Có rất nhiều khu vực bị cấm tiếp cận ở Baggage City, và đây là một trong những nơi như vậy. Căn phòng này có vẻ như có chi phí phát triển bằng với mọi khu vực có thể được tiếp cận. Tầng cao nhất của cái khách sạn cao tầng này là cơ quan đầu não, nhưng đó rõ ràng là một nơi ngụy trang. Hầu hết mọi kẻ chủ mưu sẽ tập trung ở cơ sở dưới lòng đất cách xa nơi này.
Weissland Strainikov cố tình sử dụng cơ sở giả có thể dễ dàng bị tấn công này, hoặc có lẽ nó chỉ là một lập trường.
Ông không có quyền nói lời lẽ tốt đẹp nào, nhưng dù thế nào thì ông cũng không thể để cho những cư dân bình thường phải bị hi sinh không cần thiết. Vì vậy, Weissland mạo hiểm ở trong một nơi có thể làm ông cũng sẽ bị liên can nếu như người dân bị đem làm vật hi sinh. Đây là nơi có phần nào mỉa mai đối với Weissland, nhưng ông không tập trung vào chuyện như vậy.
Ông chỉ đơn giản là muốn tránh đổ máu không cần thiết.
Do vậy, nếu cần thiết, lão già gọi là Weissland sẽ không ngần ngại. Hơn nữa, ông tin rằng việc truyền quan điểm này đến cho mọi người ở khắp nơi là một dạng cứu rỗi.
Người quản lí Baggage City.
27 công ti của Science Guardian phản đối Thành Phố Học Viện được hợp thành 3 nhóm, và ông là một trong các lãnh đạo của các nhóm này.
Ông phụ trách nguồn thức ăn của tổ chức, cho dù nó hoàn toàn là về mảng tài chính, nhiên liệu sinh học hay vi sinh. Đây là "trưởng lão" từng hỗ trợ Thành Phố Học Viện, nhưng giờ đã trở thành một trụ cột của tổ chức đối kháng với Thành Phố Học Viện.
“…Tôi thường bị hiểu lầm là một kẻ lí tưởng tệ hại, nhưng tôi chỉ là người muốn tránh bi kịch thôi,” Weissland nói khi đang ngồi trên chiếc ghế êm ái phía trước một chiếc bàn gỗ mun lớn.
Bên ngoài là một cảnh quan nổi tiếng là vùng bão tuyết. Khung cảnh tuyết trắng trải dài vượt qua cả đường chân trời, thế nhưng có một bầu không khí ấm áp êm dịu sưởi ấm căn phòng bị cô lập bởi tấm kính dày này.
“Nhưng tất cả mọi người mong muốn hạnh phúc trên thế giới này vẫn sẽ quay lưng lại với nhau, cuối cùng tạo ra những kẻ thua cuộc rõ ràng. Giống như giải Natural Selector hiện đang tiến hành vậy. Còn về việc chúng ta nên làm trong tình hình này, tôi cho rằng cần phải nghĩ tới bi kịch có thể xảy ra.”
“Nếu chúng ta ưu tiên việc tránh bi kịch để rồi tăng thêm bằng chứng thì chúng ta sẽ không nhận được lợi lộc gì đâu. Ông có thể dùng thứ như hộp đen để đánh cược vào chuyện này à?”
Một gã đàn ông tóc vàng, lông bông đang ngồi trên chiếc bàn gỗ mun. Hắn đang mặc một bộ vest, và gây ấn tượng ngược hoàn toàn 180 độ so với ông già.
Hay đúng hơn, thái độ hời hợt với mọi thứ trên thế giới của gã đàn ông tóc vàng này thể hiện bản chất của hắn.
Útgarða-Loki.
Một trong những thành viên chính thức của hội pháp thuật Gremlin đã được gửi đi.
“Science Guardian phản đối Thành Phố Học Viện có sức mạnh to lớn, cho dù nó hoàn toàn là về cấp độ công nghệ hay những thứ vũ khí không người lái được mượn từ đó. Nhưng những gã này có thể sử dụng những thứ này đúng cách không? Biến công nghệ tồn tại trong tâm trí thành vũ khí, phát triển chúng, sản xuất hàng loạt chúng, thí nghiệm sống chúng và để cho các binh sĩ đọc hướng dẫn vận hành—những việc làm này đều sẽ tốn thời gian. Cho dù nó có là vũ khí không người lái đi chăng nữa, thì tôi cũng không nghĩ các ông có thể dùng tối đa công suất mà không có sự hỗ trợ của Thành Phố Học Viện. Cho dù các ông có thể cung cấp năng lượng cho những vũ khí này, thì đứng yên tại chỗ hay chập chững bước đi cũng sẽ là giới hạn khả năng của các ông, đúng không? Natural Selector lần này cũng như vậy đấy,” Útgarða-Loki nói thêm mà không có áp lực nào.
Đúng vậy. Để phát hiện ra một 'sự tồn tại nọ' có thể chống lại các siêu năng lực gia của Thành Phố Học Viện, phân tích chúng một cách chính xác, và tạo ra một hệ thống quy lớn…những chuyện này sẽ tốn thời gian.
Weissland có vẻ đồng ý với điều đó.
“Tất nhiên, Thành Phố Học Viện sẽ không cho chúng ta thời gian. Nếu bọn họ quyết định làm vậy thì có thể sẽ có một cuộc tấn công chớp nhoáng.”
“Thành Phố Học Viện đã giao bọn chúng cho những tổ chức hợp tác mà nhỉ.”
Không phải vũ khí không người lái.
Theo một nghĩa nào đó, đó là tồn tại còn đáng giá hơn nữa.
Rẻ và hiệu quả cao.
Thứ 'vũ khí' rõ ràng là đi ngược với luật pháp quốc tế.
“Những nhân bản quân sự của siêu năng lực gia Số 3, đúng không? Nếu chúng ta bắt thành công một trong số chúng, thì tình hình có thể sẽ khác đi đấy.”
“Nhưng 10.000 đơn vị độc lập đã biến mất như thể đã canh chính xác thời gian. Những đám cháy nhỏ đã bùng phát từ những nơi bọn chúng sinh sống…và có vẻ bọn chúng đã chuẩn bị bản đồ DNA giả mạo với nhiều báo cáo từ kho dữ liệu đã bị xóa bỏ bằng phương pháp điện tử.”
“…Nhiều khả năng, ai đó đã dùng hệ thống mạng của lũ con gái đó để truyền chiến thuật. Không có bằng chứng cụ thể nào và dữ liệu thì đã biến mất. Chúng ta không thể tự mình nghiên cứu, và nếu chúng ta cố phơi bày tội ác tạo ra những nhân bản này, thì nó cũng sẽ bị bác bỏ như là 'truyền thuyết đô thị rập khuôn' nào đó.”
“Dù vậy, Thành Phố Học Viện sẽ không thư giãn đơn giản thế đâu.”
“…Vì vậy chúng tôi mới liên hệ với các người để khắc phục chuyện này. Chúng tôi cũng giống như Gremlin các người về ý muốn phá vỡ hệ thống tập trung đơn cực của Thành Phố Học Viện.”
“Bọn tôi không có ý định làm lá chắn trong chiến thuật biển người đâu.”
“Tôi dù sao cũng không đặt hi vọng vào điều đó. Hay đúng hơn, chúng tôi biết ơn vì các người đã không làm gì cả. Nếu các người không hành động gì, kẻ địch sẽ ngờ vực chúng tôi.”
Weissland sắp xếp những báo cáo trên bàn thành hình quạt giống như đang đặt thẻ chơi bài, và nói,
"Và chúng càng thận trọng bao nhiêu, thì chúng sẽ càng mất bấy nhiêu thời gian để cố gắng nắm bắt thông tin trước khi tấn công. Đây là thứ chúng tôi gọi là câu giờ. Nếu có thể kiếm thêm thời gian thì chúng tôi có thể chắc chắn rằng chúng tôi đã sẵn sàng chiến đấu. Vì lí do này, cho dù là Gremlin hay Natural Selector, nếu chúng tôi có thể vận chuyển một lượng lớn thùng chứa qua đường không hay vận chuyển tin tình báo thì nó sẽ giúp ích cho công việc.”
“Các ông có thể đạt được cấp độ mà các ông có thể chiến đấu với chúng à?”
“Thành Phố Học Viện có công nghệ ngoài sức tưởng tượng và khả năng hiện thực hóa các kĩ năng. Nhưng chúng thiếu nguồn lực. Science Guardian phản đối Thành Phố Học Viện chúng tôi phải truyền những tin tức giúp chúng tôi có cơ hội chiến thắng và khiến cho thế giới hoàn toàn liên can…và để cho bọn chúng hết nguồn lực và thực phẩm là cách ngăn chiến tranh tốt nhất đấy.”
“Tác chiến thông tin hư cấu và không quan trọng à?” Útgarða-Loki mỉm cười hạnh phúc. “Thứ tôi thích đã phát triển rồi này. Vậy nên tôi mới đến đây đấy.”
“Tôi đang làm vậy, nhưng đó không phải là chuyện mà tôi trông chờ. Tôi ghét những trận chiến không có hình dạng rõ ràng. Nếu ta tăng thêm giá thực phẩm, nhiều người trong thực tế sẽ chết đói.”
“Đống giấy tờ đó là một phần của nó, đúng không? Nếu là thiết bị nhớ mà phe khoa học chuyên dùng, không phải một cái thẻ nhớ kích thước con tem là đủ rồi à?”
“Đó chỉ là biện pháp đối phó vì lí do an ninh thôi. Tuy nhiên, nếu như những người khác ngoài tôi không đồng ý với nó thì cuối cùng nó cũng sẽ vô nghĩa thôi.”
Máy tính xách tay của Weissland được đặt trên bàn, nhưng có vẻ như chỉ những thông tin và số đăng kí cần thiết mới có trong đó.
Nó rõ ràng là kém hiệu quả, nhưng nó có thể là 'kế hoạch chi tiết' của ông nhằm cứu những người đói khát ở đâu đó bằng cách lãng phí nguồn giấy.
Mặc dù nó vô dụng giống như một cơn bão thổi tung cái bát báu vật.
Nhưng hình ảnh xuất hiện trong tâm trí Útgarða-Loki khiến hắn mỉm cười bỡn cợt.
“Tôi cũng có liên quan đến sự sống chết của con người, nhưng tôi không có bị ám ảnh với sự sống chết nhiều như ông. Dù thế nào thì, nếu chúng ta dùng bắp ngô để vận hành xe thì vài nước sẽ chết đói. Nhưng mặt khác, nếu chúng ta bỏ cuộc thì những nước khác sẽ chết đói vì khó khăn kinh tế.”
“…”
“Yoo. Cho dù phải đối mặt với cái kết phức tạp như vậy thì ông thực sự có thể có ý muốn cứu người khác à? Thành thật mà nói thì tôi không hiểu được một thế giới như vậy.”
“Đó không phải là kinh nghiệm lâu năm mà cậu có thể hiểu được từ việc hỏi tôi. Nó cũng không phải là thứ đáng để học hỏi.”
Thực tế là những người mẹ không thể cho đứa con suy dinh dưỡng của mình bú khi sữa của họ bị khô và sự lãng phí cacbonhidrat vẫn tiếp diễn trong khi người ta vừa ca ngợi trái đất vừa kích hoạt máy móc. Với hai ông già có kiến thức sắc sảo về chúng thì có một bóng tối sâu thẳm mà ngay cả Gremlin cũng không thể bước vào.
Và rồi, ngay cả trong bóng tối sâu thẳm ấy, cũng có những điểm sáng chói lóa.
“Tôi chỉ đang tìm một phương pháp để sử dụng những vật liệu cần thiết một cách hợp lí để sống sót. Tôi đã nhờ Thành Phố Học Viện giúp lúc trước, nhưng giờ thì tôi phải nhờ người khác. Nếu cậu biết từng phút có bao nhiêu người chết trên hành tinh này thì cậu sẽ hiểu rằng chúng ta không nên lãng phí thời gian.”
“Tôi bị giới hạn những gì tôi có thể làm, nhưng nếu như thế này…”
“Thế là đủ rồi. Tôi cũng sắp tới cấp độ tương tự rồi.”
“Nếu chúng ta có thể gây tổn hại cho Thành Phố Học Viện, thì chúng ta làm gì không quan trọng."
“…Tôi chỉ thấy các người không chỉ đơn giản là hành động dựa trên một lí tưởng đơn giản. Ừm, chúng ta đang lợi dụng nhau à?”
Ngay khi Weissland vừa lẩm bẩm, máy tính xách tay của ông hiển thị một cửa sổ mới. Ông già nhíu mày và nói,
“Có vẻ như thời điểm chúng ta hành động đã đến rồi.”
“Cụ thể là gì?”
“Cậu đi tiêu diệt những kẻ xâm nhập.”