Baggage City trước đây đã từng là một thành phố đặc trưng cho vùng Đông Âu. Vì nằm ở Châu Âu, nên nó tương đối không bị tác động bởi lịch sử. Thành phố có những tòa nhà bê tông hình vuông xếp thẳng hàng, nhưng việc này chủ yếu là do thành phố đã được phát triển để chống chọi với cái lạnh. Thành phố đã bị quân đội tiếp quản trong Thế Chiến 3 do người ta nghĩ nó là một điểm trung tâm quan trọng trong hệ thống đường sắt vận chuyển quân trang. Tuy nhiên, trước khi những tòa nhà đô thị có thể bị phá bỏ và những cơ sở quân sự có thể được dựng lên thì chiến tranh đã nhanh chóng kết thúc, bỏ lại căn cứ trong tình trạng dang dở.
Bình thường, thành phố sẽ được trả lại cho các cư dân ban đầu của nó vào lúc đó, thế nhưng mọi chuyện đã không được như vậy. Người ta nói rằng đó là do lợi ích quân sự, thế nhưng rất nhiều chuyện vẫn còn chưa rõ khi quân đội bán Baggage City cho Science Guardian phản đối Thành Phố Học Viện.
Bốn đấu trường hình vòm là biểu tượng chính của thành phố và kiểu sắp xếp các tòa nhà cao tầng thành hình thập tự được xây dựng giữa bốn đấu trường ấy. Quân trang và tường rào mang vào thành phố trong chiến tranh đã mang cho cảnh quan thành phố một điểm nhấn kì lạ và nhiều vũ khí không người lái chưa trả cho Thành Phố Học Viện được thiết lập ở nhiều nơi khác nhau.
Việc những người chủ cũ không hề phàn nàn về thành phố rất quý giá này cộng thêm sự bảo vệ nghiêm ngặt của các vũ khí đã mang cho Baggage City một luồng khí cực kì nguy hiểm.
Hoặc có lẽ đó là kế hoạch của họ nhằm để cạnh tranh với công nghệ không thể hiểu nổi của Thành Phố Học Viện.
(Chuyện đó thực sự chẳng quan trọng gì mấy.)
Saflee Opendays vừa nghĩ vừa đi qua hành lang như đường hầm dẫn đến võ đài.
(Chỉ cần có thể đạt được mục đích thì ai giúp mình cũng chẳng thành vấn đề.)
Saflee tiến một bước ra ngoài nguồn sáng rộng lớn tràn ngập lối ra của đường hầm.
Một tiếng bùng nổ vang đến tai cô. Tiếng động đó là tổ hợp tiếng nhạc lớn được chuẩn bị cho giải đấu, tiếng cổ động của khán giả ở những chiếc ghế lấp đầy khu vực bên ngoài tường rào bao quanh võ đài hình tròn, và tiếng la hét của bình luận viên phát ra từ những chiếc loa khổng lồ. Nhiều tiếng ồn lớn tạo ra một vòng xoáy tiếng ồn khổng lồ tràn ngập đấu trường khổng lồ. Vòng xoáy đó khiến người ta phấn khích hơn, nhưng cũng không phải là chuyện tốt lành gì đối với các thí sinh muốn giữ bình tĩnh. Có thể những người tạo ra tiếng ồn muốn làm cho các thí sinh hăng đến mức biến nó thành một trận đấu bạo lực giữa những kẻ điên loạn.
Toàn bộ khu vực đủ lớn để chơi bóng chày hay bóng đá, và võ đài dành cho Saflee cùng với những người khác giống như một lồng chim khổng lồ ở giữa.
Võ đài hình tròn có đường kính 30 mét.
So với võ đài võ thuật bình thường thì nơi này khá rộng lớn, nhưng so với kích thước của toàn bộ khu vực thì nó chẳng khác gì một cái lồng chim. Trần mái vòm có vài màn hình khổng lồ treo xuống đang hiển thị thông tin về các trận đấu. Đây rất có thể là do khoảng cách giữa ghế khán giả và võ đài quá lớn, nhưng làm vậy thì đi xem trực tiếp thì cũng đâu còn ý nghĩa gì nữa.
Ngay khi Saflee ra khỏi đường hầm để vào võ đài hoàn toàn bị tách rời khỏi mọi thứ khác bằng tường rào dây xích, tiếng cổ vũ cùng với ánh sáng cuốn qua người cô và một bức tường chắn dày rơi xuống như một cái máy chém đằng sau lưng cô, cắt đứt con đường trở lại.
(Sàn được gia cố bằng bê tông ư? Bọn họ điên rồi sao? Một cú ném thôi là có thể diệt sạch nội tạng của ai đó liền. Thứ này còn nguy hiểm hơn cả tên đần nào đó có dao hay súng nữa.)
Trái ngược với chiếc váy thanh lịch của mình, Saflee chỉ mang một đôi giày thể thao đế phẳng ở chân, và cô vừa nhăn mặt vừa kiểm tra cảm giác của sàn nhà bằng chúng.
Lúc cô làm vậy, tiếng hét của bình luận viên đang giữ khoảng cách an toàn vang vọng khắp đấu trường vì chúng được phóng đại bởi những chiếc loa khổng lồ.
“Đây là trận đấu thứ 35 của vòng đầu tiên, nhưng vẫn còn hơn 20 trận đấu nữa! Đây là một giải đấu, nên vòng đầu tiên là phần đáy kim tự tháp và là phần dài nhất! Hãy kết thúc phần bình luận này và bắt đầu trận đấu kế tiếp nào!!”
(Bình luận tệ kinh khủng.)
Saflee nhăn mặt.
“Ở phía này, chúng ta có Saflee Opendays!! Trong khi tất cả những người khác đều là những con người kì lạ cương quyết bảo rằng các ninja hay UFO hay đám kí sinh trùng của họ sẽ không thua Thành Phố Học Viện, thì chiến binh tóc vàng này đang tham gia giải Natural Selector chỉ với những ngón đòn võ thuật đơn thuần!! Chúng ta nên gọi cô ấy là liều mạng hay là nên cổ vũ cô ấy vì đã đi xa đến thế này mà không được vũ trang đây? Đã đến lúc cho cô ấy chứng minh giá trị đích thực của mình rồi!!”
Những ánh đèn đã sáng sẵn tập trung vào Saflee, làm cô nheo mắt và đặt một tay lên trán. Tuy nhiên, chuyện này kéo dài không lâu. Ngay khi đối thủ của cô bước vào võ đài, ánh sáng liền di chuyển đến chỗ hắn ta.
“Và ở phía này, chúng ta có Osad Flakehelm!! Anh ta là dạng tiêu chuẩn của kiểu người kì lạ tham dự giải Natural Selector! Anh tuyên bố đã một cách độc lập tìm ra bí mật của công nghệ cấy ghép được dùng bởi người ngoài hành tinh và đã cấy nó vào bộ não của chính mình. Liệu trận đấu này có giúp anh chứng minh tính khả thi của đòn công kích điện từ phát ra từ nhiều ăng ten của anh không đây!?”
Hắn là một gã để ngực trần lực lưỡng cao gần 2 mét, nhưng vũ khí của hắn rất kì lạ đối với một trận chiến đường phố hay võ đài giải đấu. Vật thể như chiếc dù bạc trong tay phải hắn rất có thể là một cái ăng ten parabol và vật thể trong tay trái hắn rõ ràng là một cái ăng ten TV. Những bộ phận như cái ba lô trên lưng hắn có nhiều cánh tay thò ra giống như những cái cần câu cá gắn vào. Chúng có những sợi dây kim loại bên trên, nên rất có thể chúng cũng là ăng ten.
Khi hai thí sinh bước ra, tiếng cổ vũ bùng nổ tới mức không một giọng nói cá nhân nào có thể phân biệt được với phần còn lại. Tuy nhiên, Saflee có thể nghe thấy sự thật của vấn đề hòa lẫn bên trong tiếng cổ vũ. Chúng không chỉ là những tiếng cổ vũ phấn khích đơn thuần. Một chút chế giễu cũng hòa lẫn vào trong đó.
(Mình hiểu.)
Saflee thầm nghĩ khi đóng mở mười ngón tay thò ra từ đôi găng tay không ngón của mình.
(Mọi người đều nghĩ mọi chuyện đều đáng ngờ chỉ cần chúng không đến từ Thành Phố Học Viện. Cho dù ta có được công nhận là hợp quy đi chăng nữa, thì điều đó cũng chỉ đến sau khi Thành Phố Học Viện đã nói gì về nó. Ta sẽ luôn bị đá sang bên lề và bị xem thường bởi những kẻ bình thường không phải là các chuyên gia nhưng vẫn hành động như thể họ biết họ đang làm gì. Mình hiểu cái mong muốn có một cơ hội để xoay chuyển mọi chuyện trên thế giới hết một lần.)
Không rõ nó có nghĩa là gì, nhưng Osad chỉ nhiều ăng ten của hắn về phía cô.
(Đó là quan điểm của Natural Selector. Nếu những con người kì quái này nối đuôi nhau xuất hiện đến khi một người chạm đến đỉnh, thì họ sẽ có thể chứng minh với thế giới rằng có một thứ khác ngoài Thành Phố Học Viện đã xuất hiện trên thế giới này. Chúng tôi không có ý định ngồi yên để bị dồn vào ngõ cụt của thế giới. Chúng tôi dự định sẽ đoạt lấy cái tiêu chuẩn toàn cầu mới này vì bản thân chúng tôi.)
“Báo trước,” chuyên gia đòn tấn công vô hình mấp mé môi nói. “Năm giây sau khi trận đấu bắt đầu, vi sóng sẽ nhắm chính xác vào chất dịch bạch huyết trong ống bán nguyệt của cô. Nó sẽ ở cấp độ mà cô có thể kháng lại, nhưng đừng có ngẩng đầu lên. Rất có thể việc làm đó sẽ khiến cô nôn ra đấy. Tôi sẽ cố làm cô bất tỉnh càng nhanh càng tốt, nhưng có nguy cơ khí quản của cô sẽ bị tắc nghẽn.”
“Chính xác và nhanh chóng à?” Với một nụ cười nhẹ, Saflee đấm nhẹ bàn tay đang mở của mình bằng một bàn tay khác.
“Tôi không thích nói gì về phong cách mà người khác sử dụng, nhưng chẳng phải làm thế chán lắm sao? Với lại đòn tấn công điện từ thì nghe đao to búa lớn đấy, nhưng ảnh hưởng của nó thì lại khá nhẹ nhàng và ông anh không thể nhìn thấy chúng. Có thứ gì đó dễ hiểu có thể dùng làm vũ khí thì tốt hơn. Không có mấy thứ đó cho nên ông anh mới bị mọi người xem là giả mạo đấy.”
“Tôi không thích phá hủy không cần thiết. Ca ngợi những người giảm thiểu sức tàn phá cần cho việc đạt được mục tiêu của mình là việc làm được thực hiên trên khắp thế giới mà.”
“Ông anh đến từ cái thế giới nào vậy hả? Ít nhất thì, cái thế giới nhỏ bé mà tôi sống, nơi mọi người quyết định mọi chuyện bằng nắm đấm của mình, thì không có chuyện như vậy. Hơn nữa, đâu phải mọi sự phá hủy đều là chuyện xấu hết đâu. Nếu ông anh xem mọi thứ đều quý giá, thì ông anh sẽ chỉ sở hữu một căn nhà rác mà thôi.”
“Ý cô là cô rất thích phá hủy à?”
Biểu hiện của Osad chỉ rõ rằng hắn thấy khó hiểu, và Saflee gật đầu đáp lại.
“Phải. Một khi ông anh bắt đầu thấy thích nó, ông anh sẽ bắt đầu theo đuổi niềm vui mà nó mang lại. Và rồi ông anh sẽ bắt đầu mong muốn sự phá hủy càng ngày càng thuần túy hơn. Những người nói ghét sự phá hủy như ông anh đây giống như những người hành động như là họ biết một nhà hàng pizza đích thực là gì sau khi ăn một cái pizza đông lạnh ở siêu thị vậy. Thành thật mà nói thì, điều đó khiến tôi hơi khó chịu cho dù ông anh chẳng có ý gì khi nói vậy.”
“Cô đang nói cái gì thế hả?”
“Cấp độ phá hủy thay đổi tùy theo thứ ông anh phá hủy và cách ông anh phá hủy. Ví dụ, không ai thích nghe trẻ con khóc cả. Cho dù ông anh đang cố tiêu diệt con robot khổng lồ nào đó hay nghiền nát toàn bộ một tổ chức mafia, thì giá trị đó cũng sẽ bị giảm xuống nếu như nó làm cho đứa trẻ nào đó khóc trong quá trình này. Đó là lí do những kẻ theo đuổi thú vui phá hủy sẽ tránh những chuyện như thế. Sự phá hủy thuần túy nhất không dọa nạt con người mà là lay chuyển họ.” Saflee ngưng lại một giây. “ Và vì vậy tôi đã xem xét cái thực tế rằng ông anh đã đe dọa một trong những bác sĩ phụ trách kiểm tra tổn thương của chúng ta.”
Lông mày của Osad co giật.
“Tôi cũng biết đứa con gái 3 tuổi của ông anh bị bắt bởi…những kẻ tự xưng là MIB nhỉ? Dù sao thì, bởi những kẻ coi trọng lợi nhuận hơn mọi thứ khác.”
Cơ thể của Osad bắt đầu run rẩy thấy rõ.
“Tôi ghét ba cái chuyện nhảm nhí này, vậy nên hay là tôi giải quyết hết chúng giùm ông anh nhé?”
Saflee Opendays chỉ ngón cái ra sau vai mình. Osad đông cứng người khi hắn nhìn thấy những khuôn mặt quen thuộc lẫn vào trong đám đông.
“…Tại sao?”
“Phá hủy thực sự là thứ như vậy đấy. Không phải tôi đã nói với ông anh rồi à? Đó là việc theo đuổi thú vui ấy. Phá hủy được dùng vào lí do đó không phải là việc làm xấu xa đơn giản nào đó. Phá hủy đích thực là thứ mà những kẻ yêu thích bạo lực lời nói sẽ không thể chạm đến được bởi vì họ đã trộn lẫn mọi kiểu bạo lực vào trong một lời duy nhất. Tuy rằng tôi vừa mới thất bại trong việc làm như vậy sau khi để một tên nhìn trộm lúc tôi thay đồ,” Saflee vừa nói vừa đấm lòng bàn tay mở ra của mình một lần nữa. “Vừa rồi tôi đã tặng ông anh một bài hướng dẫn tốt đẹp nhỏ rồi, hay là bây giờ chúng ta cùng nhau thực sự tận hưởng chuyện này đi? Thú vui từ cấp độ phá hủy lố bịch là thứ không thể bị đánh bại được mà.”
Thay cho tiếng chiêng, một tiếng còi điện tử lớn vang lên.
Hai con thú thông minh được giải phóng khỏi sự giam cầm để chúng có thể đụng độ nhau.
Ghi chú
Man in Black đấy