Trans: SCKurumi
Edit: Color
~~~
II
Vương quốc Farnesse - Lâu đài Letizia
Đã hơn một tháng trôi qua kể từ trận chiến giữa Thánh Dực đoàn và quân đội Stonia.
Hiện tại, quân đoàn Tám mới thành lập đang có một Hội nghị Chiến tranh.
「Bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu Hội nghị Chiến tranh, xin mời mọi người an toạ~」
Olivia Valedstorm, người vừa được thăng cấp Thiếu tướng, nhảy đến năm thứ hạng, lười biếng bảo những người khác ngồi xuống. Cô là chỉ huy trẻ nhất của quân đội ở Vương quốc Farnesse từng được ghi vào sử sách.
Olivia ngồi ở ghế danh dự ở chiếc bàn dài, với các sĩ quan của Quân đoàn Tám ngồi hai bên cô.
Tám thành viên sau đây có mặt tại Hội nghị Chiến tranh này:
Sĩ quan chỉ huy - Thiếu tướng Olivia Valedstorm.
Phụ tá - Trung tá Claudia Jung.
Chiến lược gia - Thiếu tá Ashton Senefelder.
Thiếu úy Gauss Ozmeyer.
Chuẩn úy Guile Marion.
Chuẩn úy Ellis Crawford.
Thiếu úy Evansin Crawford.
Đội trưởng Luke Crawford.
Quân đoàn Tám có 35.000 người. Trong quân đội Vương quốc hiện tại, họ chỉ đứng sau Quân đoàn Một nếu so về quân số.
Rõ ràng là Cornelius đặt kỳ vọng rất cao vào Olivia.
「Nhiệm vụ đầu tiên của Quân đoàn Tám là— xâm lược Đế quốc.」
Chẳng có chút cảm xúc nào trong giọng điệu của của Claudia. Đúng là bọn họ đã giải phóng được lãnh thổ ở phía bắc và nam Vương quốc, nhưng họ đã phải trả một cái giá rất đắt để đạt được điều đó. Cô cũng hiểu rằng tiếp tục phòng thủ sẽ không cải thiện được tình hình chiến sự, nhưng thực tế là Quân đội Hoàng gia cũng chẳng còn đủ nhân lực để thực hiện kế hoạch này. Dù nhìn qua, 35.000 quân có vẻ nhiều— nhưng thực sự thì hầu hết bọn họ đều là tân binh. Nếu kế hoạch thất bại, đối phương sẽ có thể mở cuộc phản công. Trong trường hợp xấu nhất, Vương quốc có thể sụp đổ.
Những người ngồi đây đều nhận thức được điều đó, ngoại trừ số ít tỏ ra bối rối. Khi Claudia nói đến mục tiêu cuối cùng là chiếm giữ Thủ đô Orsted của Đế quốc thì cũng có người ngắt lời— một người thanh niên cao lớn, Thiếu úy Gauss Ozmeyer.
「Không không không. Có lẽ tôi không nên nói điều này, nhưng— Lam kị sĩ đoàn khét tiếng đang đóng quân ở Orsted đấy. Tuy chúng ta vẫn chưa rõ khả năng thực sự của họ, nhưng chỉ việc được gọi là tinh anh trong những tinh anh của Đế quốc là quá đủ để hiểu rồi. Hơn nữa, dù đã thua chúng ta nhưng Hồng kị sĩ đoàn và Thái dương kị sĩ đoàn vẫn còn hoạt động và chắc chắn sẽ là vật cản trong cuộc tấn công kế tiếp của chúng ta. Cấp trên đang bảo Quân đoàn Tám phải chiến đấu với ba Kị sĩ đoàn cùng một lúc? Nghe khác gì kế hoạch tự sát đâu?」
Gauss cười tự giễu. Ellis, người vào vai thế thân của Olivia trong trận chiến chống lại Thái dương kị sĩ đoàn, cười trịch thượng đáp lại.
「Được rồi được rồi! Chẳng lẽ cơ thể to lớn ấy không có chút can đảm nào sao? Nếu là đàn ông thì việc mà cậu nên làm là đề nghị cho phép bản thân ra trận chứ. Hơn nữa, cậu nghĩ ai đang chỉ huy Quân đoàn Tám? Cô gái trẻ với vẻ đẹp tối thượng, Olivia Onee-sama. Olivia, Onee, Sama! Quên ba Kị sĩ đoàn đó đi, ngay cả Nữ thần Citresia cũng không thể sánh được với chúng ta đâu. 」
Ellis, người đã nhuộm lại bộ tóc màu nâu, vốn là một quý cô rất xinh đẹp và vẻ đjep ấy sẽ trở nên hoàn hảo nếu cái mồm của cô không đi chơi quá xa. Bình thường, cánh đàn ông sẽ không bỏ qua một người đẹp như vậy, nhưng khi mọi nỗ lực ấy bị mồm miệng độc ác của cô gạt bỏ, ai cũng bỏ cuộc với trái tim ủ rũ.
「Nữ thần Citresia… Có phải cô vừa…」
Phớt lờ Gauss đang chết lặng, Ellis nhìn Olivia đầy mê hoặc, chàng trai bên cạnh Ellis thì gật đầu đồng ý—cựu thợ săn Guile.
Anh ấy đã đồng hành cùng Olivia kể từ nhiệm vụ đầu tiên và hiện đang ở vị trí chỉ huy đơn vị. Mọi người đánh giá cao khả năng của anh và không nghi ngờ về việc anh có thể trở thành một đội trưởng dũng cảm và thông minh. Tính cách tươi sáng của anh ấy đã khiến anh ấy có tài trong việc thúc đẩy tinh thần binh lính.
Thật không may, anh ấy lại có xu hướng tôn thờ Olivia quá mức.
「Đúng như những gì Ellis đã nói, Chỉ huy Olivia có thể vượt qua mọi trở ngại. Cô ấy là Valkyrie mạnh nhất lục địa Dubedirica. Hay đúng hơn, cô ấy là một Thiên thần đến từ thiên đường. Tôi sẽ không chấp nhận bất kỳ sự phản đối nào. 」
Ellis vui vẻ nhìn Guile đang nói lớn.
「… Hmmp, cậu là Guile? Cậu cũng hiểu rõ Olivia Onee-sama nhỉ. Không tồi, cậu không tồi đâu. 」
「Cô cũng khá tuyệt với đó, Ellis.」
Hai người bắt tay nhau mỉm cười. Khi quan sát hai người họ, anh trai của Ellis - Luke - không nói nên lời, trong khi người em trai Evansin thì ôm đầu.
(Hai đứa có vấn đề đang bắt tay hoà thuận với nhau, mình thấy tương lai Quân đoàn này có vẻ không ổn lắm.)
Trong khi Claudia đang cúi đầu thở dài thì Gauss cũng tương tự. Có thể vấn đề của hai người khác nhau, nhưng Gauss cũng gặp khó khăn.
Về chủ thể của cuộc trò chuyện, Olivia——
「Này, vẫn chưa xong à?」
Cô ấy lắc nhẹ cơ thể trong khi nhìn chiếc xe phục vụ với anh mắt say mê.
「... Gần xong rồi. Lá trà hôm nay là Rayglanz.」
「Tôi biết, đó là đặc sản của Thánh quốc Mekia, phải không?」
「Ngài thực sự khá uyên thâm đấy.」
Sĩ quan trưởng Marietti Continue, người phụ trách các vấn đề hành chính ở Lâu đài Letizia thờ ơ trả lời. Tuy đã bảy mươi tuổi nhưng trông bà trẻ hơn hẳn Patra Jung, người bà 60 tuổi của Claudia. Lý do cho cảm giác ấy có lẽ là ở tấm lưng thẳng kia.
Tóc của bà được chải gọn gàng, trên chiếc váy trơn màu xanh đậm không có lấy một nếp nhăn, đủ để thấy được sự ám ảnh của bà ấy về sạch sẽ. Đôi mắt sắc bén ẩn sau cặp kính kia thậm chí có thể khiến Mặt nạ sắt Otto phải xấu hổ.
Marietti duyên dáng cầm ấm trà sứ trắng lên và rót chất lỏng màu đỏ cam vào những hàng tách trà ngay ngắn. Hơi nước bốc lên tràn ngập căn phòng với hương thơm êm dịu.
Olivia thở ra một luồng khí ấm.
「Lá trà Rayglanz sẽ ngon hơn sau khi để yên một lúc để làm đậm vị. Ngài có thể thêm sữa vào cốc thứ hai để làm mới trải nghiệm của bản thân.」
Marietti đặt một hũ sữa ánh bạc bên cạnh Olivia, cô lập tức nhìn nó với ánh nhìn mê hoặc. Không chỉ cuộc trò chuyện giữa Guile và Ellis, ngay từ đầu cô ấy đã chẳng nghe gì rồi.
Khi Claudia nhìn Olivia không nói nên lời, Luke ho vài tiếng.
「Trung tá Claudia. Chúng tôi là những người lính nên sẽ không phản đối chiến tranh… nhưng ngài có thể cho chúng tôi thêm chi tiết được không? Tôi nghĩ sự lo lắng của Thiếu úy Gauss là có cơ sở.」
Claudia gật đầu.
「Tôi xin lỗi vì đã quá mơ hồ. Tôi sẽ đi vào chi tiết và hy vọng mọi người sẽ nghiêm túc lắng nghe.」
Cuộc trò chuyện đã bị Ellis và Guile làm chệch hướng, nhưng tình hình vẫn không thay đổi— Vương quốc vốn luôn ở thế phòng thủ hiện tại muốn xâm chiếm Đế quốc và thậm chí chiếm giữ Thủ đô Orsted. Tất nhiên, Quân đoàn Tám sẽ không chiến đấu một mình. Đây sẽ là một cuộc phản công quy mô lớn có sự tham gia của các Quân đoàn Một, Hai và Bảy với quân số lên đến hơn 120.000. Bao gồm cả những người phía hậu cần và tiếp tế, kế hoạch này sẽ dùng đến 80% tổng lực lượng.
Giai đoạn đầu tiên của kế hoạch sẽ bắt đầu bằng việc Quân đoàn Một và Bảy tấn công Pháo đài Kiel. Để bảo vệ Pháo đài Kiel, Đế quốc sẽ đưa Thái dương kị sĩ đoàn đến đó. Tuy nhiên, Quân đội Hoàng gia không hề có ý định chiếm giữ Pháo đài Kiel— nói một cách đơn giản, đó chỉ là một cuộc tấn công đánh lạc hướng.
Trong khi lực lượng Đế quốc bị phân tâm do phải phòng thủ Pháo đài Kiel, giai đoạn thứ hai sẽ bắt đầu. Quân đoàn Hai và Tám sẽ đóng vai trò then chốt trong giai đoạn này, những người sẽ tấn công Pháo đài Astra.
Quân đoàn Hai sẽ chiến đấu với kẻ thù trên đường đi. Nhiệm vụ của họ là đưa Quân đoàn Tám tới Thủ đô Orsted với ít tổn thất nhất có thể.
Và ở giai đoạn cuối— sẽ là cuộc chiến toàn lực giữa Quân đoàn Tám và Lam kị sĩ đoàn đang bảo vệ thủ đô. Đánh bại họ và chiếm được dinh thự Hoàng gia, Lâu đài Listerine, và nhiệm vụ sẽ hoàn thành. Ngoài ra, Quân đoàn Sáu sẽ không tham gia vào chiến dịch này mà ở lại để bảo vệ Thủ đô Hoàng gia.
Nói thì dễ, nhưng để hoàn thành kế hoạch thì có vô vàn khó khăn. Các sĩ quan đều há hốc mồm khi lắng nghe kế hoạch tác chiến khó tin này.
「Và trong chiến dịch này, lực lượng của chúng ta sẽ liên minh với Thánh quốc Mekia.」
Khi Claudia kết thúc phần giải thích, cả căn phòng trở nên ồn ào. Ngay cả Olivia cũng đang nếm trà với đôi mắt lấp lánh, vốn là một món quà thiện chí từ Thánh quốc Mekia ngay từ đầu. Kể từ khi bắt đầu chiến tranh, Vương quốc Farnesse đã gây ra nhiều kẻ thù mà không có đồng minh nào đứng về phía họ. Claudia cảm thấy đó như một sự thật hiển nhiên.
Trong những năm cuối của thời kỳ chiến tranh, Vua của Farnesse vào thời điểm đó, Raphael Sem Garmund đã làm y hệt như Đế quốc đang làm và tuyên bố ý định thống nhất lục địa. Ông xâm chiếm nhiều quốc gia khác nhau bằng lực lượng quân sự áp đảo của mình.
Dù nửa thế kỷ đã trôi qua nhưng vết sẹo năm nào vẫn không phai mờ. Khi Đế quốc Arsbelt tuyên bố thống nhất lục địa và tuyên chiến với Vương quốc Farnesse, thậm chí có nhiều quốc gia đứng lên ủng hộ Đế quốc. Vì vậy, việc mọi người ở đây phản ứng vậy là dễ hiểu.
「Thánh quốc Mekia là trụ sở của Giáo hội Saint Illuminous?」
Claudia gật đầu với Evansin đang ngạc nhiên.
「Chúng ta yêu cầu sự trợ giúp của họ ư?」
「Không, chính Thánh quốc Mekia là bên đề xuất. Nói thật, tôi không quá rõ chi tiết…」
Claudia thú nhận, và không chỉ Evansin, tất cả những người tham dự đều trưng ra vẻ mặt phức tạp. Như Evansin nói, Thánh quốc Mekia từng nổi tiếng là vùng đất linh thiêng của Nhà thờ Artemia, việc trở thành một quốc gia độc lập có thể nói chỉ là điều sớm muộn.
Toạ lạc ở cực tây cũng khiến thông tin của các quốc gia khác về họ cực kì hạn chế. Ngay cả Claudia vốn hiểu biết cũng chỉ tìm hiểu được Thánh quốc Mekia sản xuất quặng và các phụ kiện của họ rất đắt tiền. Claudia còn vậy, những người còn lại thậm chí còn biết ít hơn.
Claudia lục lọi tâm trí và nhớ lại một sự kiện khó chịu—một khuôn mặt đẹp trai với mái tóc nâu. Người đàn ông đã thâm nhập vào bữa tiệc ăn mừng chiến thắng dưới một cái tên giả và cố gắng tiếp cận Olivia nhiều lần.
Khi Olivia nói rằng anh ta đến từ Thánh quốc Mekia, Claudia cảm thấy kinh ngạc. Nhưng theo tình hình hiện tại, hành động của anh ta có lẽ là một phần trong nỗ lực cài gián điệp của Thánh quốc Mekia, khiến cô khó chịu.
Claudia hớp một ngụm hết tách trà trước mặt.
「So sánh lực lượng của bên ta với quân đội Đế quốc, thì ta thua kém cả về quân đội và tài nguyên. Dù rất biết ơn sự giúp đỡ của Thánh quốc Mekia, nhưng…」
Ellis giúp Luke nói xong những lời anh không muốn nói.
「Anh trai tôi đang muốn nói— quân đội của một quốc gia nhỏ có thể giúp được bao nhiêu? Việc phải kết hợp với lực lượng của quốc gia khác có thể làm gián đoạn nhịp hành động. Đó là những gì mà tên anh trai của tôi sẽ nghĩ trong đầu. 」
Luke muốn khiển trách Ellis đang cười mỉa mai, nhưng anh đành miễn cưỡng gật đầu. Ellis đã đoán đúng, còn Claudia chỉ nhẹ nhàng nói rằng những lo lắng của anh ấy là vô căn cứ.
「Tại sao lại vô căn cứ?」
Luke hỏi không chút do dự.
「Tôi sẽ giải thích, xin hãy xem tài liệu tôi được chuyển đến cho mọi người.」
Claudia ra hiệu bằng mắt, và một người phục vụ nhanh chóng phân phát tài liệu. Sau khi xác nhận rằng mỗi người đều có một bản, Claudia hắng giọng.
「Chuyện này xảy ra khoảng một tháng trước. Công quốc Stonia bên cạnh đã tấn công Thánh quốc Mekia.」
「Quốc gia chư hầu của Đế quốc, Stonia giao chiến với Thánh quốc Mekia? …Một tình huống đáng ngờ khác.」
Gauss vuốt râu khi đọc báo cáo.
「Tôi cũng cảm thấy vậy. Xét về khoảng cách giữa họ, hai quốc gia vốn không có nhiều vấn đề với nhau. Khỏi cần nói cũng biết Đế quốc đứng đằng sau chuyện này.」
「Ồ, điều đó có lý đấy.」
「Nhưng đó không phải là vấn đề chính ở đây.」
「Ý anh là gì?」
Ellis nói trước khi Gauss kịp trả lời.
「Vấn đề nằm ở Thánh dực đoàn—quân đội của Thánh quốc Mekia. Họ đã đánh bại đội quân 60.000 người của Stonia với quân số bằng một nửa. Chỉ trong nửa ngày thôi.」
Đó là điểm chính. Thánh quốc Mekia có thể là một quốc gia nhỏ nhưng lại có một đội quân hùng mạnh. Sau khi Claudia nói vậy, căn phòng im lặng, mọi người đều cúi đầu suy nghĩ.
Đánh bại một lực lượng gấp đôi số lượng của họ—nói thì dễ, nhưng có thể làm được thì chẳng dễ chút nào. Và làm vậy trong thời gian nửa ngày còn khiến sự việc này trở nên đáng sợ hơn. Người ta chỉ mong đợi những cựu chiến binh sẽ nghĩ như vậy.
「— Coi như thông tin được xác thực đi, nhưng tôi không nghĩ Thánh quốc Mekia sẽ giúp chúng ta vô điều kiện, họ đang muốn gì?」
Ashton, người đã im lặng suốt nãy giờ lên tiếng, và mọi người đều tập trung ánh mắt vào anh. Chiến lược của anh đã góp công không nhỏ vào các chiến thắng của Vương quốc, và anh thậm chí còn được Paul gọi là một chiến lược gia xuất sắc. Tầm quan trọng của anh trong quân đội đã tăng lên rất nhiều.
Claudia nhìn chằm chằm vào Ashton.
Gần đây, việc các nữ quân nhân liếc mắt đưa tình với Ashton không còn là chuyện hiếm. Một số người còn công khai dụ dỗ anh. Nhiều người đã thay đổi bản thân sau khi chìm trong dục vọng, vì vậy Claudia thường đuổi họ đi bất cứ khi nào cô nhìn thấy những người phụ nữ như vậy.
Chúa mới biết liệu Ashton có thực sự trở thành như vậy hay không, nhưng hiện anh ấy cũng đã hai mươi tuổi rồi. Cẩn thận không thừa ở độ tuổi nhạy cảm này.
(Nhưng anh ấy có vẻ gặp rắc rối với tình hình hiện tại của mình.)
Khi Ashton nhìn chằm chằm vào cô, Claudia nhẹ hắng giọng.
「Tất nhiên, họ có yêu cầu. Nhưng vì chúng ta đã thành lập một liên minh nên yêu cầu của họ không quá đáng. Cậu quan tâm đến điều này phải không? 」
「Chà… sẽ là dối lòng nếu tôi nói không. Tại sao lại chọn Vương quốc Farnesse vào thời điểm như thế này… Ngài nghĩ sao, Olivia?」
Olivia cũng im lặng nãy giờ như Ashton— Hay đúng hơn là đang bận uống trà. Cô đặt cốc xuống và thờ ơ nói.
「Họ chắc chắn có động cơ, việc họ giúp đỡ chúng ta vào lúc này là điều không bình thường.」
「Vậy là Olivia cũng cảm thấy như vậy.」
「Đúng. Yêu cầu của họ có lẽ chỉ là đánh lạc hướng thôi.」
「Đánh lạc hướng à… tôi hiểu rồi, điều đó có thể xảy ra.」
Ashton nheo mắt lại và nhìn về phía xa.
「Đúng, để che giấu mục tiêu thực sự của họ. Một mưu kế thường thấy mà.」
Olivia ngả ghế ra sau và nói với giọng thoải mái. Chiếc ghế đáng nhẽ phải lật ngửa, nhưng bằng cách nào đó cô vẫn giữ được thăng bằng ở góc độ ấy.
Một kĩ năng gần như không tưởng nếu người làm không có khả năng giữ thăng bằng một cách hoàn hảo.
「Olivia, ngài có đoán được ý định thực sự của họ không?」
Câu hỏi của Ashton khiến mọi người đều hướng ánh nhìn về phía Olivia.
Olivia bối rối gãi má.
「Tôi không thể rút ra kết luận gì.」
「Tôi tưởng bản năng hoang dã của Olivia sẽ có ích vào lúc như này chứ.」
「Câu đó nghe thô lỗ lắm đấy. Dù sao thì tôi nghĩ chúng ta vẫn nên đề cao cảnh giác.」
Olivia kết luận và Ashton lặng lẽ gật đầu.
「Thưa ngài, tôi không chắc liệu việc này có liên quan không… nhưng sẽ sớm có một bữa tiệc nữa được tổ chức ở Lâu đài Letizia—」
「Thì sao? Gần đây chẳng phải cũng có rất nhiều bữa tiệc chiến thắng kiểu vậy, nên cũng chẳng có gì đáng ngạc nhiên cả.」
Olivia chen lời với vẻ mặt khó hiểu và nghiêng đầu sang một bên.
「Xin hãy để tôi nói xong. Vua Alphonse đã mời người cai trị Thánh quốc Mekia đến tham dự với tư cách là Quốc khách.」
Olivia chán nản gõ ngón tay lên mép tách trà. Có lẽ cô ấy nghĩ thông tin này là vô ích.
Nếu Claudia dừng lại ở đó thì điều đó có lẽ Olivia nghĩ đúng—
「Người đó… vì lý do không rõ đã nhất quyết yêu cầu Ngài tham dự.」
「Yêu cầu Olivia?」
Ashton là người đầu tiên phản ứng với vẻ mặt u ám. Ngược lại, Ellis đứng dậy với vẻ mặt đầy mê hoặc.
「Nghĩ đến việc tên tuổi của Olivia Onee-sama đã lan rộng đến một quốc gia nhỏ bé ở phía tây, thật tuyệt vời! Cậu có nghĩ vậy không, Guile?」
「Tất nhiên, việc tên tuổi của Chỉ huy Olivia lan rộng khắp lục địa chỉ là vấn đề thời gian.」
Phớt lờ trò hề của Ellis và Guile, Claudia tiếp tục cuộc trò chuyện với Ashton và Olivia.
(Giả sử rằng Ngài ấy đúng, và yêu cầu của người đứng đầu Thánh quốc Mekia về sự tham dự của Chỉ huy, mục tiêu của bọn họ là Olivia? Xem xét hành động của Johann, điều đó sẽ dần trở nên hợp lý hơn…. Có vẻ như chúng ta phải tăng cường an ninh xung quanh Olivia rồi.)
Một tia vàng lóe lên trong mắt Claudia.
Sau đó, hội nghị chiến tranh tiếp tục nghiêm chỉnh với việc mọi người khắc sâu nhiệm vụ của bản thân vào tâm trí. Khi Claudia kết thúc cuộc họp, tất cả mọi đều rời khỏi phòng với vẻ mặt đầy quyết tâm.