Throne of Magical Arcana

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kokou na Kanojo to, Kanojo no Heya de Shiteru Koto

(Đang ra)

Kokou na Kanojo to, Kanojo no Heya de Shiteru Koto

Hibari Yu

Một mối quan hệ bí mật, nơi hai kẻ vụng về chập chững dò dẫm khám phá tuổi thanh xuân.

3 10

Tôi, anh hùng, đã quyết định từ bỏ những kẻ phản bội có ý định lợi dụng mình đến cùng vào thời khắc quyết định

(Đang ra)

Tôi, anh hùng, đã quyết định từ bỏ những kẻ phản bội có ý định lợi dụng mình đến cùng vào thời khắc quyết định

サドガワイツキ

Chẳng liên quan gì đến bố mày cả!!!! Giờ còn cách nào cứu vãn tính thế không á? Đương nhiên là không rồi hahaha. Thế nên, cứ mau mau mà đi chết đi nhé!!!

4 14

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

(Đang ra)

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

Haneda Usa

Một buổi tan trường nọ, Miyagi mời Sendai vào phòng mình như thường lệ và đưa ra một lời sai bảo cực kì bất thường.

26 465

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

235 1145

Vol 08 (END) - Con đường bất diệt (670-827) - Chương 717 - Biển chân không trạng thái năng lượng âm

*Trans+Edit: Lắc

Vừa nói, Lucien vừa nhận lấy số [Nguyên Tố] kỳ này. Liếc qua tiêu đề, cậu phát hiện tác giả là một cái tên xa lạ: Traviv, một Arcanist cấp bốn, pháp sư bậc năm.

‘Có lẽ là một pháp sư mới nổi. Cũng chỉ những người trẻ như vậy mới có thể đề xuất mô hình này mà không chịu bất kỳ ràng buộc nào…’ Lucien thầm nghĩ.

Điều này không có nghĩa là Douglas, Brook, Fernando, Hathaway và những người khác chưa từng cân nhắc đến khả năng tồn tại của trạng thái năng lượng âm và phản hạt, cũng như nếu chúng thực sự thuộc về thế giới này thì sẽ tồn tại song song với vật chất vốn có ra sao. Chỉ là, cho dù bọn họ có những suy đoán như vậy, họ cũng sẽ không hấp tấp đưa ra, mà thay vào đó sẽ cân nhắc cẩn thận, chờ đợi đến khi có bằng chứng xác thực về sự tồn tại của phản hạt.

Nếu như bọn họ cũng đề xuất ra những mô hình giả thuyết tương tự, vậy thì chỉ có một lý do duy nhất, đó là mô hình ấy phải giúp ích cho việc khám phá cũng như chứng thực sự tồn tại của phản hạt cùng với trạng thái năng lượng âm. Và rõ ràng, biển chân không trạng thái năng lượng âm thì không phải như vậy.

Trong bài luận án này, vị Arcanist Traviv xa lạ kia đã đề xuất ra một “biển trạng thái năng lượng âm” tràn ngập khắp nơi, không đâu là không tồn tại dựa trên những tính chất cơ bản của hạt vi mô.

Căn cứ theo nguyên lý mà Fernando đề xuất, electron luôn ưu tiên lấp đầy những “quỹ đạo” có mức năng lượng thấp nhất, mà trạng thái năng lượng âm đương nhiên còn thấp hơn tất cả những trạng thái năng lượng đã được phát hiện, vậy nên electron chắc chắn sẽ nhảy về hướng đó. Giống như khi thi công một tòa nhà cao tầng, người ta luôn phải bắt đầu từ phần móng, sau đó mới đến tầng hầm, tầng một, tầng hai, v.v..

Chưa cần nói đến chuyện nguồn năng lượng khổng lồ do quá trình nhảy quy mô lớn này sinh ra đủ để hủy diệt cả vũ trụ, chỉ riêng những hiện tượng thực nghiệm đã quan sát được cho đến nay cũng đã dư sức bác bỏ giả thuyết này rồi. Chính vì vậy, những người đầu tiên suy luận ra trạng thái năng lượng âm như Dieppe, Larry, v.v. đã coi nó như là minh chứng chứng minh cho sự suy xét chưa thấu đáo của bản thân, dẫn đến kết quả sai lầm.

Và sau khi Lucien đề xuất phương trình lượng tử của mình và đưa ra dự đoán về sự tồn tại của phản hạt, không ít Arcanist đã ôm tâm thái “tạm thời giả định là đúng” mà nghĩ: tại sao trong trường hợp có năng lượng âm, electron lại không “chuyển hóa” theo hướng đó? Thế là Traviv mới mạnh dạn suy đoán: sở dĩ electron không dựa vào “bản năng” mà tiến về trạng thái năng lượng âm là bởi trạng thái năng lượng này đã bị các electron khác lấp đầy, không còn cách nào tiến xa hơn nữa.

Ngoài ra, dựa trên hình thức sắp xếp electron này, anh ta đã suy luận rằng Arcanist không quan sát được các electron ở trạng thái năng lượng âm, chí ít thì hiện tại là không thể. Do đó, trong mô hình của anh ta, bất cứ nơi nào trên thế giới cũng đều tràn ngập electron ở trạng thái năng lượng âm. Chúng dày đặc chi chít, tựa như chúng ta đang sống trong một “biển trạng thái năng lượng âm” vậy. Cho dù là chân không cũng vậy, không có chân không mang ý nghĩa tuyệt đối!

Vì vậy, đây chính là một “biển năng lượng âm” nhấn chìm cả vũ trụ, sở hữu nguồn năng lượng “vô cùng vô tận”.

Nhưng các electron ở trạng thái năng lượng âm cũng có thể bị kích thích. Khi nó hấp thụ năng lượng và nhảy lên trở thành electron bình thường có thể quan sát được, bên trong “biển trạng thái năng lượng âm” sẽ để lại một lỗ hổng. Lỗ hổng này mang điện tích trái dấu nhưng có cùng khối lượng với electron ấy, cũng chính là positron (hay còn gọi là phản electron hoặc electron dương).

Đến đoạn này, Traviv liền tràn đầy khí chất của một pháp sư mà tiếp tục mạnh dạn suy đoán, vượt xa cả khái niệm “biển Dirac” trên Trái Đất. Anh ta cho rằng “biển trạng thái năng lượng âm” hiện diện khắp nơi này chính là một trong những nguyên nhân khiến cho ma thuật và những sức mạnh phi phàm có thể tồn tại. Bản chất của linh lực, ý chí lực và các hoa văn ma thuật chính là dùng phương thức đặc biệt để liên kết với “biển năng lượng” này, từ đó thu được sức mạnh vượt xa tưởng tượng và có thể thay đổi tất cả. Do đó, đây chính là nguồn gốc năng lượng của muôn hình vạn trạng ma thuật và sức mạnh phi phàm, đồng thời cũng cung cấp một hướng lý giải nhất định cho việc giải thích vấn đề bảo toàn năng lượng trong phương diện ma thuật.

Từ rất lâu trước đây, Phù Thủy Băng Địa Hellen đã kiểm chứng bằng số liệu về sự bảo toàn năng lượng giữa linh lực và thần chú: số lượng linh lực tiêu hao đúng bằng năng lượng ban đầu mà thần chú chứa đựng. Thế nhưng, trên thực tế lại có những loại thần chú tạo ra hiệu quả hủy diệt vượt xa mức tiêu hao linh lực. Đó là vì trong quá trình phản ứng thực tế, chúng đã tương tác với thế giới xung quanh và gây ra biến đổi dây chuyền, điển hình nhất chính là Mặt trời Rực cháy Vĩnh hằng. Nhưng vấn đề nằm ở chỗ: linh lực sau khi tiêu hao thì được bổ sung từ đâu?

Việc dùng ma dược hay những biện pháp tương tự để khôi phục linh lực thì vẫn thuộc phạm trù bình thường, không có ai nghi vấn về nguồn gốc năng lượng cả, nhưng việc linh lực tự nhiên gia tăng thì lại khá kỳ lạ. Bất kể là khôi phục từ từ thường ngày hay là khôi phục nhanh chóng nhờ minh tưởng, tất cả đều khó mà đưa ra được lời giải thích khiến người ta tin phục cho nguồn gốc của năng lượng. Chẳng lẽ nào linh lực lại vô cớ khôi phục? Đã có tăng thì đáng lẽ cũng phải có giảm, ấy vậy mà cho đến giờ vẫn chưa quan sát được bất kỳ hiện tượng nào liên quan đến điều đó.

Trước đây, đối với vấn đề này, Ma pháp Nghị viện có hai hướng lý giải chính. Một là cho rằng việc linh lực khôi phục bắt nguồn từ phản ứng của linh hồn bản thân. Nói một cách dễ hiểu, linh hồn giống như một lò phản ứng nhiệt hạch điều khiển bằng từ trường, từ đó cung cấp năng lượng ổn định cho bản thân. Nhưng vấn đề cần phải đối mặt của cách lý giải này vẫn vậy: cho dù là lò phản ứng nhiệt hạch thì cũng cần nguyên liệu, vậy linh hồn phải tiêu hao thứ gì để tạo ra năng lượng?

Đối với vấn đề này, vị Grand Arcanist “lãng mạn” nhất, Oliver, đã đề xuất một mô hình thoạt nhìn có vẻ phù hợp với hiện tượng: thứ linh hồn tiêu hao chính là “bản thân nó”, khi “bản thân nó” bị tiêu hao hết thì cũng chính là điểm kết của sinh mệnh. Do đó, khi thực lực ma thuật tăng lên, linh hồn được cường hóa, thì sẽ có thể làm chậm sự lão hóa và kéo dài tuổi thọ. Cũng chính vì vậy mà việc sử dụng đủ loại nghi lễ có thể kéo dài được sinh mệnh, bởi chúng bù đắp cho sự tiêu hao của bản chất linh hồn.

Tuy nhiên, bản thân mô hình này tồn tại những khiếm khuyết mà ngay cả Oliver cũng không thể hoàn toàn tán đồng. Theo lý luận của ông, nếu một người càng ít sử dụng ma thuật, thậm chí không dùng đến, giới hạn sinh mệnh của họ sẽ được nâng cao đáng kể. Nhưng trên quan sát thực tế, giữa hai nhóm Arcanist ít dùng và thường xuyên dùng ma thuật lại không có sự chênh lệch mang tính bản chất nào về tuổi thọ.

Hướng giải thích chính còn lại cho việc linh lực khôi phục, đó là năng lượng đến từ “thế giới thực”, còn “minh tưởng” chính là phương pháp khiến cho linh hồn liên kết và dung hòa với “thế giới thực”. Điều này có thể được chứng minh sơ bộ thông qua việc pháp sư có khả năng nhận được phản hồi từ “thế giới thực”, trong khi các chức nghiệp khác thì không.

Còn về việc “thế giới thực” đó ở đâu, năng lượng truyền dẫn như thế nào, thì lại là một vấn đề khác.

Thế nhưng, phương pháp này lại không thể giải thích được hiện tượng hiệp sĩ, ma vật các loại cũng có thể khôi phục tiêu hao của bản thân, trừ phi những đối tượng này cũng được giao tiếp với “thế giới thực” nhưng lại không thể nhận được phản hồi từ đó.

Do việc “linh hồn” và “thế giới thực” rốt cuộc là gì vẫn chưa có tiến triển nào, cho nên hai hướng giải thích chính này hiện chỉ đang dừng lại ở giai đoạn suy đoán, không có lý thuyết hay công thức chống đỡ.

Trái lại, mô hình “biển chân không trạng thái năng lượng âm” của Traviv thì khác. Anh ta lấy phương trình Lucien làm điểm xuất phát, lấy trạng thái năng lượng âm và phản hạt có khả năng kiểm chứng làm căn cứ suy luận, từ đó mô tả một biển năng lượng tồn tại khắp nơi. Bằng phương thức đơn giản và rõ ràng nhất, anh ta đã giải thích được vấn đề linh lực có thể khôi phục.

“Minh tưởng” chính là linh hồn giao tiếp với “biển trạng thái năng lượng âm”. Vì nó tồn tại ở khắp nơi, năng lượng gần như vô hạn, linh hồn tự nhiên có thể hấp thu năng lượng của nó để khôi phục linh lực. Còn phản hồi từ “thế giới thực” thì chính là do lý thuyết khớp với bản chất của thế giới, khiến cho thế giới nhận thức phát sinh biến hóa tương ứng, đồng thời việc giao tiếp với “biển trạng thái năng lượng âm” cũng được tăng cường ngay lập tức.

Tương tự, mô hình “biển trạng thái năng lượng âm” này cũng giải thích được nguyên nhân vì sao một số ít thần chú biến hình lại đòi hỏi năng lượng khổng lồ, trong khi năng lượng kích hoạt ban đầu cần có lại rất ít. Đặc biệt là sau khi Lucien đề xuất ra phương trình tương đương khối lượng – năng lượng, nghiên cứu đối với loại ma thuật biến hình này đã trực tiếp dẫn đến việc người ta đặt nghi vấn về định luật bảo toàn năng lượng. Tuy nhiên, Hellen đã thiết kế ra một thí nghiệm đặc sắc, chứng minh rằng trong ý nghĩa phổ quát, sự không bảo toàn năng lượng không hề tồn tại.

Ý nghĩa ẩn chứa trong mô hình này to lớn đến nỗi, sau khi hoàn thành phần chính của luận án, Traviv đã không kìm nổi cảm xúc mà gửi lời cảm ơn đến Ma pháp Nghị viện, cảm ơn Ngài Thao Túng Nguyên Tử, cảm ơn phương trình Lucien, cảm ơn suy đoán về phản hạt, rồi thì thân thiết gọi mô hình “biển trạng thái năng lượng âm” của mình là “Suối nguồn Ma thuật” và “Đại dương Phi phàm”.

“Đây là một luận án có ý nghĩa quan trọng, đánh dấu việc các Arcanist đã có phương hướng hoàn toàn mới trong nghiên cứu về bản chất ma thuật…” Lucien lật giở sơ qua luận án xong liền đưa ra một đánh giá thỏa đáng.

Dưới ánh đèn pha lê ma thuật, Heidi nói, hai mắt lấp lánh như những viên pha lê nhỏ: “Thầy, thầy công nhận mô hình này sao ạ?”

“Công nhận? Một luận án không có thực nghiệm và hiện tượng chứng thực, tôi lấy gì để công nhận đây? Chỉ là ý tưởng của anh ta mới mẻ, giúp chúng ta có một con đường khác để giải thích bản chất của ma thuật, còn đó có phải là lối rẽ, là con đường sai lầm hay không thì vẫn phải chờ nghiên cứu. Tất cả đều phải lấy toán học và thực nghiệm làm chuẩn.” Lucien mỉm cười nói.

Trong tình huống biết rằng mô hình này đã bị loại bỏ trên Trái Đất, cậu không vội vàng phản bác nó.

Một mặt, bản thân Lucien cũng đang thăm dò trong màn sương mù mịt này. Nghiên cứu lĩnh vực vi mô càng sâu, cậu càng cảm thấy nguyên nhân căn bản khiến hai thế giới xuất hiện sự khác biệt nhất định nằm ở đây, nhưng cụ thể là bộ phận nào thì còn phải chờ những thăm dò sau này. Bởi vậy, không thể vì Trái Đất đã chứng minh nó là sai mà đi tin tưởng một cách mù quáng, muốn phản bác cũng nhất định phải dựa vào thực nghiệm và suy luận do chính mình hoàn thành.

Mặt khác, Lucien cũng hy vọng mô hình này có thể truyền cảm hứng cho các Arcanist, khiến bọn họ suy ngẫm nhiều hơn về vấn đề bản chất của ma thuật. Suốt một thời gian dài trước đây, việc nghiên cứu bản chất ma thuật vẫn luôn trong trạng thái bế tắc và gian nan, làm cho đại đa số các Arcanist đều mất hứng thú đối với phương diện này. Họ không còn suy xét đến vấn đề vì sao lại có ma thuật, mà chỉ mải mê nghiên cứu bản chất của thế giới, sáng tạo thần chú mới và cải tiến thần chú đã có, rồi gửi gắm hy vọng rằng sau cùng sẽ có thể “khác đường nhưng chung đích”. Mãi đến sau này, khi hiệu ứng người quan sát thuộc lĩnh vực vi mô được Lucien đề xuất ra, hướng suy nghĩ này của họ có vẻ mới được chứng minh là đúng đắn.

“Thầy nói rất đúng. Hiện tại đây vẫn chỉ là một mô hình khả thi. Nhưng nhờ nó, vấn đề bản chất của ma thuật dường như không còn cần đến trạng thái thuần túy lượng tử, trạng thái chồng chập và hiệu ứng người quan sát nữa.” Layria rơi vào trầm tư mà thất thần nói, khiến Heidi không nhịn được bật cười. Thế này chẳng phải nói thẳng mặt rằng hiệu ứng người quan sát của thầy là sai sao? E hèm, Annick và Sprint chắc là thích lắm. Mức độ coi trọng bọn họ dành cho luận án này viết hết cả lên mặt kìa.

Lucien cười cười: “Điều này chỉ có thể giải thích vấn đề khôi phục linh lực trong bản chất của ma thuật, chứ không thể giải thích vì sao có thể giao tiếp với biển trạng thái năng lượng âm, hay vì sao lại có thể nảy sinh muôn hình vạn trạng ma thuật như vậy. Đây có lẽ mới chính là phạm vi của hiệu ứng người quan sát, trạng thái thuần túy lượng tử và trạng thái chồng chập.”

Đối với vấn đề này, Annick và Sprint không có lý luận nào khác để giải thích, cho nên dẫu Lucien có nhìn ra được bọn họ không tán thành thì cũng không xảy ra tranh luận gì.

“Còn có luận án nào nữa không?” Lucien vừa thuận miệng hỏi, vừa tiếp tục lật giở tập san.

Biển chân không trạng thái năng lượng âm: xem lại note chap 707.