Thợ Săn Muốn Sống Ẩn Dật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Mãn Cấp Xuyên Không Tại Sao Tôi Lại Là Nữ Mục Sư?

(Đang ra)

Mãn Cấp Xuyên Không Tại Sao Tôi Lại Là Nữ Mục Sư?

清酒浅辄-Thanh Cửu Thiên Triết(Qingjiu Qianzhe)

Willis: Có vấn đề gì giữa việc ta là linh mục và việc ta có thể dùng gậy đánh chết ngươi không?Chết đi và hãy để lại tất cả vật phẩm cho ta!

118 1617

Có khi Idol của tôi lại thích tôi

(Đang ra)

Có khi Idol của tôi lại thích tôi

Kawata Gikyoku

Câu chuyện tình yêu đầy hài hước của một ca sĩ nổi tiếng và một otaku kín tiếng bắt đầu, khi hai người dù có khoảng cách nhưng lại dần xích lại gần nhau.

2 9

Shunjinkou Janai!

(Đang ra)

Shunjinkou Janai!

Usber; ウスバー

Tôi đã bị Truck-kun tông khi đang cố bảo vệ một cô gái, khi tỉnh lại tôi đã thấy mình được tái sinh thành "Rex"- một nhân vật trong tựa game RPG tôi đã từng chơi Brave&Sword (Thanh Gươm Và Quả Cảm).Le

18 962

I Am a Pure Saintess, Don’t Tarnish My Innocence Out of Nowhere!

(Đang ra)

I Am a Pure Saintess, Don’t Tarnish My Innocence Out of Nowhere!

洒洒雨水

Cho đến khi cô vô tình bắt gặp ai đó trong phòng tắm…

1 12

Mr. Magical Girl

(Đang ra)

Mr. Magical Girl

냥둘러치기; Cat Swipe

Đây là câu chuyện về ánh sáng và sự tích cực. Câu chuyện về hành trình tìm lại ánh sáng đời mình của một người đàn ông chân chính.

1 9

Adachi to Shimamura

(Đang ra)

Adachi to Shimamura

Hitoma Iruma

Nhưng rồi đến một ngày suy nghĩ của họ về nhau dần dần thay đổi...

61 5504

Quyển 02: Quá khứ - Hiện tại - Chương 87: Bỏ trốn

“Hộc… hộc…”

Dưới chân núi Jirisan, một chàng trai trẻ trong trang phục leo núi sặc sỡ, đội mũ và đeo kính râm lảo đảo bước xuống. Cậu thở hồng hộc đến mức những người leo núi khác phải ngoái nhìn. Chưa kể, nhóm đàn ông trong bộ vest đuổi theo phía sau càng làm cậu thêm nổi bật.

Jung Young-sook, thư ký của Câu lạc bộ Leo núi Hanmaum, tặc lưỡi khi nhìn cảnh cậu thanh niên bị rượt đuổi xuống núi.

“Ôi trời… chúng ta có nên báo cáo chuyện cậu thanh niên kia không nhỉ?”

“Thật đấy. Mấy người trông như đặc vụ kia làm gì trên núi vậy?”

“Thôi kệ đi. Có lẽ họ đang quay phim ấy mà.”

“Ôi chà, vậy là mình sắp lên phim sao?”

Khi cuộc bàn tán của các thành viên câu lạc bộ leo núi dần chìm xuống, chàng trai cuối cùng cũng đặt chân xuống mặt đất bằng phẳng. Cậu ngã phịch xuống với tiếng động lớn rồi giơ tay lên như thể chiến thắng.

“Chết tiệt! Cuối cùng! Cuối cùng mình cũng tự do rồi!”

Một cơn gió mạnh thổi bay chiếc mũ của cậu, để lộ gương mặt đầy xúc động với đôi mắt rưng rưng. Người đàn ông trong bộ vest phía sau lấy bộ đàm ra và báo cáo.

“Vâng, tổ trưởng. Hong Ye-seong-ssi vừa mới xuống tới nơi. Chúng tôi sẽ di chuyển ngay tới Songdo.”

“Uwaaah!”

“Không, đó không phải là tiếng hươu đâu. Đó là tiếng khóc vì vui sướng của Hong Ye-seong-ssi. Vâng, vâng. Đã rõ.”

Chàng trai trẻ, vui sướng vì đã đặt chân lên mặt đất bằng phẳng, chính là Hong Ye-seong. Nghệ nhân hạng S duy nhất còn tồn tại. Cậu vừa kết thúc quãng thời gian dài bị giam lỏng tại đỉnh Banya ở Jirisan và đã trở lại với thế giới văn minh.

“Yahooo!”

Để tham gia buổi đấu giá sắp được tổ chức tại Songdo!

Và giờ đây— chỉ còn một tuần nữa là đến Triển lãm Nghệ nhân.