại Ma Thú.

Dù chưa có kỹ năng <Kiếm Thuật>, tôi sẽ cố gắng hết sức.

“Ageha, hãy tiếp tục ẩn nấp ở đó nhé.”

“Ừ, được rồi.”

Sau khi Ageha đồng ý, tôi lao vào hành lang.

“Này, đồ yếu nhớt. Tới đây với bố nào con.”

Tôi sử dụng <Khiêu Khích> để thu hút sự chú ý của con người sói.

“Gàooooo!!”

Người sói gầm lên giận dữ và lao thẳng về phía tôi.

Tốt, đã dụ được nó tấn công rồi.

Giờ chỉ cần phản đòn!

Vút, thanh đại kiếm cắt xuyên qua thân người sói.

“Hả?”

Tôi ngạc nhiên khi thấy có thể hạ nó chỉ trong một đòn.

Đó không phải là sức mạnh của tôi. Có lẽ nhờ vào thanh kiếm này mà mọi thứ dễ dàng như vậy.

“Tuyệt! Tuyệt quá! Kiska, ngầu quá đi à! Anh có thể đánh bại con Ma Thú mạnh mẽ đó một cách dễ dàng!”

Ageha chạy tới gần, nhảy cẫng lên vui mừng.

“Không, là nhờ thanh kiếm của Ageha nên tôi mới có thể đánh bại Ma Thú. Đó không phải là sức mạnh của tôi.”

“Không phải vậy đâu. Là sức mạnh của Kiska đó! Anh đánh bại được nó dễ dàng như vậy, Kiska thật đáng tin cậy làm sao.”

Ageha ca ngợi tôi kỳ lạ khiến tôi chỉ biết cười trừ.

Thật sự không phải là sức mạnh của tôi kia mà.

Chúng tôi đã gặp thêm vài con Ma Thú nữa nhưng nhờ thanh kiếm của Ageha, chúng tôi đã dễ dàng đánh bại chúng.

“Hình như ở khu vực này thì phải?”

“Anh đang tìm gì vậy?”

“À, hình như có một công tắc để mở lối đi bí mật ở đây.”

Ngay khi tôi nghĩ vậy, tôi cảm nhận được đã ấn vào nút.

Ngay lập tức, một tiếng động lớn vang lên, rồi bức tường tưởng chừng như không có gì mở ra, để lộ một lối đi bí mật.

“Uầy, Kiska. Anh còn biết cả những lối đi như vậy à. Thông thạo quá ha!”

“Ừ.”

Tôi trả lời nhẹ nhàng trước lời khen của Ageha.

Lối đi bí mật này được Judith chỉ cho tôi, nên tôi không cảm thấy mình xứng đáng với lời khen đó.

“Ageha, tôi định gặp một người nào đó, và có một số điều tôi muốn cô chú ý cẩn trọng.”

“Chú ý?”

“Ừ, người đó rất khó tính. Nếu làm cô ấy giận, chúng ta sẽ bị giết ngay.”

“Gì cơ...!? Chúng ta phải gặp một người như vậy sao?”

“Ừ, nhưng người đó biết rất nhiều thứ. Nếu không phạm sai lầm, cô ấy sẽ giúp chúng ta.”

“Được rồi. Tôi tin tưởng vào Kiska.”

Dù Ageha trông có vẻ lo lắng, cô ấy vẫn đồng ý với tôi.

Có vẻ như Ageha tin tưởng tôi hoàn toàn. Nhưng nếu cô ấy dễ dàng tin tưởng người khác như vậy, tôi lo rằng cô ấy sẽ bị lừa mất.

Nhưng cô ấy nghe lời thế cũng là điều tốt.

“Khi gặp người đó, tôi nên làm gì?”

“Ageha chỉ cần đứng yên là được. Tôi sẽ lo liệu mọi thứ.”

Tôi đã giải thích cho Ageha những điều cần lưu ý khi gặp Judith.

“Hehehe.”

“Hửm? Sao cô cười vậy?”

Tôi thấy lạ khi thấy cô ấy cười trong khi chúng tôi sắp gặp một người đáng sợ.

“À, chỉ là, tôi cảm thấy thật may mắn vì có Kiska, người mà tôi có thể dựa dẫm vào í mà. Nếu điều đó làm anh khó chịu, xin lỗi nha.”

“Không sao đâu. Tôi chỉ tò mò thôi.”

Có lẽ như vậy còn tốt hơn là cô ấy căng thẳng quá.

Chúng tôi tiếp tục đi về phía nơi có thể gặp Judith.

Chúng tôi đã gặp phải một số Ma Thú nhưng nhờ thanh kiếm của Ageha, chúng tôi đã dễ dàng đánh bại chúng.

Hình như cô ấy ở đâu đó quanh đây.

Khi nghĩ vậy, tôi liền thấy một bóng người từ xa xa.

A, đó là Judith.

Tôi cảm thấy hơi hồi hộp.

Judith có thể giết người nếu chào hỏi sai cách.

Tuy nhiên, vì đã gặp Judith nhiều lần ở các vòng lặp trước, tôi cảm thấy tự tin ứng đối phần nào rồi.

“Ageha, hãy đợi ở đây.”

“Được thôi.”

Tôi nói nhỏ để Judith không nghe thấy rồi tiến về phía cô ấy.

“Kính chào ma cà rồng vĩ đại Judith. Hân hạnh được gặp ngài lần đầu tiên ạ.”

Tôi quỳ xuống và cúi đầu chào.

Nếu chào hỏi một cách trịnh trọng, cô ấy sẽ đáp lại.

Tôi đợi lời của cô ấy.

“............................”

Tôi đợi mãi mà không thấy câu trả lời.

Thật kỳ lạ.

Tôi chưa bao giờ bị cô ấy phớt lờ trước đây.

Tôi ngẩng mặt lên một chút.

“Này.”

Đó là giọng của Ageha.

Cô ấy đã đứng trước tôi, bên cạnh Judith.

“Này, cô làm gì vậy!” tôi muốn hét lên như thế. Nhưng nếu làm vậy, Judith có thể giận và giết chúng tôi.

Không, tôi vẫn có thể cứu vãn tình thế.

Tôi định xin lỗi rồi tìm cách bào chữa.

Nhưng khi tôi chỉ vừa nói “xin lỗi...” thì lời của tôi bị lấn át bởi giọng của Ageha.

Ageha nói với tôi một điều kinh hoàng.

“Người này đã chết rồi mà.”

Đúng vậy, Judith đã chết từ lâu.