Thuần phục nàng Yandere

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3534

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Tập 03 - Chương 10 Cô gái khó theo đuổi nhất

Thật ra, đối với việc đồng tính luyến ái, tôi vẫn luôn giữ hai thái độ bất đồng. Tôi ủng hộ nam nam mà phản đối nữ nữ.

Đương nhiên, được tính là một người đàn ông thuần túy, tôi không phải gay, tôi chỉ đang tỏ thái độ của mình với người khác mà thôi.

Vì chính sách một con nên tỉ lệ nam nữ đang rất mất cân bằng, nam nam có thể hóa giải áp lực này mà nữ nữ thì lại tăng áp lực này lên.

Đối mặt với hiện trạng xã hội sói nhiều thịt ít, tôi cảm thấy thân là một con sói, tôi rất vui lòng nhìn thấy đám sói tự ăn lẫn nhau, mà không phải đám thịt tự thôn phệ nhau.

Vậy tình huống của Tưởng Mộc Thanh và Mặc Thi Vũ là như thế nào?

Ngay ở nơi công cộng, ngay trong lúc nghỉ giữa tiết ở lớp bổ túc, bọn họ có muốn hôn nhau cũng thôi đi, lại còn làm ra động tác xấu hổ như thế, hệt như mấy đoạn trích kinh điển trong phim tình cảm trên truyền hình.

Lúc đó, thấy được tình huống cực kỳ kinh người như vậy, đầu óc tôi như trống rỗng.

“Xin lỗi vì đã quấy rầy, hai người tiếp tục đi.”

Sau khi nói xong câu đó, tôi cảm thấy như toàn bộ thế giới đều cong, ôm đầu chạy về phòng học.

Mặc dù nhìn mọi người trong phòng học tôi lại cảm thấy bọn họ như bị cong, nhưng tôi vẫn cố gắng điều chỉnh tâm tính, học tiết sinh học cuối cùng.

Khi cô giáo giảng tới nhân loại có 23 cặp nhiễm sắc thể, tôi không khỏi sinh ra liên tưởng kỳ quái.

Mọi người đều biết, nam có một nhiễm sắc thể là X, nữ thì hai X là XX.

Nói cách khác, có một nhiễm sắc thể Y là cơ sở để có thể trở thành phái nam.

Giả như nam nam có thể sinh con, có 50% khả năng là trai (XY), có 25% khả năng là đàn ông thuần túy (YY), 25% là nữ (XX).

Giả như hai nữ với nhau có thể sinh con, vậy con họ đẻ ra chỉ có thể là nữ.

Điều này đã được nói tới trong phần Nữ Nhi Quốc của “Tây Du Ký”. Trong đó cũng mang theo đạo lý khoa học nhất định.

Từ đó, Tưởng Mộc Thanh và Mặc Thi Vũ có thể sống quãng đời hạnh phúc bên nhau. Kết cục của chuyện xưa là bọn họ sinh ra mấy đứa con ké thừa ưu điểm của hai người mẹ, xinh đẹp, thông minh, tính cách rộng rãi…

Đây là cái quỷ gì?

Mặc Thi Vũ bị đè lên tường, trên mặt hiện ra vẻ kháng cự, thoạt nhìn dường như cô ấy không nguyện ý lắm, chắc chắn cô ấy bị Tưởng Mộc Thanh ép buộc.

Lại nói tới Tưởng Mộc Thanh. Tôi ở với cô ấy lâu như vậy rồi, nhưng cho tới bây giờ tôi chưa từng thấy cô ấy có khuynh hướng bách hợp. Đột nhiên biến thành như vậy, tôi cứ cảm thấy có chỗ nào đó không đúng lắm.

Chẳng lẽ sau khi bệnh kiều bị kích thích sẽ biến thành bách hợp? Còn có chuyện như vậy sao? Hoàn toàn không để ý tới căn cứ lý luận!

Đương nhiên tiền nhân chưa từng đề cập tới lĩnh vực này, bệnh trạng này có xuất hiện đột biến cũng là chuyện hợp lý. Nói chung là cứ yên lặng theo dõi kỳ biến đi.

Bách hợp không phải một loại bệnh, nhưng trị liệu bệnh kiều thành bách hợp cứ khiến tôi cảm thấy có lỗi với bệnh nhân. Suy cho cùng thì bách hợp cũng không phải phẩm chất mà một nữ sinh bình thường ở nước tôi nên có.

Tôi ngồi trước bàn tra cứu rất nhiều tư liệu, bản thân cũng phân tích rất nhiều, thậm chí còn kết hợp rất nhiều tri thức trong sách sinh học, đến cuối cùng vẫn không thể cho ra nguyên nhân khiến hiện tượng trước mắt xuất hiện.

Mỗi khi gặp phải một vấn đề, kiểu gì tôi cũng thích xoáy vào vấn đề, sau cùng vì tự hỏi quá nhiều mà lao tâm lao lực quá độ. Nhưng kết quả là cuối cùng tôi chẳng thể có được đáp án gì hữu dụng.

Vào lúc tôi đang buồn khổ, di động vang lên.

Người gọi tới là Quách Thông. Tên này lại muốn rủ tôi đi chơi game online à? Hiện tại tôi không chơi được, tôi còn chưa đụng vào đống bài tập hôm nay đâu, nào có thời giờ tiêu khiển.

Tôi cũng chẳng muốn nghe mấy, đợi một hồi nữa, coi như tôi không nghe chuông.

Nhưng di động vẫn đổ chuông không ngừng. Tên Quách Thông này thật đúng là không gọi được không bỏ qua, vẫn đang tiếp tục gọi.

“Sao vậy Quách Thông, có chuyện gì không?”

Tôi tức giận hỏi.

“Không có gì, cuối tuần anh rảnh không?”

Đây là lần đầu tiên câu hỏi của cậu ta không liên quan tới trò chơi.

“Làm gì vậy?”

Cuối tuần tôi cũng chưa có sắp xếp gì đặc biệt.

Tôi đã làm gần hết bài tập hè, lớp bổ túc cũng sắp kết thúc, kể ra tôi cũng có thể bắt đầu nghỉ hè chân chính được rồi.

“Đi xem phim chung không?”

“Phim gì? Cậu mời à?”

Tôi nửa đùa nửa thật hỏi. Dựa theo lẽ thường, mỗi lần đi chơi như vậy sẽ chia đều.

“Phàm ca, đương nhiên là em mời, chỉ cần anh nhớ đến là được.”

Câu trả lời của Quách Thông khiến tôi hơi giật mình.

“…”

“Phim “Bạn gái người máy của tôi 2”, nghe nói hay lắm.”

“Nếu hai chúng ta đi xem bộ phim này có phải hơi không thích hợp lắm không…”

Nghe tên phim, nhìn thế nào cũng thấy đây là một bộ phim tình cảm! Hơn nữa còn là người với người máy? Hai người đàn ông nắm tay nhau đi xem phim tình cảm của người với máy móc?

“Dĩ nhiên là không chỉ có hai người chúng ta, còn có một nữ sinh nữa.”

Quách Thông cười ha hả.

“Nếu có nữ sinh khác, cần gì phải kéo tôi theo.”

Cậu muốn tôi làm bóng đèn à?

“Phàm ca, xin anh đó, một mình em hơi căng thẳng. Anh đi với em được không? Em và nữ sinh kia còn chưa chính thức yêu đương đâu! Lần đầu tiên ra ngoài, gọi bạn khác đi chung, tối thiểu cũng có thể hóa giải lúng túng giữa đôi bên.” Quách Thông giải thích.

Quách Thông nghĩ vậy cũng có lý. Lần đầu hẹn con gái nhà người ta đi chơi, nếu để chuyến đi này trở nên cởi mở hẳn hiệu quả sẽ tốt hơn.

“Được rồi, vậy không biết là khuê tú nhà ai đã lọt vào pháp nhãn của Tiểu Quách Tử vậy?” Tôi hỏi với giọng xấu xa.

“Anh còn nhớ nữ Pháp Sư trong 《 Lý Tưởng Quốc 》 không?”

Quách Thông ngượng ngùng nhắc nhở.

“…”

Dường như tôi đã hiểu rõ điều gì.

?!

“Tôi không có người bạn gian trá như cậu!!!”

Tôi bỗng nhiên tỉnh ngộ.

Quách Thông và tôi liên hợp lại hại em gái Pháp Sư kia thành người chơi đỏ. Tiếp đó cô gái kia bị ép vào công hội của Quách Thông, Quách Thông lại phát triển từ bạn trên mạng sang bạn ngoài đời, trước mắt bọn họ đang nằm trong trạng thái trên tình bạn, dưới tình yêu.

Ai kêu trạch nam chơi game không thể tán gái?

Thế nhưng lần trước tôi nghe nói nữ Pháp Sư Tiểu Ngọc gì đó kia là bạn cùng thời trung học cơ sở của Quách Thông.

Chẳng lẽ sở dĩ Quách Thông chơi 《 Lý Tưởng Quốc 》 là vì cô ấy sao?

Suy nghĩ tỉ mỉ lại, thật đáng sợ! Bạn cùng bàn của tôi, cậu thật thâm hiểm.

Rốt cuộc con thuyền hữu nghị của tôi với cậu đang trôi lơ lửng trên cái gì vậy?

“Khó khăn lắm em mới tìm được một nữ sinh có sở thích tương đồng như vậy, không theo đuổi cô ấy chẳng phải sẽ rất đáng tiếc sao?”

Quách Thông ở đầu bên kia lại có vẻ lẽ thẳng khí hùng.

“Cô ấy cũng thích chơi game online à?” Tôi hỏi.

“Không sai.” Quách Thông đáp.

Quả nhiên, người chơi game cũng sẽ thích một người chơi game.

“Nếu là bạn thời trung học cơ sở, sao thời trung học cơ sở cậu không theo đuổi cô ấy?” Tôi rất ngạc nhiên.

“Thời trung học cơ sở em còn nhỏ, đâu đã biết yêu là gì. Lại nói con gái tuổi ấy không dễ theo đuổi, em đã nghĩ rất nhiều biện pháp nhưng cuối cùng chỉ có thể dựa vào game online.”

Quách Thông thở dài một hơi.

Chẳng lẽ Quách Thông trở thành thiếu niên võng du cũng là vì cô ấy sao? Đến tột cùng đó là nữ sinh thế nào lại khiến Quách Thông phải cố chấp như thế? Lòng hiếu kỳ của tôi dâng trào sôi sục.

Nếu chỉ nhìn cuộc trò chuyện giữa tôi với nữ Pháp Sư trong game, tôi cảm thấy cô ấy không khác gì nữ sinh bình thường, thích ác ý giả đáng yêu, khiến người ta cảm thấy hơi giận.

“Cô ấy khó theo đuổi lắm à?” Tôi hiếu kỳ hỏi.

“Anh đã từng nghe nói tới trạch nữ vô khẩu vô tâm vô biểu tình chưa? Nếu chỉ dùng biện pháp thông thường, muốn tới gần cô ấy cũng khó.”

Trong giọng điệu của Quách Thông có vẻ bi thương vì không được người thích.

Đó là bệnh gì vậy? Chẳng lẽ còn khó chơi hơn cả bệnh kiều sao?