"Không có ở đây~"
Người thì thầm với giọng ngây thơ như vậy là Kihara Enshuu. Quần áo của cô ta hoàn toàn ướt sũng do tuyết và bùn. Thứ cô ta đang nhìn là một hình ảnh phức tạp nhận được từ chiếc điện thoại thông minh trên đầu và chiếc TV 1seg trong hai tay đang phản chiếu bức tường của những tòa nhà không có cửa sổ.
"Un, un, không có nhiều thiệt hại lắm, nhưng mọi chuyện đang tiến hành suôn sẻ. Xin lỗi, Amata-ojisan. Những lời này nghe như chỗ của các Amata đều an toàn vậy."
Lúc này đây, cô ta đang ở trong một khu dân cư lớn. Những tòa nhà hình chữ nhật đều được xếp thành hàng giống như sách trên kệ thư viện. Rất có thể, do có khóa tự động mà lối đi không giống như mái hiên bên ngoài tòa nhà, mà giống với thứ được xây dựng xuyên qua tòa nhà hơn.
Tuy nhiên, nó chỉ có thế mà thôi.
Với một cái xúc tuyết nhọn dày và nặng, cô ta có thể phá hủy khóa tự động của cánh cổng. Tất cả các căn phòng đều yếu hơn khóa tự động. Do đó, ta có thể phá khóa bằng cách khoan giữa cửa và tường trước khi kích hoạt công tắc.
Cô mở cửa và đi vào dò xét. Thứ trước mặt cô ta là một căn phòng hoàn toàn thiếu sức sống.
Có rất nhiều đồ nội thất giống hệt nhau. Nó giống như một khách sạn cho thuê với giá thấp nhất trong một tuần.
"Mình được bảo phải làm mọi chuyện từ đầu, vậy chắc là mọi người sẽ mắng mình rồi. Chuyện này thực sự chẳng giống như việc các Kihara sẽ làm."
Những vật thể có dạng sự sống thực sự cảm thấy lạnh gáy ở đây.
Cảnh tượng ở đây thực sự làm người ta nhớ đến tàu Mary Celeste.
"…Ở đây đã có tới 500.000 công dân, và có tới 3 triệu du khách khác quyết định ở lại trong thời gian giải Natural Selector. Cả hai bên đều là những người có liên quan và giả trang thành một phần của Science Guardian phản đối Thành Phố Học Viện. Nhưng chính xác thì họ đi đâu cả rồi? Nếu họ đều ra ngoài cùng lúc, thì lẽ ra phải gây ra một hỗn loạn lớn."
Tiếng lẩm bẩm không tự nhiên vang vọng trong căn phòng trống.
Mình phải nghĩ thông suốt lại.
Đây là một phần dữ liệu của mình, từ bộ nhớ tạm thời đến bộ nhớ lâu dài.
Đây là hoạt động mình đã tiến hành đến giờ.
Kihara Enshuu lẩm bẩm vài lời không cần thiết trong khi tiếp tục cuộc điều tra của mình. Cô ta mở cánh cửa tiếp theo, và rồi mở cánh cửa hành lang dẫn đến căn phòng kế tiếp.
"Đúng là bọn từ thiện. Không, không phải vậy. Quân đội Thành Phố Học Viện lẻn vào Baggage City đã bị đánh bại. Có nghĩa là Người thổi sáo Hameln chỉ giúp đỡ người bình thường trong Baggage City."
Cô ta không nghĩ 3,5 triệu người lại thực sự sẽ trốn trong một nơi như vậy. Hay đúng hơn, cô ta đã không tìm thấy một cơ sở đủ lớn để có thể chứa nhiều người đến thế.
"Bọn họ không thể rời khỏi thành phố được. Dù bọn họ không bị tiêu diệt bởi các Five Over, thì bên ngoài có nhiệt độ thấp hơn -20 độ C. Họ chắc chắn sẽ chết trước khi đến thành phố tiếp theo."
Nếu cô ta nghĩ vậy, thì họ chắc chắn đang trốn trong thành phố này.
Chỗ một vài địa điểm được chia thành những khu nhỏ.
Trong trường hợp đó, cô ta nên quên việc tìm kiếm những cơ sở mái vòm mà nhiều người rõ ràng là sẽ tập trung lại.
Ví dụ, trong một khu dân cư lớn như vậy, nếu ta bỏ qua điều kiện sống và nhét hết mọi người vào như xe lửa, thì mỗi tòa nhà có thể chứa khoảng 45.000 người. Những nơi trông như không thể tiếp cận không hiểu sao sẽ chứa rất nhiều người…đó là phương pháp của Hameln.
"…Có lẽ mình nên bắt đầu thổi bay mọi thứ. Mọi thứ sẽ kết thúc nếu mình thổi bay toàn bộ khu vực. Ngay cả khi bọn họ thoát được vụ nổ, thì bọn họ cũng sẽ lạnh cóng đến chết khi mất đi chỗ trú ẩn."
Đó thực sự là phương pháp đơn giản nhất.
Cho dù vụ nổ không giết hết mọi Science Guardian phản đối Thành Phố Học Viện, thì nó cũng có thể làm nền tảng hiệu quả trước cuộc chiến quyết định. Đó là phương pháp thông thường để phá hủy cơ cấu kẻ địch, vũ khí, chỗ nấp, và những vật thể tầm xa.
Và lí do để không làm vậy cũng rất đơn giản.
"Không. Mọi chuyện sẽ trở nên phức tạp nếu Gremlin chết."
Trong tình huống bình thường, Thành Phố Học Viện và đồng minh sẽ mong đợi kết quả này.
Tuy nhiên, với Gremlin trong hình thì lại khác. Ngay cả khi tập trung bom khí tụ để thổi bay toàn bộ thành phố thành cát bụi, Gremlin có thể vẫn sống sót. Ngoài ra, nếu những thi thể không xác định xuất hiện chất đống, Gremlin có thể dùng điều này để trốn thoát.
Trước tiên, họ phải tiêu diệt hoàn toàn Gremlin.
Xóa sổ Baggage City khỏi bản đồ sẽ là chuyện sau đó.
"Thật là phiền khi trật tự đảo lộn hết lên. Giờ thì ta đang bị kẹt trong tình trạng khó khăn tương tự như đội quân bình thường."
Ban đầu, đích nhắm của Kihara Enshuu không phải là tìm kiếm công dân Baggage City.
Nhưng nếu Gremlin và Science Guardian phản đối Thành Phố Học Viện liên minh và định làm gì đó trong Baggage City, thì họ nên giữ thành phố này trong trạng thái ban đầu nơi mà mọi người còn sống và thành phố đang nhộn nhịp. Nói cách khác, một khi họ giết hết những người không liên quan đến vụ việc này (không phải vì lòng tốt hay lẽ phải, mà là để họ sẽ không mất đi lợi ích của mình), Gremlin sẽ xuất hiện để ngăn tình huống này.
Tất cả chỉ để tìm chúng.
Tất cả chỉ để giết chúng.
…Nhưng trong tình huống này,
"Thật phiền phức—"
Kihara Enshuu vừa đưa ra biểu hiện của một đứa trẻ đi lạc vừa lẩm bẩm.
Chiếc điện thoại thông minh đang treo trên cổ và chiếc TV 1seg thể hiện những hình ảnh phức tạp từ cái này sang cái khác.
"Un, un, cháu hiểu rồi, Amata-ojisan. Các Kihara sẽ làm điều này vào thời điểm này."
Đôi tay nhỏ nhắn của Kihara Enshuu giật hai bên váy khi cô ta nhẹ nhàng nhảy lên.
Điều này tiếp tục trong mười giây. Cô ta nghiêng đầu.
"…Vậy là không ai bước ra à~?"
Bụng mình bị lạnh à? Kihara Enshuu cảm thấy lạnh dọc sống lưng khi cô ta di chuyển tới điểm đến kế tiếp.
Ghi chú
con tàu chở hàng được phát hiện ở Đại Tây Dương tháng 12 năm 1872 trong tình trạng hoàn hảo nhưng lại bị bỏ hoang. Số phận của thuyền viên và lí do nó bị bỏ hoang đến nay vẫn chưa rõ.