*Trans+Edit: Lắc
Anheuse vô thức liếc nhìn Lucien, trong mắt hiện lên một tia cảnh giác. Tại sao họ lại bàn một chuyện quan trọng như vậy trước mặt Leviathan, một người chỉ vừa mới trở thành tông đồ thứ bảy của Bí Kỳ Hội? Chẳng lẽ họ không lo cậu ta là nội gián lẻn vào để giúp Tà Thần Antanas tìm kiếm dấu vết của Thần Hỏa Diệm Và Hủy Diệt vĩ đại hay sao? Ít nhất cũng phải đợi thử thách một năm rồi hẵng cho phép cậu ta tham gia thảo luận những vấn đề quan trọng như vậy chứ?
Dưới hai tầng quản chế áp lực cao của “thành phố Politan” cũng như thực lực hùng mạnh của đại tư tế thần điện và anh hùng thần huyết, các thành viên của Bí Kỳ Hội đều vô cùng thận trọng, bởi vì những kẻ bất cẩn thì hoặc là đã chết, hoặc là thậm chí còn gây ra tổn thất nghiêm trọng cho tổ chức.
“Sao tự nhiên chúng ta lại bàn về chuyện này? Tôi nhớ là kế hoạch ‘giảng đạo’ lần trước của chúng ta mới được quyết định còn chưa lâu mà?” Anheuse nghiêm nghị nhìn tông đồ đầu tiên, Jacob.
Jacob miết vào hoa văn hoa hồng xám nhỏ ở vạt áo rồi trầm giọng nói: “Đây là mệnh lệnh do chính ‘Quan Miện’ đưa ra. Chúng ta hãy im lặng chờ ngài ấy xuất hiện.”
Quan Miện là thủ lĩnh của Bí Kỳ Hội, đồng thời là con trai của Thần Hỏa Diệm Và Hủy Diệt, cũng tự xưng là hóa thân của Thần, hai cha con đều ở chung một cơ thể. Còn Lucien và các tông đồ khác thì bên ngoài được gọi là “truyền giới giả” – những người truyền bá con đường giới luật.
Biểu cảm của Anheuse dịu đi, sau đó ngồi xuống chiếc ghế bạc có họa tiết ngọn lửa đan vào nhau tạo thành chữ “năm” trong tiếng Babur. Dưới ánh mắt cảnh giác, soi xét hoặc thờ ơ của các tông đồ khác, Lucien bình tĩnh làm theo Anheuse và bước về phía chiếc ghế bạc có chữ “bảy” với thái độ tự nhiên như ở nhà.
“Leviathan, ta nghe Norton nói, rằng cậu sinh ra đã sở hữu sức mạnh vô song và có thể sánh ngang với người sở hữu thần huyết yếu nhất. Điều đó có phải sự thật không?” Gương mặt Jacob bị râu ria che kín, chẳng cách nào thấy được biểu cảm thực sự.
Những tông đồ khác chỉ nhìn chằm chằm vào chiếc bàn tròn màu đỏ sậm, như thể không nghe thấy câu hỏi của Jacob, cũng như không quan tâm câu trả lời của Lucien. Mặc dù số lượng con người có sức mạnh ở mức độ này là rất hiếm, nhưng cũng không phải là trước nay chưa từng có. Nghe nói những người như vậy chỉ có thể sánh với những người sở hữu thần huyết yếu nhất về mặt sức mạnh mà thôi. Một khi người sở hữu thần huyết sử dụng “sức mạnh siêu phàm” đến từ huyết mạch của mình để thi triển phép thuật và thao túng những thay đổi tự nhiên, những cường giả kia cũng vẫn sẽ phải chết nhanh chóng, chẳng khác gì một người bình thường.
Ngoại hình của Lucien lúc này chỉ là một người bình thường tóc đen, mắt đen, không khác gì một người Babur phổ thông. Cậu cười đáp: “Tôi chưa bao giờ đấu với người thần huyết nào, vậy nên có chênh lệch cụ thể gì hay không thì tôi không biết. Tuy nhiên, quái vật bình thường thì tôi đối phó được.”
Theo những gì Lucien từng khai lúc ban đầu, sở dĩ cậu bị thương nặng là bởi đã chạm trán với một con quái vật đáng sợ ngoài hoang dã, may nhờ có sức mạnh bẩm sinh mới trốn thoát được. Sức mạnh hiệp sĩ của cậu thực sự đã khiến cho Norton, người chỉ có thể thi triển phép thuật, phải ngạc nhiên. Có lẽ đó chính là một trong những lý do ông tiến cử cậu vào vị trí tông đồ thứ bảy.
Jacob thẳng lưng, nhưng ánh mắt và giọng điệu thì không hề thay đổi. “Thế thì ‘Hạt Giống Linh Tính’ của cậu trong tương lai có thể sẽ nghiêng về phương diện này. Sức mạnh có khả năng phá vỡ tường thành, da thịt đủ sức ngăn được kiếm chém thương đâm, cộng thêm tốc độ cực nhanh nữa, giống như sức mạnh của Tà Thần Antanas trước khi hắn giết Phụ Thần của chúng ta vậy.”
Theo huyền thoại sáng thế của Đế quốc Angornorma, Chúa Tể Chiến Tranh Antanas là con trai của Thần Bầu Trời, là một bán thần sở hữu sức mạnh to lớn, cho dù đao kiếm có sắc bén đến đâu cũng chỉ có thể để lại một vết xước trên cơ thể hắn. Dù đã tiêu diệt chín con quái vật khổng lồ mang đến tai họa cho Đế quốc, hắn lại bị Thần Bầu Trời trách mắng ngay tại nơi cư ngụ của các vị thần. Bởi vậy, hắn đã nổi dậy phản kháng, giết chết Phụ Thần của mình, sau đó bước lên ngôi vị Chủ Thần của tất cả các thần ở Angornorma.
“Nhưng trước đó, cậu cần phải sử dụng sức mạnh đó của mình để cống hiến đầy đủ cho Thần Hỏa Diệm Và Hủy Diệt đã.” Lucien chưa kịp đáp, Jacob đã nói tiếp, giống như cách ông ta động viên từng thành viên trọng yếu của Bí Kỳ Hội trước đây – những người chưa nhận được “Hạt Giống Linh Tính” để trở thành tông đồ.
Đột nhiên, toàn bộ đại sảnh bí mật tràn ngập khí tức hủy diệt nóng rực, như thể có một đám cháy đang bùng lên.
Jacob là người đầu tiên đứng dậy, đặt tay lên ngực và cúi đầu: “Kính chào Quan Miện.”
Tất cả các tông đồ còn lại cũng lần lượt cúi chào theo. Trong khi đó, Lucien còn tranh thủ ước đoán đại khái cấp độ của khí tức kia. Nếu như Quan Miện giải phóng toàn bộ khí tức mà không kiềm chế để chấn nhiếp các truyền giới giả bọn họ, vậy thì thực lực của hắn ít nhất cũng phải là cấp bảy. Có điều, thứ khí tức này khá là cổ quái. Nó không phải là linh lực, ý chí lực hay thần lực bị trấn áp, mà lại giống như lai một chút giữa cả ba, không có cái nào trội hơn cái nào.
‘Ngụy thần, hóa thân hạ phàm, Thần tử, thật khiến con người ta càng ngày càng hứng thú.’
Lucien gia nhập Bí Kỳ Hội chủ yếu là để thu thập thông tin, phục vụ cho việc trốn thoát dễ dàng hơn, còn nghiên cứu chỉ là mục đích phụ. Tuy nhiên, biết được càng nhiều, khao khát mang tính bản năng của một Arcanist trong cậu lại trỗi dậy ngày càng mạnh mẽ, khiến cậu thậm chí còn có chút ý định dính líu sâu vào chuyện của Bí Kỳ Hội hơn nữa. ‘Nếu như thực sự là hóa thân duy nhất của Thần Hỏa Diệm Và Hủy Diệt, vậy thì thực lực của ngụy thần này hẳn phải là cấp tám. Còn Chúa Tể Chiến Tranh, kẻ để xổng mất Hắn, xem chừng vẫn chưa đạt đến cấp huyền thoại, vậy chắc là ở trình độ Hoàng kim hiệp sĩ đỉnh cao.’
Mặc dù trong giai đoạn đầu của Chiến tranh Bình minh, các pháp sư sống sót trong cuộc thảm sát của Chân Lý giáo đã phải bôn ba khắp chốn, không biết gì về tình hình của các ngụy thần, nhưng nhờ một tồn tại như Chúa Tể Xác Sống Vicente xuất hiện, nghị viện về sau đã có thể lấy được rất nhiều thông tin về ngụy thần từ giáo hội Nam.
Lucien dù chưa có đủ quyền hạn, hiểu biết cũng còn hạn chế, song, cậu vẫn biết được đại khái rằng ngụy thần có thể tách sức mạnh của mình ra để tạo hóa thân hoặc trực tiếp giáng nhập vào người Thần tử sở hữu huyết mạch của mình. Sức mạnh của hóa thân tối đa sẽ thấp hơn nguyên bản một cấp, và ở cấp độ này, số hóa thân cùng lắm chỉ có thể là hai. Còn nếu muốn tạo ra nhiều hóa thân hơn, ngụy thần chỉ có thể giảm sức mạnh của hóa thân xuống thêm nữa.
Vì Bí Kỳ Hội tự nhận là giáo phái chính hiện tại của Thần Hỏa Diệm Và Hủy Diệt, do đó Lucien đoán rằng, Thần tử, đồng thời cũng là hóa thân duy nhất mà Avando dùng để thao túng giáo phái bí mật này, chắc hẳn phải là loại mạnh nhất.
Một người đàn ông trẻ đẹp trai với mái tóc đen bước ra từ một góc khuất của đại sảnh bằng đá. Hắn khoác hờ trên người một chiếc áo choàng dài rộng rãi, đầu đội vòng hoa ô liu, trên phần da thịt lộ ra ngoài dường như lúc nào cũng có một tầng lửa hư ảo đang lưu chuyển, làm tôn thêm vẻ mạnh mẽ và đầy mỹ cảm cho cơ bắp của hắn.
‘Cận chiến hẳn rất giỏi, sở hữu một số khả năng giống ma thuật, giống hiệp sĩ hơn, không, giống một ác quỷ mạnh mẽ ở Địa ngục hơn.’ Lucien đưa ra đánh giá sơ bộ dựa trên biểu hiện bên ngoài của người đàn ông này.
“Quan Miện” Ell đưa mắt nhìn quanh bảy tông đồ, ngồi lên ngai vàng rồi ấn tay phải xuống, ra hiệu cho mọi người ngồi.
“Vương quốc của chúng ta đã bị Tà Thần xâm lược, những ‘đứa con’ của chúng ta đã bị bè lũ ngoại đạo tàn sát, đồng minh của chúng ta thì cứ ngày một thưa thớt. Tuy nhiên, chúng ta vẫn khắc ghi huyết mạch, khắc ghi Phụ Thần của chúng ta, vẫn khao khát hướng về Núi Thánh, nơi cư ngụ của Người. Vì vậy, chúng ta mới có một dòng người kế vị vô tận, những người trẻ tuổi ngoan đạo thì không ngừng bổ sung vào. Leviathan, hy vọng ngươi có thể trở thành một người mạnh mẽ canh giữ cổng Núi Thánh, cũng mong ngươi sẽ truyền bá uy nghiêm của Phụ Thần chúng ta tới trái tim của những người Babur khác.”
Ell đại diện cho Thần Hỏa Diệm Và Hủy Diệt thừa nhận vị trí tông đồ thứ bảy của Lucien. Xét cho cùng, bán đảo Erdo này bị người Angornorma kiểm soát vô cùng nghiêm ngặt, việc tìm được người tài ngày càng trở nên khó khăn.
Đợi Lucien hành lễ đáp tạ xong, Ell nhìn xuống cả bảy tông đồ rồi nói: “Hôm nay, ta triệu tập tất cả các ngươi tới đây để thảo luận về con đường tương lai của chúng ta. Hẳn các ngươi cũng để ý, sự phản kháng trên bán đảo này diễn ra ngày một ít, số người Babur sẵn lòng tin vào Phụ Thần của chúng ta cũng giảm đi ngày một nhiều. Các ngươi có suy nghĩ và ý kiến gì không?”
“Bọn họ đã quên đi uy nghiêm của Thần, đã không còn sợ hãi ngọn lửa và sự hủy diệt nữa. Chúng ta phải khiến bọn họ nhớ lại nỗi sợ hãi đã từng khắc sâu vào trong tâm hồn, nhớ đến ngọn lửa tịnh thế sắp tới. Chỉ bằng cách này, họ mới có thể chiến đấu vì Avando vĩ đại.” Anheuse nghiêm khắc nói.
Thấy các tông đồ khác gật đầu đồng thuận với Anheuse, Lucien khẽ lắc đầu. Có vẻ Bí Kỳ Hội này vẫn chỉ đang ở trong giai đoạn nguyên thủy nhất là truyền giáo dựa trên nỗi sợ hãi chứ chưa kết hợp pha trộn những khái niệm như ban ơn cứu rỗi, hướng về điều tốt đẹp, sự phán xét sau khi chết hay hình phạt diệt thế, cũng như áp dụng mô hình tôn giáo trưởng thành lấy cứu rỗi, đe dọa, đức hạnh và ký gửi tâm hồn làm cốt lõi. Phương pháp truyền giáo này đã không còn phù hợp với tình hình hiện tại nữa. Nếu như cứ tiếp tục, số lượng tín đồ sẽ chỉ ngày một giảm đi, để rồi cuối cùng sẽ bị Angornorma tiêu diệt hoàn toàn.
Ell trầm giọng nói, trong mắt như có ngọn lửa đang bập bùng nhảy nhót: “Rao giảng về sự vĩ đại của Phụ Thần là trách nhiệm của chúng ta, nhưng ta nghĩ chúng ta nên thay đổi cách rao giảng.”
Ồ? Lucien và các tông đồ khác nhìn về phía Ell, nhưng sự nghi hoặc trong mắt mỗi người lại hoàn toàn khác nhau. Ngài cũng nghĩ đến việc cải cách phương pháp truyền giáo sao?
Ell cất giọng đầy nhiệt huyết: “Hiện tại, con cái và thần dân của Phụ Thần chúng ta đang phải chịu đau khổ dưới sự cai trị của bè lũ ngoại đạo. Nếu như dùng nỗi sợ hãi để lèo lái, chúng ta nhất định sẽ không thể mở cửa trái tim họ. Điều mà họ cần lúc này là sự cứu rỗi, là một lối thoát khỏi nỗi đau này. Vì vậy, hãy nói với họ rằng, cái chết không phải là điều khủng khiếp, rằng họ sẽ chỉ trở về nơi cư ngụ của Phụ Thần, về Núi Thánh, nơi mà họ sẽ có được sự bình yên và hạnh phúc vĩnh hằng. Những hy sinh của họ sẽ chỉ xây dựng nên một Thánh quốc trên trần thế cho con cái của họ có thể tránh xa chiến tranh, giết chóc, sợ hãi, hận thù và những điều tiêu cực khác. Cũng chỉ có một Thánh quốc như vậy mới đủ khả năng tránh được ngọn lửa tịnh thế trong tương lai.
Đương nhiên, những kẻ quay lưng lại với Phụ Thần sẽ bị trừng phạt. Sau khi xét xử công bằng, bọn chúng sẽ bị đưa đến vương quốc của người chết và phải chịu đựng đau đớn khôn tả.
Vinh quang của Phụ Thần chúng ta không chỉ giới hạn giữa những người Babur. Người khoan dung và nhân từ, có thể thu nhận bất kỳ chủng tộc nào sẵn lòng tin vào Người.”
Nghe những lời này của Ell, Lucien có chút sửng sốt. Đây là một quan điểm tôn giáo rất trưởng thành, tiến hóa từ một vị thần cai trị chủng tộc hoặc khu vực thành một vị thần trừu tượng và phổ quát hơn. Thần Hỏa Diệm Và Hủy Diệt vì phải chịu thất bại nặng nề nên đã có giác ngộ lớn chăng?
“Nhưng Thần Hỏa Diệm vĩ đại đâu có thần chức ‘cứu rỗi’, ‘an ủi tâm hồn’ với ‘phán xét’ sau khi chết đâu.” Jacob bối rối hỏi. Đây là quan điểm về thần linh của người Babur và Angornorma. Có vẻ như đối với họ, vạn vật trong tự nhiên và quá trình sống đều do thần linh chi phối. Mỗi một vị thần đều có thần chức khác nhau và làm chủ những điều khác nhau, không ai có thể thao túng tất cả mọi thứ. Các ngụy thần thường hay tạo nên một cấu trúc thần hệ với một chủ nhiều phụ cũng chính là vì nguyên nhân này.
Ngọn lửa trong mắt Ell sáng lên: “Phụ Thần tạo ra những vị thần khác, khiến cho thần tính của mình suy giảm. Thế nhưng trong cuộc chiến này, những vị thần khác không những không giúp Người mà ngược lại còn phản bội Người, khiến Người bị thương nặng, để rồi cuối cùng bị đánh bại. Vì vậy, Người đã quyết định sẽ chinh phạt những vị thần khác trước, tước bỏ đi thần tính của họ để củng cố thực lực của mình, trở về trạng thái lúc mới khai sinh ra vạn vật. Chỉ khi đó, Người mới có thể hoàn toàn đánh bại được Tà Thần Antanas.”
Cái cớ này đã giải đáp được lý do tại sao Thần Hỏa Diệm Và Hủy Diệt Avando, đấng sáng thế theo thần thoại của người Babur, lại bị đánh bại. Không chỉ vậy, nó còn giải thích một cách kỹ lưỡng phương hướng sau này, đó chính là phải thống nhất nội bộ trước tiên.
“Đúng vậy. Những vị thần phản bội vẫn đang tiếp tục chia rẽ người dân Babur. Quan Miện tôn kính, mục tiêu đầu tiên của chúng ta sẽ là ai?” Anheuse tán thành. Ông ta xem ra đã bị tín đồ của những thần linh khác chọc giận không ít.
Ell lạnh lùng nói: “Nguyệt Thần Asin.”
Nguyệt Thần… Lucien đột nhiên cảm thấy sự việc này có chút quỷ dị.
Đúng lúc này, Ell bỗng nhiên đứng dậy: “Phụ Thần đưa ra được quyết định này là nhờ công lao của một triết gia tới từ một đất nước ở phía Đông.”
Hắn quay người qua rồi nói: “Ngài Francis, mời ngài nói cho bọn ta biết, cụ thể bọn ta phải làm gì?”
Francis? Lucien khẽ nhíu mày nhìn một người đàn ông tóc đen, mắt đen bước tới từ chỗ Ell đi ra ban nãy. Người này cao ráo, mảnh khảnh, sau lưng đeo một thanh trường kiếm, đường nét khuôn mặt nhu hòa, khóe miệng dường như luôn nở nụ cười. Cũng giống như Ell, hắn khoác trên người một chiếc áo choàng trắng dài và rộng rãi.
Thần tử: Con của Thần. Ở đây tác giả dùng một đại từ để chỉ thần linh không phân giới tính, giống như cách mọi người gọi Alterna là “Người” ấy. Trong trường hợp này cũng tương tự, Lucien gọi Ell là “Hắn”, còn các tông đồ gọi là “Người”, mọi người thấy đại từ được viết hoa thì tự hiểu chủ thể được gọi là Thần và thực chất không có giới tính nhé. Còn khi thấy gọi Ell là “hắn” hoặc “người” (không viết hoa) thì có nghĩa là đang gọi thân phận “Thần tử” chứ kp “Thần” nhé (hai cha con cùng chung cơ thể nên việc xưng hô khá là rối). Thần hệ (Pantheon): chỉ một nhóm các vị thần trong một hệ thống tín ngưỡng cụ thể, như Thần Trí Tuệ Odin và Thần Sấm Thor thuộc cùng thần hệ của Bắc Âu, Thần Zeus, Thần Biển Cả Poseidon, Thần Địa Ngục Hades thuộc cùng thần hệ của Hy Lạp, v.v..