Terra Cánh Tả.
Hắn ta đang đứng giữa quảng trường thánh Peter, một quảng trường hình elip rộng 240 mét, với đài phun nước nằm hơi lệch một chút so với phần trung tâm. Terra đứng tựa lưng vào thành đài phun nước, lặng lẽ ngắm nhìn bầu trời sao.
Khuôn mặt của hắn ẩn khuất dưới ánh đèn lay lắt của quảng trường. Chỉ có cái bóng của hắn được màn đêm nhẹ nhàng ôm lấy như một chiếc mặt nạ.
Một tiếng “chủm” nhẹ vang lên.
Tiếng động đó không phải của đài phun nước.
Trên tay phải của Terra là chai thủy tinh đựng một loại rượu đỏ rẻ tiền. Trong lúc nhâm nhi, mỗi lần hắn nốc một ngụm rượu, rượu trong chai lại sóng sánh và gây ra một tiếng “chủm”.
Tuy nhiên, thật khó mà ngửi thấy cài mùi của một kẻ nghiện rượu ở Terra.
Nếu ban ngày ai đó nhìn kĩ mặt của hắn, ắt hẳn người đó sẽ nghĩ ngay hắn ta là một tên xấu xí, nát rượu, không giống khuôn mặt của người mới lao động cực nhọc xong.
“Lại uống nữa sao, Terra?”
Giọng nói trầm của một người đàn ông vang lên.
Terra, vẫn còn tựa lưng vào thành đài phun nước, quay mặt về phía người đàn ông kia.
Đứng ở đó là một thành viên của Ghế Phải của Chúa, Acqua Hậu Phương, trùm lên người bộ đồ golf màu xanh.
Bên cạnh Terra là một ông già trong bộ y phục uy nghi, lỗng lẫy.
Đức Giáo Hoàng.
Ông đáng lí là người quyền uy nhất Vatican, nhưng sự có mặt hai thành viên trong Ghế phải của Chúa tạo ra một sự xáo trộn bí ẩn nào đó đằng sau họ.
Terra lấy tay chùi những vết rượu đỏ chảy trên miệng xuống.,
“Đây là sự bổ sung của ta lúc này – cho lễ Mình máu thánh Chúa.”
“Bánh mì và rượu. Sự cấu thành cho lễ Mass”
“Hỡi thiên thần của ta, Raphael, người đại diện cho mặt đất, hãy tham dự vào mùa bội thu của mặt đất và ban phước để sức mạnh của ta có thể trở lại thật nhanh và dễ dàng.”
Dù là một lời khấn trang trọng, cả Acqua và Giáo Hoàng chỉ biết thở dài và nhìn xuống dưới chân Terra.
Rất nhiều chai rượu nằm vương vãi xung quanh.
Nhìn qua nhãn rượu trên những vỏ chai, Acqua vừa lắc đầu vừa nói,
“Rượu rẻ tiền. Không đáng để so với những loại rượu hay bày bán trong mấy cửa hàng lừa bịp khách du lịch. Một kẻ khoác trên mình cái tên Ghế phải của Chúa như người nên tìm mấy loại khác tốt hơn.”
“Hãy thôi đi. Ta thật sự không hiểu những chất có cồn này ngon lành ở chỗ nào. Chúng chỉ là công cụ dùng trong những buổi lễ và bàn tán về những món xa xỉ này thì thật vô lễ với những kẻ nghiện rượu thật sự.”
Giáo hoàng xen vào khi nghe thấy cuộc nói chuyện giữa Acqua và Terra.
“… với tư cách là người dẫn lối cho các tín đồ, ta mong ngươi hãy kìm nén bản thân trước những thức uống không lành mạnh đó.”
“Ồ, vinh hạnh làm sao, thật hiếm khi thấy ngài khiển trách người khác.”
Acqua cười thầm.
“Đối với ta, rượu là một thứ không thể thiếu như một phần của buổi lễ; nhưng có vẻ ai đó biết khá rõ các nhãn hiệu rượu và hương vị ưa thích của một kẻ như ta, phải không Acqua-?”
Acqua khẽ lùi lại trước cái nhìn của Giáo Hoàng.
Không giống như nhũng thành viên khác, vì lí do nào đó, hắn ta không hề phớt lờ vị Cha Thánh.
“Chỉ là sở thích của một tên lính đánh thuê thối nát… Nhưng đấy, cũng là điều cần thiết trên chiến trường.”
“Ha ha, thì ra Acqua cũng chẳng tốt lành gì hở - Chúng ta hãy còn là những đứa trẻ hư đốn, khác với những con chiên ngoan đạo.”
Giáo Hoàng cau mày trước câu nói vô tư lự của Terra.
Ông ước gì mình không phải làm việc với những hạng người như thế này.
Và rồi Giáo Hoàng quan sát quảng trường rộng lớn có thể chứa tới 300 000 người,
“Bây giờ, ta, Đức Giáo Hoàng, và hai người của Ghế phải của Chúa các ngươi đang tụ họp ở đây mà không hề có sự phòng bị nào cả. Có lẽ chúng ta nên tiếp tục cuộc họp ở phía trong. Lính canh có thể xùi bọt mép nếu thấy chúng ta đang làm gì ở đây.”
“Không sao cả. Tác dụng trói buột thần thánh của Croce di Pietro vẫn còn hiệu nghiệm.” Terra vừa nốc rượu vừa nhìn lên bầu trời đêm.
“Những vùng trời xấu đang ngày càng mở rộng. Vô số những cuộc xung đột và va chạm kết giới nổ ra như những tia nắng lé loi lúc bình minh. Đánh phép xuyên thủng những kết giới này xem ra sẽ rất khó khăn.”
Ngay từ đầu, nếu một người không bị giới hạn ràng buộc, có thể hóa giải bất cứ hệ thống phép thuật nào, tính toán phương án giải quyết và đưa ra các đối sách khả dĩ. Những tài liệu đó chính là bộ cấm thư Index Librorum Prohibitorum mà Thuần Anh Giáo Hội rất lấy làm tự hào. Đấy cũng là một nhân tố rất quan trọng trên chiến trường.
Tuy nhiên, với rất nhiều kết giới bảo vệ toàn bộ lãnh thổ theo một tổ hợp phức tạp với hơn chín mươi phần trăm theo kiến trúc Vatican mang màu sắc Đạo Cơ Đốc, chỉ có Index mới có thể phân tích được chúng; đến cả người lãnh đạo tối cao như Giáo Hoàng cũng không thể hiểu hết được.
Cho dù họ bỏ một lượng lớn thời gian để tìm cách bẽ gãy đoạn mã phức tạp đó, chỉ cần một mẫu nhỏ trong mật mã thay đổi sau mỗi giây, những nổ lực để giải mã trước đó lập tức trở nên công cốc. Vượt xa so với một ổ khóa, với những con số thay đổi liên tục, vì thế sẽ không thể nào làm ra được chiếc chìa khóa tổng cả.
Việc điều khiển hoàn toàn những kết giới đó là chuyện bất khả thi ngay cả với Đức Giáo Hoàng, nên lớp đa kết giới vững chắc này đến bây giờ đã chống lại tất cả những ma thuật phân tích.
“Bây giờ,”
Terra nói.
Hắn đặt cái chai rỗng lên bờ thành của dài phun nước.
Tất cả những chai rượu hắn mang vào trong khu vực thiêng liêng này, đã cạn hết.
Terra từ từ nâng mình lên và vương vai duỗi thẳng lưng,
“Màn dâng hiến cho lễ Mình máu Thánh Chúa đã kết thúc; giờ đã đến lúc ta-“
Nghe những lời đó của Terra, Acqua nhướng mày lên.
“Ngươi tính sử dụng thứ đó sao?”
Terra khẽ cười.
Qua giọng nói của Terra, Aqua như đã hiểu được dự định của hắn. Nỗi lo sợ dấy lên trong người Acqua.
“Ngươi có ý kiến về chuyện sử dùng dân thường hả, Acqua?”
“Nếu là chuyện chém giết lẫn nhau, tốt hơn hãy để cho quân lính gánh lấy cơn ác mộng đó.”
“Ha ha, đúng là quan điểm của giới quý tộc. Tuy nhiên…”
Miệng Terra giãn ra một nụ cười thư thái.
“… đối với chúng ta, Giáo hội Công giáo La Mã, số lượng chính là điểm mạnh nhất. 2 tỉ là một lợi thế to lớn. Không sử dụng nguồn lực này thì thật lãng phí. Trong khi Đô thị Học viện chỉ có tổng cộng 2.3 triệu người. Chắc chắn đây là một sự chênh lệch quân số rõ rệt, trong trường hợp này.”
“Chiến tranh sẽ được quyết định bởi chất lượng của trang thiết bị và con người sao? Lũ mọi rợ. Cứ như ta đang chứng kiến một cuộc chiến nguyên thủy vậy.”
“Câu trả lời thực chất rất đơn giản. Đấy chính là điều không bao giờ thay đổi từ xưa đến nay - “ Terra vừa ngước nhìn lên kết giới bao phủ bầu trời đêm vừa nói. Có thể hắn đang trong cơn say nhưng lối hành xử thì vẫn như thế.
“Chúng ta, Ghế phải của Chúa, là những kẻ không hoàn hảo, nhưng nhờ phép màu này chúng ta sẽ dẫn dắt con người.” Hắn dang rộng đôi tay, đứng nhún trên đôi bàn chân và quay lưng lại với Acqua,
“Và như thế, chúng ta sẽ dẫn lối cho những con chiên sợ hãi theo ý chúng ta. Ta sẽ là linh mục… họ sẽ là những đứa trẻ biến mất trong khi mải mê đuổi theo tiếng sáo.”