*Trans+Edit: Lắc
Ngay khi vừa mới kích hoạt tin nhắn điện từ, chưa kịp kết nối đến Gaston ở bên kia, Lucien liền cảm nhận được một dao động ma thuật mạnh mẽ. Cậu thi triển phép theo bản năng ngay lập tức. Quả cầu Pha lê Ánh sáng Ban mai mà cậu đang cầm trong tay trái tức thì phát ra ánh sáng trong trẻo, sau đó bay vụt lên và lơ lửng trên đầu cậu như mặt trời. Xung quanh quả cầu pha lê, mười hai ngôi sao xuất hiện, sáng rực như đang ở giữa bầu trời đêm và quay quanh quả cầu pha lê theo những quỹ đạo khác nhau.
Charlie chỉ vừa mới hồi phục sau cơn mệt mỏi nên phản ứng chậm hơn Lucien nửa nhịp. Một bàn tay trường lực ảo ảnh hiện ra trước mặt anh.
Susan, người đứng cách Sandra không xa, hoàn toàn trở nên hoang mang và không biết phải làm gì. Cô chỉ có thể đờ ra nhìn một chùm những tia điện nhỏ lít nhít đan xen với ánh sáng bùng phát ra từ ngực của Sandra, giằng co với thứ năng lượng hắc ám không biết đã xâm nhập vào cơ thể cô từ lúc nào và đang cố gắng thanh tẩy chúng.
Trên mặt đất trước mặt Sandra vang lên vài âm thanh giòn giã, một số mảnh kim loại biến thành màu đen.
“Con quái vật đó vẫn chưa chết! Nó vẫn còn ở trong lâu đài này!” Giọng Sandra vang lên lanh lảnh, mang theo vài phần sợ hãi. “Nếu không phải có mang theo một tấm bùa xịn, chắc tôi đã bị con quái vật kia chiếm hữu rồi!”
Phần cổ chiếc áo choàng ma thuật tím vốn được buộc chặt của cô trông như bị một thứ sức mạnh ghê gớm nào đó xé toạc. Chiếc vòng cổ cô đeo trên người, nơi xâu một tấm bùa hộ mệnh biến dạng đến không nhìn ra nổi hình thái ban đầu, đứt dây và rơi “keng” một tiếng xuống đất trước mắt Lucien và những người khác như thước phim quay chậm.
Sau hai trận chiến khốc liệt, Sandra đã cạn kiệt phần lớn linh lực, và cô cũng chẳng còn con bài tẩy nào để giấu nữa. Ấy vậy mà, con quái vật ghê tởm đó vẫn còn sống! Dù đã kinh qua nhiều trận chiến, Sandra vẫn không khỏi có chút sợ hãi.
Trong khi Ngôi sao Maskelyne đang quay trên đầu, Lucien vừa cảnh giác quan sát xung quanh vừa hét lên: “Ngài Gaston! Ngài Gaston!”
Lucien thi triển Tin nhắn Điện từ Fernando. Tuy nhiên, vẫn không có phản hồi nào từ bên kia.
Charlie cũng tranh thủ cơ hội sử dụng Kết nối Tâm trí Thứ cấp để hình thành liên kết thần giao cách cảm giữa ba pháp sư và một người học việc, giúp họ tiết kiệm được thời gian nói chuyện.
“Chúng ta chạy thôi! Chạy thôi! Con quái vật đó quá đáng sợ, chúng ta không đời nào giết nổi nó đâu!” Chỉ là một pháp sư học việc, Susan không chịu nổi nữa, cô bật khóc đến run rẩy cả người.
Từng trải qua rất nhiều nguy hiểm, Lucien đã hình thành tính cách càng nguy nan thì càng trở nên bình tĩnh. Hơn nữa, do vừa rồi có rất nhiều nghi ngờ trong lòng, cho nên cậu không bị ảnh hưởng bởi cơn hoảng sợ của Susan và Sandra. Cậu nhanh chóng bày tỏ ý kiến của mình. “Ban nãy chúng ta còn tưởng Bertren đã triệu hồi con quái vật đó và sử dụng lò than làm vật trung gian cho nghi lễ, nhưng giờ thì xem ra chúng ta đã nhầm. Kể cả không có lò than làm vật trung gian, con quái vật vẫn tồn tại được. Ngoài ra, Bertren còn là một pháp sư đã được học arcana ngay từ khi còn nhỏ. Anh ta rõ ràng sẽ không thử một nghi lễ triệu hồi lố bịch như vậy. Người triệu hồi phải là một kẻ khác!”
“Chẳng lẽ là Bill? Cậu ta là người còn sống duy nhất trong lâu đài này. Con quái vật kia đáng sợ và kỳ quặc đến vậy, nó nhất định không thể không phát hiện ra cậu ta đang trốn trong mật thất được.” Giọng Charlie nghe có vẻ mệt và đuối.
Sandra vặc lại: “Không thể nào, tôi đã dùng Mê Hoặc lên cậu ta để xác minh thông tin rồi mà. Ơ khoan, con quái vật đó thừa khả năng để khóa lại một phần ký ức của cậu ta!”
Nghe thấy tên bạn mình được nhắc đến, Susan ngừng khóc và hoàn toàn sững sờ.
“Susan từng đề cập rằng Bill bị những người học việc khác bắt nạt vì không có tài năng về arcana. Những đứa trẻ như vậy hẳn trong lòng sẽ ôm nhiều cảm xúc hận thù và bạo lực. Khi thù hận tích tụ đến ngưỡng giới hạn, nó sẽ trở thành giọt nước tràn ly, và khi đó họ sẽ bắt đầu tìm cách trả thù. Trong tình huống như vậy, một người không có nhiều hiểu biết về arcana như Bill rất có khả năng sẽ làm theo nghi lễ triệu hồi lố bịch đó, bất kể nó có nực cười và khó tin đến mức nào trong mắt các pháp sư và người học việc được học hành bài bản.” Lucien bình tĩnh phân tích. Sau đó, cậu quay sang Susan và truyền âm hỏi cô. “Susan, cô đã từng thấy Bill đọc Ngụ ngôn về Nỗi đau bao giờ chưa?”
Susan bối rối lắc đầu, sau đó chợt giật mình. “Bill, Bill gần đây có đọc Ngụ ngôn về Nỗi đau. Cậu ấy nói là muốn gặt hái sức mạnh từ nỗi đau để học tập arcana chăm chỉ hơn!”
“Đi thôi.” Lucien không nói gì thêm nữa. Nếu họ không giết được con quái vật trước khi Bill giúp nó hồi sinh hoàn toàn thì người chết lần này sẽ là họ.
Giờ thì rõ ràng rồi, chính Bill đã lừa họ tới phòng ràng buộc để câu thêm thời gian cho con quái vật hồi phục!
Ba pháp sư lại chạy về phía Đại sảnh Học việc theo cùng một đội hình như lúc đầu và giữ khoảng cách vài mét với nhau. Susan cố gắng vắt nốt chút sức lực cuối cùng và chật vật để theo kịp Sandra.
Trong lúc đang chạy, Lucien nảy ra rất nhiều thắc mắc, chẳng hạn như tại sao con quái vật lại thực sự chui ra từ lò than khi họ mở cánh cửa phòng ràng buộc thay vì hồi sinh thông qua Bill, v.v.. Tuy nhiên, tình hình đang rất cấp bách, cậu đành phải tạm thời nén lại những câu hỏi này. Đối phó với con quái vật trước mắt mới là ưu tiên hàng đầu!
Lần này rõ ràng con quái vật vẫn chưa hồi phục, bằng không, nó đã không cố gắng điều khiển Sandra bằng phép thao túng của mình. Hiện tại hành lang đã yên tĩnh trở lại. Không còn những cánh tay nhợt nhạt, trong suốt hay cái lưỡi kinh tởm nào nữa. Lucien và các pháp sư chỉ trong vài giây đã trở về Đại sảnh Học việc. Họ lao qua những dãy giá sách mà trước đó đã đánh sập để quay lại mật thất.
Tới nơi, họ thấy hai con mắt như mắt người chết trên bức tượng đồng đang vặn vẹo mở to. Còn trên cánh cửa mật thất và bức tường gần đó, ngày càng có nhiều con mắt xuất hiện. Tất cả đều có nhãn cầu màu đen với con ngươi màu trắng.
Thấy vậy, Lucien và các pháp sư đều thở phào nhẹ nhõm. Việc bức tường mắt quỷ vẫn chưa được hình thành hoàn toàn có nghĩa là họ đã tận dụng rất tốt thời gian và không để con quái vật phục hồi hơn một nửa sức mạnh như lần trước, đồng nghĩa với việc nó vẫn đang còn rất yếu!
Đây chính là một cơ hội hoàn hảo!
Sau khi nhanh chóng trao đổi suy nghĩ vừa rồi của mình với mọi người thông qua liên kết thần giao cách cảm, Lucien đẩy tay ra trước, một quả cầu lửa đỏ rực xem chừng ngưng tụ rất nhiều uy lực bay ra, lao về phía cánh cửa của mật thất.
Ngay trước đó, Charlie đã thi triển Ngưng thị chi Mạc để chặn lại bức tường mắt quỷ, khiến đống mắt đó nhìn vào tấm gương.
“Xoảng!” Chiếc gương vỡ tan, bức tường mắt quỷ cũng sụp đổ trước khi kịp hình thành hoàn chỉnh, giúp cho quả cầu lửa của Lucien đập trực diện vào cửa mật thất.
Trong vụ nổ đầy uy lực, lớp phòng ngự ma thuật của mật thất sụp đổ từng chút từng chút một. Cánh cửa đá bị thổi bay thành từng mảnh, bụi bốc lên mù mịt.
Sau đó, cây ma trượng tím của Sandra phát quang, Ánh sáng Arcana thắp sáng cả căn mật thất. Nó hấp thụ toàn bộ ánh sáng xung quanh, chiếu xuyên qua lớp khói bụi mù mịt và soi sáng Bill, người đang quỳ một chân trên mặt đất.
Qua cặp kính gọng đen, Bill trừng mắt nhìn đám người Lucien với biểu cảm cực kỳ căm ghét và thù hận, thế nhưng trên mặt lại nở một nụ cười quái dị. Cơ bắp của cậu ta phình ra, khiến bộ đồng phục người học việc tiêu chuẩn cậu ta đang mặc rách toạc. Da trên người cậu ta cũng vằn vện vết rách, để lộ ra các cơ và mạch máu đỏ lòm bên trong. Không chỉ vậy, còn có rất nhiều con giòi màu trắng đang bò lổn nhổn khắp bên trong cơ thể Bill, thậm chí một số con còn bò ra từ miệng, mũi, mắt và tai cậu ta.
“Bill? Em…” Vốn dĩ Susan tưởng Bill là người triệu hồi con quái vật, chỉ là không có khả năng điều khiển nó. Nhưng sau khi nhìn thấy cảnh tượng này, cô chợt cảm thấy sự thật thậm chí còn kinh hãi hơn cô nghĩ rất nhiều. Chẳng lẽ bản thân Bill chính là con quái vật đó?!
Một bức tường trong suốt xuất hiện trước mặt Bill, bên trên tuôn chảy vô số cổ tự ma thuật đen kỳ lạ. Cậu ta bật cười nói: “Khi lũ khốn đã từng tát vào mặt và chế nhạo tôi chết dưới tay tôi, trông bọn chúng mới sợ hãi, tuyệt vọng và hèn nhát làm sao. Vẻ mạnh mẽ và kiêu ngạo mà bọn chúng hay tỏ ra khi chà đạp tôi dưới chân trong cuộc thi ma thuật đâu còn nữa. Bên ngoài thì bày ra cái vẻ mạnh mẽ nhưng thực chất gan lại chỉ bé bằng gan con chuột. Nhìn đi, chỉ có sức mạnh xuất phát từ nội tâm mới là sức mạnh chân chính. Tôi đạt được sức mạnh từ nỗi đau, và tôi đã thành công đánh thức bản thân mình.”
Những lời này như thể xuất phát từ nội tâm của mỗi cá nhân, khiến Susan và các pháp sư ngay lập tức thấu hiểu.
Tuy nhiên, hai vệt sáng trắng lóe lên trên bức tường trước mặt Bill, khiến các cổ tự ma thuật từng chút một tan rã. Charlie và Sandra không hề định phí thời gian tâm sự với cậu ta. Họ trực tiếp thi triển thần chú hệ Trường lực bậc ba, Giải trừ Ma thuật, có tỷ lệ nhất định phá giải hiệu ứng bổ trợ ma thuật hoặc trường lực phòng thủ của mục tiêu.
Mặt khác, ba ngôi sao từ Ngôi sao Maskelyne trên đầu Lucien bay chệch khỏi quỹ đạo rồi va chạm với ba ngôi sao khác. Ánh sáng lóa mắt bùng lên, Charlie và Sandra ngay tức thì được tăng độ may mắn, hiệu ứng giải trừ ma thuật được tối đa hóa lên đỉnh điểm.
“Em... Đây không phải sức mạnh! Đây là triệu hồi quỷ!” Susan theo bản năng thể hiện ra ý niệm sợ hãi và phẫn nộ trong tâm trí, quên mất rằng Bill không có kết nối thần giao cách cảm với mình.
Tuy nhiên, cứ như thể đã nghe thấy giọng cô, Bill cười lớn. “Không phải triệu hồi quỷ! Mà là triệu hồi sức mạnh tiềm ẩn trong tim chúng ta! Căm ghét, đố kỵ, hận thù, tham lam,… là những cảm xúc vô cùng tuyệt vời!” Môi của Bill rụng xuống, để lộ ra hàm răng trắng ởn và đôi mắt đang dần biến thành màu đỏ.
Sau khi ánh sáng trắng của Giải trừ Ma thuật lóe lên, bức tường trong suốt trước mặt Bill nhanh chóng sụp đổ. Cậu ta thậm chí còn chưa hồi phục được một nửa sức mạnh.
Ngay khi trường lực vô hình biến mất, Charlie và Sandra mỗi người kích hoạt một ma cụ và thi triển Giải trừ Ma thuật một lần nữa trong khi thần chú của chính họ đang trong thời gian đóng băng.
Một lớp ánh sáng đen bao phủ lấy cơ thể của Bill rồi biến mất cùng với Giải trừ Ma thuật của Charlie. Kế đó, dưới hiệu ứng Giải trừ Ma thuật của Sandra, một đám khói đen nổi lên.
Cùng lúc đó, ánh sáng màu oải hương tỏa ra từ tay phải của Lucien như một mặt trời nhỏ màu tím. Xung quanh Bill xuất hiện những đốm sáng màu vàng, bạc, đen, trắng, tím và nhiều màu sắc khác. Lấy Bill làm trung tâm, chúng bắt đầu quay tròn hết tốc lực, giống như một cơn lốc kinh hoàng đang cố gắng xé nát cơ thể cậu ta.
Có lẽ con quái vật sẽ có khả năng di chuyển chỉ bằng ý thức thuần túy hoặc bằng linh hồn, nhưng Bill thì vẫn có một cơ thể bằng xương bằng thịt, và cơ thể thì được tạo thành từ nguyên tố!
Lucien ngay từ đầu đã không định đợi đến giây phút cuối cùng mới kích hoạt Lốc Nguyên tố. Cậu sẽ thi triển nó không chút do dự, chỉ cần cơ hội xuất hiện!
Cơn lốc càng ngày càng lớn, các đốm sáng cũng càng ngày càng rực rỡ. Chẳng mấy chốc, Bill đã hoàn toàn bị những đốm sáng bao bọc hoàn toàn.
Bên trong cơ thể Lucien đau muốn nghẹt thở, linh hồn cực kỳ yếu ớt, tinh thần cũng suy nhược một cách bất thường, còn đầu thì đau như muốn vỡ tung thành từng mảnh. Sử dụng Lốc Nguyên tố sau một loạt trận chiến khốc liệt khiến tình trạng của cậu lúc này còn tệ hơn cả lần trước. Cậu thậm chí còn không có sức để mở miệng nói chuyện, chỉ có thể yếu đuối dựa vào giá sách. Dựa trên thông tin mà Lucien vừa truyền tải thông qua liên kết tinh thần, Charlie liền đi đến bên cạnh để bảo vệ cậu, đồng thời dùng Bàn tay Pháp sư đưa cho cậu ma dược Thủy Ca.
Mặt khác, Sandra thì hoàn toàn tập trung vào việc đề phòng Bill, hay nói đúng hơn là con quái vật.
Cơn lốc từ từ biến mất, những gì còn lại là bức tường đã bị phá hủy hoàn toàn của căn mật thất cùng vài cái hố lớn trên mặt đất, nhìn xuyên qua có thể thấy rõ đại sảnh bên dưới.
Có một số dấu vết ăn mòn đen xì ở nơi Bill từng đứng, ngoài ra thì không còn lại gì cả.
“Ngài giết con quái vật đó rồi?” Sandra hỏi với vẻ hoài nghi. Cô vô thức nhìn ra ngoài cửa sổ và phát hiện ra rằng sương mù đã hoàn toàn biến mất, mặt trời cũng đang chuẩn bị lặn.
“Nó chết hay chưa thì không chắc, nhưng hiện tại có cơ hội rồi, chúng ta phải nhanh chóng liên lạc với ngài Gaston ngay.” Sau khi uống lọ ma dược màu xanh nhạt ngọt thơm Thủy Ca, Lucien cảm thấy cơ thể mình như được hồi sinh trở lại. Mặc dù đã có lại một chút sức lực, nhưng cậu vẫn rất đau mỗi khi cố sử dụng linh lực. Vì vậy, Lucien buộc mình nhịn đau mà kích hoạt Tin nhắn Điện từ Fernando.
Là loại ma dược cấp trung tốt nhất cho việc chữa lành, Thủy Ca có thể phục hồi cả sinh lực lẫn linh lực. Tuy nhiên, phản ứng dữ dội đến từ tác dụng phụ của việc dùng thần chú vượt cấp thì vẫn nguyên xi ở đó. Lucien chỉ có thể miễn cưỡng kích hoạt ma cụ, chứ thi triển thần chú thì không.
“Alo, alo, ngài Gaston?”
Sau một khoảng lặng ngắn, giọng nói già nua của Gaston vang lên từ đầu bên kia. “Lucien, cậu gặp rắc rối sao?”
“Đúng vậy, chúng tôi gặp phải một con quái vật...” Lucien kể lại ngắn gọn cho Gaston những gì đã xảy ra, nhờ vậy căng thẳng trong lòng cũng dịu đi phần nào.
Nghe xong, Gaston im lặng một lát rồi nói: “Các cậu tìm một căn phòng ổn định để bố trí vòng phép tại đó rồi ở yên chờ đợi. Trong vòng hai mươi phút nữa, pháp sư cao cấp ở gần đó nhất sẽ tới xử lý.”
Nhận được tin sẽ có hỗ trợ, mọi người đều yên tâm hơn rất nhiều. Charlie đỡ Lucien, còn Sandra dẫn Susan đến phòng cung cấp năng lượng ở hành lang bên kia của Đại sảnh Học việc.
“Ngài Evans, ngài vẫn còn băn khoăn điều gì sao?” Charlie phát hiện Lucien vẫn cau mày.
“Vẫn còn rất nhiều điều tôi không hiểu.” Lucien gật đầu. “Chẳng hạn như tại sao con quái vật đó lại tấn công Sandra trước khi nó hồi phục? Làm vậy sẽ khiến chúng ta cảnh giác và phản ứng lại mà? Nếu như nó hồi phục thêm được một chút nữa thôi thì chúng ta đã không thể giết nó dễ dàng như vậy.”