Chàng trai trẻ mở mắt ra khi cảm nhận được ánh sáng bên ngoài chiếu vào.
Anh ra khỏi túi ngủ và mở lều ra, khiến ánh sáng tràn vào trong đôi mắt anh.
Ngọn núi trở nên rạng rỡ bởi ánh nắng ban mai.
Những chiếc lá trên cây, mặt đất và thậm chí cả không khí dường như đang tỏa sáng.
Chàng trai trẻ bước ra khỏi lều và hít một hơi thật sâu khi ánh sáng bao phủ cơ thể mình.
Cùng lúc đó, bụng anh kêu lên một tiếng.
Tên anh là Sawaki Tetsuya.
Anh là một chàng thanh niên tốt bụng cùng một nụ cười hiền lành.
Tetsuya đi đến con suối gần đó với chiếc cần câu trong tay.
Sau đó, anh nướng con cá vừa bắt được và bắt đầu bữa sáng.
Khi anh đang ăn với nụ cười trên môi, bất chợt anh nghĩ ra một công thức mới.
Anh nhặt cuốn sổ nằm bên cạnh và viết nhanh ý tưởng ban đầu về công thức.
Tetsuya từng theo học một trường dạy nấu ăn ở Tokyo.
Đầy tài năng và tinh thần, anh là một đầu bếp có phong cách nấu ăn độc đáo không chỉ giới hạn ở thể loại châu Âu hay Nhật Bản.
Thậm chí anh đã làm giáo viên của mình kinh ngạc với món “mì spaghetti nhân đậu đỏ” thử nghiệm trước đây.
Tetsuya vẫn muốn thử những hương vị mới.
Niềm đam mê đó đã thôi thúc anh đi du lịch.
Sau khi tốt nghiệp trường nấu ăn, chàng trai 21 tuổi Tetsuya đã đi du lịch khắp đất nước với một con dao làm bếp duy nhất trong tay.
Mục tiêu của anh là nếm thử ngay tại chỗ các nguyên liệu địa phương ở từng khu vực và dùng chúng để sáng tạo ra những công thức nấu ăn mới.
Sau khi ăn sáng xong, Tetsuya thu dọn lều của mình vào chiếc ba lô lớn, anh bắt đầu đi về phía trước mà không có địa điểm cụ thể.
Anh không hề có thứ gì như sách hướng dẫn du lịch trên người.
Anh thích thú với những khám phá bất ngờ mà đôi chân tình cờ đưa anh đến.
Lúc đó vừa mới quá trưa.
Tetsuya dừng lại ở một vùng núi và nhận thấy những màn sương mù dày đặc bao phủ trước mặt.
Sương mù lan rộng đã che khuất hoàn toàn con đường phía trước.
Nó không giống như một hiện tượng tự nhiên.
Ngay khi anh định quay lại vì cảm thấy bất an, anh nghe thấy âm thanh giống như tiếng hét hấp hối của một người phụ nữ phát ra từ màn sương.
Lo lắng về những gì có thể xảy ra, Tetsuya thận trọng bước đến chỗ màn sương.
Đó là một khu định cư nhỏ.
Sương mù đặc quánh như sữa che khuất ánh sáng, tạo ra bóng tối bao trùm toàn bộ ngôi làng mặc dù đang là ban ngày.
Sau đó Tetsuya chứng kiến một cơn ác mộng.
Anh không thể biết liệu cảnh tượng đó có phải là hiện thực tồi tệ đến mức anh chỉ muốn nghĩ nó là một cơn ác mộng hay không.
Xác người phủ kín mặt đất khiến anh hầu như không còn chỗ nào để bước.
Hầu như không còn nhận ra được đó là thi thể người.
Phần lớn xác chết đều đã bị xé toạc và nát bét một cách khủng khiếp.
Đống nội tạng của không biết bao nhiêu người rải rác khắp mọi nơi.
Tetsuya bước đi như thể bị màn sương bao phủ kéo lê.
Anh nghe thấy âm thanh phát ra từ một ngôi nhà kiểu Nhật ló qua giữa màn sương đang mỏng dần.
Khi đưa mắt về hướng của nó, anh thấy một phụ nữ trẻ có vẻ là mẹ đang nắm tay một cô bé, cùng với một người đàn ông trẻ tuổi có lẽ là cha, lao ra khỏi nhà mà thậm chí không mang giày.
Ngay sau đó, một sinh vật lạ xuất hiện và dường như đang đuổi theo ba người.
Một sinh vật có đôi mắt đỏ rực và cặp sừng vàng...
Đó là Agito.
Tetsuya nhìn Agito, anh run lên vì sợ hãi.
Đó là thứ quái gì vậy…?! Có khi nào nó đã gây ra tất cả những chuyện này…?!
Người mẹ khuỵu xuống, hai tay chống lên đầu gối đẫm máu.
Người chồng đứng trước mặt Agito và che chắn cho vợ con mình, rồi người đó chỉ tay về phía chiếc máy cày nông nghiệp trên cánh đồng.
Sau đó, chiếc máy kéo phản lại trọng lực và bay lên không trung, và với một cú vung tay, nó bay thẳng về phía Agito.
Người đàn ông đó chắc chắn đã sử dụng siêu năng lực.
Nhưng Agito đã dễ dàng bắt được chiếc máy kéo chỉ bằng một tay và ném nó trở lại như một quả bóng.
Một âm thanh chói tai xen lẫn với tiếng uỵch của máy kéo.
Người đàn ông bị nghiền nát đã không còn thở nữa.
Tetsuya tê liệt vì sợ hãi.
Anh không thể nói được gì.
Agito đến gần hai mẹ con đang run rẩy ôm nhau.
Sau đó, anh nghe thấy những từ khó hiểu phát ra từ miệng nó.
“Con người vẫn chỉ nên là con người.”
Đó là một giọng nói vô tính không phải nam cũng không phải nữ.
Tetsuya không biết những từ đó có nghĩa gì.
Tetsuya không hề biết gì cả.
Tại sao Agito lại tấn công làng Akatsuki?
Tetsuya không biết.
Người dân làng Akatsuki đều được sinh ra với một loại sức mạnh đặc biệt nào đó.
Nhưng nó có rất ít biểu hiện đến mức đa số mọi người đều không nhận ra.
Sức mạnh để thu hút một chút may mắn, sức mạnh khiến các thiết bị điện đôi khi gặp trục trặc, sức mạnh để xoa dịu sự bất an và lo lắng của người khác...
Có nhiều loại sức mạnh, bao gồm cả khả năng nhìn thấy tương lai gần của cha Mana.
Làng Akatsuki cũng có cuộc sống bình thường như những ngôi làng khác ngoài kia, và chỉ có vài người biết về những sức mạnh này.
Nhưng có những kẻ đã phát hiện ra bí mật của làng Akatsuki.
Chúng là những sinh vật mà cảnh sát đặt tên là Unknown.
Agito là một trong số chúng.
Chúng phủ nhận tiềm năng của con người.
Agito đã xuất hiện để diệt trừ những ai sở hữu sức mạnh vượt trội hơn loài người.
Agito tiến một bước về phía hai mẹ con đang run rẩy.
"Dừng lại!"
Tetsuya bất chợt hét lên theo bản năng.
Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời Tetsuya, một người vốn tính tình hòa nhã lại hét lên như vậy.
Tất nhiên, anh cũng chưa bao giờ ra tay đánh ai trước đây.
Nhưng giờ đây, tay anh đột nhiên nắm chặt lại thành nắm đấm trong sự sợ hãi và giận dữ.
“Gyaaaaaaaa~!”
Anh hét lên khi tung nắm đấm về phía Agito.
Đầu của Agito hầu như không di chuyển mặc dù anh đã giáng một đòn trực diện vào mặt nó.
Đối với Agito, Tetsuya chỉ là một con người tầm thường rác rưởi khác.
Chỉ với một cái chạm nhẹ, Agito dễ dàng hất bay Tetsuya và tạo thành một đường parabol trên không, trước khi rơi xuống đất cách đó hàng chục mét.
Cú va chạm có thể dễ dàng giết chết anh ngay lúc đó, nhưng chiếc ba lô của anh đã trở thành một chiếc đệm.
Tetsuya nhanh chóng đứng dậy và nhìn chằm chằm vào Agito, nhưng rồi anh bất động trước cảnh tượng đầy tuyệt vọng.
Cánh tay của Agito đã đâm xuyên qua cả hai mẹ con.
Tetsuya thậm chí không thể chớp mắt.
Agito rút bàn tay đẫm máu của mình ra.
Hai mẹ con lặng lẽ ngã lên nhau.
…!!
Một thứ gì đó giống như hạt giống trong Tetsuya vỡ ra, sau đó nảy mầm và nở hoa.
Có lẽ đó là một sức mạnh siêu nhiên.
Hoặc nó có thể được coi là một sức mạnh vượt qua bất kỳ loại siêu năng lực nào khác.
Agito tiếp cận Tetsuya, và Tetsuya đã sẵn sàng liều mạng.
Đột nhiên Tetsuya nhìn lên bầu trời.
Anh có thể thấy bầu trời xanh giữa những khoảng trống của màn sương đang trôi.
Ôi, đẹp làm sao, anh nghĩ.
Trái tim của Tetsuya đã bị bầu trời nuốt chửng.
Ngay sau đó, Agito biến thành một quả cầu ánh sáng.
Nó liền bị hút vào cơ thể Tetsuya với tốc độ của một viên đạn.
Tetsuya chợt bừng tỉnh.
Anh kiểm tra cơ thể đã hấp thụ Agito của mình.
Vẻ bề ngoài dường như không hề thay đổi chút nào.
Nhưng có thứ gì đó đang trỗi dậy từ bên trong anh. Không hề ổn định chút nào.
Bỗng chốc anh biến thành Agito.
Tetsuya đau đớn đến mức muốn hét lên trong đau khổ.
Một trận chiến khốc liệt đang diễn ra trong Tetsuya.
Agito đang chiến đấu chống lại ý thức của Tetsuya nhằm ngăn cản sự khống chế.
Tetsuya bắt đầu bước đi trong hình dạng Agito khi anh vẫn đang chịu đựng cơn đau.
Đôi chân lê lết cuối cùng đã đưa anh ra khỏi làng.
Anh đã lang thang trên núi gần hai tuần, trước khi bất tỉnh và gục xuống.
Vào thời điểm đó, anh đã trở lại hình dạng của Tetsuya.
Tetsuya đã phong ấn Agito bên trong mình.
Nhưng cái giá phải trả cho điều đó thật nặng nề.
Tetsuya đã mất trí nhớ.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage