Throne of Magical Arcana

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

17 192

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

107 2901

Truyền kỳ thiếu nữ Nho sinh ~Thiếu nữ cải nam trang chốn địa ngục thi cử~

(Đang ra)

Truyền kỳ thiếu nữ Nho sinh ~Thiếu nữ cải nam trang chốn địa ngục thi cử~

Kobayashi Kotei

Câu chuyện của hai tiểu thư cải nam trang mang trong mình tâm nguyện thay đổi thế giới, xin được bắt đầu!

11 52

Magical★Explorer (LN)

(Đang ra)

Magical★Explorer (LN)

Iris

Sau khi được tái sinh vào tựa game khiêu dâm huyền thoại "Magical★Explorer", chàng trai của chúng ta nhanh chóng nhận ra cậu ta chỉ được nhét làm nhân vật phụ xui xẻo thay vì nhân vật chính sát gái củ

10 259

Cô tiểu thư quý tộc đi du học nước ngoài, nhưng tại sao lại chỉ toàn học cách làm dâu?

(Đang ra)

Cô tiểu thư quý tộc đi du học nước ngoài, nhưng tại sao lại chỉ toàn học cách làm dâu?

Sakuragi Sakura

Nửa năm sau, Lily du học đến trường cấp ba của Sota, thậm chí còn chọn nhà cậu ấy để ở nhờ. Bối rối trước cuộc hội ngộ bất ngờ và cảnh sống chung, Sota thắc mắc: "Tại sao cậu lại đến Nhật Bản?" Mặt đỏ

6 61

Vol 04 - Dãy núi Hắc ám (256-324) - Chương 256 - East Haven

*Trans+Edit: Lắc

Hiện tại là Tháng Sí Phong (Tháng Tám).

Nếu nơi đây mà là Allyn hoặc Aalto, lúc này có lẽ thời tiết sẽ nóng không chịu nổi, bầu không khí sẽ hừng hực như thiêu như đốt. Tuy nhiên, ở trong thành phố chật hẹp và hỗn loạn này, một nơi mà những tòa nhà mang phong cách như hội tụ từ nhiều quốc gia trên khắp lục địa, gió mát cứ mơn man thổi, tựa như vẫn đang trong mùa xuân ấm áp của Tháng Sinh Cơ (Tháng Ba) vậy.

Nơi đây là Segru, nằm sâu trong phía tây bắc của miền bắc xa xôi, là East Haven được bao quanh bởi vô số những loại cây khổng lồ cao chọc trời.

Do Cabin của Palmeira từ nghị viện đã kiểm soát rất nhiều thành bang thịnh vượng dọc theo eo biển Bão Táp, thậm chí quyền lực còn mở rộng sâu vào đến tận miền bắc xa xôi, càn quét rất nhiều Orc, bộ tộc người lùn, Troll và các loại quái vật khác, đồng thời xây dựng lên nhiều thành phố, bởi vậy nên trong suy nghĩ của rất nhiều người, toàn bộ miền bắc đều là lãnh thổ do tổ chức Cabin của Palmeira quản lý và nghiễm nhiên nằm dưới sự kiểm soát của Ma pháp Nghị viện.

Tuy nhiên, trên thực tế, lãnh thổ miền bắc cực kỳ rộng lớn, vượt xa Đế quốc Schachran – Đế quốc rộng lớn nhất: nó trải dài từ vùng tây bắc Đế quốc Schachran ở phía tây, tới Mintuck, một cảng nước ấm cực bắc ở vị trí cửa biển của Vô biên Hải ở phía đông, phía nam thì có eo biển Bão Táp cùng với pháo đài Liệt Diệm tọa lạc ở phía đông bắc Đế quốc Schachran, cuối cùng là vùng cực phía bắc, nơi quanh năm đóng băng, nửa năm sáng, nửa năm tối. Dù vậy, nghị viện cũng như Cabin của Palmeira chỉ có thể kiểm soát một phần phía đông nam, còn sâu bên trong thì vẫn bị chiếm giữ bởi rất nhiều sinh vật đáng sợ, nào Orc, nào Troll, nào người tuyết, còn có cả những pháp sư cổ đại sống ẩn dật nữa.

Segru có một vị trí địa lý đặc biệt, nằm ở ranh giới giữa trung tâm của vùng ven biển phía bắc và khu rừng nguyên sinh rộng lớn ở phía đông bắc của Đế quốc Schachran. Do giáo hội bắc và nghị viện xung đột với nhau, khiến cho thế lực của mỗi bên đều gặp khó khăn khi muốn tiến sâu vào, vậy nên nơi này đã trở thành một vùng vô luật. Nhiều quý tộc và tội phạm lưu vong từ Đế quốc Schachran dần dần tụ tập về đây, cùng nhau xây dựng nên thành phố Segru và nhiều trang viên bao quanh. Người ngoài gọi thành phố này là East Haven.

Những kẻ nổi loạn và bè lũ ác đảng của chúng đã phải vừa phát triển đường dây buôn lậu vừa chiến đấu với Troll và những loại quái vật khác. Vì vậy, mặc dù bọn chúng đã thiết lập một bộ luật thô sơ, nhưng ở miền bắc này, kiếm và ma thuật vẫn là luật tối thượng.

Do nổi tiếng với việc buôn lậu giữa miền bắc và Đế quốc Schachran, rất nhiều thương nhân và mạo hiểm giả hám tiền đã bất chấp nguy hiểm mà tới đây làm ăn kiếm chác, khiến cho nơi này vô cùng thịnh vượng. Tất nhiên, phần lớn thương nhân đều phải chiêu mộ thuộc hạ hoặc lính đánh thuê giỏi, bằng không sẽ khó tránh khỏi việc bị giết rồi ném vào rừng làm thức ăn cho dã thú.

Lucien thong thả tản bộ dọc trên ngã tư của Segru. Đích đến của cậu là căn nhà gỗ thông trước mặt. Theo thông tin từ Ma pháp Nghị viện, căn nhà gỗ thông này chính là một tổ chức tình báo nổi tiếng ở Segru.

Lucien bên trong mặc sơ mi trắng, bên ngoài khoác áo khoác dài hai hàng khuy màu đen, đầu đội mũ chóp cao và đeo kính độc nhãn trên mắt. Vì ngoại hình trẻ trung ưa nhìn, trong mắt cư dân của East Haven, cậu không đem lại đủ sức uy hiếp mà chỉ giống như một miếng thịt tươi béo ngậy. Rất nhiều người đi ngang qua đều nhìn cậu từ đầu đến chân một cách lạnh lùng, nhưng trong bụng thì đang âm thầm tìm cách bắt cóc.

“Nhìn cậu ta kìa… ăn mặc sang trọng lịch sự thế kia thì chắc chắn trên người giấu nhiều thứ có giá trị đấy. Kể cả khi không có gì thì riêng cái ngoại hình với khí chất kia thôi đem bán cho cho đám quý bà, quý cô của Đế quốc Schachran làm tình nhân bí mật cũng được giá lắm.” Hai gã to con trông rõ ràng thuộc tộc người man rợ trao đổi với nhau trong khi đi ngang qua Lucien.

“Để quan sát thêm chút nữa đã. Phải tự tin đến cỡ nào mới dám một mình đến East Haven này chứ. Đừng chỉ đánh giá từ vẻ ngoài. Đã có biết bao nhiêu kẻ chết vì khinh thường người già, trẻ em, phụ nữ và thanh niên gầy gò yếu đuối rồi?” Một gã to con khác nhỏ giọng đáp.

Hầu hết những tên tội phạm còn sống được đến bây giờ đều đã hình thành tính cách thận trọng. Tuy nhiên, chỉ cần chắc chắn đối phương không đủ mạnh, bọn chúng sẽ bộc lộ ra hết mặt hèn hạ, tàn độc và vô liêm sỉ nhất của con người.

Trước khi lên đường đến East Haven, Lucien không chỉ đem toàn bộ 2200 điểm arcana được trả trước để đổi lấy ma dược, nguyên vật liệu ma thuật, tiền và một thần chú tên là Cabin Pháp sư, mà còn nhận được một lọ ma dược được gọi là Huyết dịch Tịnh hóa từ Ý chí Nguyên tố, có tác dụng giúp cậu khôi phục những tổn hại tiềm tàng do Linh hồn Than khóc gây nên. Nhờ đó, sức mạnh hiện tại của Lucien đã được nâng lên cấp độ của một hiệp sĩ chính thức. Do đó, ngay cả khi không kích hoạt linh lực, cậu vẫn có thể nghe rõ cuộc hội thoại giữa hai gã đàn ông kia bằng chính tai mình. Nghe xong, cậu chỉ mỉm cười lắc đầu. “Không hổ là East Haven…”

Có một điều hơi đáng tiếc, đó là nghiên cứu của nghị viện về ma dược cải thiện huyết mạch chỉ có thể dừng ở đây, bởi sức mạnh của một hiệp sĩ muốn nâng lên cao hơn thì đòi hỏi tín ngưỡng phải càng lớn. Nếu có sự hỗ trợ từ các loại ma dược thông thường ở Allyn, Lucien sẽ có khả năng trở thành một hiệp sĩ cấp hai giống như Đại Công tước Orvarit. Tuy nhiên, đó không phải là hướng đi mà cậu muốn hướng tới.

Làm như thể không nghe thấy gì, Lucien bình thản bước đi trên đường phố Segru, chẳng mấy chốc đã tới trước cửa căn nhà gỗ thông cũ được vẽ rất nhiều hoa trà bên ngoài.

Một gã đàn ông gác cửa có vóc người cao lớn vươn tay phải ra chặn Lucien lại khi cậu đang chuẩn bị bước qua. Giọng nói thô kệch của gã vang lên đầy châm chọc. “Nơi này không dành cho con nít.”

Vừa nói, gã vừa gồng cơ bắp màu đồng trên cánh tay phải lên để khoe sức mạnh.

Lucien không giận. Cậu chỉ cười nói: “Vậy kiểu người thế nào thì có thể vào đây?”

Gã to con không nói gì, chỉ khịt mũi rồi chỉ vào khẩu hiệu khắc trên cửa.

Bên cạnh những bông hoa trà có một dòng chữ được khắc bằng tiếng Schachran và thông ngữ: “Tiền hoặc Sức mạnh.”

Lucien mỉm cười gật đầu: “Hiểu rồi.”

Gã đàn ông vạm vỡ cục mịch đột nhiên cảm thấy vô cùng kính sợ chàng trai trẻ trước mặt, như thể cậu chính là một trong số ít những cường giả ủng hộ và nâng đỡ cho East Haven này. Gã gập lưng, cúi đầu rồi nở một nụ cười nịnh nọt và nói: “Mời vào, thưa ngài. Mời vào. Cái miệng của tôi vừa rồi lỗ mãng quá.”

Gã vừa tự vả vào miệng mình vừa dẫn Lucien vào trong nhà, khiến đám đồng bọn của gã trợn tròn mắt.

“Tony… Hắn… hắn bị ma nhập à?” Gió mát tháng Tám của Segru thổi qua, đám đồng bọn của tên to con ai nấy đều rùng mình. “Chẳng lẽ… cậu ta là một pháp sư chính thức? Nhưng tao đâu có cảm nhận được dao động ma thuật nào đâu?”

Chần chừ một thoáng, gã to con nhanh chóng quay người chạy vào trong để báo cáo.

Hai tên buôn người theo đuôi Lucien từ nãy cũng nuốt nước bọt cái ực. Nếu mà hành động hấp tấp, liệu kết cục của bọn chúng có giống Tony?

Cậu ta “điều khiển” Tony mà không phát ra bất kỳ dao động ma thuật nào, đây là điều mà không một pháp sư bình thường nào có thể làm được! Ngay cả các pháp sư cổ đại cao cấp sống ẩn mình ở đằng sau East Haven cũng sẽ phải gặp rất nhiều khó khăn mới làm được như vậy!

Đây là Mê Hoặc (Phiên bản hiệp sĩ) được Lucien cải tiến để giảm thiểu dao động ma thuật. Bên cạnh đó, giữa việc một pháp sư bậc ba thi triển thần chú bậc một với một pháp sư bậc một thi triển thần chú bậc một, khoảng cách về uy lực giữa hai bên xa như khoảng cách giữa Núi Thiên đường và Vực thẳm vậy. Những kẻ còn chẳng đạt tới nổi đẳng cấp hiệp sĩ thực thụ không đời nào có thể cảm nhận được những làn sóng ma thuật nhỏ như vậy!

Căn nhà được chia thành nhiều gian bí mật, trong mỗi gian sẽ có những người mua bán thông tin khác nhau. Môi trường nhìn chung rất hòa bình và yên tĩnh.

Tony dẫn Lucien lên cầu thang, nơi có hai gã đàn ông lực lưỡng cầm trường kiếm đang đứng gác.

“Tony, vị này là?” Một trong hai gã chặn ngang thanh trường kiếm trước mặt Tony.

Tony cúi lưng chỉ vào Lucien. “Đây là một vị khách quan trọng của ngài Guzon. Tránh ra đi.” Lucien đứng đằng sau chỉ mỉm cười mà không nói gì.

Gã đàn ông cầm kiếm nghi hoặc hỏi: “Tao đã nghe ngài Guzon nhắc đến chuyện này bao giờ đâu?”

“Để tao đi báo cáo với ngài Guzon trước.” Gã còn lại thận trọng quay người đi lên lầu.

Ngay khi gã vừa quay đi, Tony đột nhiên lao về phía trước, tay phải nắm lại thành quyền rồi vung mạnh, đấm thẳng vào thái dương của tên đang cầm kiếm chặn đường.

Mất cảnh giác, tên cầm kiếm tai ong ong, trước mắt tối sầm rồi bất tỉnh.

Gã đàn ông trên cầu thang sửng sốt. Ngay khi đang chuẩn bị quay lại chém cho Tony một nhát, gã bỗng hoa mày chóng mặt, sau đó cười toe toét nói: “Thưa ngài, việc hắn dùng kiếm ngăn ngài lại quả thực là một hành động thô lỗ! Chúng tôi đã dạy cho hắn một bài học rồi, xin ngài hãy bỏ quá cho. Chúng tôi sẽ dẫn ngài đến gặp ngài Guzon ngay.”

Lucien đẩy kính độc nhãn lên rồi đi theo gã đàn ông mà không nói một lời, chỉ thầm nghĩ: ‘Với lượng linh lực hiện tại, mình chỉ có thể thao túng ba người cùng lúc…’

Cảnh Tony đấm gục tên cầm kiếm đập vào mắt đồng bọn của gã, làm bọn chúng hét ầm lên: “Ngài Guzon, có tấn công!”

Guzon ở trên tầng bước ra khỏi phòng, miệng vẫn đang phì phèo điếu xì gà Brianne to bự. Hắn mặc áo khoác dài màu đen, khí chất uy nghiêm đưa mắt nhìn xuống dưới, theo sau hắn là một vệ sĩ trang bị giáp đen toàn thân.

“Ông Guzon, tôi muốn hỏi thăm tin tức.” Lucien nãy giờ vẫn im lặng chợt ngẩng đầu lên, mỉm cười nói.

Guzon đanh mặt nói: “Ta không quan tâm mục đích của ngươi là gì, chỉ là một khi đã dám đột nhập vào đây thì phải trả một cái giá. Bắt lấy hắn!” Mặc dù chỉ là một hiệp sĩ thức tỉnh ‘Phước lành’ nhờ ma dược, nhưng hắn có ma cụ tốt, lại có rất nhiều tiền, thậm chí còn thuê được hai hắc hiệp sĩ làm hộ vệ cho mình. Vì vậy, Guzon quyết định trước hết cứ phải duy trì phong thái uy nghiêm và thể diện trước mặt cấp dưới cái đã.

Một tên trẻ măng và mảnh khảnh thế kia thì có thể mạnh được đến đâu chứ?

Hơn nữa, Guzon còn hoài nghi Lucien là người do đối thủ của mình phái tới gây rối. Nếu để cậu tiếp cận, hắn có thể sẽ bị ám sát! Là người mà gia đình có nhiều thế hệ sống ở East Haven, Guzon đã thành lập tổ chức tình báo dựa vào rất nhiều quan hệ, do đó một kẻ thực lực yếu ớt như hắn rất sợ bị các tổ chức tình báo khác ám sát.

Trong góc, một cái bóng đột nhiên xuất hiện và lao về phía Lucien. Cùng lúc đó, hiệp sĩ mặc giáp đen đằng sau Guzon toàn thân căng ra rồi nhảy xuống, trên tay cầm một cây búa khổng lồ đang cháy rực ngọn lửa đỏ.

Những tên đô con lực lưỡng khác cũng bao vây Lucien từ mọi phía.

Mặt khác, Guzon vẫn ráng giữ phong thái ông trùm, miệng ngậm điếu thuốc tỏ ra bình thản. Bất thình lình, một làn sóng ma thuật quét qua, và rồi hắn nhìn thấy hắc hiệp sĩ cấp hai mới lao ra từ cái bóng được nửa chừng chợt ngã uỵch xuống sàn, sau đó quay người bỏ chạy trong hoảng loạn như gặp phải ma. Chỉ trong chớp mắt, hắn đã biến mất vào trong bóng tối. Tên hiệp sĩ còn lại còn thảm hại hơn. Hắn ép mình quay người lại giữa lúc đang lao lên dở, sau đó, như thể bị một Hào quang hiệp sĩ rượt sát đít, hắn đâm bổ vào tường rồi chạy xuyên qua. Loáng một cái, đã chỉ còn lại một cái lỗ hình người ở trên tường.

Đám côn đồ còn lại thì đổ rạp ra đất, hạ bộ thấm những vệt nước đáng ngờ và bốc ra một thứ mùi khai khai khó ngửi.

Điếu xì gà trong miệng Guzon rơi xuống sàn, nhưng hắn hoàn toàn không nhận thức được. Thay vào đó, hắn chỉ biết sợ hãi nhìn người trước mặt, chân vô thức bước lùi từng bước.

Sau khi thi triển thần chú bậc hai, Hoảng loạn Tập thể, Lucien từ tốn bước lên cầu thang, hai tay vẫn đút trong túi áo của bộ suit hai hàng khuy. Cậu vừa bước đi vừa mỉm cười: “Ông Guzon, giờ thì chúng ta trò chuyện được rồi chứ?”

“Ừ, ừ được.” Guzon răng đánh lập cập vào nhau, cả người lảo đảo suýt ngã.

Do đang ở East Haven, Lucien cũng nhập gia tùy tục mà tuân theo quy tắc “Tiền hoặc sức mạnh” để thể hiện thực lực của mình. Đây chính là cách tốt nhất để xử lý ổn thỏa mọi việc và tránh rắc rối phát sinh sau này.

Ở Allyn, ma lực trung cấp của Lucien không có gì đáng kể, pháp sư bậc bốn, bậc năm, thậm chí pháp sư cao cấp cũng có thể gặp được dễ dàng. Nhưng bên ngoài Allyn, pháp sư trung cấp đủ sức cai trị cả một thành phố. Ngay cả ở một nơi như East Haven này, số lượng Đại hiệp sĩ, kẻ gác đêm và pháp sư trung cấp cũng vô cùng ít ỏi.

Đôi giày da của Lucien gõ từng bước lộp cộp trên cầu thang dẫn lên tầng hai. Vừa đi, cậu vừa thong dong nói: “Ông Guzon, tôi cần một người dẫn đường. Một người có thể giúp tôi băng qua Đế quốc Schachran.”

Bay qua biên giới vào ban đêm không khó. Tuy nhiên, nếu muốn bay thẳng qua Đế quốc Schachran rộng lớn thì sẽ mất rất nhiều thời gian mà tốc độ thì lại chẳng đủ nhanh. Do vậy, Lucien cần một danh tính giả và một người dẫn đường có thể đóng vai quản gia của cậu.

Gió nóng hừng hực Cảng nước ấm: là cảng có nước không bị đóng băng vào mùa đông. Có cảng này thì cực kỳ thuận lợi cho hoạt động hải quân và giao thương đường biển. Ám chỉ hiện tượng ban ngày vùng cực (mặt trời không lặn trong một thời gian dài) và ban đêm vùng cực (mặt trời không mọc trong một thời gian dài). Nghĩa là Vùng Lưu vong phía Đông. Ai quên Linh hồn Than khóc là cái gì, check lại chap 79.