Throne of Magical Arcana

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kokou na Kanojo to, Kanojo no Heya de Shiteru Koto

(Đang ra)

Kokou na Kanojo to, Kanojo no Heya de Shiteru Koto

Hibari Yu

Một mối quan hệ bí mật, nơi hai kẻ vụng về chập chững dò dẫm khám phá tuổi thanh xuân.

3 10

Tôi, anh hùng, đã quyết định từ bỏ những kẻ phản bội có ý định lợi dụng mình đến cùng vào thời khắc quyết định

(Đang ra)

Tôi, anh hùng, đã quyết định từ bỏ những kẻ phản bội có ý định lợi dụng mình đến cùng vào thời khắc quyết định

サドガワイツキ

Chẳng liên quan gì đến bố mày cả!!!! Giờ còn cách nào cứu vãn tính thế không á? Đương nhiên là không rồi hahaha. Thế nên, cứ mau mau mà đi chết đi nhé!!!

4 14

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

(Đang ra)

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

Haneda Usa

Một buổi tan trường nọ, Miyagi mời Sendai vào phòng mình như thường lệ và đưa ra một lời sai bảo cực kì bất thường.

26 465

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

235 1145

Vol 08 (END) - Con đường bất diệt (670-827) - Chương 715 - Đánh chó phải ngó mặt chủ

*Trans+Edit: Lắc

“Tử tước Andrei…” Anna khẽ lặp lại cái tên này, giọng nói run run tràn đầy sợ hãi không sao kiềm chế nổi.

Người đàn ông trẻ đứng trước tế đàn chính là lãnh chúa tương lai của bọn họ, Tử tước Andrei. Hắn có một gương mặt với đường nét rõ ràng, dù thô ráp, cương ngạnh nhưng lại lộ vẻ u ám. Giống như bao thành viên khác của gia tộc Vladimir, hắn sở hữu một mái tóc vàng, đôi mắt xanh thẳm cùng khí chất cứng cỏi độc đáo. Đáng tiếc, giờ phút này, trong đôi mắt hắn lại tràn ngập một nỗi kinh hoàng khó bề diễn tả, không biết là sợ hãi vì cái chết dễ dàng của Duda và gã hiệp sĩ cự nhân băng sương kia, hay là hốt hoảng vì bản thân bị bắt gặp ngay tại hiện trường thờ phụng ác ma.

Có điều, Anna đang không chú ý đến vẻ mặt của Tử tước Andrei. Trong đầu cô lúc này toàn là những tin tức, câu chuyện và đồn đoán về hắn: hiệp sĩ thiên tài, Bá tước Karkat tương lai, thành viên gia tộc Vladimir, còn rất trẻ đã tấn thăng Đại hiệp sĩ, gần đây lại được một Hiệp sĩ huyền thoại để mắt tới và nhận làm học trò…

Những danh hiệu và sự tích này, chỉ cần nhắc đến một trong số đó thôi cũng đủ để khiến một lính đánh thuê tầm thường như Anna cảm thấy kinh sợ. Vậy nên, sau khi cộng hết tất cả lại, cho dù Tử tước Andrei chưa hề ra tay, cho dù bên cạnh cô có một pháp sư mạnh mẽ như Katrina và một ma cà rồng đẹp như trong truyền thuyết đi chăng nữa, cô vẫn cảm thấy run rẩy đến tận xương tủy.

‘Hắn nhất định sở hữu năng lực hơn người, cho dù có nằm trong số các Đại hiệp sĩ cấp năm thì chắc chắn cũng là một trong số ít những kẻ xuất chúng nhất, bằng không làm sao có thể lọt vào mắt của một Hiệp sĩ huyền thoại…’

‘Hắn là Bá tước Karkat tương lai. Nếu trận chiến này bị người ta phát hiện ra, Hào quang hiệp sĩ được phái tới chắc chắn sẽ diệt khẩu chúng ta…’

‘Vả lại… hắn còn là học trò của một Hiệp sĩ huyền thoại. Không biết Bão Táp Tử Vong Ninel có ban cho hắn vật phẩm cao cấp hay sức mạnh đặc biệt nào không nữa… Chị Katrina mà giết hắn thì liệu có bị Hiệp sĩ huyền thoại truy sát không?’

Vô số suy nghĩ đồng loạt ùa lên trong trong tâm trí Anna. Tạm chưa nói tới việc chị Katrina và vị ma cà rồng điển trai kia có đủ sức đánh thắng được Tử tước Andrei hay không, mà chỉ riêng thân phận học trò của một Hiệp sĩ huyền thoại không thôi cũng đã đủ để khiến mọi người phải kiêng dè, chùn tay mà không dám kết liễu hắn rồi – Andrei vừa mới bái sư được có hai, ba tháng đã bị giết, Bão Táp Tử Vong Ninel chắc chắn sẽ coi đó là một cú tát thẳng mặt. Mà trong số bọn họ, ai có thể thoát khỏi sự truy sát của một Hiệp sĩ huyền thoại nắm giữ sức mạnh chết chóc cơ chứ?

Những lo lắng, kinh sợ tương tự tràn ngập trong lòng mỗi một lính đánh thuê, cả Yakov cũng không ngoại lệ, nhưng gã rất nhanh đã ổn định lại cảm xúc. Tử tước Andrei đang muốn giết bọn họ, không phản kháng thì cầm chắc cái chết, nhưng phản kháng thì có lẽ vẫn còn cơ hội sống sót. Suy cho cùng, so với Hiệp sĩ huyền thoại và Bá tước Karkat mà nói, đám người bọn gã chỉ là con sâu cái kiến dưới mặt đất, chạy xa một chút, biết đâu đối phương sẽ chẳng buồn truy sát.

Chính vì vậy, lựa chọn thế nào chẳng cần nói cũng biết!

“Các ngươi không nên bước vào đây… Tất cả là do các ngươi ép ta, ép ta…” Andrei liên tục lặp đi lặp lại câu ấy trước tế đàn. Màn sương máu bao phủ cũng càng lúc càng dày.

“Hắn bị làm sao thế?” Tử tước Carendia tự cho mình là người học vấn uyên bác, am hiểu nhiều tri thức huyền bí, vậy mà vẫn không thể hiểu nổi trạng thái hiện tại của Andrei. Anh bèn hỏi Katrina thông qua sợi dây kết nối tâm trí mà cô yểm sẵn từ trước.

Đôi mắt lạnh lẽo như thể golem của Katrina nhìn chằm chằm tên Tử tước Andrei thất thường kia, sau đó điềm tĩnh phán đoán: “Có lẽ là do chúng ta cắt ngang nghi lễ, khiến cho hắn bị sức mạnh ác ma xâm thực, thành thử mới tạm thời rơi vào trạng thái tinh thần bất thường như vậy cũng nên. Tranh thủ cơ hội này khống chế hắn thôi.”

Vừa nói vậy, trên người cô vừa tỏa ra một vầng hào quang thuần khiết rực rỡ. Sau đó, như thể pháo hoa bùng nổ, những tia sáng lóa mắt không ngừng bắn về phía màn sương máu, pho tượng đen và tế đàn quỷ dị, hết tia này lại đến tia khác.

Khi thi triển Ánh sáng Arcana, cô tựa như khoác lên mình chiếc áo lông vũ dệt bằng ánh sáng, trông xinh đẹp rạng ngời, thần thánh trang nghiêm vô cùng. Trong mắt đám người Anna, Yakov, nhìn cô chẳng khác nào thiên sứ giáng trần, chầm chậm xòe mở đôi cánh ánh sáng sau lưng – Thần chú này vốn được nghị viện sáng tạo ra phỏng theo thần thuật, mặc dù không có dao động đặc trưng của thần thuật, nhưng hình thức bên ngoài thì vẫn cực kỳ giống.

Những tia sáng bắn vào màn sương máu, làm bùng lên ánh sáng chói mắt. Tuy nhiên, màn sương máu bao phủ tế đàn rõ ràng mạnh hơn hẳn thứ mà chỉ cần gió thổi là tan ở bên ngoài đại sảnh. Bị Ánh sáng Arcana bắn trúng liên tục, chúng lại chỉ loãng đi có một chút.

Sau khi Tử tước Andrei bị Ánh sáng Arcana làm cho giật mình, vẻ kinh hoàng trong mắt hắn chợt biến mất. Hắn sắc mặt u ám nói: “Ta đã nói rồi, tất cả đều là các ngươi ép ta!”

Hắn vừa nói và kết ấn xong, trên mặt sàn liền sáng lên những đường vân đen. Chúng lan tới từ bốn phương tám hướng và hợp lại ở tế đàn, từ đó dựng lên một pháp trận lập thể. Đồng thời, tại trung tâm tế đàn bốc lên một màn sương đen, khiến cho bức tượng lúc ẩn lúc hiện và tỏa ra khí tức lạnh lẽo nhàn nhạt.

“Mau ra tay thôi! Nghi lễ sắp hoàn thành rồi!” Vừa thi triển những thần chú như Đại Hỏa Cầu Lucien, Mặt trời Thiêu đốt, Mây Dông để tấn công tế đàn và Tử tước Andrei, Katrina vừa thúc giục Tử tước Carendia.

Ngay khoảnh khắc nghi lễ được phát động, cô liền cảm thấy nguy hiểm dữ dội. Nghi lễ kia không ngờ đã gần hoàn tất, chỉ còn chờ bước phát động cuối cùng!

Tử tước Carendia bĩu môi: “Tôi còn tưởng mọi chuyện sẽ thuận lợi chứ…”

Chiếc áo choàng sau lưng anh phất lên, hóa thành bóng tối dày đặc, bao phủ cả tế đàn lẫn chính anh, sau đó bắt đầu ăn mòn các hoa văn ma thuật.

Nhìn màn sương máu, sương đen và hoa văn ma thuật dần dần sụp đổ dưới sự hợp lực công kích của hai người họ, Tử tước Andrei ở bên trong pháp trận bảo hộ lắc đầu nói đầy hiểm độc: “Tất cả đều là do các ngươi ép ta!”

Hắn rút từ trong túi lưu trữ ra một con dao găm thân màu trắng ngà, không lấp loáng chút ánh sáng nào, lại còn thô cứng, nồng nặc mùi tử khí, dường như chỉ nhìn vào thôi cũng thấy được cái chết vẫy gọi!

“Đây là con dao găm cấp cao mà sư phụ tặng cho ta, gọi là Thư Mời Của Ninel. Giờ ta sẽ dùng nó làm vật tế cho nghi lễ. Được nghi lễ thúc đẩy, nó sẽ hoàn toàn hóa thành một cơn bão chết chóc thuần túy. Các ngươi không ai thoát được đâu!” Tử tước Andrei phá ra cười điên cuồng, sau đó liền ném Thư Mời Của Ninel vào giữa tế đàn.

“Ngài là chúa tể của bóng tối, là hóa thân của tuyệt vọng. Ngài sẽ đóng băng thế giới khi ngày tận thế giáng lâm…” Tử tước Andrei giơ cao hai tay và lớn tiếng tụng niệm lời cầu nguyện của nghi lễ. So với hiệp sĩ, trông hắn giống như thể một tư tế của tà thần hơn.

“Bọn chúng thờ phụng Vương tử Ác ma Gonheim!” Chuyện về Chúa Tể Hắc Ám mấy tháng gần đây thường xuyên được nghe thấy trong Viện Nguyên Tử, thế nên Katrina không hề lạ lẫm, liền lên tiếng nhắc nhở Tử tước Carendia.

Trên tế đàn, từng mảng bóng tối lộ ra, khiến cho một lớp băng sương ngưng tụ lại xung quanh. Đột nhiên, cả tế đàn, tòa nhà chính lẫn trang viên đều rung chuyển dữ dội, và rồi một cơn lốc xoáy còn sâu thẳm hơn cả bóng tối, tuyệt vọng hơn cả giá rét chầm chậm nổi lên. Chỉ với một ánh nhìn, Anna đã cảm nhận được sự lạnh lẽo dâng lên từ sâu trong đáy lòng, hệt như cảm giác vào cái lần cô suýt chết.

Tất cả các lính đánh thuê, không loại trừ Yakov, đều dán mắt vào cơn lốc xoáy kia. Khi nó chuyển động, bọn họ liền có cảm giác linh hồn và thể xác mình đang tranh đấu và vật lộn với nhau, không sao khống chế nổi.

“Đùng” một tiếng, dưới ảnh hưởng của cơn lốc xoáy đang mỗi lúc một dữ dội, bóng tối bao phủ tế đàn liền bị cuốn phăng. Vô số con dơi đen va vào tường, mất sạch sự sống.

Bão táp Tử vong…” Thân ảnh Tử tước Carendia hiện ra trước mặt Katrina, thần sắc có chút nhợt nhạt. Anh nghiến răng nói: “Ghét nhất cái kiểu chiến đấu mà dùng nghi lễ để kích hoạt sức mạnh của những vật phẩm cấp cao thế này…”

Vừa nói, anh vừa rút từ trong ngực ra một khung ảnh, trên đó là bức vẽ một Rhine tóc bạc, mắt bạc. So với người thật, người trong tranh sơn dầu trông đứng đắn hơn một chút.

Vừa tự thân trải nghiệm cảm giác chết chóc từ sâu trong linh hồn, Anna vừa tuyệt vọng và sợ hãi nghĩ: ‘Đây chính là sức mạnh huyền thoại ư? Chỉ vẻn vẹn một vật phẩm cấp cao chứa đựng chút xíu khí tức của Hiệp sĩ huyền thoại thôi mà đã có thể sinh ra uy lực ghê gớm nhường này ư?’

Anna chật vật quay đầu nhìn về phía Katrina, muốn ra hiệu bảo cô đừng lo cho mình mà mau chạy trốn đi, với thực lực của cô hẳn là có thể thoát thân. Tuy nhiên, bị sự chết chóc kia làm cho khiếp đảm, cô mở miệng mà lại chẳng phát ra nổi âm thanh!

‘Hả, chị Katrina đang làm gì vậy…’ Giữa lúc đầu óc gần như trống rỗng, Anna chợt thấy tay trái Katrina không ngừng nhấn lên một chiếc huy hiệu màu bạc, bên trên khắc vô số biểu tượng thần bí.

“Haha, các ngươi rất nhanh sẽ được nếm mùi của Bão táp Tử vong thôi.” Bất chấp màn sương máu cũng như pháp trận quanh tế đàn đang không ngừng rung lắc, chực chờ sụp đổ, Andrei vẫn điên cuồng cười lớn.

Anna đau khổ muốn nhắm mắt lại, bởi áp lực chết chóc này quá khó để chịu nổi. Nhưng đúng lúc ấy, cô bỗng nghe thấy Katrina thốt ra một âm thanh cao vút, xa xăm huyền ảo, khác hẳn với giọng nói của cô thường ngày.

“Lời hiệu triệu đến từ tinh không, mời gọi Vũ trụ Nguyên tử giáng lâm…”

Anna sửng sốt nhìn thấy sau lưng Katrina hiện ra một bầu trời sao vô tận, đen tối, sâu thẳm, trên đó là những vì sao lấp lánh rực rỡ, tỏa ra đủ màu sắc khác nhau.

‘Tinh không giáng lâm?’

‘Vũ trụ giáng lâm?’

Trong lòng đám người Anna, Yakov đều dấy lên những nghi hoặc tương tự.

Kế đó, họ liền cảm nhận được sự bao la của vũ trụ, sự huyền bí của những vì sao, tựa hồ bên trong chúng ẩn chứa những bí ẩn vô cùng vô tận.

Cảm giác bao la vô ngần ấy ngay tức thì khiến cho tâm trí phải chịu áp lực chết chóc của họ dịu đi, không còn cảm thấy tuyệt vọng hay đau khổ chút nào nữa.

‘Đây … đây là thứ sức mạnh gì vậy?’

‘Lẽ nào cũng là huyền thoại?’

Bên trong những con mắt đang trừng trừng mở lớn của bọn họ, một tinh cầu khí chợt phát sinh biến đổi, sau đó lan tỏa ra, trở thành một thứ “xanh thẳm” có thể đóng băng vạn vật. Cùng lúc đó, tay phải Katrina ném ra một ống chất lỏng không màu.

Được Vũ trụ Nguyên tử tăng cường, cô không cần phải niệm chú mà có thể trực tiếp khiến cho ống nghiệm vỡ tan, dung dịch bên trong ngưng tụ lại thành một tia sáng kỳ quái không màu, sau đó bắn trúng pháp trận sắp vỡ.

Khí lạnh đóng băng, sương máu đóng băng, không khí xung quanh cũng đóng băng. Các màu sắc xanh đậm, xanh nhạt, trong suốt hòa quyện, soi chiếu lẫn nhau. Ngay cả cơn bão chết chóc màu đen đang bùng nổ kia cũng đông cứng lại, hóa thành những bông tuyết đen.

Ở bên trong đó, Tử tước Andrei cũng bị đóng băng. Vật phẩm nứt vỡ, da thịt tựa như tinh thể băng, máu trong người toàn bộ hóa thành thể rắn, biểu cảm trên mặt thì sau cùng đông cứng ở vẻ kinh ngạc.

Kế đó, cái lạnh biến mất, tất cả bắt đầu tan chảy, hóa thành nước nhỏ giọt.

Nhìn thấy cảnh tượng không sao tin nổi này, đám người Anna chỉ cảm thấy như đang nằm mơ.

“Sớm biết cô chuẩn bị nghi lễ này, tôi đã chẳng lấy khung ảnh ra…” Tử tước Carendia cất bức họa Rhine đi. “Tia Cực Hàn Evans à?”

“Ừm.” Khuôn mặt Catrina tái nhợt, trên trán rịn ra từng giọt mồ hôi lạnh. “Có vẻ Andrei đã cử hành nghi lễ thờ phụng Chúa Tể Hắc Ám, nhờ vậy mà mới tấn thăng cả thực lực lẫn tiềm năng.”

“Chắc thế rồi, không thì làm sao nghi lễ tấn thăng vừa kết thúc còn chưa được bao lâu, hắn đã trở thành học trò của Bão Táp Tử Vong cơ chứ. Chúa Tể Hắc Ám vốn là kẻ giống ác quỷ nhất trong số các Quân chủ Ác ma, có phát triển tín đồ cũng chẳng lấy gì làm lạ.” Tử tước Carendia có chút trầm ngâm gật đầu.

……

Bên trong một tòa lâu đài, một tấm màn sáng như gương đang phản chiếu toàn bộ sự việc xảy ra tại trang viên của Duda.

“Chủ nhân, thật ra ngài hoàn toàn có thể dễ dàng tiêu diệt bọn chúng mà.” Một người phụ nữ xinh đẹp kiều diễm quỳ gối bên cạnh một người đàn ông trẻ, dùng miệng mớm vang đỏ cho hắn. Trên trán ả mọc ra một cặp sừng đen nhỏ dễ thương.

Tên đàn ông trẻ kia khẽ vuốt mái tóc người phụ nữ, ánh mắt chậm rãi rời khỏi màn sáng. Hắn có gương mặt giống hệt Tử tước Andrei!

“Ha, giết rồi làm cái gì? Một kẻ là học trò của Grand Arcanist, một tên lại là hậu duệ thân cận của Thân vương ma cà rồng. Ngươi nói xem, mọi chuyện sẽ yên ổn được chắc?” “Andrei” cười nói. “Nếu chỉ là một pháp sư và ma cà rồng bình thường, giết thì giết, che đậy qua loa một chút rồi tìm một hung thủ, Ma pháp Nghị viện và tộc ma cà rồng sẽ chẳng quá để ý. Nhưng hiện tại lại là hai kẻ kia, thế thì ta chỉ có thể cho bọn chúng một “câu trả lời”. Dù sao kế hoạch của chúng ta cũng đã thành công, thân phận Andrei này cũng có thể bỏ đi được rồi.”

Người phụ nữ quyến rũ kia gật đầu: “Ừ nhỉ. Nếu để Ma pháp Nghị viện và tộc ma cà rồng tiếp tục điều tra, những hành động sau này của chúng ta sẽ gặp phiền toái hơn nhiều. Nhưng chủ nhân, sao ngài biết người mà Ma pháp Nghị viện phái tới chính là Katrina, học trò của Thao Túng Nguyên Tử? Nếu không biết thì Duda đã sớm giết đám người Yakov trên đường rồi.”

“Andrei” cười cười, không trả lời thẳng: “Dù sao chuyện cũng đến đây là xong. Ta chẳng muốn bọn chúng gặp bất trắc, bằng không Lucien Evans và Rhine Carendia nói không chừng sẽ mò tới tìm. Mấy cái chuyện ‘đánh chó phải ngó mặt chủ’ này đúng là phiền phức, khó chịu nhất mà. Haizz…”

Nhưng quan trọng nhất vẫn là mình đánh không lại…

Hắn trở người đứng dậy, cơ mặt vặn vẹo chuyển động, thân thể co nhỏ lại, hóa thành một người đàn ông trung niên tóc đen với diện mạo lạnh lùng, dửng dưng.