*Trans+Edit: Lắc
“Vì sao?” Người hỏi câu này không phải là Ell, mà là Anheuse, người đã lén lút cải trang trở về sau khi lo liệu xong việc bên phía các tín đồ. Ông ta cũng lo lắng về mối nguy tiềm ẩn như thể mưa bão đang sắp ập đến hiện tại. Dẫu cho Thần Ell vĩ đại đã giác ngộ bản ngã của mình, nhưng kẻ thù cũng chẳng còn là Nguyệt Thần Asin tương đối yếu nữa.
Đối đầu với phe địch vô cùng đáng gờm bao gồm đại tư tế Nena của Chúa Tể Chiến Tranh, các Thần như Nguyệt Thần, Chúa Tể Minh Giới, Thần Thái Dương và tư tế tương ứng của họ, Anheuse không tin Thần Ell mà ông ta kính phụng có thể chống lại. Ngay cả khi đổi thành Thần Hỏa Diệm Và Hủy Diệt Avando từ trước khi bị Chúa Tể Chiến Tranh đánh bại thì cũng chẳng thể làm được, thậm chí có là chính Chúa Tể Chiến Tranh cũng vẫn sẽ có nguy cơ ngã xuống.
Mặc cho Lucien và Francis miêu tả “ba hoa chích chòe”, khiến cho Anheuse sóng lòng trào dâng, cảm thấy con đường phía trước vô cùng xán lạn, nhưng khi đối mặt với hiện thực, đối mặt với những mối nguy hiểm thực sự, ông ta vẫn nguyện tin tưởng vào phán đoán của chính mình hơn là mù quáng trông mong vào một tồn tại vĩ đại vượt ra khỏi mọi định nghĩa và trí tưởng tượng rồi trao cho Thần Ell sức mạnh.
Nghe thấy cả Lucien và Francis đều đồng thanh phản đối, Ell vẫn thâm sâu như biển Erdo, không thấy dù chỉ một chút kinh ngạc. Hắn từ tốn và kiên định nói: “Nói ta nghe lý do.”
Lucien thầm nhe răng. Bất luận “bệnh tình” của Ell có nặng hơn hay không, ít nhất hiện tại Hắn vẫn giống thần linh hơn, khí thế hùng mạnh hơn so với trước đây. Xét cho cùng, trước trạng thái nước ngập đến cổ rồi mà mặt còn không đổi sắc thì rõ ràng dễ khiến người ta tin phục hơn so với việc tỏ ra hấp tấp, vội vàng và ngạc nhiên.
Liếc nhìn Francis, thấy hắn chỉ im lặng cười chứ không định nói, Lucien nhận ra ngay hắn đang đợi cậu nói trước để đánh giá khả năng kiểm soát tình huống và tìm kiếm điểm bất thường ở cậu.
Thận trọng thật. Đến giờ rồi mà vẫn không hạ thấp cảnh giác. Lucien nghĩ thầm rồi dùng giọng điệu cân nhắc nói: “Bởi vì đây là một cơ hội, một cơ hội rất quý giá.”
‘Cơ hội gì? Cơ hội chết hẳn luôn rồi xuống thẳng Minh Giới ấy hả?’ Nghĩ đến thực lực và số lượng kẻ thù đã nhân lên những tám lần, Anheuse tự dưng thấy nhức hết cả đầu, bao nhiêu can đảm bay biến sạch sành sanh. Ông ta thầm trách Lucien và Francis vì đã tiết lộ danh tính thật của Thần Ell để thắng cuộc tranh luận Thần học, dẫn tới việc thu hút sự đề phòng và kiêng dè của Chúa Tể Chiến Tranh – Anheuse hoài nghi để đảm bảo kế hoạch thuận lợi, chính Ell đã tự tiết lộ thân phận thật của mình cho Francis và Leviathan, điều này khiến ông ta có chút ghen tị. Dù đã tận tụy hơn hai chục năm cuộc đời cho Thần Hỏa Diệm Và Hủy Diệt, song ông ta lại chẳng sánh bằng hai người trẻ chỉ vừa mới gia nhập Bí Kỳ Hội.
Lucien tỏ ra trịnh trọng hỏi: “Tại sao đại tư tế của Chúa Tể Chiến Tranh lại ra lệnh cho Nguyệt Thần và Chúa Tể Minh Giới tấn công bọn tôi vào đêm nay? Tại sao cô ta còn ra lệnh cho tư tế của cả sáu giáo phái khác nữa?”
Ell gật đầu đầy thần bí, tựa hồ đã hoàn toàn hiểu Lucien đang muốn nói gì. Sau đó, Hắn hướng mắt sang Francis, ý bảo hắn giải thích cho Anheuse.
“Bởi vì Chúa Tể Chiến Tranh đang sợ hãi. Hắn sợ hãi sự vĩ đại của Người, Thần Ell, sợ rằng bản thân sẽ chết dưới ánh sáng thần thánh vô tận của Người. Do đó, trước khi biết rõ cấp độ thực lực của Người, Hắn nhất định sẽ không hành động bất cẩn, và tư tế của Hắn cũng sẽ không hấp tấp ra tay. Nếu như Người đã thực sự thức tỉnh và khôi phục thần tính tối cao, thế thì tấn công Người như vậy chẳng khác nào tự rước họa vào thân.”
Francis tâng bốc và ca ngợi rất nhiều, nhưng hàm ý trong những lời hắn nói thì thực sự rất đơn giản. Hắn và Lucien đã khoác lác đến mức dọa sợ cả Chúa Tể Chiến Tranh, khiến cho Thần phải có chút đắn đo về Thần Phục Hoạt, Sinh Sôi Và Cứu Rỗi. Chính vì vậy, Thần mới ra lệnh cho tám Thần khác cùng tư tế của họ ra tay, để nếu có bất thường gì xảy ra, Thần có thể đổ lỗi rằng mọi chuyện là do các Thần khác mâu thuẫn trong việc tranh giành nguồn đức tin và tư cách truyền giáo ở thung lũng.
Trong cuộc tranh luận Thần học lần này, Francis và Lucien đã cố tình phác họa Thần Phục Hoạt, Sinh Sôi Và Cứu Rỗi như một vị thần thiện lương, có lý lẽ. Thần sẽ không trách Chúa Tể Chiến Tranh miễn là có lý do chính đáng.
Bên cạnh đó, dựa trên tư liệu về Chúa Tể Chiến Tranh và các vị thần khác, cả hai đều suy đoán rằng tất cả các vị thần thuộc thần hệ Angornorma và Babur đều không vô thức tin vào sự tồn tại của toàn trí và toàn năng, bởi vì việc thần linh bị mưu hại hoặc lừa dối là chuyện đâu đâu cũng có.
“Thì ra là vậy…” Anheuse cẩn thận suy nghĩ. Nena không làm gì ngay tại chỗ, cũng không trực tiếp tấn công, ra là có ý định này. Ell thì khẽ gật đầu với nụ cười nhàn nhạt thoáng nở trên môi.
“Dù vậy, chúng ta vẫn đang phải đối mặt với tám vị thần và tư tế của họ.” Anheuse vẫn lo lắng. “Đây không phải là điều mà chúng ta có thể đấu lại với thực lực hiện tại. Tốt nhất vẫn nên rút lui càng nhanh càng tốt. Thần Ell vĩ đại đã bắt đầu thức tỉnh bản ngã của mình rồi. Thời gian trôi qua, Người sẽ chỉ càng ngày càng mạnh hơn. Đến lúc đó, Người hoàn toàn có thể nghiền nát tất cả bằng chính sức mạnh của mình. Chúng ta không cần phải mạo hiểm lớn như vậy chỉ vì lợi ích tạm thời lúc này.”
Lucien một lần nữa lại toát cả mồ hôi, nếu cứ tiếp tục ở cùng mấy người này lâu thêm nữa, khéo thần kinh cậu sẽ bất ổn mất. Cậu ho khan rồi nói: “Theo như ngài Francis, chỉ có đánh bại các vị thần khác và tước đi thần tính của họ thì Người mới có thể từ từ lấy lại sức mạnh và một lần nữa trở về làm tồn tại tối cao. Nếu như lần này chúng ta chạy, Chúa Tể Chiến Tranh với các ngụy thần khác sẽ phát hiện ra ngay là chúng ta yếu và không e ngại gì nữa. Bị săn lùng không phải việc tốt đâu.”
Thấy Anheuse mở miệng định nói gì đó nữa, Lucien liền tranh trước: “Anheuse, ông nghĩ kỹ đi. Ngoài Nguyệt Thần Asin và Chúa Tể Minh Giới ra, chỉ có một trong sáu giáo phái còn lại là có thể giành được tư cách truyền giáo ở thung lũng do chúng ta bỏ lại thôi. Xác suất này khá là thấp. Ông không nghĩ họ sẽ có âm mưu khác sao? Giả dụ như trong lúc vây bắt chúng ta, bọn họ có thể sẽ ‘vô tình’ giết Nguyệt Thần, hoặc là đặt bẫy nhau để giành công trạng lớn nhất, hoặc thậm chí thực sự hợp tác với chúng ta để giết các Thần khác chẳng hạn?”
“Thực vậy.” Anheuse đáp không chút chần chừ, còn Ell vẫn tiếp tục duy trì vẻ thâm sâu khó lường. “Đây quả thực là cơ hội cho chúng ta, nhưng Leviathan, Francis, làm sao để phân biệt giáo phái nào là thành tâm hợp tác, giáo phái nào định phản bội?”
Francis bật cười: “Sao phải phân biệt?”
“Hở?” Ell không khỏi bật ra một tiếng thắc mắc.
“Vị trí của bọn họ quá phức tạp. Khi tình hình thay đổi, bọn họ cũng sẽ thay đổi theo. Với lượng thông tin chúng ta có lúc này, phán xét ai là đồng minh là điều không thể. Vào thời khắc then chốt liên quan đến sự tồn vong của chính mình, mọi ghi chép nói về uy tín và hợp tác của mỗi vị thần trước đây đều không đáng tin cậy.” Francis hoàn toàn phủ định.
Anheuse hoang mang nhìn Francis. Vậy họ nên làm gì đây?
Lucien nói thay: “Chính bởi vị trí của họ lung lay, vậy nên rất có thể lúc này thì họ muốn hợp tác, lúc sau lại muốn phản bội chúng ta, điều này rất khó nói. Vậy tại sao chúng ta lại phải cố biết ai là đồng minh? Điều chúng ta cần làm là thay đổi cách suy nghĩ của mình. Thay vì cố phân biệt ai là đồng minh, chúng ta nên dùng hành động để củng cố lập trường của họ, biến tất cả bọn họ thành đồng minh của chúng ta!
Chúa Tể Chiến Tranh sợ Người, Thần Ell vĩ đại. Vậy lẽ nào Thần Thái Dương với Đại Địa Mẫu Thần lại không sợ? Lẽ nào họ lại không cố suy đoán và lo lắng về sức mạnh của Người? Chỉ cần chúng ta thể hiện ra rằng chúng ta mạnh, chúng ta tự tin, chúng ta không sợ hãi Chúa Tể Chiến Tranh, liệu họ sẽ chọn phương án cả sáu tranh nhau một vị trí với xác suất nhỏ, hay là sẽ chọn hợp tác với chúng ta để trục xuất tư tế của Chúa Tể Chiến Tranh và cùng chia sẻ thung lũng với nhau?
Những tin nhắn này của bọn họ, ngoại trừ khả năng là cái bẫy, chẳng phải chúng còn chứa đựng kỳ vọng của bọn họ hay sao? Chỉ cần chúng ta thể hiện đủ tốt, cạm bẫy cũng sẽ hóa thành đất bằng, thậm chí còn trở thành bậc thang giúp chúng ta lên thẳng trời cao! Còn nếu chúng ta hèn nhát rút lui, vậy thì cho dù có là đất bằng cũng sẽ biến thành cạm bẫy!”
Francis bổ sung: “Dĩ nhiên, khả năng bọn họ do dự và chờ đợi tới khi tình hình rõ ràng mới ra tay sẽ cao hơn. Nhưng đây chẳng phải chính là cơ hội ngắn ngủi mà chúng ta cần sao – một cơ hội giết Nguyệt Thần Asin rồi thong thả rời đi?”
“Nhưng nếu vậy thì sau này chúng ta sẽ làm gì đây? Bọn họ sẽ phát hiện ra đã bị chúng ta lợi dụng, còn Chúa Tể Chiến Tranh thì sẽ cực kỳ tức giận.” Cũng là một truyền giới giả dày dạn kinh nghiệm, Anheuse về cơ bản hiểu ý của Francis và Lucien, nhưng ông ta vẫn không khỏi lo lắng.
Francis mỉm cười: “Mục đích chúng ta đến thung lũng Solna là gì?”
“Giết Nguyệt Thần Asin và tước đi thần tính của hắn.” Anheuse thành thật đáp.
“Không phải bình thường chúng ta vẫn bị Chúa Tể Chiến Tranh săn đuổi sao? Hắn cũng có thần chức ‘hủy diệt’, cũng quyết tâm có được Avando vĩ đại đó thôi.” Lucien cũng mỉm cười.
Anheuse khẽ gật đầu: “Nếu không nhờ tinh thông phương pháp thay đổi diện mạo, hẳn là tôi đã bị tư tế của Chúa Tể Chiến Tranh giết chết rồi.”
“Vậy trước đây chúng ta đã được sáu giáo phái kia giúp đỡ bao giờ chưa?” Francis và Lucien luân phiên đặt câu hỏi. Mục tiêu của họ không phải Anheuse, mà là Ell “bí ẩn”.
“Chưa từng. Ngược lại, bọn họ còn giúp Chúa Tể Chiến Tranh đối phó với chúng ta.” Anheuse nghiến răng nói.
“Nếu mục tiêu vẫn phải đạt, mà hậu quả thì chẳng thể nghiêm trọng hơn, vậy tại sao không làm?” Francis hỏi.
“Điều quan trọng nhất hiện tại là khôi phục sức mạnh cho Thần Ell. Không có sức mạnh, đến đồng minh còn quay lưng, huống chi những vị thần đã từng phản bội này.” Lucien kết lại.
Anheuse im lặng một hồi rồi lắc đầu: “Tôi không còn thắc mắc nào nữa.” Khi Thần Ell vĩ đại dung hợp thần tính và thần chức của Nguyệt Thần, bước đầu khôi phục lại sức mạnh, Người sẽ có thể khiến bọn họ đổi phe và trở thành đồng minh bằng chính sức mạnh của mình.
Ell mỉm cười: “Phân tích rất hợp lý. Vậy chúng ta nên thể hiện sức mạnh thế nào để khiến những kẻ hèn nhát đó càng thêm sợ hãi, và khiến những kẻ đang âm mưu đó lựa chọn chờ xem đây?”
“Leviathan hoặc tôi có thể viện cớ rằng tư tế của Nguyệt Thần Asin đã xúc phạm đến vinh quang của Người trong cuộc tranh luận để thách thức hắn một trận giao đấu, từ đó biến thế bị động thành chủ động. Tới khi chúng ta sắp giết chết tư tế của Hắn ngay trước đền thờ Asin, liệu Hắn còn có thể nhẫn nhịn được không? Nếu vì điều này mà tín đồ rời bỏ Hắn thì Hắn có chịu được không? Dưới tình huống không thấy ngài ra tay mà chỉ chúng tôi thôi đã có thể hung hãn như vậy, lẽ nào họ lại không chọn đứng một bên chờ xem?
Chỉ cần nắm bắt đúng cơ hội, sắp xếp ra tay theo một trình tự hợp lý, nhân lúc Asin không đề phòng trước và những kẻ khác còn đang bận kinh ngạc, chúng ta sẽ có đủ thời gian để giết Hắn và trốn thoát an toàn.” Francis đề xuất ra kế hoạch này, nhưng nó vẫn phải dựa trên tiền đề là không những thánh trận được thiết lập trong Thần Điện Chiến tranh phải không đủ tiên tiến để bao phủ cả thành phố giống như trong thế giới vật chất chính, mà sông Solna còn phải ở ngay bên cạnh nữa.
“Nob là đại tư tế của Nguyệt Thần, sức mạnh tương đương với Jacob. Cho dù bây giờ ta có ban Hạt Giống Linh Tính cho Leviathan, cậu ấy cũng vẫn không đủ thời gian để thích ứng với nó. Vậy nên Francis, vậy này ngươi làm đi.” Ell chắp hai tay sau lưng rồi bước tới trước cửa sổ.
Không có tốc độ và năng lực đặc biệt của một Hào quang hiệp sĩ như Ell, người có thể thoải mái đi qua đi lại khắp nhà trọ mà không lo bị phát hiện, Jacob đành phải trốn ở một nơi bí mật khác trong thành phố.
“Tôi sẽ thể hiện cho Người thấy sự tận tâm của mình, thưa Thần Ell vĩ đại.” Francis cúi đầu nói.
Ell gật đầu: “Ta rất hài lòng với biểu hiện của các ngươi lần này. Leviathan, khi nào dung hợp xong thần tính của Asin, ta sẽ ban cho ngươi Hạt Giống Linh Tính. Nhưng trước đó, ta phải bảo toàn nguyên vẹn sức mạnh để còn cho các Thần khác một phen kinh ngạc nữa. Thứ này là một chiếc vòng tay được làm từ đá Micina ở sông Solna, nó cho phép ngươi thở và bơi lội dưới nước như một con cá. Khi nào trận thách đấu bắt đầu, ngươi hãy lặn xuống nước rồi đợi ta ở điểm hẹn.”
Nhận lấy chiếc vòng tay màu xanh loang lổ, Lucien cảm nhận được một chút khí tức của thần thuật.
……
Buổi chiều, người dân trong thành phố Husum bỗng nhiên trở nên náo động, bởi sau nhiều năm, cuộc thách đấu tay đôi giữa các tư tế một lần nữa lại sắp sửa diễn ra.
Một người đàn ông trẻ tóc đen mặc áo choàng bằng vải lanh đang trà trộn giữa đám đông ồn ào. Nghe thấy tiếng mọi người xì xào bàn luận, hắn khẽ cau mày: ‘Nguyệt Thần Asin… Là ai đứng sau chuyện này?’
Hắn chính là “Thao Túng Nhục Thể” Ramiro, kẻ gác đêm đứng thứ 13.