“Cái gì?” Tôi sửng sốt hỏi lại.
“Tao đã nói là mình bịa ra mà,” Hỏa Vương trả lời cho có chuyện. “Mày không nhận ra rằng tao đang bịp cơ à?” Hắn cười khúc khích. “Tao làm gì có Kĩ năng Phát hiện Nói dối cơ chứ. Lại được cả con Thánh nữ giả tạo kia nữa. Nhìn thế mà lừa phỉnh được hai con gà trong cùng một lượt. Chậc chậc, ngây thơ quá đấy. Mày thực sự tin lời tao nói à?”
“N-Nhưng…” Tôi mấp máy môi không nói lên lời. Đúng hơn là không thể nói nên lời. “Không có bằng chứng chắc chắn mà anh lại ra tay giết Thánh nữ như vậy sao!?”
Thợ săn Hạng 9, Thánh nữ. Không giống như thằng cha tâm thần đang đứng ngay trước mắt tôi đây, cô là một Thợ săn đứng đắn luôn luôn dùng số tiền mà mình đã phải cực khổ kiếm được đi làm từ thiện hoặc quyên góp ủng hộ cho những đứa trẻ mồ côi vô tình lạc vào Tháp. Chính vì lí do đó mà cô mới nhận được danh hiệu Thánh nữ hiện tại của mình. Vậy mà tên khốn điên này cứ thế ngang nhiên thiêu cháy cô ấy đến chết chỉ vì một chút nghi ngờ ư?
‘Nếu đúng như vậy thật thì…‘ Hắn chẳng phải Thợ săn vĩ đại nhất hay gì cả. Phải tên khốn điên loạn nhấn mới đúng.
“Êi,” Hỏa Vương nói. “Quá quắt rồi đấy. Sao mày lại có thể đánh giá con người sai lầm và lệch lạc như vậy được nhỉ? Tất nhiên là tao đã kiểm tra cẩn thận rồi. Con Thánh nữ đó thực sự đã cố giết tao. Nếu tao không ra tay trước, thì kiểu gì con ả cũng sẽ hạ độc tao đến chết vào ngày mai đấy.”
Hỏa Vương bực tức giậm chân xuống đất. “Độc với chả dược! Cứ nghĩ đến là điên hết cả người.”
“N-Nhưng sao anh biết được chứ!?”
“Biết chứ, biết hết,” Hỏa Vương trả lời như thể đó là điều hiển nhiên. “Chỉ đơn giản là tao biết tất cả mọi thứ thôi. Tao có cách của riêng tao–.
Tôi giương mắt lên nhìn hắn ta với vẻ kinh hãi.
“Nhưng đừng mở mồm ra hỏi làm gì, vì mày cũng chẳng cần biết thêm đâu.” Y dửng dưng nói.
Giờ đây tôi chỉ biết há hốc mồm mà không thốt ra được thêm lời nào khác. Không phải là chỉ vì…Hỏa Vương tự mãn hay cao ngạo một cách lố bịch và ngớ ngẩn như vậy. Mà trong ánh mắt hắn còn hiện rõ lên niềm tin vững vàng không bao giờ lay chuyển. Niềm tin rằng thiêu chết Thánh nữ là một lựa chọn hoàn toàn đúng đắn và hợp đạo lí. Và có lẽ…hắn cũng đang nghĩ rằng việc giết người diệt khẩu ngay tại đây cũng không phải điều gì quá sai trái cả, ít nhất là như vậy.
“Chà chà, còn lôi cả Phát hiện Nói dối ra để bào chữa thì chắc mày vô tội thật rồi nhỉ.” Giọng nói của Hỏa Vương vang lên đầy chế nhạo.
“Aaa…” Tôi vẫn không thể ngậm miệng lại.
“Công bằng mà nói, thì đây là lần đầu tiên tao thấy mặt mày đấy. Tao đã nhớ hết mấy bản mặt mẹt của lũ chuột nhắt luôn trốn chui trốn lủi quanh khu này rồi mà. Tổng cộng là 18 đứa thì phải. Tao thậm chí còn cẩn thận đem đầu từng đứa ra đếm mà, để chắc chắn rằng tao đ-o lỡ bất cứ một con chó đẻ khốn nạn nào cả…Hừmm. Xem nào, đúng thật. Tao không nhận ra có cái mặt nào trông như thế này trong đám kia cả.
Hỏa Vương đặt tay lên đầu tôi. Vỗ vỗ vài cái. Rồi còn cười nữa. Vậy là cuối cùng thì hắn cũng tin là tôi vô tội rồi sao?
“C-Cảm ơn a–.”
“Nhưng mày thì khác. Mày biết rất rõ tao là ai.” hắn nói. “Mày thậm chí còn chứng kiến tao trực tiếp giết chết con ả Thánh nữ kia nữa.
Bộp bộp.
“Thế nên chết đi cho tao.” Hắn vươn tay ra, năm ngón bấu mạnh vào hộp sọ tôi. Ngọn lửa khủng khiếp bắt đầu bùng lên dữ dội. Cháy khét.
“Còn nữa, tên tao là Yoo Sooha. Giờ thì tạm biệt, chết vui.”
Sức nóng kinh người áp vào đầu tôi. Ngọn lửa đi từ ngoài vào trong, rồi lại từ trong ra ngoài. Chẳng biết nữa. Nóng rẫy. Sôi sục. Lộn xộn. Hộp sọ tôi giờ như một thùng chứa dầu tạp nham.
Tôi không thể nói nên câu. Lại càng không thể hét lên thật to. Đúng hơn là chẳng có bất kì âm thanh nào có thể phát ra khỏi họng tôi được nữa. Phải chịu đựng cơn đau khi bị lửa ăn lẹm vào tận não như thế này, tất cả mạch thần kinh đều đã bị tổn thương–khiến mọi chuyện đối với tôi giờ đây hoàn toàn là bất khả thi.
‘Tên khốn điên…Anh hùng cái quái gì chứ…Vậy là mình sẽ chết dưới tay hắn sao? Chết như thế này. Thật là…’
Kim Gongja. (金孔子)
Mô tả: Tự động kích hoạt sau khi chết. Đối tượng sử dụng sẽ quay trở về 24 giờ trước đó, tính từ thời điểm Kĩ năng được phát động. Sau khi Hồi Quy, mọi kí ức, quyền năng và sức mạnh vẫn sẽ được bảo toàn tuyệt đối.
Lưu ý: Cấp độ Thợ săn càng cao, hình phạt càng nghiêm trọng!
(Kĩ năng được sao chép từ Thợ săn Yoo Sooha.)
+
Trở về. Là ‘Trở về.’
Sau khi chết sẽ ngay lập tức quay trở về 24 giờ trước đó.
“Aaa…”
Tôi run rẩy như vừa bị sét đánh ngang tai. Tim tôi vẫn đập thùm thụp điên loạn như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực
Cuối cùng thì mọi chuyện cũng được sáng tỏ.
“Đây chính là quân bài tẩy của Hỏa Vương…” Tôi lẩm bẩm một mình với bức tường dán đầy giấy báo ở phía đối diện.
Làm thế nào mà Hỏa Vương có thể trở thành Thợ săn Hạng 1 trên Toàn thế giới?
Làm thế nào mà Hỏa Vương có thể đơn thương độc mã chinh phạt Tầng thứ 10 tưởng chừng như bất bại đó?
Và cuối cùng, tại sao hắn ta lại cứ khăng khăng rằng Thánh nữ đã cố ám sát mình?
Tất cả hóa ra lại là như vậy. Thật sự không thể tưởng tượng được.
“Con Thánh nữ đó thực sự đã cố giết tao. Nếu tao không ra tay trước, thì kiểu gì nay mai con ả cũng sẽ hạ độc tao đến chết đấy.”
Lại thêm cả những lời đó nữa.
“Biết chứ, biết hết. Chỉ đơn giản là tao biết tất cả mọi thứ thôi. Tao có cách của riêng tao–.”
“Nhưng đừng mở mồm ra hỏi làm gì, vì mày cũng chẳng cần biết thêm đâu.”
Hắn đã bị Thánh nữ giết chết một lần.
Theo như những gì hắn nói, thì có lẽ đúng là cô ta đã dùng độc tử xà để giết hắn, theo cách đau đớn nhất. Điều đó đã lí giải tại sao hắn lại quay sang ra tay hạ thủ trước.Để trả thù.
‘Nhưng dù thế nào, thì hắn đã giết mày, Kim Gongja.’ Tôi nghiến răng, nắm chặt bàn tay lại với cơn giận ngút trời. ‘Hắn đã giết một người vô tội như mày! Chỉ vì mày vô tình đi lạc vào con hẻm cụt đó!’
Hắn đã chặt lìa hai chân tôi. Hắn thiêu cháy hộp sọ tôi. Và rồi hắn giết tôi mà không hề mảy may vướng bận gì. Hắn coi tôi chẳng khác nào thứ sâu bọ hèn nhục và yếu kém.
Bỗng dưng, âm thanh từ chiếc TV cũ mèm bất chợt vang lên.
ㆍ X-Xin lỗi. Nhưng trước khi rời đi, mong anh có thể phát biểu vài lời cuối cùng với quý vị khán giả được theo dõi đ–.
ㆍ Hảả? Lại còn gì nữa!?
Nghe thấy câu hỏi của tay phóng viên, Hỏa Vương quay người lại, đưa tay ra sau gãi đầu với vẻ bực dọc.
Mới ngày hôm qua thôi, tôi vẫn còn tưởng y là một người hùng, là một đấng anh hào. Thế nhưng, ngay bây giờ đây, trong mắt tôi, hắn chẳng qua là một tên tâm thần điên loạn mà thôi. Thợ săn Hạng 1, thì đã sao chứ! Được sùng bái, có vấn đề gì khác à!?
Giờ đây, tâm trí tôi đã hoàn toàn thông suốt một điều: Hắn là kẻ thù không đội trời chung của tôi.
Hỏa Vương trực tiếp nhìn thẳng vào camera.
ㆍ Những ai được định sẵn là sẽ thành công, thì sẽ thành công thôi.
Tôi cũng nhìn thẳng vào hình ảnh của y đang được chiếu trên màn hình TV kia.
ㆍ Nhưng thành công thì cũng đừng hòng ngáng đường ông đấy.
Tôi siết chặt tấm thẻ vàng kim trong tay mình lại. Đó là tấm thẻ hoàn toàn y hệt như một tấm thẻ khác mà tên đó đang sở hữu, và là Kĩ năng mà tôi đã sao chép được từ y. Một bên là Hỏa Vương – Thợ săn Hạng 1 trên Toàn thế giới, còn một bên là Thợ săn yếu nhất đến độ còn không được đánh giá xếp Hạng. Nhưng ngay giờ đây, cả hai đều đang đứng trên cùng một vạch xuất phát như nhau.
ㆍ Không thì ông sẽ đồ sát bằng hết.
Lần này, sẽ tới lượt tôi trả thù.