Throne of Magical Arcana

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Onna Doushi to ka Arienai deshou to Iiharu Onna no ko wo, Hyakunichi kan de Tetteiteki ni Otosu Yuri no Ohanashi

(Đang ra)

Onna Doushi to ka Arienai deshou to Iiharu Onna no ko wo, Hyakunichi kan de Tetteiteki ni Otosu Yuri no Ohanashi

Mikami Teren

Kể từ hôm đó, chuỗi ngày xxx sau giờ học của bọn họ đã chính thức bắt đầu.

46 6295

Khi bắt đầu làm công việc nhà bán thời gian, tôi được gia đình của Idol trường học để ý đến lúc nào không hay

(Đang ra)

Khi bắt đầu làm công việc nhà bán thời gian, tôi được gia đình của Idol trường học để ý đến lúc nào không hay

Shiomoto

Otsuki Haruto bắt đầu làm bán thời gian tại một dịch vụ việc nhà ngắn hạn trong kỳ nghỉ hè năm hai cao trung. Sau đó, cậu đã rất bối rối với công việc đầu tiên của mình.

179 19216

Sống như một kẻ đạo văn ở thế giới khác

(Đang ra)

Sống như một kẻ đạo văn ở thế giới khác

핀하트

Một cuốn tiểu thuyết không thể chỉ là một cuốn tiểu thuyết thôi sao…?

61 1640

Chuyển sinh thành quý tộc phản diện và lười biếng, tôi trở thành kẻ mạnh nhất học viện

(Đang ra)

Chuyển sinh thành quý tộc phản diện và lười biếng, tôi trở thành kẻ mạnh nhất học viện

Kikuchi Kousei

Tôi nhất định phải tránh điều đó bằng mọi giá! Sau đó, cách duy nhất để thoát ra là đạt được sức mạnh áp đảo thậm chí vượt qua cả nhân vật chính của trò chơi và trở thành người mạnh nhất!

6 74

Vol 08 (END) - Con đường bất diệt (670-827) - Chương 694 - Thần thuật

*Trans+Edit: Lắc

“Cả những vấn đề toán học mà anh chưa giải được á?” Nghe Lucien nói xong, Natasha ngay tức thì tràn đầy hào hứng. Ôm thái độ “kẻ không biết thì chẳng sợ gì”, cô cầm luận án trước mặt Lucien lên, nhanh chóng lật giở soàn soạt và tìm đến mười đề toán khó ở phần phụ lục phía sau.

“Bài toán bốn màu… Giả thuyết Lucien… Nghịch lý thợ cắt tóc…” Natasha khẽ mấp máy môi, nhỏ giọng đọc ra từng cái tên, sau đó rơi vào trầm mặc hồi lâu.

Lucien buồn cười nhìn cô: “Sao rồi? Có ý tưởng gì chưa?”

Natasha đột nhiên bừng tỉnh, tựa hồ vừa thoát ra khỏi một cơn ác mộng. Cô theo thói quen đưa tay lên xoa xoa cằm: “Mấy bài toán này khó thật đấy. Ừm, cực kỳ khó, cần toàn bộ Arcanist trong nghị viện cùng nhau nỗ lực nghiên cứu mới giải được. Phải rồi, Lucien, cục diện hiện tại anh nhìn nhận thế nào?”

“Anh nhớ em hỏi vấn đề này chỉ mới không lâu trước đây thôi mà.” Lucien khóe miệng nhếch lên cười, ngón tay khẽ gõ lên mặt bàn.

Natasha ngẩng đầu lên rồi nghiêm túc nói: “Không phải anh vẫn hay bảo, mọi việc luôn ở trong quá trình phát triển và biến đổi, đứng yên chỉ là tương đối, còn chuyển động và thay đổi mới là tuyệt đối sao? Mà từ lần em hỏi trước đây đến giờ cũng đã mấy ngày rồi. Trong thời gian đó xảy ra nào thì nổ lò phản ứng phân hạch, nào thì chuyện Thần Thủ Công Heit chuyển hóa thần tính Thần Hơi Nước. Cục diện rõ ràng đã thay đổi rồi đấy thôi!”

“Anh thấy em càng ngày càng mồm mép rồi đấy.” Lucien chọc cô một câu.

Natasha đặt tay phải lên ngực trái, khẽ cúi mình thi lễ theo phong cách quý ông, ý cười đầy mặt nói: “May nhờ ngài Giáo Sư đây chỉ dạy cả. Nhờ ngài có những kiến giải phi thường ở mọi phương diện, một cánh cửa mới mới mở ra cho ta đấy. Hahaha.”

Lúc nói đến câu cuối, như thể sực nhớ ra điều gì đó cực kỳ buồn cười, cô cười đến thiếu điều lưng không thẳng lên nổi.

Khóe môi Lucien khẽ giật giật. Cậu bắt đầu thấy hơi hối hận vì lúc bình thường đã kể cho Natasha nghe quá nhiều chuyện cười giàu ẩn ý. “…Kỳ thực, cục diện hiện tại vừa rõ ràng, nhưng cũng vừa rối rắm. Kể từ khi Viken âm thầm truyền bá phương pháp trở thành Á Thần, chúng ta đã tiến vào thời đại ngươi tranh ta đoạt rồi: huyền thoại đỉnh phong muốn trở thành Á Thần, huyền thoại bình thường muốn tấn thăng đỉnh phong, còn những ai chưa đạt đến huyền thoại thì cũng toan tính tiến lên huyền thoại.

Đây không chỉ đơn giản là tranh đoạt giữa các cá nhân, mà còn là cạnh tranh giữa các chủng tộc, thế lực và tổ chức. Chỉ cần để bị tụt lại dù chỉ một chút cũng có thể dẫn tới diệt vong. Ngay cả khi không bị tiêu diệt mà chỉ là suy yếu, thì cũng sẽ phải trả giá gấp mười, gấp trăm lần mới mong đuổi kịp, mà điều đó không phải ai cũng làm được. Hơn nữa, phương pháp trở thành Á Thần của Viken đòi hỏi phải có tín ngưỡng, đồng nghĩa với tranh đấu khốc liệt. Ai cũng có thể là bạn, và ai cũng có thể là thù.”

Một lần nữa nghe Lucien phân tích lại cục diện hiện tại, nụ cười trên môi Natasha dần tắt: “Em vẫn không cho rằng phương pháp của Thanos và Viken là con đường đáng tin cậy. Nó tiềm ẩn quá nhiều rủi ro, mà cũng quá tàn khốc, chưa kể còn phải dùng sức mạnh cảm xúc để chuyển hóa bản thân nữa. Thế thì có khác gì ác quỷ? Đây có thể là thời đại cạnh tranh khốc liệt thật, nhưng em không muốn vì vậy mà khuất phục nó. Em sẽ tự tìm cho mình một con đường thích hợp.”

“Anh cũng vậy.” Lucien cũng không nói quá nhiều.

Natasha vỗ vai cậu, giọng đầy thấu hiểu: “Tấn thăng từ bậc một huyền thoại lên đối với em tương đối dễ, nhưng tấn thăng lên đỉnh phong với anh khó hơn nhiều. Huống hồ bất luận anh có đi theo con đường của Viken giống như bọn họ hay không, e là cũng vẫn sẽ có không ít kẻ ôm dã tâm coi anh là đối thủ cạnh tranh.”

Thất phu vô tội, hoài bích kỳ tội. Lucien trong đầu bỗng bật ra câu thành ngữ này để tổng kết ý của cô, sau đó trịnh trọng gật đầu: “Bất luận là vì chính mình hay vì mọi người, anh cũng đều sẽ không ngừng bước. Có bao nhiêu trở ngại đi chăng nữa cũng không thể ngăn anh tấn thăng được!”

Sau khi nhìn thấy “bí mật của sự bất diệt”, Lucien đã có một vài phỏng đoán sơ bộ về những điểm giống và khác giữa hai thế giới. Tuy nhiên, chúng vẫn cần phải được xác nhận, cần phải khám phá thêm nhiều hiện tượng hơn nữa để chứng thực, do đó tạm thời cậu chưa dám liều lĩnh đề xuất lý thuyết trường lượng tử và mô hình hạt tiêu chuẩn để tấn thăng. Xét cho cùng, nếu mà có chỗ nào không khớp, cái đầu của cậu có thể sẽ nổ tung!

“Có hàng chục cường giả huyền thoại bậc ba và mười mấy huyền thoại đỉnh phong lận cơ mà. ‘Đối thủ’ trước mắt anh đâu phải hạng xoàng đâu.” Nói thì nói vậy, đôi mắt tím bạc của Natasha lại dần tỏa sáng, tựa như tràn đầy niềm tin vào Lucien.

Giữa ánh nhìn hai bên trao nhau, bầu không khí dần dần ấm lên. Lucien kéo Natasha lại, đang chuẩn bị âu yếm cô một chút thì đúng lúc này, cô lại đột nhiên mở miệng nói: “À phải rồi, thế còn ô nhiễm từ lò phản ứng phân hạch giờ thế nào rồi? Các anh định làm gì?”

Lucien vừa buồn cười vừa bất lực nhìn cô: “Em đúng là cao thủ phá hỏng bầu không khí đấy…”

Natasha cười hehe, dáng vẻ một bụng đắc ý: “Em quan tâm đến vấn đề ô nhiễm nghiêm trọng như thế còn gì. Là một bậc vương giả, em hơi bị có tâm đấy!”

“Ra là em cố tình…” Lucien day day trán, nhưng trên mặt lại nhoẻn một nụ cười dịu dàng. “Anh từng đề xuất dùng Mặt trời Rực cháy Vĩnh hằng với uy lực nhỏ để xử lý, nhưng lại bị thầy gạt đi mất. Vậy nên giờ việc đó là do thầy giải quyết.”

……

“Uỳnh!”

Bên trong Viện Nguyên tử, Heidi, người đang tập trung sử dụng pháp trận và các vật phẩm giả kim để chế tạo đèn điện tử, thiếu chút đã bị mặt đất rung chuyển làm cho ngã sấp mặt, may mà kịp thi triển ma thuật để ổn định thăng bằng.

“Chuyện gì vậy? Sao thành phố nổi lại rung lắc?” Iristine và Nodanielle thì không kịp phòng bị, chỉ đành bám chặt vào ống dẫn kim loại cạnh tường.

Vẫn còn hơn nửa tháng nữa học kỳ mới mới bắt đầu, vậy nên Iristine tranh thủ dẫn Nodanielle đến tham quan Allyn, và thông qua Heidi, họ đã lần lượt làm quen được với nhiều pháp sư xuất sắc.

Nhìn Chely và những trợ lý như Lowi, Alfalia, những người phản ứng không kịp mà lăn kềnh ra đất, Heidi bất lực lắc đầu: “Tôi biết sao được? Đây là thành phổ nổi, lý nào lại có động đất, mà gió lốc ở độ cao này căn bản chẳng thể nào xuyên qua được ma chướng đang mở một nửa ở đây cả.”

Thế rồi bỗng nhiên cô bừng tỉnh: “Lần trước lúc chúng ta gặp rung lắc, thầy có bảo là do lò phản ứng phân hạch ở lõi Allyn mất kiểm soát nên phát nổ. Chẳng lẽ lần này cũng vậy? Không đúng, sau sự cố lần trước, lò phản ứng còn lại đã bị dừng rồi mà.”

Do chưa từng đích thân trải nghiệm sự ghê gớm của phản ứng phân hạch, nên khi nhắc đến chuyện lò phản ứng mất kiểm soát, cô mới nói như thể chỉ đang kể về việc một pháp trận trong phòng thí nghiệm bất ngờ bị hỏng ngày hôm qua.

“Lò phản ứng phân hạch à… Mong là không gây quá nhiều ô nhiễm…” Iristine lo lắng lẩm bẩm.

……

Tại lõi của thành phố nổi.

Fernando quan sát căn mật thất gần như đã được quét sạch ô nhiễm hoàn toàn trước mặt, rồi lại nhìn sang tường và sàn ma thuật đang tan chảy và vỡ nát ở mức độ còn trầm trọng hơn, sau đó gật đầu đầy hài lòng: “Mặt trời Rực cháy Vĩnh hằng quả nhiên vẫn là hữu dụng nhất…”

Ông dạo trước từng bác bỏ ý kiến của Lucien vì muốn tìm cách khác để quét sạch lời nguyền ô nhiễm, nhưng hiệu quả đều chẳng thể coi là lý tưởng, ít nhất cũng phải mất hơn một tháng mới dọn xong, còn phương pháp tối ưu hơn thì vẫn đang trong giai đoạn nghiên cứu. Thế cho nên, là người tính tình nóng vội, cáu bẳn, lại đang bận nghiên cứu lý do vì sao lò phản ứng mất kiểm soát, ông liền nhất thời nộ khí xung thiên mà thi triển ra Mặt trời Rực cháy Vĩnh hằng, thứ đã được làm suy yếu phần lớn sức mạnh trong căn phòng rộng lớn kia, khiến cho ma chướng của Allyn một lần nữa phải kích hoạt tầng phòng ngự cấp cao nhất.

Sau tiếng nổ long trời lở đất, thế giới liền trở nên sạch sẽ…

……

Một tháng sau, tại khu vực các lao động người lùn sống tập trung, thành phố Rentaro.

Với đại trưởng lão Augustus dẫn đầu, Harold, Myrna và các tộc nhân nòng cốt khác quỳ rạp bên dưới “quả bom hạt nhân” màu trắng bạc và tiến hành buổi cầu nguyện hàng tuần.

Dù rằng nhờ việc Ham, sứ giả của Thần Thủ Công, “mất tích một cách bí ẩn”, những chuyện mà Augustus và Harold lo ngại không hề phát sinh, nhưng nếu đã có lần đầu thì khẳng định sẽ còn có lần thứ hai. Một con mồi béo bở mà lại không có năng lực kháng cự thì tất sẽ thu hút những ánh mắt nhòm ngó hết lần này đến lần khác. Chính vì vậy, bọn họ cảm thấy bất an ghê gớm, đâm ra không ngừng tổ chức đủ loại nghi lễ và hoạt động khác nhau, mục đích là nhằm củng cố đức tin đối với Thần Hơi Nước chân chính của các tộc nhân, qua đó tăng cường sức mạnh đoàn kết, tránh để cho thần thuật của kẻ khác làm bản thân lóa mắt, chỉ với đôi chút dụ dỗ đã liền quay sang vị “Thần Hơi Nước” kia ngay.

Đối với những ngụy thần khác, bọn họ có lẽ còn chẳng lưu tâm. Nhưng Thần Thủ Công, kẻ cũng là người lùn, thì tuyệt đối có thể công kích vào nền tảng tưởng như kiên cố của họ. Xét cho cùng, đối với những người lùn đến từ Hắc Dạ Cao nguyên mà nói, việc cải đạo vốn không tồn tại, thay vào đó họ chỉ đơn giản cho rằng mình đã tìm thấy “hóa thân của Thần Hơi Nước bước đi trên trần thế” mà thôi! Mấy lời xàm ngôn viển vông kia, nếu không có Thần giáng thần dụ xuống thì rất khó để cưỡng lại!

“Ngài chi phối tất cả, Ngài nắm giữ ranh giới sinh tử. Ngài là vua của muôn vua, là Thần đứng trên các vị thần.”

Augustus lấy tay phải che mắt rồi phủ phục ra đất. Được che giấu bên dưới giọng điệu trang nghiêm và thành kính của ông ta là sự nôn nóng và mong đợi thực sự trong lòng. “Thần Hơi Nước vĩ đại, xin hãy ban thần thuật cho những tín đồ thành kính của Ngài, để cho chúng tôi có thể bảo vệ vinh quang của Ngài, làm theo những lời Ngài chỉ bảo và xây dựng nên một Atlantis nơi trần thế.”

Thần thuật ơi là thần thuật… Bất kể Ma pháp Nghị viện có hùng mạnh đến đâu, có thể vạch trần “bộ mặt thật” của Thần Chân Lý và những ngụy thần khác ra trước mặt tất cả các sự sống có trí tuệ đến cỡ nào đi chăng nữa, miễn là thần thuật vẫn còn tồn tại thì nền tảng đức tin vẫn sẽ không bị lay chuyển, và vẫn sẽ có vô số tín đồ tin vào sự tồn tại của Chân Thần!

Ở trong một thế giới như thế này, giáo hội mà không có thần thuật thì sợi dây liên kết sẽ mong manh đến mức chỉ cần một cơn gió lớn thổi qua là sẽ tan đàn xẻ nghé, giống như giáo hội Hơi Nước và thần giáo Cơ Khí mà đám người bọn họ từng sáng lập nên vậy! Kể từ khi rời khỏi Hắc Dạ Cao nguyên để tới thành phố Rentaro đến nay, được mục sở thị thế giới mộng ảo, hấp dẫn đầy màu sắc này, không biết đã có bao nhiêu người lùn dần dần dao động đức tin, sa ngã vào hưởng thụ và đủ loại sức mạnh, để rồi bắt đầu tràn đầy khao khát đối với quốc giáo Holm, với Ma pháp Nghị viện, v.v..

“Hỡi Ngài, không phải chúng tôi không đủ ngoan đạo, nhưng ngay cả đức tin ngoan đạo nhất cũng cần phải có sức mạnh để duy trì và bảo vệ…”

Augustus cầu nguyện đầy tha thiết và kỳ vọng trong lòng.

Nghi thức từ từ đi đến hồi kết, nhưng hết thảy vẫn như mọi lần, Thần Hơi Nước vẫn không hiển lộ bất kỳ thần tích gì.

Harold mơ hồ cảm thấy đôi chút thất vọng, có điều, chuyện từng xảy ra trên Hắc Dạ Cao nguyên khiến gã không dám có bất kỳ oán than nào.

Augustus cũng nản lòng và thất vọng, nhưng đương lúc chuẩn bị đứng dậy, trong đầu ông ta bất chợt ong lên, chỉ biết màu sắc của quang cảnh xung quanh rút đi, để lại duy nhất ánh sáng màu trắng sữa cùng với “quả bom hạt nhân” màu trắng bạc trước mặt!

Ngay sau đó, ông ta cảm nhận được từ bên trong quả bom hạt nhân màu trắng bạc kia, một luồng sức mạnh bao la, hùng vĩ giáng xuống và kết nối với linh hồn mình.

Linh hồn ông ta bắt đầu rung động đầy lạ lùng, tựa hồ đang phải đối mặt với một tồn tại cao cao tại thượng và đầy siêu việt, giống như những khi đêm đến ngước đầu nhìn lên bầu trời sao mênh mông vô ngần vậy!

“Thứ ta ban cho các ngươi là bí ẩn của hơi nước, là tinh túy của máy móc. Nắm giữ được chúng, các ngươi sẽ có được sức mạnh không hề thua kém thần thuật…”

Augustus có cảm giác linh hồn mình đang trôi nổi, phiêu đãng, dung hòa vào ánh sáng màu trắng sữa ở xung quanh, sau đó dần dần hình thành nên một “quả cầu ánh sáng” thiêng liêng và tinh khiết!

“…Ta ban cho các ngươi thần thuật là để giúp các ngươi sống sót qua kiếp nạn ‘chư thần tàn lụi’ sắp tới, để các ngươi thông qua so sánh, đối chiếu có thể thật sự hiểu được hàm nghĩa và sức mạnh mà hơi nước đại diện, thật sự hiểu về Atlantis…”

“…Bất kỳ kẻ nào tiết lộ bí mật nhận được thần thuật ra ngoài tất sẽ mất đi sức mạnh và trở thành tội nhân!”

Thanh âm kỳ ảo thoát tục văng vẳng bên tai Augustus, khiến trong lòng ông ta vui mừng khôn xiết.

Đám người lùn Harold, Myrna đều kinh ngạc nhìn về phía trước, kết quả chỉ thấy thánh vật màu trắng bạc đang tỏa ra sắc thái nhu hòa, rắc những tia sáng thần thánh ra khắp nơi.

Những tia sáng trong veo, thánh khiết đó ôm lấy đại trưởng lão đang phủ phục trên mặt đất, khiến cho ông ta sinh ra cảm giác trang nghiêm, thánh khiết, khí tức trên người không ngừng dâng lên!

Đột nhiên, Augustus đứng bật dậy, ánh sáng màu trắng sữa quanh người lan ra tầng tầng lớp lớp, khiến cho đám người lùn Harold, Myrna cảm thấy cơ thể mình trở nên nhẹ bẫng, tràn đầy sức mạnh và sức sống, còn tâm hồn trở nên tĩnh tại!

Đây… Đây là thần thuật ư?

Những giọt lệ lăn dài trên má, Augustus giơ tay phải lên che mắt, sau đó cao giọng nói:

“Ngài là một, nhưng cũng là vạn!”

Harold, Myrna và những người lùn khác lại phủ phục ra đất một lần nữa, vừa vui sướng vừa xúc động cầu nguyện:

“Chúng tôi nhất định sẽ bảo vệ đạo của Ngài, để cho thánh danh Hơi Nước của Ngài một lần nữa đạt tới đỉnh cao!”

Bài toán bốn màu: Đây là một bài toán nổi tiếng trong lý thuyết đồ thị, cụ thể là “bất kỳ bản đồ phẳng nào cũng có thể được tô màu bằng tối đa 4 màu sao cho không có hai vùng nào kề nhau có cùng màu”. Bài toán này đã được chứng minh là đúng và trở thành “”, nhưng nó nổi tiếng vì là định lý đầu tiên được chứng minh bằng máy tính. Nghịch lý thợ cắt tóc: Nguyên gốc là bài toán nghịch lý Russell của nhà triết học người Anh Bertrand Russell – Người thợ cạo thành Seville. Có thể tham khảo lại chap 608. Thất phu vô tội, hoài bích kỳ tội: Thường dân không có tội, vì mang ngọc quý nên mới có tội. Ý chỉ những người có thứ quý giá trong người thì thường bị người khác ghen ghét, dòm ngó, hãm hại. Ngoài ra, nó còn ám chỉ người tài thì thường hay bị ghen ghét, đố kỵ.