*Trans+Edit: Lắc
Tháng Hàn Băng, màn đêm buông xuống rất sớm. Dưới những ánh đèn hồ quang, hoa tuyết dù nhỏ nhưng bay múa dày đặc trên không trung trông như những nàng tiên, mang lại cảm giác thánh thiện nhưng mông lung.
Trên đường có rất ít người đi bộ. Mặc trên người đủ kiểu áo khoác dày, họ rũ tuyết và hối hả bước đi, khung cảnh dù đẹp mấy cũng không đủ khiến họ sẵn lòng dừng chân chiêm ngưỡng.
“Đẹp quá… Nhưng sao chúng lại tan nhỉ?” Nhìn những viên pha lê trong “lòng bàn tay” mình nhanh chóng tan thành vệt nước, Alferris đau lòng lẩm bẩm.
Những bông tuyết lấp lánh tinh xảo là thứ rất hợp gu của nó. Nếu mà không biết bản chất của tuyết, nó nhất định đã mang về sưu tập rồi. Nhưng cũng chính vì biết, Alferris rất ghét mùa đông.
Với tư cách là cộng-sự-đã-ký-hợp-đồng-trăm-năm với Lucien, sau khi đớp hơn nửa con cừu nướng, Alferris vui vẻ đi theo cậu đến Rentaro. Để không dọa chết dân thường, nó đã dùng ảo ảnh để ngụy trang bản thân thành một cậu bé tầm bảy, tám tuổi với đôi mắt màu hổ phách cùng mái tóc vàng nhạt, trên người diện Âu phục và thắt một chiếc cà vạt nhỏ.
Trong xe ngựa, Arthur Doyle, người biết rõ ngoại hình của cậu bé dễ thương này, đang ngồi dựa sát vào góc, toàn thân khẽ run rẩy. Mặc dù là một người có địa vị cao và hiểu biết rộng, nhưng khi đối mặt với loài “quái vật” huyền thoại, ông vẫn không khỏi sợ hãi.
“Đèn hồ quang vừa quá nóng lại vừa đắt. Ngay cả ở một thành phố như Rentaro, người ta cũng chỉ có thể tìm thấy chúng trong khu Quý Tộc hay ở những khu chợ thịnh vượng nhất mà thôi.” Lucien, người một lần nữa lại ăn mặc theo phong cách Vương quốc Holm đặc trưng, nhìn ra ngoài xe ngựa.
Ham muốn làm giàu đã chiến thắng nỗi sợ hãi, Arthur men theo ánh mắt của Lucien nhìn ra cảnh đêm bên ngoài rồi háo hức nói: “Khi nào đèn pha lê ma thuật vượt qua được bước sử dụng thử nghiệm và giá thành lại giảm xuống lần nữa, tôi sẽ nói chuyện với Thị trưởng Tòa thị chính Rentaro và để cả thành phố này sử dụng đèn đường ma thuật của chúng ta. Đây sẽ là một nguồn tài nguyên rất lớn, mà sau này chúng ta cũng có thể mở rộng nó sang các thành phố và quốc gia khác…” Ông không tưởng tượng thêm nổi nữa.
Nghe thấy từ “tài nguyên”, Alferris đột nhiên quay đầu lại nhìn Arthur với hai con mắt sáng rỡ, cố tìm hiểu xem họ đang nói về chuyện gì. Arthur bị dọa cho sợ đến nỗi thiếu điều làm rơi cái tách trà sứ tráng men trắng trên bàn xuống.
“Đây là một vụ buôn bán rất sinh lời, Alferris. Nếu muốn tham gia, cậu phải lấy bộ sưu tập vàng, bạc, đá quý, pha lê của cậu ra và đầu tư vào đây.” Lucien chỉ đang trêu Alferris, tuy nhiên, nếu nó thực sự muốn tham gia, Ý chí Nguyên tố có lẽ cũng sẽ không bận tâm. Giai đoạn sản xuất ban đầu cũng như quảng bá tốn kém rất nhiều chi phí, mà mặt hàng này có lẽ cũng sẽ không thể phố biến trước khi giá thành giảm - điều này nhất định sẽ khiến cho Morris keo kiệt, bủn xỉn cực kỳ đau lòng.
“Ta… Ta muốn vàng, đá quý, pha lê…” Alferris không giữ bình tĩnh nổi nữa, lập tức rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan. Một mặt là lợi nhuận lâu dài, mặt khác lại là những đồng vàng, đá quý và pha lê lấp lánh đáng yêu trong kho báu của nó. Nó muốn cả hai!
Mải xung đột nội tâm, Alferris thậm chí còn không nhận ra rằng xe ngựa đã tới trước biệt thự của Công tước James trong khu Quý Tộc.
“Chào mừng, Evans, thành viên Hội đồng Xét duyệt Arcana trẻ trung và đẹp trai nhất của chúng ta! Nếu con gái với cháu gái của ta chưa kết hôn, mấy đứa nó nhất định sẽ bắt ta giới thiệu cậu với mình cho mà xem!” Công tước James, người có cái đầu trọc và trông như ác nhân, bật cười hào sảng đón tiếp Lucien. Ông đang cùng các vị khách vây quanh đống lửa ấm áp trong vườn, dường như muốn đợi một điều gì đó.
Lucien mỉm cười bước xuống khỏi xe ngựa: “Được đích thân Công tước James chào đón thật là vinh hạnh cho tôi. Cách đối đãi như thế này chỉ có đức vua hay vương tử mới có thể được nhận thôi. Sao mọi người lại không vào trong?”
Căn biệt thự lúc này tối om không một ánh đèn, như thể đã hòa vào màn đêm.
“Là vì tất cả nến trong biệt thự đều đã được thay bằng đèn pha lê ma thuật đấy. Lát nữa, chúng sẽ lần lượt được thắp sáng trong đêm tối. Một sự kiện đáng nhớ như vậy lẽ tất nhiên là chúng ta phải đợi tất cả khách khứa đến đủ mới tiến hành rồi.” Cái đầu trọc của Công tước James phản chiếu ánh lửa trại cam cam.
Chẹp. Thật là một thanh niên có tinh thần văn nghệ, à không, ông già mới đúng. Lucien cười thầm trong lòng.
Khu vườn này được bố trí rất đặc biệt, dù cho chỉ đốt một đống lửa trại cũng không khiến mọi người cảm thấy lạnh. Các quý bà, quý cô không những không phàn nàn mà còn rất thích thú với kiểu tiệc tùng kỳ lạ này.
“Điện hạ sức khỏe đang không tốt, không hợp ra ngoài đêm lạnh nên ta không mời ngài ấy. Đến đây nào, để ta giới thiệu cậu với vài người bạn của ta.” Chờ khi Lucien chào hỏi xong Công tước Russell, Bá tước Henson, Tử tước Harrison và những quý tộc đã quen biết khác, Công tước James dẫn cậu đến gặp một số người ăn mặc như pháp sư. Đây có lẽ chính là những pháp sư hệ Điện từ đã giúp bố trí, thiết lập đường dây và bộ chuyển đổi mà Arthur nhắc đến ban nãy.
Đứng trước hai người đàn ông và một người phụ nữ, James chỉ vào Lucien rồi nói: “Người này chắc hẳn mọi người đều biết, không cần ta phải giới thiệu đâu nhỉ. Cậu ấy là Arcanist cấp sáu, pháp sư bậc năm, thành viên trẻ nhất của Hội đồng Xét duyệt Arcana, đồng thời là người đã giành được hai vinh dự tối cao trong lĩnh vực Nguyên tố và Chiêu hồn, cậu Lucien Evans.”
Lucien vẫn chưa báo cáo việc cấp bậc ma thuật đã tăng. Cậu tính đợi mọi việc lắng xuống rồi mới thực hiện.
“Hân hạnh được gặp cậu, Evans.” Ông già với mái đầu đen trắng chải ngược gọn gàng nói. Hai thanh niên một nam một nữ bên cạnh ông cũng kính cẩn chào: “Chào ngài, ủy viên Evans.”
“Đây là Barek Paphos, Arcanist cấp sáu, pháp sư bậc bảy hệ Điện từ. Ông ấy là học trò của Ngài Hoàng Đế Kiểm Soát Brook.” James giới thiệu ông già mắt nâu vàng nghiêm nghị cho Lucien, sau đó chỉ hai người còn lại nói: “Hai người này là học trò của ông ấy, Lillian và Isaac.”
Lillian là một cô gái xinh xắn tóc nâu dài, trong khi đó Isaac lại như có huyết thống của người khổng lồ với vóc dáng cao to, vai u thịt bắp, tóc cũng rực màu ngọn lửa.
“Ông Paphos, Lillian, Isaac, hân hạnh.” Lucien gật đầu chào từng người một.
James mỉm cười nói: “Barek là bạn từ nhỏ của ta đấy. Vì không thức tỉnh được ‘Phước lành’ nên về sau ông ấy chọn đi theo con đường pháp sư. Ta không ngờ ông ấy lại tỏa sáng rực rỡ trên con đường này đến vậy, được Ngài Brook ưu ái nhận làm học trò và thành công tấn thăng thành Arcanist cấp cao cơ mà. Có khi chẳng bao lâu nữa ông ấy sẽ vượt qua ta mất thôi, dù ta bắt đầu sớm hơn rất nhiều.
Lần này nhân việc thử vật phẩm giả kim mới có liên quan đến hệ Điện từ, chuyên môn của ông ấy, thế nên ta nhờ ông ấy giúp đỡ luôn.”
Nghe chừng Barek xuất thân từ một gia đình quý tộc nhỏ, mặc dù không có tước hiệu quý tộc, nhưng ông vẫn là một trong những đại diện của phe ủng hộ quý tộc trong nghị viện này. Kể từ khi được Vương tử Patrick giới thiệu với nhóm chủ nghĩa tự do gồm Công tước James và những người khác, mạng lưới quan hệ của Lucien đã dần dần được mở rộng hơn.
“Evans, việc phát hiện ra electron của cậu rất hữu ích đối với lĩnh vực Điện từ. Rất nhiều cách giải thích đã có được một tầng ý nghĩa sâu sắc hơn.” Có vẻ không giỏi nói chuyện phiếm, Barek đi thẳng vào việc thảo luận arcana.
Lucien cũng không giữ kẽ, vui vẻ cùng ông trò chuyện về tầm quan trọng có thể có của electron đối với lĩnh vực Điện từ. Lillian và Isaac không dám chen ngang, chỉ ở một bên chăm chú lắng nghe.
“Evans, cậu đã nghe về thí nghiệm của ngài Chủ tịch Douglas chưa?” Barek đột nhiên hỏi.
Lucien ngơ ngác lắc đầu: “Ông biết đấy, suốt thời gian gần đây tôi chỉ một mực tập trung phân tích ma thuật để cải thiện sức mạnh, chưa có lúc nào để chú ý tới nghiên cứu mới nhất cả.”
“Ngài Chủ tịch Douglas đã thiết kế một thí nghiệm, từ đó chứng minh rằng môi trường Ether là chuyển động tương đối, tốc độ ánh sáng là như nhau theo mọi hướng.” Barek điềm tĩnh nói, nghe như không phải đang bàn luận về một chủ đề nóng gần đây.
Lucien chợt hiểu ra, ngài Chủ tịch Douglas cuối cùng đã suôn sẻ hoàn thành thiết kế thí nghiệm mà ông từng đề cập đến trong thư, và kết quả là sự tồn tại của môi trường Ether đã bị phủ nhận. Nếu không có Ether đóng vai trò như một môi trường, ánh sáng dưới dạng “sóng” sẽ không thể chiếu từ bầu trời xuống tới mặt đất, khi đó thế giới sẽ tối đen như mực.
Điều này đi ngược lại hoàn toàn với lý thuyết coi ánh sáng là sóng.
“Evans, cậu nghĩ gì về thí nghiệm này?” Đôi mắt nâu vàng của Barek đột nhiên sáng lên, biểu cảm cũng trở nên nghiêm túc hơn, như thể cách Lucien trả lời sẽ là chìa khóa để ông quyết định có nên kết giao với cậu hay không vậy.
Nhìn vẻ mặt của Barek, trái tim Lucien hẫng mất một nhịp. Lẽ nào khoảng cách giữa hai phe “sóng” và “hạt” lại lớn đến thế?
Nguyên nhân chính dẫn đến sự bất hòa giữa các giáo viên theo hệ Nguyên tố và hệ Điện từ trong trường ma thuật là do hệ Điện từ ủng hộ lý thuyết sóng, trong khi hệ Nguyên tố ủng hộ lý thuyết hạt. Ngẫm lại điều đó, Lucien chợt thấu hiểu một cách sâu sắc thứ mâu thuẫn chủ yếu đã trải dài suốt lịch sử ma thuật này.
Con người ta khi mở mắt ra, thứ đầu tiên nhìn thấy chính là ánh sáng. Thông qua sự tương phản giữa ngày và đêm, con người cổ đại tôn thờ ánh sáng và tin rằng nó đại diện cho sự sống và tính thiêng liêng. Kể từ khi ma thuật ra đời, có không thiếu những khám phá liên quan đến bản chất của ánh sáng, nhưng khi các pháp sư phát hiện ra linh lực tương tự như ánh sáng, việc nghiên cứu và hiểu về ánh sáng đã trở thành một trong những xu hướng chủ đạo vĩnh cửu.
So với những tranh cãi trong một số lĩnh vực như Thuyết bản chất năng lượng của Tử tước Lauren, Nguyên tử luận của hệ Nguyên tố hay Sinh lực luận của hệ Chiêu hồn, thì trường phái hạt và trường phái sóng lần lượt do Douglas và Brook đứng chủ đạo chính là hai trường phái lý thuyết chính bao trùm lên tất cả các pháp sư của Ma pháp Nghị viện, là sự bất đồng nghiên cứu lớn nhất.
Nếu nghị viện mà là giáo hội, ngoại trừ một số ít người đứng trung lập, còn lại sẽ chia thành hai phe “sóng” và “hạt” rồi coi nhau như “dị giáo” mà tấn công.
Trong trường hợp đó, việc đề xuất lưỡng tính sóng – hạt sẽ chẳng những không làm dịu đi tình hình mà còn kích động thêm một phe “dị giáo khác”, và rất có thể còn bị cả hai phe kia hợp lực công kích.
Lucien suy nghĩ một chút rồi mỉm cười nói: “Ông Barek, theo miêu tả của ông thì thí nghiệm này có vẻ dựa trên hệ thống chuyển động thiên thể hiện tại nhỉ. Nhưng vì chưa phát hiện được hành tinh, cho nên hệ thống này vẫn chưa được chứng thực.”
Đây là những gì Lucien đã nói để đáp lại thầy Fernando của mình, giờ cậu chỉ đơn giản lặp lại lần nữa.
“Có lý.” Biểu cảm của Barek giãn ra, như thể hàm ý là chỉ cần cậu không ủng hộ lý thuyết hạt của Chủ tịch Douglas thì cả hai sẽ có thể làm bạn.
Đúng lúc này, thấy khách khứa đã đến đông đủ, Công tước James vỗ tay, yêu cầu mọi người nhìn về phía biệt thự. Pháp sư Lillian sau đó liền đi tới trước cửa và mỉm cười ngọt ngào nói: “Các vị, nhờ có dòng điện, đèn pha lê ma thuật không còn phải cần đến linh lực hay ý chí lực mới mở được lên nữa. Ngay cả những quý tộc với ít tài năng nhất cũng có thể sử dụng những vật phẩm giả kim này dễ dàng như cầm bút, hoặc thậm chí đơn giản hơn. Ví dụ, tôi chỉ cần ấn nhẹ vào cái nút này, tất cả đèn trong biệt thự đều sẽ lập tức được bật sáng.”
Để giúp Công tước James dễ bề thể hiện hơn, Barek đã đặc biệt làm thêm một công tắc tổng tạm thời ở bên ngoài.
“Tốt lắm. Chúng ta dập lửa trại trước đã.” Thấy các quý ông, quý bà đều đã tò mò nhìn về phía biệt thự, James hài lòng vẫy tay dập lửa.
Trong bóng tối, Lillian cố tình nhấn mạnh vào công tắc. Sau một tiếng “tách”, tất cả đèn ma thuật trong biệt thự đều được bật sáng cùng một lúc.
Ánh sáng rực rỡ chiếu xuyên qua bóng tối, xua đi mọi điều đáng sợ xung quanh và tràn ngập sự “thiêng liêng”, tựa như mặt trời đẩy lùi màn đêm vậy.
Đây chính là một bước tiến lớn trong lịch sử nhân loại!
Cho ai quên, đèn hồ quang là đèn điện phiên bản đầu tiên, được phát minh vào thế kỷ 19. Đèn huỳnh quang hiện tại chính là đèn hồ quang thủy ngân áp suất thấp. Bộ chuyển đổi: là thiết bị chuyển đổi năng lượng từ dạng này sang dạng khác, chẳng hạn như loa hay tai nghe chuyển đổi tín hiệu điện thành âm thanh, ăng ten chuyển đổi giữa sóng điện từ và các tín hiệu điện, đèn huỳnh quang chuyển đổi năng lượng điện thành ánh sáng, v.v.. Thí nghiệm này giống với thí nghiệm Michelson-Morley của hai nhà vật lý Albert Michelson và Edward Morley năm 1887, từ thí nghiệm có thể thấy tốc độ ánh sáng trong chân không là không đổi và không phụ thuộc vào hệ quy chiếu. Về sau Einstein đã đưa ra quan điểm cho rằng “ánh sáng di chuyển dưới dạng hạt và không có môi trường truyền sóng ánh sáng”, cụ thể là, môi trường Ether là không cần thiết khi người ta không biết mình chuyển động như thế nào trong không gian, tốc độ của ánh sáng là độc lập với người quan sát và tốc độ của ánh sáng là như nhau trong mọi hệ quy chiếu. Môi trường Ether (Định nghĩa ở note chap 334): Để có thể truyền sóng ánh sáng, Ether được cho phải là một môi trường đặc biệt, phải thật rắn, thấm qua mọi vật chất có trong vũ trụ, và cố định trong không gian, còn Trái đất thì chuyển động bên trong môi trường đó, nhưng về sau Ether lại bị thí nghiệm Michelson-Morley và Einstein chứng minh là chuyển động, từ đó bác bỏ sự tồn tại của Ether.