London, Anh.
Rất nhiều người đang tập trung bên trong Thánh đường St. George.
Gọi họ là các linh mục và nữ tu thì cũng chẳng sai.
Nhưng với vai trò hiện tại, gọi họ là các pháp sư thì sẽ chính xác hơn. Đàn ông phụ nữ từ trẻ đến già được gọi đến đây đang trao đổi đủ mọi loại thông tin và đang liên lạc với đồng minh ở những vùng đất xa xôi. Họ thực hiện những việc này dữ dội tới mức phá tan sự yên tĩnh bình thường của thánh đường.
“Tình hình thế nào rồi?” một pháp sư Châu Á tên Kanzaki Kaori hỏi.
Mái tóc đen của cô buộc ra phía sau thành đuôi ngựa, chiếc áo thun của cô được buộc lại ở phần đáy để lộ chiếc rốn, và áo khoác với quần kiểu denim của cô đã cắt bỏ một phần vải, để lộ một tay và một chân. Cô đeo một thanh kiếm Nhật dài ở chiếc thắt lưng kiểu phương Tây, nên cô không giống người có liên quan đến Giáo hội Cơ Đốc Giáo gì mấy, nhưng dù vậy, cô vẫn là Nữ Tư Tế đứng đầu một giáo phái truyền đời ở Nhật Bản.
“Nó còn bay cao hơn trước nữa,” Sơ Agnese đáp.
Mái tóc của cô gái nhỏ nhắn được tạo thành những bím tóc dày khoảng bằng những cây bút chì, và cô ban đầu thuộc về Giáo hội Công Giáo La Mã.
“Độ cao hiện tại của nó là 52.000 mét. Nó đã vượt qua Vương Quốc Liên Hiệp Anh và giờ đang tiến tới lục địa Á-Âu… chính xác là nước Pháp.”
Agnese vẫy nhẹ những ngón tay của mình giữa không trung, và một đoạn video được hiển thị lên bức tường lạnh lẽo của thánh đường.
Nó cho thấy một khu vực bầu trời không một đám mây và gần như không có oxi.
Một kiến trúc hình chữ thập có thể được nhìn thấy đang trôi nổi trên cái bầu trời xanh quang đãng không có lẫn tạp chất, cái bầu trời này thực sự có vẻ gây nhiều tác hại đối với sinh vật sống, ấy.
Không có gì ở quanh sánh được với quy mô của nó, nên rất khó để xác định kích thước của nó, nhưng…
“Chiều dài lẫn chiều rộng của nó đều khoảng chừng hai mươi cây số, đúng không?”
“Nếu thứ lớn như thế mà rơi xuống từ độ cao đó, thì chẳng thể nào tránh được kỉ băng hà đâu.”
“…”
Kanzaki nhìn vào đoạn video, và ánh nhìn của cô có hơi sắc bén hơn.
Nhìn vào hình dáng, quy mô lớn của nó, và cái thực tế rằng nó đang trôi nổi trên bầu trời, Kanzaki nghi ngờ việc cô là người duy nhất nhớ đến cái pháo đài đã từng đưa thế giới rơi vào hỗn loạn "đó".
“Theo thông tin mà phe khoa học đã cung cấp,” Agnese tiếp tục báo cáo, “không khí loãng tới mức máy bay không thể duy trì năng lượng cần thiết để giữ cho chính nó nâng nổi, tôi nghĩ họ gọi nó như thế. Và dù ta có thể chạm đến độ cao đó bằng tên lửa, thì nó cũng sẽ không thể duy trì cái độ cao ấy. Nó sẽ tiếp tục bay cao hơn, nên sẽ rất khó để can thiệp vào cái pháo đài đó. Dù thế nào thì, gửi người lên đó bằng dù sẽ rất khó khăn.”
“Vậy thì làm sao nó nổi được? Nó dùng ma thuật sao…?”
“Chúng tôi không biết.” Cô nữ tu thấp bé lắc đầu. “Nó có vẻ giống với một quả khí cầu được Thành Phố Học Viện làm ra tên Thám Không Tầng Trung Lưu mang theo thiết bị quan sát có thể nổi ở độ cao này. …Nhìn đi, quanh đây nè. Cô có thấy mấy thứ giống như bình khí không?”
Agnese phóng to hình ảnh, và khoảng 200 đến 300 thứ giống như những quả bóng kim loại có thể được nhìn thấy dưới đáy cái pháo đài hình chữ thập.
“Để cho tiện, chúng tôi đã bắt đầu gọi mục tiêu là 'Lâu Đài Thám Không'.” Agnese dừng lại một giây. “Ứng viên khả thi nhất giúp nó nâng lên là hàng loạt quả bóng này. Phía khoa học cũng có ý kiến tương tự, nhưng họ nói họ không biết loại khí nào lại có thể cung cấp lực nâng cần thiết chỉ với nhiêu đó bình chứa. Tất nhiên là, chúng tôi không biết liệu họ có thực sự không biết hay là họ đang giữ lại thông tin.”
Kanzaki đưa tay lên cằm.
“…Vậy là chúng ta thậm chí còn không biết kẻ địch thuộc phe khoa học hay phe ma thuật. Mặc dù chúng đã bất ngờ hành động ở cái mức độ có thể phá hủy thế giới…”
“Cấp trên đã cử một đơn vị biệt lập để điều tra nguồn gốc của nó. Nó đã bắt đầu bay lên từ Iceland, nên có vẻ họ sẽ điều tra ở quanh đó. Rất nhiều tổ chức khác nhau sẽ được gửi đi làm chuyện này. …Tôi nghĩ tốt nhất là cô cứ tập trung vào công việc của mình đi.”
Công việc giao cho Kanzaki tất nhiên là giải quyết vấn đề Lâu Đài Thám Không.
Họ không biết chính xác thì kẻ địch định thả nó ở đâu, nhưng họ không thể cứ ngồi yên đợi nó xảy ra.
“Vậy chính xác thì tôi phải làm gì đây?”
“Có vẻ phe khoa học đang nghĩ tới việc bắn hạ nó bằng tên lửa đạn đạo, nhưng như tôi đã nói lúc trước, chúng ta không biết chắc hệ thống nâng đỡ nó là gì. Những quả bóng ở dưới đáy chỉ đơn thuần là một giả thuyết mà thôi. Nếu thứ gì đó gây chấn động quá lớn lên hệ thống đó và gửi nó xuống cùng một lúc thì… ừm, nó có thể giống như một tiểu hành tinh rơi xuống vậy.”
“Nói cách khác, chúng ta cần phải tìm ra chính xác thì cái pháo đài đang nổi bằng cách nào trước khi có thể làm gì à? Và chúng ta không thể làm điều đó bằng cách quan sát từ xa, nên ai đó cần phải nhảy lên Lâu Đài Thám Không à?”
“Ít nhất là phải phân tích cho được nguồn gốc lực nâng của nó. Và dù cho nó đến từ phe ma thuật hay phe khoa học, thì chúng ta cũng cần phải biết được liệu có ai ở trên đó không và nó có thể có vũ khí hay linh cụ gì,” Agnese nói như thể đang kiểm tra từng việc trong danh sách. “Nếu có thể, tốt nhất là can thiệp vào nguồn gốc lực nâng của nó khi đang ở trên đó, làm vậy sẽ khiến nó hạ từ từ xuống từng chút một. Theo cách đó, mọi thứ sẽ không bị biến thành kỉ băng hà.”
“Nhưng cô đã nói là không có cách nào để lên Lâu Đài Thám Không, đúng không? Cô đã nói rằng máy bay không có đủ lực nâng và tên lửa sẽ chỉ bay vượt qua nó ngay lập tức mà.”
Không thể khuyên Kanzaki dùng phương pháp bay bằng phép thuật được.
Có rất nhiều cách mà ta có thể bay bằng cách sử dụng phép thuật, nhưng các phương pháp bắn hạ bằng phép thuật lại quá chính xác, nên ta có thể bị cản trở bất cứ lúc nào. Nó nghiêm trọng tới mức một huyền thoại cực kì nổi tiếng liên quan đến Peter, một trong mười hai Tông đồ Cơ Đốc Giáo, đã được tạo ra.
Tất nhiên là có kẻ nào đó đứng sau tình trạng này.
Họ không biết kẻ đó đến từ phe khoa học hay phe ma thuật, nhưng nếu kẻ địch là pháp sư, bất cứ phương pháp bay nào mà Kanzaki thực hiện cũng đều sẽ bị nghiền nát dễ dàng. Trong tình huống mà thất bại đồng nghĩa với sự hủy diệt của nhân loại, thì Kanzaki không thể sử dụng một phương pháp bất ổn như vậy trong khi cô đang nắm giữ lá bài tẩy.
“Có vẻ lãnh đạo của chúng ta hiện đang thảo luận với phía khoa học về phương pháp can thiệp vào Lâu Đài Thám Không.”
“…Vậy là có rất nhiều chọn lựa và chúng ta chỉ cần phải ở yên trong lúc này, à?”
Kanzaki nhìn lên hình ảnh trên tường, và nhận ra rằng cô đang không kiểm soát tốt cảm xúc của mình.
Cô đang đối phó với một mối đe dọa đến thế giới.
Kanzaki tự hỏi liệu những gì cô đang cảm thấy đây có giống như những gì mà “cậu thiếu niên đó” đã luôn giữ bên mình đến khi biến mất ở Bắc Băng Dương cuối Đệ Tam Thế Chiến không.
Là một pháp sư chuyên nghiệp, cô đã thực hiện những hành động mạo hiểm nhằm xử lí những mối nguy hiểm phù hợp với người ở vị trí ấy rất nhiều lần, nhưng cô lại chưa từng giải quyết những tình huống có quy mô lớn đến thế.
Và trong tất cả những vụ việc mà cô đã xử lí trước đây, cô mới chỉ sử dụng sức mạnh nằm trong phạm vi phe ma thuật tương đối ổn định. Tuy nhiên, ở lần này, cô thậm chí còn không biết kẻ địch thuộc về phe khoa học hay phe ma thuật, vậy nên kinh nghiệm quá khứ của cô có thể sẽ cần một chút giúp đỡ.
Nhưng cậu thiếu niên ấy đã bước qua loại thế giới đó.
Cậu ấy đã đi giữa hai thế giới khoa học và ma thuật, đã đối mặt với nhiều đối thủ và đã ngăn chặn nhiều bi kịch mà không hề hay biết liệu vị trí của cậu ấy có phù hợp hay không.
“Thật hờ hững khi một pháp sư chuyên nghiệp như mình lại đi nghĩ tới điều này…”
Sự tồn tại của cậu ấy là một tồn tại lớn lao.
Ngay cả cô, một trong số ít hai mươi vị Thánh trên thế giới, cũng cảm thấy thế.
“…Nhưng giá như cậu thiếu niên ấy ở đây, cậu ấy sẽ không cần phải tiến ra chiến trường. Giá như cậu thiếu niên ấy ở đây, chỉ riêng điều đó thôi cũng sẽ thay đổi dòng chảy. Tại sao mình lại cảm thấy như thế chứ…?”
Cậu thiếu niên ấy đã chìm xuống Bắc Băng Dương và đã biến mất.
Cô không còn có thể dựa dẫm vào cậu ấy nữa, vậy nên cô không còn chọn lựa nào khác ngoài việc tiếp tục chiến đấu trong một thế giới không có cậu ấy.
Kanzaki không nghĩ cô là người duy nhất cảm thấy như thế. Tuy không thể hiện trên mặt, nhưng Itsuwa, Tatemiya Saiji, và các thành viên khác của Giáo hội Amakusa cũng đã hạ quyết tâm.
Khi Kanzaki đang hơi phẫn nộ với bản thân vì chỉ có thể nghĩ tới cậu ấy trong quá khứ, Itsuwa, một cô gái trong cùng giáo phái Nhật Bản với cô, nói chuyện với cô khi một tay che phần micro trên chiếc điện thoại của mình.
Itsuwa nếu không phải hơn thì cũng đã phải cảm thấy đau khổ giống như Kanzaki.
“…Ừmm, em vừa nhận được tin Kamijou-san đã trở về Thành Phố Học Viện.”
“Ểể!? Bằng cách nào chứ!?”
Ghi chú
loại vải cotton vân chéo bền, thường có màu xanh, dùng cho quần áo bằng jeans
thiết bị được khí cầu mang lên bầu khí quyển nhằm đo đạc những thông tin về thời tiết
hay tầng giữa, một phần bầu khí quyển Trái Đất, nằm ở độ cao 50 đến 80 km