*Trans+Edit: Lắc
Nhìn lên lâu đài Người Quan Sát chiếm cứ khu vực sát rìa vách đá như một con đại bàng đen, Lucien không dám tới quá gần. Không có Mặt Nạ Biến Hình, Thân vương Dracula có thể nhìn thấu được việc cậu chính là pháp sư mà hắn đã để mắt tới trong Lăng mộ Nhân sư. Tới lúc đó thì thật khó mà không khiến hắn nghi ngờ.
Rhine biến mất ở sa mạc phía nam Đế quốc Gusta. Trong lúc truy tìm, Dracula bắt gặp một tên pháp sư cao cấp lén lút khả nghi sở hữu những vật phẩm do Grand Arcanist chế tạo. Và một lần nữa, tên pháp sư đó lại lởn vởn ở gần lâu đài Người Quan Sát. Trừ phi Dracula đầu óc hỏng hóc chỗ nào đó, bằng không, bảo giữa hai người không có mối liên hệ gì, hắn còn lâu mới tin.
Lucien lại lấy đồng hồ bỏ túi ra xem giờ, sau đó thi triển Man Lực cùng vài thần chú khác lên người, nốc vài lọ ma dược, cuối cùng hai tay cầm chắc Công Lý Mờ Nhạt, dựa vào năng lực cấp bậc huyền thoại khi đối phó với sức mạnh tà ác của nó để cảm nhận xung quanh lâu đài. Cùng lúc đó, cậu cũng kích hoạt kính độc nhãn, như vậy, nếu có tình huống bất ngờ xảy ra, Natasha sẽ có thể liên lạc được ngay với cậu.
Kỳ thực, nếu không nhờ Natasha giúp đỡ, một mình Lucien vẫn có thể tự hoàn thành được, có điều việc lựa chọn thời gian và khoảng cách sẽ trở nên khá khó khăn. Nếu khoảng cách quá xa, thần chú thao túng của cậu sẽ không hiệu quả, đồng thời cũng khó có thể nắm bắt được thời gian để đến lâu đài Người Quan Sát. Có khi chưa kịp nhảy trở lại Hắc Dạ Cao nguyên, Dracula đã nhận ra đó không phải là Rhine và chặn cửa lại rồi. Còn nếu khoảng cách quá gần, thời gian để Dracula đi lại giữa hai nơi sẽ ngắn đi. Đến khi đó, có lẽ Lucien còn chưa tới được cổng của lâu đài Người Quan Sát, Dracula đã kịp đi hẳn một chuyến khứ hồi và bắt được tên mạo danh đeo Mặt Nạ Biến Hình rồi.
‘Năm phút chắc là đủ để Tử tước Hartherz báo cáo cho Thân vương Dracula rồi, cả hai dù gì cũng là máu mủ với nhau mà.’
Lucien cất đồng hồ bỏ túi vào lại túi trong của áo choàng ma thuật rồi bắt đầu nhẩm đếm thời gian trong đầu. Một trong những lý do cậu chọn Tử tước Hartherz chính là vì gã là hậu duệ mà Thân vương Dracula ưa thích, không thì trong các tỉnh gần pháo đài phía bắc cũng có một vài Ma cà rồng cấp trung, hà cớ gì phải chọn gã?
Đối với sự an toàn của Natasha, do cô đã hứa sẽ không đặt mình vào nguy hiểm, Lucien cũng chọn tin tưởng rằng cô sẽ không làm gì liều lĩnh. Về điều này, cậu tuyệt đối không hề hoài nghi, đây chính là niềm tin ngầm giữa họ.
Thời gian từng phút trôi qua. Khi cậu đếm đến 3 phút 56 giây, Công Lý Mờ Nhạt đột nhiên khẽ run lên như thể vừa gặp phải một kẻ địch vô cùng đáng sợ.
Thông qua nó, Lucien cảm nhận được ở xung quanh lâu đài Người Quan Sát bên rìa vách đá có một luồng năng lượng yếu ớt nhưng cực kỳ tà ác. Nó giống như được tạo thành từ bóng tối đơn thuần trộn lẫn với năng lượng chết chóc vậy.
Ngừng cử động và nín thở, cậu đếm ngược.
‘Mười, chín, tám…’
Lâu đài Người Quan Sát vốn dĩ luôn chìm trong bóng tối bỗng nhiên khẽ sáng lên, như thể một lớp bụi mỏng vừa được quét đi, khiến cho người ta nhìn vào chợt có cảm giác nó trong suốt hơn một chút. Trên người Lucien cũng hiện lên một lớp hào quang nhàn nhạt, khó lòng thấy rõ, Tăng Tốc được niệm lên cơ thể cậu.
‘…Năm, bốn, ba…’
Gió đêm thổi qua. Ngoại trừ tiếng động do một số sinh vật hắc ám hay lang thang quanh đây tạo ra thì không còn âm thanh nào nữa. Lucien lấy ra một lọ ma dược giúp cải thiện tốc độ bay và dốc vào miệng.
‘Hai, một.’
Vừa đếm đến một, cậu lập tức quẳng lại hết mọi sợ hãi và lo lắng ra đằng sau và bay hết tốc lực về phía lâu đài Người Quan Sát như một quả đại bác.
Gió cuồn cuộn rít gào, khu rừng tối tăm dưới chân Lucien nhanh chóng lùi về sau. Rất nhiều ma vật kinh ngạc ngẩng đầu nhìn lên trời.
Lúc này, cách duy nhất để nắm bắt cơ hội và có được sự an toàn chính là kiên định tiến lên phía trước!
Vượt qua lực cản của gió, Lucien đáp xuống lâu đài Người Quan Sát trước khi bất kỳ sinh vật nào kịp phản ứng.
“Kilahcim.” Mật khẩu đặt trước cửa miệng đã lâu lập tức được thốt ra.
Bất thình lình, vô số con dơi với đôi mắt đỏ rực to cỡ nắm tay lao ra từ trong bóng tối và bu lấy Lucien đang đứng ở cửa.
Thân vương Dracula cho dù đã rời đi vẫn không quên để lại hình chiếu của bầy dơi Ma cà rồng ở xung quanh lâu đài Người Quan Sát.
Đối với Dracula, một kẻ có năng lực bán thực thể hóa mọi thứ trong mộng cảnh của mình ra ngoài, đám dơi này giống y như những con dơi thực sự. Chúng có khả năng cảnh báo, phát hiện, thậm chí tấn công vô cùng mạnh mẽ!
Vừa bay, đám dơi Ma cà rồng bu kín đặc này vừa phát ra những tiếng kêu vô thanh. Cùng nhau, chúng hòa vào thành những đợt sóng năng lượng khiến người ta quay cuồng.
“Chào mừng, vị khách quý.” Sinh mệnh giả kim Michalik cất tiếng. Cánh cổng chậm rãi mở ra, tựa như không hề quan tâm tình huống khẩn cấp trước cửa lâu đài.
Nắm chặt Công Lý Mờ Nhạt trong tay, dựa vào khả năng chống lại các trạng thái như phẫn nộ, dụ hoặc, vô lực của thanh kiếm, cậu cố chống cự lại cơn xây xẩm như đến từ sâu trong linh hồn kia và lao về phía cánh cổng mới chỉ đang hé ra được một khe hở.
Có ma dược, ma thuật cũng như vật phẩm hỗ trợ, sức mạnh và tốc độ của Lucien đã được cải thiện lên rất nhiều, đặc biệt là khả năng thăng bằng và phản xạ. Sau một loạt lăn lê bò trườn, cậu cũng ném được mình ra sau cánh cổng. Đám dơi Ma cà rồng liền hung hãn đuổi theo và lao qua khe cửa. Nhưng đúng lúc này, giọng nói trầm thấp đều đều của Michalik lại vang lên:
“Kẻ địch tập kích. Kích hoạt tầng phòng thủ đầu tiên.”
Những vật thể màu đen trông như vệt sét từ tường và cổng lâu đài nhảy ra. Bất kỳ con dơi Ma cà rồng nào chạm vào chúng đều ngay tức thì biến thành cát bụi. Tuy nhiên, do đám dơi không sợ chết, từng đợt, từng đợt tấn công kéo đến nối tiếp nhau không ngừng nghỉ.
Lucien từ dưới đất đứng dậy, cất Công Lý Mờ Nhạt đi và giải trừ những ma thuật bị yểm lên người mình vừa nãy, cuối cùng lấy lại thăng bằng rồi vừa niệm chú vừa khẩn trương lao về phía đại sảnh.
Ở thời điểm này, cho dù Dracula có thông qua hình chiếu mà biết được rằng có người đã đột nhập vào lâu đài, chắc chắn hắn vẫn sẽ tới tỉnh Tiran, nơi Rhine đã xuất hiện, bởi vì kẻ xâm nhập vào lâu đài không phải là Rhine!
Ai mới là người quan trọng hơn, ai mới là mục tiêu, không cần phải nghĩ cũng biết, càng không cần phải do dự!
Sau khi lấy lại thăng bằng, Lucien nhanh chóng chạy qua biển hoa đỏ rực, lờ đi tất cả đám bọ hoa và Ma Cây Đỏ mà mình từng sợ hãi lần trước, chỉ một mực tập trung nhìn vào cánh cửa đại sảnh trước mặt.
Hương thơm ngọt ngào gây tê dại đã được đai lưng Sức Khỏe vô hiệu hóa. Do trong lòng không tập trung, không để bất cứ điều gì vào mắt, tầm nhìn của Lucien cũng trở nên kỳ quái, chỉ thấy một tàn ảnh phóng theo một đường thẳng tắp, kéo dài đến trước cửa đại sảnh.
“Kilahcim.” Sau khi đọc mật khẩu một lần nữa, Lucien chợt cảm thấy mười giây ngắn ngủi này sao mà dài đằng đẵng như thời gian của cả cuộc đời. Mọi sức lực trong cơ bắp đều như bị vắt kiệt, cảm giác mệt mỏi nhanh chóng dâng lên.
Trong lúc Lucien lấy lọ ma dược Rừng Congus ra uống để giải trừ trạng thái kiệt sức, sinh mệnh giả kim Michalik một lần nữa cất tiếng, giọng vẫn trầm khàn mà vang vọng: “Chào mừng, vị khách quý. Ngoại trừ lõi điều khiển, phòng cung cấp năng lượng và tầng kho báu cuối cùng, còn lại ngài tới đâu cũng được, chỉ cần đọc mật khẩu như vừa rồi.”
Lucien không hề lơi lỏng cảnh giác. Cậu đọc lại mật khẩu Rhine đưa cho.
“Nếu ngài có bất cứ yêu cầu gì, xin hãy thoải mái nói cho tôi biết, thưa vị khách đáng kính.” Michalik đáp đầy quả quyết, giọng cũng trở nên ngoan ngoãn hơn. “Ngoại trừ kích hoạt lõi điều khiển và mở tầng kho báu cuối cùng, tôi sẽ tuân theo mệnh lệnh ngài đưa như thể mệnh lệnh của chủ nhân.”
“Tốt. Kích hoạt tất cả vòng phép phòng thủ của lâu đài, nâng cảnh báo lên mức cao nhất. Ngoại trừ anh Rhine, không ai được phép tiến vào.” Lucien cấp tốc đưa ra mệnh lệnh. Ngay thời điểm này, thời gian chính là sinh mạng!
“Hả?” Michalik bật ra một tiếng cảm thán rất “con người”, sau đó, như thể biết rằng sắp có chuyện gì đó nguy hiểm xảy ra, nó trịnh trọng đáp: “Rõ, thưa ngài.”
Những tia sét đen nhảy ra ngoài lâu đài Người Quan Sát rồi đồng loạt biến mất, thay vào đó, một cái lồng ánh sáng trong suốt thình lình xuất hiện. Cái lồng này kết nối với lâu đài theo một cấu trúc vô cùng phức tạp, giống như lâu đài đã được khuếch trương ra vậy.
Tất cả mọi sinh vật kỳ quái trong vườn ma thuật đều biến mất, Ma Cây Đỏ cũng không ngoại lệ. Phía sau Lucien lập tức rơi vào trong bóng tối dày đặc.
Vài giây sau, Michalik nói: “Tất cả vòng phép phòng thủ đều đã được kích hoạt. Cấp độ cảnh báo là ‘huyền thoại’. Ngài còn muốn đưa ra mệnh lệnh nào khác không?”
Cho đến lúc này, Lucien mới thở phào nhẹ nhõm. Ngay cả khi Thân vương Dracula quay lại ngay bây giờ, hắn cũng sẽ phải phá được cơ chế phòng thủ của lâu đài Người Quan Sát trước đã thì mới có thể đối phó với cậu. Và với tòa lâu đài của một tồn tại cấp bậc huyền thoại đã sống nhiều năm, cho dù hiện không có chủ nhân, nó vẫn có thể trụ được vài phút dưới sự điều khiển của sinh mệnh giả kim.
“Thắp sáng tất cả đèn đuốc trong lâu đài.” Lucien tiếp tục ra lệnh.
“Rõ, thưa ngài.” Giọng nói sang sảng của Michalik còn nghiêm túc hơn cả ban nãy. Có vẻ nó đã hiểu lý do tại sao phải thắp sáng hết đèn đóm.
Những sinh vật trốn bên dưới vách đá đột nhiên nhìn thấy một đốm sáng trên đỉnh lâu đài, nơi vốn dĩ quanh năm đều bao phủ trong bóng tối. Thứ ánh sáng đó giống như có thể xuyên thủng màn đêm dày đặc và soi sáng vạn vật xung quanh.
“Gì vậy?” Các sinh vật hắc ám kia chưa bao giờ nhìn thấy bất kỳ ánh sáng nào trong lâu đài.
Nhưng trong lúc bọn chúng còn đang bối rối, từng ánh đèn lần lượt sáng lên từ mọi căn phòng trong lâu đài. Chỉ trong mười mấy giây, toàn bộ lâu đài đã được thắp sáng rực rỡ, chói mắt. Bóng tối tưởng như không bao giờ tan biến hoàn toàn bị xua đi, để lộ ra mọi đường nét và chi tiết của lâu đài.
Không còn bóng tối bao bọc, ánh trăng bạc liền rọi thẳng xuống lâu đài Người Quan Sát. Thông qua ánh đèn cùng sự phản chiếu từ tường và mặt kính, một vầng hào quang màu trắng bạc sáng rực liền dập dờn hình thành ở trước đại sảnh, mang đến một bầu không khí yên bình mà lạnh lẽo.
“Ngụy trang cho ta ở mức cao nhất, à, biến thành anh Rhine ấy.” Lucien lại ra lệnh cho Michalik. Cậu không muốn bị Dracula nhắm đến sau vụ này. Hiện tại có sự bảo vệ của vòng phép và lớp ngụy trang của sinh mệnh giả kim trong lâu đài, trừ phi có thể phá vỡ mọi tầng phòng thủ, bằng không, hắn sẽ không thể nhận ra được cậu từ khí tức hay bản chất linh hồn mà cậu sở hữu.
“Rõ.” Ngay sau khi lời đáp của Michalik vang lên, một màn khói đen bất chợt từ trên đầu Lucien đổ xuống, bao phủ lấy toàn thân cậu.
Khi bóng tối biến mất, Lucien đã biến thành Rhine.
Sau đó, cậu liền tranh thủ thời cơ đứng vào trong vòng phép màu bạc rực rỡ. Một cảm giác khó tả bất chợt dâng lên trong lòng cậu.
Ngay khi Lucien đang chuẩn bị niệm lên chú văn triệu hồi thần bí mà Rhine đã dạy, xung quanh đột nhiên tối đi, như thể toàn bộ bầu trời vừa bị một bóng đen khổng lồ bao phủ, thậm chí cả ánh sáng của mặt trăng bạc cũng bị che khuất!
“Đồ giòi bọ khốn kiếp! Ta nhất định sẽ lóc thịt nhà ngươi!” Một giọng nói trầm thấp và đầy phẫn nộ vang lên. Tất cả cây cối trong rừng đều gãy đổ, mọi sinh vật hắc ám lần lượt nổ tung như pháo hoa. Áp lực khủng khiếp khiến cho lớp phòng thủ bên ngoài của lâu đài kêu lên cót két.
Thân vương Dracula đã trở về sớm hơn dự kiến!
‘Có chuyện gì với Natasha rồi sao?
Hắn chắn mất mặt trăng bạc rồi. Còn có thể hoàn thành việc triệu hồi không?’
Hai suy nghĩ này đồng thời nảy ra trong tâm trí Lucien.
---------------------------------
Nghỉ lễ mùng 2/9 vui vẻ nhé cả nhà :)) Nghỉ 4 ngày là 4 chap nhé!