Một luồng ánh sáng đỏ rực phát ra từ khối thiên thạch và tỏa khắp sân ga.
“A! Sắp nở rồi!”
Một tên Giáo Đồ nào đó la lên.
Jung Heewon và Lee Hyunsung nhanh chóng tập trung lại chỗ của tôi.
“Chạy sao? Có chuyện gì…”
Quá muộn rồi. Luồng hào quang đỏ lan ra khắp sân ga và một màn sương mờ nhạt bao trùm lấy nhà ga. Giờ thì không một ai có thể rời khỏi ga Anguk nữa.
[Nhiều chòm sao tỏ ra không hài lòng với sự kiểm duyệt quá mức.]
[Ánh mắt của nhiều chòm sao đang rực sáng trước ‘Điềm Báo'.]
[Chòm sao ‘Tù Nhân Của Vòng Kim Cô’ đang tò mò về tình hình hiện tại.]
[Chòm sao ‘Mưu Lược Gia Thần Bí’ đang mong chờ chiến lược xuất sắc của bạn.]
Các chòm sao vô cùng phấn khích và gửi tin nhắn cho tôi liên tục.
Trong thế giới của ‘Cách Sống Sót’, các chòm sao chỉ mở tiệc ăn mừng lúc loài người phải đối mặt với tình huống nguy hiểm nhất.
Tôi hỏi Jung Minseob đang hoảng loạn,
“Có phải tên Thứ 1124 đề nghị các ngươi tập hợp ở đây vào hôm nay không?”
“Hả? Tôi không biết. Tôi chỉ biết tất cả đều nhất trí chọn chỗ này thôi…”
Tôi nghẹn họng, như thể bị ai nhét cả củ khoai lang vào mồm vậy. Không thể tin mọi thứ đã đi xa đến mức này.
—Tất cả di chuyển ra phía sau tôi.
Tôi vừa quan sát khối thiên thạch vừa tìm cách bảo vệ mọi người.
—Không phải chúng ta nên chạy đi sao?
—Không thể. Nếu nhìn kỹ thì anh sẽ thấy có một màn chắn ở đó.
—Hả? Màn chắn nào?
Tôi không trả lời nữa mà nhìn chằm chằm vào khối thiên thạch nằm giữa sân ga.
[Thiên Thạch] là sự kiện chính của kịch bản thứ năm. Mối đe dọa đang ngủ say bên trong sẽ phụ thuộc vào màu sắc, độ sáng, kích cỡ và chủng loài của khối thiên thạch. Tuy nhiên, thứ mà tôi đang nhìn chính là loại không nên đụng vào nhất.
Có vẻ chúng đã nhầm lẫn với mảnh thiên thạch thánh tích phát ra ánh sáng màu ‘đỏ tươi’ xuất hiện ở kịch bản thứ ba…
“Không biết thánh tích gì sẽ xuất hiện nhỉ?”
“Cái đó…”
Vài tên Giáo Đồ vẫn chưa nhận biết được tình hình và chạm vào khối thiên thạch.
[Một điềm báo của kịch bản thứ năm đã xuất hiện.]
Rồi một tin nhắn hiện lên.
“Ể? Gì thế?”
“Tại sao kịch bản chính lại…”
Lớp vỏ thiên thạch dần nứt ra, một luồng sáng màu đỏ tuôn ra ngoài. Thứ đầu tiên ánh sáng đó chạm vào là một Giáo Đồ đang kinh ngạc nhìn chằm chằm nó.
Ngay sau đó, cơ thể không đầu của gã gục xuống đất như một con rối đứt dây.
“Chuyện này là sao?!”
Đám Giáo Đồ hoảng loạn gào thét, vội vã lùi lại, nhưng đã không còn đường thoát khỏi cuộc khủng hoảng đang ập đến.
Tôi cùng nhóm của mình lui về một góc và quan sát tình hình. Tôi nhớ mình đã đọc qua loại thiên thạch này trong ‘Cách Sống Sót’, nhưng để xác định được thứ gì sẽ chui ra khỏi viên đá đó lại không dễ chút nào. Làm ơn, đừng là một ‘Tai Ương’.
Khối thiên thạch vỡ ra, dòng dung nham đỏ rực tràn ra ngoài.
Khu vực xung quanh bốc cháy và bốc lên mùi kinh tởm. Nhiệt độ trong không khí tăng mạnh làm cho việc hít thở trở nên khó khăn.
Môi trường đã thay đổi. Đây là… một vùng dung nham? Nghĩa là…
[Hỏa long cấp 5, ‘Tiểu Long Igneel’ đã xuất hiện!]
“Đm nó! Cái gì thế? Thánh tích hả…?”
Các Giáo Đồ hoang mang, muộn màng sử dụng kỹ năng. Tuy nhiên, một cái đuôi dài ngoẵng đã vươn ra và bắt lấy vài Giáo Đồ đang tháo chạy.
“Aaaaa!”
Cơ thể của tên Giáo Đồ bị cái đuôi quấn lấy chợt bốc cháy. Những tên khác dùng kỹ năng tấn công vào chiếc đuôi nhưng vũ khí của chúng đều dần tan chảy.
Q-Quái vật…”
Khối thiên thạch chỉ cao gần hai mét, nhưng con quái vật chui ra từ đó lại dài hơn năm mét.
Jung Heewon hỏi.
—Cái thứ quái quỷ gì thế này?
—Là một Tai Ương.
—Tai Ương?
Phần còn lại của khối thiên thạch tách ra làm đôi và một con rồng thực thụ đã tiến vào thế giới này.
Gàoooo!
Một con quái vật hung hãn vừa ra đời. Mặc dù chỉ là một con rồng thứ cấp được ấp một cách qua loa cẩu thả, nhưng nó vẫn vững vàng đứng đầu, là kẻ thống trị của mọi loài quái vật.
Chỉ một con quái vật cấp 6 đã có khả năng quét sạch toàn bộ Giáo Đồ ở đây rồi chứ nói gì tới một con rồng lửa cấp 5.
“Ngài Yoo Junghyuk!”
Một vài Giáo Đồ gọi tên tôi, mọi sự chú ý chợt dồn về một hướng.
Tôi cau mày. Sự cố này là do bọn chúng gây ra mà giờ lại muốn tôi giải quyết á?
“Lui về góc đi.”
Tất cả đều dồn về một góc của sân ga, không khác gì những con cún nghe lời. Đám người nhanh tay nhanh chân đã chạy lên tầng trên của sân ga. Tuy nhiên.
“Đệt, có màn chắn!”
Con rồng thứ cấp này là một ‘Tiểu Tai Ương’. Nếu một Tai Ương thực sự xuất hiện, mức độ tuyệt vọng mà nó mang lại sẽ hoàn toàn khác. Ít nhất, theo tôi đoán là vậy.
Trong số các lượt hồi quy của Yoo Junghyuk, hắn chắc chắn đã gặp mặt anh bạn này.
Tôi nhìn các thành viên nhóm mình.
—Một kịch bản ẩn sắp xuất hiện rồi.
—Kịch bản ẩn sao?
—Thứ này không nên xuất hiện ở kịch bản thứ tư. Đây là một biến số nên hệ thống sẽ sớm can thiệp thôi.
Để đánh bại được Tai Ương này cần phải có rất nhiều tài nguyên ở kịch bản thứ năm. Ví dụ như mảnh thiên thạch lam…
Nhưng giờ tôi lại không có gì cả. Phải, thế nên phải có lợi thế gì đó được thêm vào để cân bằng hai bên.
[Một vài chòm sao đang phàn nàn về độ khó bất thường của kịch bản.]
Đúng là khó thật. Ngay giây tiếp theo, vài đốm sáng bay lơ lửng trên không, và một sinh vật nhìn giống như một đứa trẻ xuất hiện.
Không phải một Dokkaebi hạ cấp như Bihyung. Nó mặc một bộ vest chỉnh tề cùng hai cái sừng nhỏ trên đầu. Ấn tượng nhất là cái cục gì đó gồ lên trong túi quần của nó.
Tôi không biết nó tên gì nhưng tôi biết nó là gì. Một Dokkaebi trung cấp.
[Hừm. Khó rồi đây. Sao các ngươi lấy được cái ‘gốc’ này thế? Nó chỉ mới được cài đặt gần đây thôi mà…]
Giọng nó vừa vang lên, con rồng thứ cấp liền lập tức ngừng chuyển động. Đúng là Dokkaebi trung cấp can thiệp vào kịch bản mức độ này sẽ khả thi hơn.
[Một ‘Tai Ương’ thức tỉnh trong kịch bản thứ tư sao?]
Một Dokkaebi trung cấp đã ra mặt, đồng nghĩa với việc ‘các kịch bản ban đầu’ gần như đã đi đến hồi kết.
Nó mà để ý đến khu vực này thì có lẽ về sau tôi gần như sẽ không nhận được lợi lộc gì từ hợp đồng với Bihyung nữa.
[Một vài chòm sao có có tiêu chuẩn rất cao, nên ta không thể nương tay với ngươi… hơn nữa, việc hạ độ khó cũng không dễ dàng gì…]
Tầm mắt của nó đặt lên người tôi.
“Nhưng thế này không đúng! Chúng tôi không thể hoàn thành kịch bản thứ tư kiểu này được!”
Một Giáo Đồ hét lên.
Tôi thoáng thấy một Giáo Đồ khác gần đó đã nhanh tay bịt miệng tên kia lại. La lối với một con Dokkaebi vào lúc này không phải hành động khôn ngoan gì.
[Ta đã quyết định rồi. Ta sẽ không thay đổi độ khó của kịch bản.]
Các Giáo Đồ trừng mắt nhìn con Dokkaebi. Xung quanh chỉ còn âm thanh hít thở khẽ khàng. Tất cả những người ở đây đều đã đọc qua ‘Cách Sống Sót’ nên bọn chúng đều biết rõ.
Dokkaebi không thể làm trái luật. Nhưng chúng cũng biết một chuyện.
[Tuy nhiên… Nếu các ngươi chết hết thì lại chả vui. Ta sẽ dùng quyền hạn của mình để thay đổi nội dung kịch bản.]
Con Dokkaebi này nói nhiều hơn tôi tưởng.
[Kịch bản ẩn đã xuất hiện!]
Con rồng đã chuyển động trở lại. Những móng vuốt bọc trong lớp da đỏ nện thẳng xuống mặt sàn. Tôi né đống vụn vỡ tung tóe, mắt hướng về kịch bản vừa hiện ra.
[Kịch bản ẩn – Đoàn Kết Thì Chết, Chia Rẽ Thì Chết]
Danh mục: Ẩn
Độ khó: A
Điều kiện: Trong thời gian nhất định, hãy hạ gục ‘Tiểu Long Igneel’ hoặc sống sót sau những đòn tấn công của nó
Giới hạn thời gian: 20 phút
Phần thưởng: 3,000 xu
Thất bại: Chết
*Những mảnh ẩn đang được giấu trong nhiệm vụ này.
Một cuộc chiến sinh tồn trong vòng 20 phút. Mọi thứ đều thật lố bịch, từ tiêu đề cho đến cả nội dung.
Lee Hyunsung hỏi.
—Chúng ta có cần phải tiêu diệt nó không?
—Không, có mơ cũng làm không được đâu.
Phải có nguyên nhân thì mới gọi thứ này là một ‘Tai Ương’. Cả Yoo Junghyuk thật cũng không có khả năng bắt được một con rồng lửa cấp 5 đâu. Tôi quan sát tình hình trong sân ga. Dung nham sắp tràn đến rồi.
Phừng phừng phừng!
“Aaaaa!”
Những Giáo Đồ bị ngọn lửa cuốn lấy đã hóa thành tro bụi. Những bức tường bị thiêu cháy tan chảy và biến dạng một cách khủng khiếp. Nó đang chậm rãi tiến về phía này.
“Tất cả chạy theo hướng ngược chiều kim đồng hồ!”
Tôi hét lên và chạy vòng tròn theo hướng đã nói.
May là Jung Heewon và Lee Hyunsung đã nhanh chóng chạy cùng tôi. Jung Minseob và Lee Sungkook phản ứng hơi chậm hơn nhưng vẫn ổn.
Lần này chúng tôi tránh được vì tôi đã nắm được quy luật. Nhưng vấn đề là, kiểu tấn công này không phải lúc nào cũng diễn ra theo cùng một cách.
[Hỏa long cấp 5, ‘Tiểu Long Igneel’ sắp kích hoạt ‘Ngọn Lửa Tận Diệt’.]
…Tới rồi.
Chúng tôi đã tránh được đòn tấn công diện rộng, nhưng giờ mới là lúc hiểm họa thật sự ập tới.
“Tìm bục đi.”
“Sao?”
“Số 5… hay 2 3 gì đấy! Miễn sao cộng lại thành 5 là được, nhanh lên!"
[Một mảnh ẩn đã được kích hoạt!]
[Các bục số được kích hoạt.]
[Khi đủ số người bước vào bệ, ‘Phòng Vệ Tuyệt Đối' sẽ được kích hoạt sau 10 giây.]
[‘Phòng Vệ Tuyệt Đối’ sẽ không được kích hoạt nếu số lượng người không tương đương với số trên bệ.]
Thông báo vang lên cho tất cả mọi người. Cùng lúc đó, nhiều bục rộng khoảng 2 pyeong trồi lên khắp sân ga.
“Bục số á? À đúng rồi!”
“Cái này là mảnh ẩn!”
Tôi cắn môi nhìn đám Giáo Đồ đang nhanh chóng di chuyển. Trong mắt tôi phản chiếu những chòm sao đang cười thích thú. Tại sao lại có nhiều chòm sao phản đối độ khó của kịch bản đến vậy?
Đơn giản thôi. Một câu chuyện chỉ có ‘cái chết’ thì chẳng có gì thú vị. Chúng không cần lũ kiến bị nghiền nát dưới chân tên khổng lồ. Điều chúng muốn là sự vùng lên phản kháng của lũ kiến để sống sót, dù thậm chí phải cắn xé cả đồng loại.
[Nhiều chòm sao rất thích thú quan sát tình hình.]
Một lũ khốn khiếp chết dẫm.
“Đệt, chạy đi!”
“Khặc!”
Những Giáo Đồ, những kẻ vừa nãy vẫn còn vui vẻ thân thiện gọi nhau bằng số thứ tự, giờ đang chĩa vũ khí vào nhau để giành lấy bục số ‘1’. Một số tên tới được bục đã máu me bê bết cả người.
Những tên Giáo Đồ nhanh nhẹn đã bắt đầu bước lên các bục số, tăng cường sự cảnh giác của mình.
Tôi quan sát tất thảy. Đây là một cái bẫy ngay từ đầu. Có lẽ là do các Tông Đồ tạo ra.
Bọn chúng biết các Giáo Đồ sẽ tập trung ở đây và quyết định tận dụng cơ hội này để quét sạch những kẻ bỏ truyện từ sớm.
Đúng là một ý hay. Dù thông tin bọn này biết không đáng gì, nhưng càng ít người biết về tương lai thì càng tốt.
Thường thì các Tông Đồ sẽ đứng từ xa mà cười nhạo những Giáo Đồ. Đó là trong trường hợp chúng là những 'người bình thường'.
Những kẻ đã đọc hơn 50 chương của một cuốn tiểu thuyết nhạt nhẽo thì không thể gọi là bình thường được.
Chúng tự gọi mình là các ‘Tông Đồ’ và tham lam đến mức muốn kiểm soát toàn bộ thông tin.
‘Nếu đủ thông minh để dùng thiên thạch làm bẫy, chắc hẳn chúng cũng biết cách vượt qua Tai Ương nhỉ?’
Nếu là tôi…
—Ngài đại diện! Không còn bục nữa rồi!
—Bên này cũng không còn!
Jung Heewon và Jung Minseob khẩn trương hét toáng lên. Khu vực chúng tôi đang đứng không có bất kì bục số nào cả.
—A! Bên kia có một cái! Nhưng mà…
Cái bục khó khăn lắm mới tìm thấy được lại có số khá xấu. Số 4. Nói cách khác, chỉ có bốn người có thể bước lên bệ. Nhưng nhóm tôi hiện tại lại có năm người.
[Hỏa long cấp 5, ‘Tiểu Long Igneel’ đã kích hoạt ‘Ngọn Lửa Tận Diệt’.]
Một luồng sáng lóe lên từ trung tâm sân ga và dần lan ra, bao trùm tất cả.
Đó là kỹ năng tấn công toàn diện của một con rồng thứ cấp. Cơn nhiệt đủ mạnh để đốt cháy da thịt tôi dù tôi đang ở rất xa. Nếu không kích hoạt lá chắn ngay bây giờ, cả đội của tôi đều sẽ bị tiêu diệt.
—N-Ngài đại diện?
Lee Sungkook và Jung Minseob run lên bần bật khi bắt gặp ánh mắt của tôi. Tôi nắm chặt cán của Vẹn Tín.
Ngay lúc ấy.
“Ngài Yoo Junghyuk!”
Tôi quay người theo âm thanh vừa phát ra và nhìn thấy một Giáo Đồ. Hắn đang đứng trên một cái bục số ‘2’. Dù tình huống hiện tại vô cùng nguy cấp, trông hắn vẫn khá thảnh thơi.
“Mau qua đây!”
Tên này là…? Một vài ký ức lướt qua trong đầu tôi. Tôi vừa chạy về phía hắn vừa hét lên với phía sau.
“Kích hoạt lá chắn đi!”
[Phòng Vệ Tuyệt Đối được kích hoạt!]
Gàooo!
Rồi ngọn lửa bừng lên, đốt cháy mọi thứ trên nền đất. Nó mà trúng tôi dù chỉ một chút cũng đủ làm tôi tan chảy rồi.
“Phù… May quá.”
Người đàn ông đã kích hoạt lá chắn vào đúng thời điểm nghẹt thở thở phào nhẹ nhõm. Tôi hỏi hắn,
“Ngươi là ai?”
Gã cười nhẹ.
“Tôi tổn thương quá. Mới đó mà ngài quên rồi sao? Tôi là Thứ 1168. Về Asmodeus…”
Tôi nhớ rồi. Là người đã hỏi tôi về Quỷ Vương Asmodeus.
“Ta không hỏi cái đó.”
Đôi mắt của Thứ 1168 rung lên.
Phân cảnh đối đầu giữa Quỷ Vương Asmodeus và Yoo Junghyuk. Chính xác hơn, Yoo Junghyuk trong lần hồi quy thứ hai đã bị Quỷ Vương đánh bại một cách áp đảo.
Tôi nhớ rất rõ đoạn đó, vì nó là một trong những cảnh mà tôi thích. Tuy nhiên, đoạn hồi ức đó không xuất hiện trước chương 50. Với tư cách là độc giả đã đọc hết ‘Cách Sống Sót’, tôi chắc chắn là thế.
Tôi rút kiếm ra và mở miệng.
“Ta hỏi lại một lần nữa. Ngươi là ai?”
[Hiệu ứng của thuộc tính đã cải thiện trí nhớ của bạn về các trang đã đọc.]
Câu chuyện của Quỷ Vương Asmodeus xuất hiện ở ngay chương 57 của ‘Cách Sống Sót’.
Một vết nứt bắt đầu xuất hiện trên gương mặt bình tĩnh của người đàn ông này.