9
Những đứa trẻ từng trải qua giáo dục cải tạo đã được đưa trở về nhà. Những em đã mất cha mẹ hoặc có nhà cửa bị thiêu rụi thì được giao cho các quý tộc hoặc hiệp sĩ chăm sóc. Grunbeld thì được đưa về sống cùng Tướng Kirsten. Thật ra, Kirsten vẫn luôn mong chờ điều này xảy ra. Tin đồn đã lan đến kinh đô của Đại Công quốc Grant rằng người sống sót của gia tộc Ahlqvist có tiềm năng trở thành một chiến binh vĩ đại. Kirsten vốn là lãnh chúa của Hang Rồng Lửa, và ông đã đưa Grunbeld về đó.
“Thưa Tướng Kirsten, cháu vô cùng biết ơn.”
“Không cần phải nói thế. Ngược lại, ta mới là người phải xin lỗi.” Kirsten là một trong những vị tướng quả cảm nhất trong toàn cõi, và ông cũng rất tử tế với Grunbeld. Ngay từ lần đầu gặp mặt, trong ánh mắt ông đã có một điều gì đó như là tình thân.
“Nhà ta không có con trai. Chỉ có con gái và một đứa cháu gái. Con rể thì mất sớm vì dịch bệnh. Nên có lẽ, một nam nhân như cháu sẽ cảm thấy không được thoải mái khi ở nhà ta.”
“Không đâu ạ. Hoàn toàn không có chuyện đó.”
“Cha mẹ cháu từng là bằng hữu thân thiết của ta, khi gia tộc Ahlqvist còn phục vụ tại hoàng thành. Dù là phụ nữ, mẹ cháu vẫn là một kiếm sĩ không ai sánh kịp. Trong một nơi đầy mưu mô như hoàng cung, chúng ta lại cùng xuất thân quân sự nên rất hợp nhau. Bà ấy thực sự giống như Valkyrie trong truyền thuyết…”
Kirsten khẽ nhắm mắt lại, như đang hồi tưởng về một mối tình xưa cũ. “Dù sao đi nữa, Grunbeld, ta đã chuẩn bị sẵn phòng cho cháu. Nếu cần gì, cứ nói với ta.”
“Cháu cảm ơn.”
Grunbeld gần như chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra. Mới hôm qua thôi, cậu còn không được coi là con người. Cậu đã quen với việc ngủ trên sàn đá lạnh buốt. Vậy mà bây giờ, một vị tướng lỗi lạc đang đối xử với cậu như khách quý.
“Thế giới của cháu đã thay đổi rồi nhỉ?” Kirsten nói, như thể nhìn thấu tâm can Grunbeld. Grunbeld chỉ cúi đầu, lúng túng.
Kirsten mỉm cười rộng lượng và vỗ mạnh vào lưng Grunbeld. “Đừng bối rối. Bây giờ mới là lúc cuộc đời cháu thực sự bắt đầu!”
Dù đã được cho phòng ở và cuối cùng cũng có nơi an trú, nhưng ngay ngày hôm sau, Grunbeld nói rằng mình sẽ quay lại ngay, rồi lao ra khỏi Hang Rồng Lửa. Điểm đến của cậu là khu rừng gần ngôi làng nơi mẹ cậu bị sát hại. Cậu muốn gặp lại cô bé đó: Benedikte. Cậu có cảm giác rằng, chính nhờ những lời của cô bé mà cậu mới có thể quay trở về.
Nhưng Grunbeld không thể tìm ra khu rừng, chứ đừng nói là cô bé ấy. “Chắc chỉ là giấc mơ thôi…”